"A a a a! Tên hỗn đản này anh mau đi ra!! Đau đau đau a!"
Cùng lúc Quan Thế Kiệt đỉnh vào thì tiếng kêu thảm thiết của Lăng Hạo cũng vang lên.
Cảm giác bị xé rách khiến Lăng Hạo đau đến muốn ngất đi, ánh mắt ngập nước, khuôn mặt trắng bệt, thật muốn lớn tiếng mắng người: Tên hỗn đản này, cư nhiên không có chuẩn bị trước, ngay cả bôi trơn cũng không mà đã tiến vào bên trong!
Hai bàn tay bị giam cầm khiến Lăng Hạo không thể phản kháng, động tác của Quan Thế Kiệt không thô bạo nhưng cũng không hề ôn nhu, Lăng Hạo cảm thấy có một cỗ ấm áp chảy ra từ nơi kia, chảy qua mông Lăng Hạo rồi rơi xuống giường.
Chảy máu ! ! ! ! !
Cư nhiên chảy máu ! ! ! ! !
Trên mặt Lăng Hạo lúc xanh lúc trắng, ánh mắt gần như muốn gϊếŧ người nhìn Quan Thế Kiệt đang cười tà, gần như muốn phun hỏa.
Quan Thế Kiệt không hề dừng lại, nụ cười trên khuôn mặt càng lúc càng tà ác: "Em phải nhớ kỹ, tôi là nam nhân của em và người đầu tiên làm em chính là tôi a." Thanh âm Quan Thế Kiệt trầm thấp, xen lẫn một cảm giác cấm dục, khiêu gợi khiến ngươi ta hít thở không thông.
" * * * nam nhân của anh!" Ý tứ đen tối trong lời nói của Quan Thế Kiệt khiến Lăng Hạo muốn phát điên, lập tức lớn tiếng mắng: "Anh . . . cái tên tiến hóa chưa hoàn toàn này, người ngoài hành tinh đột biến, âm dương không cân đối này! ~~ a ~~~! ! ! !" Thanh âm Lăng Hạo đột nhiên cất cao, giống như hát một buổi opera ~~~~
Mới tiến vào một chút, Quan Thế Kiệt lại rút hạ thể ra, rồi mạnh mẽ tiến sâu vào lần nữa, trực tiếp cắm đến tận gốc, Lăng Hạo bị động tác kịch liệt này của hắn làm suýt chút thì hôn mê.
"A a a a! Đau quá! Đau quá! Quan Thế Kiệt! Tên hỗn đản này, chậm một chút a! ! ! Chậm một chút! ! ! Tên hỗn đản này!" Lăng Hạo ra sức vùng vẫy, la hét thảm thiết. Quan Thế Kiệt lại không hề để ý đến cậu mà tốc độ ra vào càng lúc càng mau, Lăng Hạo bị hành động thô bạo làm cho đau đớn, ánh mắt ngập nước rồi rơi xuống.
Rất nhanh sau đó hậu huyệt khô ráo của Lăng Hạo bắt đầu trở nên trơn nhẵn, Quan Thế Kiệt ra vào cũng không còn quá khó khăn như ban đầu.
Kỳ thật lúc Quan Thế Kiệt vừa mới tiến vào cũng cảm thấy đau đớn.
Bất quá, Quan Thế Kiệt thầm nghĩ phải để Lăng Hạo chịu đau đớn như vậy thì chuyện này mới thành ký ức khó có thể xóa bỏ trong lòng Lăng Hạo, bất luận sau này cậu có làm cùng ai thì cũng đều nhớ tới lần đầu tiên của mình chính là bị nam nhân trước mắt này đoạt mất a ~~~
Lăng Hạo cuồng loạn lắc đầu, ngay cả môi cũng vì đau mà mất đi huyết sắc, nước mắt liên tiếp rơi xuống cùng với mồ hôi trên khuôn mặt khiến mái tóc cậu ướt đẫm dán lên khuôn mặt.
Quan Thế Kiệt cúi thấp đầu hung hăng hôn lên miệng Lăng Hạo, lúc này Lăng Hạo đã đau đến không thể phản kháng, chỉ có thể tùy ý đề đầu lưỡi hắn chạy thẳng vào, dây dưa với đầu lưỡi của cậu.
Quan Thế Kiệt đồng thời ngậm lấy môi trên lẫn môi dưới của Lăng Hạo (-_-! ), dưới sự cướp đoạt như cuồng phong này của hắn, Lăng Hạo cư nhiên lại sinh ra một tia kɧoáı ©ảʍ kỳ lạ, dù chỉ là lóe qua một phát nhưng Quan Thế Kiệt vẫn có thể nhận ra sự thay đổi của cậu.
"???" Vừa rồi hình như hắn vô tình chạm vào điểm nào đó khiến Lăng Hạo nảy sinh phản ứng!
