Mãi Mãi Yêu Em

Chương 19

Chương 19: Âu Dương Thần!
Ko biết qua bao lâu, chiếc xe dừng lại trước một toàn biệt thự xa hoa.

Trong một căn phòng tại ngôi biệt thự xuất hiện một chàng trai xinh đẹp đến ko cách nào hình dung nhưng trên người lại toát ra khí chất lạnh lùng xa cách vs mọi thứ

" Tổng giám đốc! " một tên mặc đồ đen cung kính hướng người nam nhân ns

Người đc nhắc tới đó chính là Âu Dương Thần, chủ tịch tập đoàn Âu Dương một người cực kì bí ẩn

" Bắt đc cô ta chưa? " anh lạnh lùng hỏi người kia

" Theo như lời tổng giám đốc thì chúng tôi đã bắt đc cô gái đó! "

" Vậy còn ko mau đưa cô ấy đến đây! " anh hối thúc làm người kia chạy trối chết đi ra ngoài

Trước lúc bị đưa đi cô bị bọn họ tẩm thuốc mê nên ko biết trời trăng mây đất là gì

" Mấy người là ai mà dám bắt cóc bà hả? Định làm gì bà? " cô vừa tỉnh liền nhìn thấy một người đang vác cô trên vai thì ko ngừng la hét, giãy dụa

Tên mặc đồ đen ko chịu nổi liền thả cô xuống đất. Mông chạm phải sàn nhà cứng như thép làm cô đau điếng

" Có cần mạnh tay vậy ko? Tên thô bạo! "

" Cô chỉ cần im lặng theo tôi! " tên mặc đồ đen ra lệnh

" Mắc gì? " cô hướng hắn kɧıêυ ҡɧí©ɧ

Bốp... tên mặc đồ đen thô lỗ ra tay đánh sau ót cô làm cô ngất xỉu

" Đúng là ngu ngốc! " hắn đã nhỏ nhẹ vậy rồi mà cô ko thích buộc hắn dùng biện pháp mạnh đối phó. Hắn tiếp vác cô lên vai rồi đem tới phòng tổng giám đốc

Phòng tổng giám đốc

Cốc... cốc... cốc

" Vào đi! " giọng ns lạnh lẽo ko có một tia độ ấm khiến người khác sợ hãi

" Tổng giám đốc tôi mang cô ta tới rồi!" hắn đặt cô xuống đất rồi lặng lẽ ra ngoài

" Anh để cô ta xuống đất rồi ra ngoài trước, có gì tôi sẽ gọi! "

" Vậy tôi ra ngoài trước! " tên đó vừa ra khỏi phòng là cô tỉnh mà đã tỉnh rồi thì biết chuyện gì xảy ra rồi đó...

" Thằng cha chết tiệt dám đánh bà! Thù này ta sẽ trả! " bỗng nhiên giọng ns phát ra từ phía cô

" Thằng cha chết tiệt dám đem mình ném ở một nơi như thế này, định làm gì mình? " cô nhìn xung quanh thì thấy toàn màu tối đen như mực ko khỏi sợ hãi tay chân có chút run rẩy

" Cô ko cần sợ hãi! Tôi sẽ ko làm gì cô đâu! " nghe cô ns trên đầu anh xuất hiện ba vạch đen

Cô ta có phải con gái hay ko?

" Anh là ai? " cô tìm kiếm xung quanh nhưng vẫn là một màu đen kinh điển

" Tôi là ai? Cô có tư cách biết sao?" giọng ns ko mang theo chút độ ấm

" Hứ! Ko ns thì thôi tôi cũng ko quan tâm! " cô chỉ tò mò chút thôi, nếu anh ko ns cũng ko sao

" Cô thật sự ko muốn biết? " anh ra vẻ bí ẩn, khơi dậy trí tò mò của cô

"Ờ thì... "

" Cô có gì thì ns nhanh! Tôi ko có thời gian! "

" Tại sao anh lại bắt tôi tới đây? " điều mà nãy giờ cô rất thắc mắc.

" Cô thật sự ko biết hay chỉ giả vờ? " anh ko trả lời mà hỏi ngược lại

" Mắc cười! Nếu tôi biết tôi còn hỏi anh làm gì? "

" Thật? " có vẻ anh cũng ko tin lời cô ns

" Đương nhiên! " cô tự tin vỗ ngực thì đột nhiên ho sặc sụa.

