Quan Thế Kiệt đứng trước mặt Lăng Hạo, cởi chiếc qυầи ɭóŧ trên người ra, hạ thể cứng rắn dựng thẳng đứng trông thập phần kiêu ngạo, nó tựa như một lời mời, muốn dụ dỗ Lăng Hạo bước vào một thiên đường đầy kɧoáı ©ảʍ.
Nhìn hạ thể to lớn kinh người kia của hắn, Lăng Hạo liền cảm thấy hô hấp của mình càng lúc càng dồn dập, toàn thân tựa như có một dòng điện đang chạy loạn khiến thân thể cậu tê dại, máu không thể lưu thông, chỉ có nơi dưới bụng kia thì như đang sục sôi.
Quan Thế Kiệt từ trên cao nhìn cậu, lúc này ánh mắt cậu mị nhãn như tơ, đôi môi hồng nhuận he hé thở dốc, thật rõ ràng là đã rơi vào tìиɧ ɖu͙©.
Hắn lại nhìn thứ đang không ngừng chảy ra dịch thể trong suốt kia liền hài lòng cười cười: Tiểu Hạo bị ta hấp dẫn a~~~
Quan Thế Kiệt cúi người xuống đè lên người Lăng Hạo.
Thời điểm cơ thể hai người tiếp xúc, Lăng Hạo liền có chút run rẩy nhưng không hề vùng vẫy phản kháng, ngược lại còn rêи ɾỉ một tiếng tựa như mời gọi, khiến Quan Thế Kiệt suýt nữa thì bắn ra.
Quan Thế Kiệt cúi người hôn Lăng Hạo, đầu lưỡi không hề gặp chút khó khăn nào mà thâm nhập vào miệng Lăng Hạo, Lăng Hạo cũng không hề trốn tránh, hơn nữa cư nhiên còn chủ động vươn đầu lưỡi ra dây dưa với hắn khiến nội tâm Quan Thế Kiệt mừng rỡ như điên, gắt gao ôm lấy cậu.
Thân thể hai người dán sát vào nhau, hạ thể đồng dạng cứng rắn cũng ma sát cùng một chỗ không ngừng tiết ra dịch thể, chảy xuống bụng hai người.
Tiếng rêи ɾỉ cùng thở dốc triền miên tràn ngập khắp căn phòng, lộ ra vẻ tìиɧ ɖu͙© mà gợi cảm, không khí xung quanh cũng càng lúc càng nóng bỏng mà sục sôi.
Ánh mặt trời bên ngoài cửa sổ chiếu lên giường nơi hai người đang quấn chặt lấy nhau, tựa như hai thiên sứ đang an ủi nhau vậy.
Cảnh tượng nhu hòa mà đẹp đẽ này tựa như một bức tranh sơn dầu cổ điển thời Trung cổ.
Quan Thế Kiệt ở trên người Lăng Hạo cuồng loạn hôn xuống, hôn từ miệng đến cổ, dời xuống ngực rồi tiến thẳng đến cơ bụng khéo léo, chầm chậm mà không ngừng đi xuống ~~~~
Trong mắt Lăng Hạo lấp lánh ánh nước, mê mang mà hấp dẫn.
Hai bàn tay Lăng Hạo bị trói ở đầu giường cố vùng vẫy lại không thể thoát ra. Cậu không muốn bị trói, cũng không hề muốn bị động như thế này mà cậu rất muốn vươn tay ôm chặt lấy Quan Thế Kiệt rồi lưu lại ấn ký của mình lên người hắn.
Quan Thế Kiệt giải thoát cho Lăng Hạo, hai bàn tay bị giam cầm lâu vừa tìm được tự do liền hung hăng ôm lấy Quan Thế Kiệt mạnh mẽ hôn lên.
"Ngô ~~~~" Đầu nhũ trước ngực bất ngờ bị tấn công, đầu lưỡi của Lăng Hạo không ngừng ở trước ngực hắn mà đảo qua đảo lại, sau đó dùng sức mυ'ŧ vào rồi liếʍ cắn khiến Quan Thế Kiệt nhịn không được mà rên lên.
Lăng Hạo chủ động như thế khiến Quan Thế Kiệt có chút kinh ngạc, bất quá Lăng Hạo như vậy lại khiến hắn càng thêm dục hỏa công tâm, hắn đè đầu Lăng Hạo chậm rãi dời xuống bên dưới, Lăng Hạo đã bị dục hỏa thiêu đốt đến mất lý trí nên cũng chẳng cự tuyệt, hiện tại trong đầu Lăng Hạo toàn bộ đều là thân thể hoàn mỹ trước mắt này thôi.
Đầu Lăng Hạo bị Quan Thế Kiệt chậm rãi đè xuống, đôi môi cậu khẽ lướt qua khối bụng trơn nhẵn của Quan Thế Kiệt khiến hô hấp của hắn càng lúc càng nặng nề, trong miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ trầm thấp.
Môi Lăng Hạo lướt qua bụng Quan Thế Kiệt rồi dừng tại nơi rậm rạp kia, sau đó không chút do dự liền đem hạ thể cứng rắn của hắn ngậm vào miệng.
"A ~~~" Kɧoáı ©ảʍ bất ngờ khiến Quan Thế Kiêt thoải mái ngửa đầu ra, không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ say mê, trên trán cũng xuất hiện một tầng mồ hôi.
