Vịt Con, Anh Xin Lỗi, Anh Yêu Em

Chương 16

Chương 24
(nói về VyVy và Tùng nhé)

Bên Tùng thì lúc này mới thoát ra được khỏi đám đông. Tùng rủ mọi người đi chơi, dù sao thì giờ vẫn còn sớm. Tùng chở Bảo và Vy đi quanh một vòng hòn đảo, cùng lúc này thì điện thoại Bảo reo lên:

_Alo, ai vậy? Ừm... có chuyện gì ko?...Được rồi...đến liền. -Bảo nói chuyện

_À Tùng, mày chở tao đến phía trước là được rồi, tao phải ra đây một tí - Bảo quay sang nói Tùng

_Anh hai đi đâu vậy? -Vy tò mò

_Ko có gì đâu, em đi chơi với Tùng đi nhá! -Bảo trả lời, quay sang Tùng dặn dò - Nè, mày trông con Vy dùm tao nhá, nó mà có chuyện gì là chết với tao!

_Dạ em biết rồi thưa anh - Tùng cười giỡn

_Hai người cứ coi em như là con nít vậy - Vy bĩu môi nói

_Thì em vốn là con nít mà - Tùng trêu

_Xì, ko phải -Vy phản biện

Không khí trên xe vui vẻ hẳn lên nhưng từ khi Bảo xuống xe thì cứ như hoàn toàn khác đi vậy. Tùng dẫn Vy đến một quán bar nổi tiếng gần đó. Thái độ Tùng thay đổi khi bước vào quán bar, anh trở nên lạnh lùng hơn. Vy lẳng lặng đi theo sau, khẽ thở dài.

_Anh Tùng, lâu rồi mới gặp đó nha -một cô gái sεメy choàng vai Tùng

_À, lâu rồi mới gặp -Tùng nhìn cô gái trước mặt trả lời

_Anh đi đâu mà giờ mới xuất hiện vậy, người ta nhớ anh chết đi được -cô ta õng ẹo

_Đêm nay đi chơi với anh đi, dù sao thì cũng đang chán -Tùng ôm eo cô ta nói

_Được thôi -mắt cô ta sáng lên

Tùng nhếch miệng cười khinh miệt. Loại phụ nữ này chỉ lo đến túi tiền của hắn, làm gì cũng làm. Tùng cùng cô ta và Vy bước lên xe.

Trên xe, cô ta cùng Tùng luôn có những cử chỉ hết sức thân mật. Họ cứ như coi là Vy ko tồn tại trên xe vậy. Chứng kiến một màn như vậy Vy ko khỏi chạnh lòng. Cô gái lẳиɠ ɭơ khẽ liếc nhìn Vy, chán ghét nói:

_Cô là ai vậy? Hay là bạn gái của anh Tùng?

_Chuyện đó ko liên quan đến cô! -Vy nói

_Có chuyện gì đâu, tôi nhìn cô cũng ko có gì đặc biệt lắm -cô ta mỉa mai nó, quay sang õng ẹo với Tùng - Tùng à, anh khi nào lại thích loại con gái này? Cô ta nhìn chẳng có gì hấp dẫn cả.

Vy nhịn ko nổi con nhỏ õng ẹo này nữa, quay sang dằn mặt cô ta:

_Cô có thể im mồm và biến khỏi đây được ko?

_Hừ, cô là cái thá gì mà đuổi tôi đi chớ, cùng lắm thì anh Tùng chơi chán rồi mà mặt dày vẫn bám theo, cái thứ trơ trẽn! -Cô ta khinh miệt nói

_Cô nói ai trơ trẽn hả? -Vy tức sôi máu, giơ tay định tát cho cô ta một bạt tai thì đã bị Tùng chặn lại

_Cô ko được đυ.ng đến những người con gái bên cạnh tôi -Tùng lạnh lùng nói với Vy

_Tại sao, tại sao chứ? Em làm rất nhiều thứ vì anh mà, em cũng rất yêu anh -Vy chua xót nói

_Nhưng tôi ko yêu cô, cô chẳng qua là em gái của Bảo nên tôi mới có thể để cho cô bên cạnh tôi đến ngày hôm nay -Tùng nói những lời cay độc đâm thẳng vào tim Vy

