Nữ Nhân Của Ta [Yulsic]

Chương 17

Hai mẫu tử họ định giải quyết ngay tại nơi này?

Có câu: "Hổ dữ không ăn thịt con". Vậy, vậy chẳng lẽ...

Ăn thịt ta!?

"Con cảm thấy không khỏe. Con xin về trước" - Jessica cắt ngang lời Jung phu nhân. Đồng thời kéo ta rời khỏi sảnh

Thật là một trận điếng hồn...

Thịt ta nhờ thế an toàn!

...

Lúc lên xe, ta mới thấy được mắt Jessica cũng đỏ hoe. Cô ấy không nói gì, cứ im lặng tựa tay lên vô lăng. Quả khiến ta lo lắng

Ta định cất tiếng phá vỡ bầu không khí kì lạ, liền nghe thấy thanh âm run rẩy:

"Đêm nay ta không muốn về nhà. Yuri ở cùng ta được không" - hả? Ta sững sờ một lúc mới thấu hiểu điều Jessica vừa nói. Cô ấy không về nhà, ta, ta... ta làm sao dám bỏ mặc cô ấy một mình bên ngoài chứ. Jessica xinh đẹp như thế cơ mà

"Tất nhiên rồi" - ta trả lời không chút do dự

Lời của Jessica dù không là mệnh lệnh, vẫn dễ dàng điều khiển được ta...

---------------------

Vì sợ mẫu thân lo lắng, ta đã gọi điện thoại cho bà. Ban đầu còn nghe vô số đạn pháo xung kích, ta vất vả lắm mới chen được hai chữ"Sica" vào, thế là thái độ mẫu thân xoay chuyển 180 độ luôn. Bà còn mĩm cười bảo ta ngoan ngoãn cùng Jessica tâm sự. Chắc bà nghĩ chúng ta là dạng con gái hàn huyên đấy

Ta cùng Jessica ghé qua một siêu thị. Cần mua trang phục thay thế trước. Việc mặc đầm dạ hội đi lung tung thật khó coi, không, là quá khoa trương, còn vướng víu vô cùng

Ngay khi vừa đặt chân vào siêu thị đã thấy mọi người nhìn ta ngạc nhiên. Cũng may, ta bảo Jessica ngồi trong xe chờ ta, không thôi cô ấy cũng chịu chung cảnh khổ như ta rồi. Ta lúc mua xong hai quần Jean ngắn và hai áo sơ-mi trơn thì ghé qua gian hàng thực phẩm. Ta nhớ ta và Jessica đều chưa ăn gì ở buổi tiệc, tối nay chắc cũng không có tâm trạng ăn nhà hàng. Đành mua hờ đồ hộp và bánh snack phòng khi Jessica đói bụng

Ta đặc biệt có cảm tình với hải sản. Khi đi ngang gian thực phẩm tươi, có hào, có mực, có tôm. Ta kìm lòng không được. Vô tình nảy ra ý định cắm trại ở biển. Thì dù sao đêm nay cũng không về nhà, ta xem như cùng Jessica đến biển xả stress vậy

Nghĩ là làm, ta chọn vài món hải sản dễ nướng, rồi mua thêm bếp cồn và một cái lều to cho hai người

Đại công cáo thành, ta trở ra xe. Chắc thấy ta trông giống "đại thẩm bên lô hàng khuyến mãi", Jessica cười rất to. Sau đó nhìn ta không chớp mắt, còn nhẫn tâm phán:

"Yuri chạy giặc sao!?"

"Không phải" - ta cười hì hì giải thích - "Đêm nay chúng ta sẽ ra biển, sáng còn có thể ngắm bình minh" - ta nói cho Jessica hảo ý tưởng của mình

Jessica cơ hồ có chút do dự...

Cô ấy suy nghĩ, những một phút hơn...