Phát hiện như vậy nên Quan Thế Kiệt bắt đầu tấn công như vũ bão vào điểm đó, chính là tuyến tiền liệt của Lăng Hạo.
Kɧoáı ©ảʍ trí mạng giống như thủy triều cuồn cuộn tiến tới, khiến cảm giác đau đớn của Lăng Hạo bị kɧoáı ©ảʍ dập tắt không còn một mảnh, kɧoáı ©ảʍ kia thật sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn rất nhiều so với những lần Lăng Hạo thủ da^ʍ trước đây! (-_-||| nguyên lai Tiểu Hạo toàn tự an ủi a ~~~)
Thân thể Lăng Hạo giống như có một dòng điện xẹt qua khiến cả người run rẩy, hạ thể bởi vì đau đớn mà mềm xuống trong nháy mắt trở nên cứng rắn, trên đỉnh lại không ngừng phun ra dịch thể trong suốt bắn lên bụng Lăng Hạo.
Hạ thể của Lăng Hạo cũng ma sát với bụng Quan Thế Kiệt khiến dịch thể chảy ra có tác dụng bôi trơn rất tốt.
Quan Thế Kiệt thả hai tay Lăng Hạo ra, một phen ôm lấy cậu ngồi lên đùi hắn. Lăng Hạo ngồi trên đùi Quan Thế Kiệt, hai chân thon thả kẹp chặt thắt lưng hắn, hai người liền tạo thành tư thế đối mặt nhau.
Quan Thế Kiệt liên tục nâng mông Lăng Hạo lên, sau đó lại thả tay ra, dưới tác dụng của trọng lực khiến hậu huyệt Lăng Hạo hung hăng nuốt trọn lấy thứ to lớn kia của Quan Thế Kiệt, mông cậu đánh lên đùi Quan Thế Kiệt vang lên tiếng "Ba ba" đầy da^ʍ mỹ.
Ba nơi nhạy cảm đều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến Lăng Hạo không còn chút khí lực phản kháng, cằm tùy ý đặt lên vai hắn, ánh mắt mê ly, đôi môi hồng nhuận, khóe miệng vô ý mà chảy ra một tia nước bọt rơi xuống vai Quan Thế Kiệt, thuận theo vai hắn mà chậm rãi chảy xuống thắt lưng gầy mà rắn rỏi, dưới tác dụng của ánh mắt càng thêm lấp lánh.
Trong miệng Lăng Hạo phát ra tiếng rêи ɾỉ trầm thấp, thanh âm kia mang theo một tia ẩn nhẫn cùng không cam lòng, có cảm giác khuất nhục vô cùng thôi thúc du͙© vọиɠ của người nghe.
Hạ thể Quan Thế Kiệt không ngừng ra vào hậu huyệt Lăng Hạo, phát ra âm thanh dính nhớp cùng tiếng thở dốc của hai người, tạo thành một bức xuân cung đồ cực kỳ dụ nhân, khung cảnh ngập tràn tìиɧ ɖu͙© không thể tả.
Vòm ngực hai người liên tục ma sát, hạ thể vô cùng cứng rắn của Lăng Hạo bị khối bụng rắn chắc của Quan Thế Kiệt ma sát, kɧoáı ©ảʍ đã càng lúc càng cường liệt khiến cậu muốn phát tiết.
Quan Thế Kiệt biết Lăng Hạo sắp bắn nên tăng nhanh tốc độ tấn công vào tuyến tiền liệt của Lăng Hạo, điểm nhạy cảm bị hắn hung hăng tấn công khiến cậu hưng phấn sắp đến không chịu nổi.
"A ~~~!" Lăng Hạo run rẩy mạnh mẽ rồi bắn ra, dịch thể màu trắng không ngừng phun lên ngực hai người, sau đó chầm chậm chảy xuống tới nơi tiếp xúc của hai người, khiến toàn bộ mặt trước của bọn họ đều dích đầy tinh hoa của Lăng Hạo, tản ra một loại mùi vị nam tính nồng đậm.
Lăng Hạo liên tục bắn hai lần, đã sắp hư thoát , mềm nhũn dựa vào người Quan Thế Kiệt, cả người từ trên xuống dưới đều ướt đẫm mồ hôi, ánh mắt không có tiêu cự.
Không để Lăng Hạo có chút thời gian nghỉ ngơi nào, Quan Thế Kiệt nhanh chóng buông cậu ra, sau đó thay đổi tư thế xoay người cậu lại, áp lên lưng bắt đầu vận động càng thêm kịch liệt.