_Vì em là em gái anh Bảo sao? Vậy trước giờ là em ngộ nhận sao? Là em sai sao? -Vy cười bản thân ngu ngốc khi lại tin vào con người này nữa

_Bây giờ thì cô mau biến khỏi xe của tôi đi, tôi ko muốn nhìn thấy mặt cô chút nào -Tùng vô tình nói

_Anh thật sự từ trước giờ ko thích em sao? Thật sự ko muốn nhìn mặt em sao? Tất cả là giả dối sao? -Vy cố gắng níu kéo một cái gì đó

_Đúng vậy, tất cả là giả dối -Tùng buông lời nói

_Thì ra là thế, em xin lỗi vì đã làm phiền đến anh lâu như vậy. Sau này em sẽ cố gắng ko để anh bắt gặp nữa đâu, cũng sẽ ko làm phiền đến anh nữa, em thật sự xin lỗi.

Vy cố gắng nén đi những giọt nước mắt sắp tràn ra khoé mi. Vy vội mở cửa xe và chạy đi trong đêm tối. Sau khi Vy đi, con nhỏ õng ẹo nhếch miệng đắc thắng, ngồi sát vào Tùng nói:

_Anh đuổi nhỏ đó đi là đúng rồi, thật là người ko biết điều mà.

_Cô cũng xuống xe cho tôi -Tùng gạt tay nhỏ ra khỏi người mình

_Nhưng mà em...-cô ta ấp úng

_Xuống mau! -Tùng giận dữ

Cô ta tính nói thêm gì đó nhưng nhìn thấy thái độ âm trầm của Tùng làm cô ta sợ hãi, nhanh chóng xuống xe. Trong ko gian xe lúc này, Tùng cảm thấy mình như vừa đánh mất đi một cái gì đó rất quan trọng...

Cùng lúc đó, Vy vừa chạy vừa khóc mà ko để ý đến chiếc xe sắp đυ.ng đến gần mình. Vy nhắm mắt lại, tay buông xuôi, có lẽ ông trời cũng thấy cô phiền đi. Tưởng như sẽ đau đớn lắm, nhưng hình như có người nào đó kéo cô lại.

_Này em bị làm sao vậy? Sao mặt mũi lại tèm nhem thế kia? -Cô gái hỏi

_Chị là ai? -nó nấc nhẹ

_Chị gái hồi sáng trên bãi biển nè, em nhớ ko? -Cô gái dịu dàng trả lời, móc trong túi ra một tờ khăn giấy đưa cho Vy - Em lau khô nước mắt đi.

_Cám ơn chị -Vy nhận lấy tờ khăn giấy

_Cô bé ngốc, sao em lại khóc khó coi như thế này, còn ko cẩn thận nhìn đường nữa chứ?

_Dạ...ko có...chuyện...gì...hết...-nó nghẹn ngào

Cô gái thấy Vy ko muốn nói cũng ko hỏi thêm gì nữa. Vy cũng đã bình tĩnh hơn rồi. Cô gái ấy cũng rất tốt, đã cho Vy nhiều lời khuyên thiết thực. Cuối cùng cô ấy còn bắt cho Vy một chiếc taxi chở Vy về khách sạn nữa.

Về đến khách sạn, Vy mệt mỏi về phòng, nhắn tin cho Nhi bảo mình đi ngủ sớm, ko đợi mọi người trước cửa được.

Sau khi nhận tin nhắn từ Vy thì nó cũng ko nghĩ gì nhiều, quay qua nói với mọi người:

_Vy nó về phòng ngủ trước rồi, chúng ta cũng đi nghỉ ngơi thôi.

Bảo và hắn tạm biệt  nó lên phòng nghỉ. Còn riêng Tùng thì nó quan sát từ lúc về đến giờ có gì đó hơi khác với mọi ngày. Chẳng lẽ Vy và Tùng có chuyện gì sao ta?

Lúc ba tụi hắn đi về đến phía cửa phòng thì giật mình khi thấy sự xuất hiện của một người. "Người ấy" đã trở về rồi sao?

_Đã lâu ko gặp -người ấy nói

Cả ba nhanh chóng mỉm cười với người trước mặt mình...





Hôm nay là buổi cuối cùng của buổi học ngoại khóa của trường nó.