Đầu lưỡi Lăng Hạo liên tục liếʍ lộng trên đỉnh hạ thể rồi mυ'ŧ vào, chính là không hề có chút kỹ thuật nào nên thỉnh thoảng khiến hàm răng cạ vào hạ thể hắn, nhưng dù như vậy thì Quan Thế Kiệt cũng nghĩ rằng đây đã là điều tốt đẹp nhất thế giới rồi. Cảm giác hồi hộp như núi lửa muốn phun trào khiến cơ thể hắn như bị điện giật, không kiềm nén được run rẩy lên.
Lăng Hạo quỳ gối trước mặt Quan Thế Kiệt, trong miệng không ngừng phun ra nuốt vào thứ kia của Quan Thế Kiệt, hai bàn tay nắm chặt lấy thắt lưng hắn, sau đó một tay nhân lúc hắn không để ý mà chậm rãi dời ra phía sau mông hắn, vuốt ve một cái.
Quan Thế Kiệt giữ đầu Lăng Hạo dùng sức nhấn mạnh xuống khiến hạ thể đỉnh vào càng sâu, sau đó hắn liền thoải mái mà ngẩng đầu rên một tiếng. Cảnh tượng bên dưới vô tình lọt vào mắt khiến hắn suýt chút nữa thì bắn ra, Lăng Hạo vô cùng nhiệt tình mà phục vụ cho hắn, khung cảnh kia trông thật da^ʍ mỹ mà hấp dẫn, bộ dáng chìm vào du͙© vọиɠ của Lăng Hạo hết sức gợi cảm, nhưng lại xen lẫn chút ngây ngô cùng e thẹn, vô cùng thôi thúc du͙© vọиɠ của người ta, quả thật chính là cực phẩm a ~~~
Tay Lăng Hạo càng lúc càng tiến ra sau, lén lút chạm vào hậu huyệt của Quan Thế Kiệt, nhẹ nhàng ấn một cái ~~~
Cơ thể Quan Thế Kiệt chấn động một phen, sau đó liền tỉnh ngộ lại, khóe miệng nhất thời nhếch lên một tia cười lạnh.
Quan Thế Kiệt rút hạ thể trong miệng Lăng Hạo ra, sau đó đem cậu áp trên giường, bắt lấy hai tay cậu đặt lêи đỉиɦ đầu: "Tiểu đông tây của tôi , lá gan em càng lúc càng lớn a~~~ cư nhiên dám đánh chủ ý lên phía sau của tôi, xem ra là em chán sống rồi, như vậy để tôi trừng phạt em một chút đi a~~~"
Quan Thế Kiệt nâng hai đùi Lăng Hạo lên, một phen đặt lên vai, dùng hạ thể cứng rắn đỉnh đỉnh vào hậu huyệt Lăng Hạo.
Lăng Hạo bất ngờ không kịp phòng bị, đến khi thấy rõ được tình cảnh trước mắt liền nhất thời sợ đến hồn phi phách tán.
Quan Thế Kiệt cười như không cười nhìn Lăng Hạo, trong mắt lóe lên một tia sáng rực.
Quỷ kế bị phát hiện khiến sắc mặt Lăng Hạo nhất thời có chút khó coi, vốn cậu muốn phục vụ Quan Thế Kiệt thật thoải mái rồi nhân dịp hắn không chú ý mà tấn công hắn, cậu cũng không muốn bị Quan Thế Kiệt tiến vào phía sau đâu a~~~ nghĩ thôi đã thấy thật khủng bố.
Quan Thế Kiệt cầm lấy hạ thể cứng rắn dùng sức tiến vào hậu huyệt của Lăng Hạo, cậu cảm thấy nơi đó của mình bị kéo căng ra nhất thời sợ đến suýt khóc.
Quan Thế Kiệt sắp bộc phát thú tính, hung hăng đem cậu OO, rồi sau đó mới OO, cuối cùng làm cậu đến chết đi sống lại a~~~
Tự làm bậy không thể sống a! Nội tâm Lăng Hạo bi phẫn không thôi, gần như muốn tại chỗ này mà tìm miếng đậu hủ đập đầu chết, đột nhiên mình trở nên chủ động như vậy, rõ ràng là muốn dụ dỗ hắn, chính là bây giờ dụ dỗ thế nào cũng bị hắn bá vương ngạnh thượng cung a. Cậu thậm chí còn có thể tưởng tượng được bộ dáng thê thảm của mình sau khi bị Quan Thế Kiệt ăn đến không còn một mảnh xương a ~~~~
Lăng Hạo đáng thương hề hề nhìn Quan Thế Kiệt, trong mắt toàn bộ đều là ý tứ cầu xin, lại không biết rằng bộ dạng cừu nhỏ đợi làm thịt này của cậu chỉ càng khiến Quan Thế Kiệt bộc phát thú tính a.
"Đừng lo lắng, tôi sẽ khiến em thoải mái như trên thiên đường a." Quan Thế Kiệt nói.
Hạ thể cứng rắn của Quan Thế Kiệt hung hăng thâm nhập vào hậu huyệt của Lăng Hạo, mặc dù tốc độ thong thả nhưng lại không để cậu phản kháng mà đỉnh vào ~~
PS︰ ba chương cư nhiên hoàn không có biện pháp tả hoàn, yêm thật sự phải hộc máu ~~~~ cho nên, lăng hạo đích lần đầu tiên có thể muốn tới tiếp theo chương mới có thể đầy đủ đích tả hoàn ~~~ cho nên các vị đã sắp nhịn không được sát nhân đích thật to, kiên nhẫn đích đợi cho ngày mai đi ~~~~~