Cánh tay Lăng Hạo run rẩy không thôi, muốn ngồi thẳng người dậy, Quan Thế Kiệt phía sau thấy thế liền liên tiếp hôn lên lưng Lăng Hạo khiến cậu nhất thời mất đi toàn bộ khí lực, ngã xuống giường đẫm mồ hôi cùng dịch thể của cậu, Lăng Hạo không biết từ lúc nào bản thân lại trở nên nhạy cảm như vậy, chỉ cần một nụ hôn nhẹ cũng có thể khiến cậu mềm nhũn mà giơ tay đầu hàng, toàn thân xụi lơ.
"Ngô ~~~ chịu ~~ chịu không nổi ~~~~ tôi không thể ~~~ mau thả tôi ra ~~~~" Thanh âm vụn vặt của Lăng Hạo phát ra từ cổ họng, thân thể bị Quan Thế Kiệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà trở nên vô lực xụi lơ trên giường, nơi mẫn cảm không ngừng bị hắn tấn công khiến mỗi tế bào trên người cậu đều cảm thấy tràn ngập kɧoáı ©ảʍ.
Quan Thế Kiệt phía sau ra vào càng thêm mãnh liệt, phần bụng dưới của hắn liên tục đánh vào mông Lăng Hạo khiến mông cậu đỏ ửng một mảng, Quan Thế Kiệt hơi hơi cúi xuống ngậm lấy vành tai cậu mà liếʍ mυ'ŧ~~~
"A a a a! ! ! Nhẹ chút ~~ nhẹ chút ~~~ ư ~~~ tôi không chịu nổi mà ~~~~!" Lăng Hạo đã hoàn toàn vứt bỏ hình tượng mà rên lớn, bị kɧoáı ©ảʍ thực cột tiêu hồn kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mất lý trí.
Thân thể Quan Thế Kiệt bắt đầu căng cứng, gia tăng tốc độ cùng lực đạo, trong miệng cũng phát ra tiếng rêи ɾỉ trầm thấp. Rốt cuộc, trong lúc cuồng loạn xém chút nữa khiến Lăng Hạo hôn mê kia, Quan Thế Kiệt mới dùng sức đỉnh thật mạnh vào mông Lăng Hạo, để hạ thể của mình toàn bộ đều tiến nhập hậu huyệt của cậu rồi mới run run bắn hết tinh hoa vào trong người cậu.
"Oa ~~~ đừng bắn bên trong mà~~~~ anh ~~ anh ~~~ hỗn đản này ~~~~"
Lăng Hạo hét thật to, một cỗ nóng bỏng như nham thạch kia phun ra như muốn thiêu đốt vách hậu huyệt, thiêu đốt cả thần kinh Lăng Hạo.
Mồ hôi trên người Quan Thế Kiệt rơi như mưa xuống người Lăng Hạo, khiến thân thể cậu càng trở nên sáng bóng trơn nhẵn.
Sau khi kɧoáı ©ảʍ qua đi, Quan Thế Kiệt đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, sao Lăng Hạo không hề có phản ứng gì a ~~~~
Quan Thế Kiệt rút ra hạ thể vẫn cứng rắn nóng bỏng như một thanh sắt nung, hậu huyệt Lăng Hạo đã bị tàn phá đến không thể khép lại, đỏ ửng như ngọn lửa nhỏ, bên trong còn không ngừng chảy ra dịch thể màu trắng.
Quan Thế Kiệt kéo Lăng Hạo về phía mình, phát hiện Lăng đã ngất từ bao giờ ~~~
Quan Thế Kiệt không biết nói gì, thế này cũng quá yếu đuối đi!(-_-||| là ngươi rất trâu a ~~~)
Vì thế, du͙© vọиɠ của Quan Thế Kiệt chưa được thỏa mãn lại một lẫn nữa cứng rắn tiến vào cơ thể Lăng Hạo đang hôn mê ~~~
N tiếng sau~~~~
"Anh rốt cuộc có dừng hay không! Có dừng hay không a! A ~~~ ngô ~~~ tôi đều bị anh làm đến ngất đi vài lần rồi! A ~~~ nhẹ chút ~~~ anh là cầm thú sao?" Lăng Hạo khóc nức nở, khuôn mặt đẫm lệ không ngừng lớn tiếng lên án tên cầm thú nào đó vẫn còn đang "tính trí bừng bừng", thanh âm bởi vị rêи ɾỉ một thời gian cũng bắt đầu có chút khàn khàn.
Đáp lại cậu chính là Quan Thế Kiệt ra vào càng thêm kịch liệt ~~~~
N+1 tiếng sau.
"Ngô ~~ a ~~ dừng lại đi mà ~~~ tôi đói bụng ."
"Chờ tôi làm xong sẽ dẫn em đi ăn, em kiên nhẫn một chút a~~~~~."
Vì thế, dưới sức bền cùng thể lực kinh người của Quan cầm thú, Lăng Hạo liền trải qua lần đầu tiên cực kỳ bi thảm ~~~~