_Thế là mai phải về rồi sao? -nó thở dài

Dù sao thì mấy ngày ở đây cũng vui lắm, vậy mà chưa gì đã hết rồi, nó cũng thấy tiếc.

_Ừ, mà mày tính ko đi dự buổi dạ hội hoá trang tối nay sao? -Vy hỏi

_Tao có trang phục dạ hội đâu mà đi, với lại tao ko muốn đi với bộ dạng như con vịt thế này -nó than thở

_Đi đi, tao cho mày mượn trang phục, okie -Vy nháy mắt

_Ko đi đâu, tao ko muốn trở thành trò cười

_Ngốc, đã nói là hoá trang mà, đâu ai biết mày là ai đâu mà lo -Vy cốc cho nó một cái vào đầu

_Ừm...tao cũng ko biết nữa -nó lưỡng lự

_Hỏi suy nghĩ nữa, đi thôi -Vy kéo nó đi sửa soạn

Hơn mấy tiếng đồng hồ sửa soạn thì cuối cùng tụi nó đã xong. Đứng trước gương, nó hồi hộp muốn biết mình ra sao. Từ từ mở đôi mắt, một cô gái xinh đẹp trong gương hiện lên trước mắt nó. Một bộ váy đầm đen được thiết kế ôm lấy thân hình làm cho người mặc càng tôn lên nước da trắng sáng và một thân hình nuột nà. Khác với vẻ ngoài thường ngày của nình, mái tóc xơ rối giờ đã được uốn thành những lọn tóc xoăn nhẹ. Cặp mắt kính to đùng đã được tháo ra nhường cho đôi mắt đen to tròn, long lanh rất đẹp. Đôi môi đỏ mọng khẽ nói:

_Là tao thiệt hả? -nó quá bất ngờ

_Thiệt chứ sao! Sao, ngưỡng mộ trước tài make up của tao hả? -Vy trêu đùa con bạn

_Ừ, sau này mày mà thất nghiệp thì cũng có nghề tay trái rồi - Nhi quay sang cù lét con bạn

_Này mấy cô, xong hết chưa vậy? - Bảo ở bên ngoài càu nhàu, đúng thật là con gái mà, sửa soạn gì đâu mà lâu thế ko biết.

_Dạ tụi em ra liền, anh đợi một tí! - Tụi nó đồng thanh đáp

Khi cánh cửa phòng mở ra, Bảo ko khỏi bất ngờ nhìn nó. Tuy là trước đó cũng biết Vy và nó cá cược hoá trang giả dạng xấu xí, cũng biết qua nó rất đẹp qua những tấm hình em gai khoe về hai đứa. Nhưng mà giờ khi chứng kiến trước mặt thì tất nhiên là ko khỏi giật mình. Một nét đẹp ngây thơ, trong sáng nhưng cũng ko kém phần quyến rũ.

_Này anh Hai, sao anh đơ như cây cơ vậy hả? -Vy quơ quơ tay trước mặt Bảo

_Ờ hờ. Trông em đẹp quá! -Bảo ngượng ngùng

_Em cám ơn -nó đỏ mặt

_Nè nè hai người, bộ em ko đẹp sao hả? -Vy dỗi

_Hì hì, mày là đẹp nhất, sư tỷ của tao -nó trêu chọc

_Tha cho mày đó -Vy nhéo mũi nó một cái

_Thôi chúng ta đi thôi, buổi dạ hội bắt đầu rồi đó hai cô nương -Bảo nhẹ giọng nhắc nhở

_Ừ đi thôi -hai nó đồng thanh

_Hai người còn quên thứ này nè _Bảo cầm hai cái mặt nạ lên trước mặt

Phù, suýt chút nữa vì vội quá mà quên mất. Chiếc mặt nạ màu tím của Vy thì che lấp đi nửa khuôn mặt xinh đẹp. Còn của nó thì là một chiếc mặt nạ màu bạc, che đi nửa trên khuôn mặt, để lộ đôi môi đỏ mọng đầy sức quyến rũ và ngọt ngào. Giờ thì đã hoàn tất mọi việc rồi, đã đến lúc phải đi tới buổi dạ hội, lòng nó tràn đầy lo lắng.