Rốt cuộc cũng đã gật đầu! Ta thở phào nhẹ nhõm, không thôi số đồ này biết xử lý sao

Mà ta biết Jessica sẽ không phản đối ta đâu, nếu phản đối thì ta còn chiêu chai lì năn nỉ, nếu vẫn không thành công thì vẫn còn hạ sách mặt cún con rầu rĩ. Thế nào Jessica cũng động lòng mà nghe ta thôi!

...

Ta hiện giờ rất cao hứng, bởi Jessica từ không muốn ăn đã chịu ngồi yên cho ta đúc. Vẻ mặt cô ấy cơ hồ cũng đã dịu lại, không còn đầy tâm sự nữa

Nhưng sao cô ấy ăn ít thế nhỉ?

Chả bù với ta, ăn mãi cũng không thấy no

"Sica ăn nữa đi" - ta đưa đến cho cô ấy một con tôm, đương nhiên đã tỉ mỹ lột sạch lớp vỏ cháy đen

"Ta no" - cô ấy lắc đầu, tay xoa xoa bụng

"Ăn đi mà" - ta tiếp tục nài nỉ ỉ oi

Cứ ngỡ cô ấy sẽ mềm lòng, hoặc ít ra cũng làm mặt nhi đồng năn nỉ ta tha cho. Ai ngờ, cô ấy đưa tay lên nhéo má ta, còn dạng dùng toàn lực nhéo nữa chứ

"Au! Au!" - ta la lên. Jessica cười thích thú. Sau đó miễn phí tặng thêm cái cốc đầu rõ kêu

"Cho Yuri lì lợm"

Ta đành chịu thua không dám manh động nữa. Ta tự đem con tôm cho vào miệng mình. Nhai. Nuốt

Ngon lắm a!

"Ơ, mưa rồi" - ta thốt lên khi cảm nhận vai mình ươn ướt, rồi cả tay cả chân cũng ướt

Ây, cơn mưa đúng bất chợt, không báo người ta tiếng nào. May là chúng ta ăn xong rồi đó, không ta sẽ hận ông trời cả đời!

Thôi thì sẵn tiện ông dập lửa dùm ta luôn đi, ta với Jessica vào lều ngủ đây

Đêm nay hẳn sẽ lạnh...

...

Ta kéo nhanh Jessica vào lều, nhẹ nhàng cài khóa, tránh cho nước mưa tràn vào. Lúc nhìn lại đã thấy Jessica ngồi ngay ngắn sau lưng, đưa tay ôm siết eo ta

"Sao thế?" - ta hỏi

"Mẹ ta nói lời khó nghe. Yuri không để tâm chứ?" - hóa ra cô ấy lòng vẫn giữ cái tâm sự này. Ta không biết phải trả lời sao. Nếu bảo"không để tâm" thì thật là dối mình, dối người, dối cả Jessica - "Ta không lường trước việc mang Yuri đến lại làm Yuri phải chịu ủy khuất... ta, tuy chưa thể công khai mối quan hệ này nhưng ta là muốn Yuri biết rằng ta không sợ lời lẽ thế nhân, ta không cần che giấu mọi người... ta muốn Yuri đường đường chính chính đi bên ta... ta biết bản thân ta làm việc thật mâu thuẫn nhưng..." - ta nhận thấy cơ thể Jessica run lên, có lẽ nào... - "Ta nhất thời chẳng biết phải làm sao để lưỡng toàn..." - ta hiểu mà, ta biết Jessica rất khó xử... tất cả cũng vì ta...

"Đừng khóc! Là ta vô dụng, là ta không chịu ra sức nghĩ cách dùm Sica, là ta một mình hưởng phúc mặc cho Sica đau khổ, là ta..." - ta nhẹ xoay người gắt gao ôm lấy Jessica. Miệng không ngừng tự trách

Trên môi bỗng dưng khác lạ. Ta định thần đã hiểu: "Jessica đang hôn ta!"