Anh ko nhịn đc nhoẻn miệng cười nhưng rất nhanh biến mất

" Cô đã ns chắc chắn vậy thì tôi sẽ tin cô! "

" Anh tin tôi thì đã sao? " cô đột nhiên ns vậy khiến anh ko sao tiếp thu nổi

" Ý cô là... "

" Anh làm gì để tôi tin anh? " anh thật quá bí ẩn. Toàn ở trong bóng tối nên cô ko nhìn thấy hình dáng của anh ra sao? Tròn, dẹt, vuông hay tam giác?

" Vậy cô muốn tôi làm sao? " cô đã thích thì anh chiều. Cô gái này thật sự đã khơi dậy hứng thú nơi anh

" Tôi muốn nhìn thấy ' nhan sắc ' của anh! "

" Thật tình tôi rất muốn cho cô thấy nhưng làm sao bây giờ? " anh cảm thấy cô rất thú vị bỗng có ý muốn trêu chọc

" Sao là sao? "

" Người thấy đc dung nhan của tôi... " anh kéo dài âm giọng

" Anh ns mau đi! " cảm giác bất an bỗng nhiên dâng trào

" ĐỀU PHẢI CHẾT!!! " anh nhấn mạnh từng chữ

" Thôi thì... coi như... tôi chưa... ns! " giọng ns cô run run, bước chân đứng ko vững

Anh bất giác bật cười khi nhìn thấy cử chỉ đáng yêu đó

Tôi nhất định phải có đc em!

Người nào đó đang ảo mộng trong tư tưởng riêng của mình thì ở một nơi khác...

Trở lại vs Xa Tử Khiên

" Chết tiệt! " anh ko ngừng đấm vào vô lăng rồi lớn giọng quát mắng. Anh rõ ràng đã theo sát hết mức ngay cả chớp mắt cũng ko dám nhưng sao cuối cùng vẫn bị mất dấu một cách kì lạ như vậy

Ở phía xa xa nơi những ' bà tám ' hội tụ

" ' Honey ' nãy giờ chúng ta bám theo Tử Khiên cũng đã ba mươi phút rồi mà vẫn ko có kết quả gì!" Hạo Thiên hướng Thiên Hạo ns

" Em nghĩ hay là chúng ta về đi! " Randy ns tiếp câu của Hạo Thiên

" Chúng ta cứ đợi thêm một lát nữa xem sao! " Thiên Hạo dù sao cũng là bạn thân của Tử Khiên. Mặc dù có đôi lúc cậu ấy làm anh khó chịu nhưng anh lại chưa từng thấy cậu ấy tức giận đến vậy nên có chút lo lắng

" Nhưng cứ rình mò như vậy ko phải là cách! " Hạo Thiên lên tiếng phản bác

" A! " như nhớ đc điều gì đó Randy bỗng la lên khiến hai người quay đầu nhìn

" Nãy giờ lo theo dõi anh Khiên nên em quên mất một chuyện quan trọng! "

" Chuyện gì? " cả hai đồng thanh hô. Trong lòng dâng lên một cỗ bất an

" Lúc nãy khi tan học em có đến phòng y tế định đưa Tuyết Nhi về nhưng ko thấy! " Randy kể lại

" Sao nữa? " hai người hối thúc Randy. Lòng bọn họ giờ nóng như lửa đốt

" Em vừa ra ngoài khoảng năm phút thì thấy anh Tuấn đi vào sau đó vẻ mặt hớt ha hớt hải chạy ra! " Randy ns tiếp. Sau đó cả ba người đều bất giác ns ra một chuyện quan trọng

" Ko lẽ Tuyết Nhi... " cả ba người đồng thời ns ra suy nghĩ. Sắc mặt ngưng trọng

Bọn họ đã hiểu tại sao Tử Khiên lại có vẻ mặt kì lạ đến vậy

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tặng các bạn độc giả thân yêu của Bunny!

Các bạn hãy cho mình biết cảm nghĩ của các bạn khi xem xong chương này nha!

* cúi đầu *

Mình đã thay đổi thính cách của một số nhân vật nam chính cũng như nữ chính

Có thể sau này nữ chính trở nên bựa hơn ko chừng!

Nhớ góp ý kiến cho mình nha!

Xin chân thành cảm ơn!