Ta vì phút bất ngờ cứ ngây người ra đó. Jessica cũng không nhút nhít, cô ấy chỉ giữ yên làn môi mềm mại chạm vào ta

Chợt, cảm thấy đầu môi mặn chát... bên tai còn vang lên tiếng nấc khẽ. Ta đã hiểu. Jessica của ta đang khóc, còn dữ dội hơn trước. Ta cảm giác tim ta như vỡ ra ngàn mảnh, rơi rụng theo từng cái run rẩy của người trong vòng tay ta. Nước mắt ta từ bao giờ cũng chảy xuống...

Chờ đợi đến khi nước mắt thôi không rỉ nữa. Ta mới đủ định lực lùi người về sau. Ta dùng tay lau đi dòng nước mắt vương trên má Jessica. Môi cô ấy mím chặt cố ngăn không cho tiếng nấc tiếp tục bậc ra ngoài...

Mèo ướt của ta lần này không còn vẻ tinh nghịch đáng yêu...

Mèo ướt lần này không còn làm ta thích thú đến ngẩn người...

Trước mặt ta bây giờ, mèo ướt lại trở nên nhỏ bé và đáng thương...

Tất cả cũng lỗi do ta mà ra. Ta là đại xấu xa!

Ta, ta phải làm sao để cô ấy không buồn nữa đây?

Hai má Jessica khóc đến ửng hồng, đôi mắt tuyệt mỹ trở nên đỏ hoe. Ta trông mà chỉ muốn ôm lấy cô ấy vỗ về. Ta đưa tay chạm nhẹ lên hai má mềm mại của Jessica, rồi vuốt lấy chiếc mũi cao cao. Cuối cùng dừng ờ mảnh môi đỏ mộng, mắt ta cũng chăm chú nhìn nơi đặt ngón tay

Jessica bất cứ lúc nào cũng xinh đẹp như thế

Bất cứ lúc nào cũng làm ta say đắm không thôi

Cả khi nàng khóc, vẫn là vạn phần tuyệt mỹ. Để rồi bất kể khi nào ta nhìn đến, đều bị vẻ kiều diễm làm cho mụ mị tâm hồn...

Ta không nhịn được lại hôn lên môi Jessica lần nữa. Thân thể ta ép sát Jessica, chắc lực ta có phần quá đà khiến người Jessica ngã về sau. Rồi từ từ theo đó ta cùng Jessica nằm hẳn xuống mặt sàn. Nụ hôn trên môi vẫn không hề gián đoạn. Nhưng lần này, chẳng còn đơn thuần chạm môi nữa, đó thật sự là một nụ hôn nồng nàn

Ta chân thực cảm nhận mùi vị Jessica qua từng giác quan của mình

Cảm thấy trên lưng có vật gì đó đang di chuyển. Thì ra Jessica lúc ngã, tay giữ chặt lưng ta đến giờ vẫn không rời khỏi. Tay cô ấy còn vô tình luồng vào bên trong lớp áo rộng. Chắc vì nụ hôn của ta làm cho mụ mị, bàn tay Jessica không yên định cứ sờ soạng khắp nơi trên lưng, kéo theo ta một trận tô ngứa. Toàn thân lúc này hệt như mồi lửa sẵn sàng cháy bừng chỉ cần một cái chạm nhẹ từ Jessica mà thôi...

Tay ta theo cảm xúc trượt dài trên đùi Jessica. Người cô ấy chợt run lên, chắc do bị ta làm nhột. Nhưng bàn tay ta... ma xui quỷ khiến sao... nó, nó chẳng chịu dừng lại... còn dịch chuyển lên cao hơn, tìm đến xoa lấy mặt bụng mền mại của Jessica. Chiếc áo sơ-mi của Jessica không còn ngay nếp, vài chiếc cúc bung ra, tay ta nhanh chóng luồng vào bên trong. Ngay khi chạm lên nơi mềm mại còn cách lớp áσ ɭóŧ, thân thể Jessica bắt đầu cứng đờ