Khải chạy một mạch lên gác, một lúc sau anh đi xuống nói to: -Anh sẽ kiện thằng chó đẻ này, nó dám sàm sỡ em, lại còn đánh cả ba!
-Thôi mà anh! Chuyện cũng không có gì to tát lắm, anh đang bận làm dự án mới thì đừng bận tâm mấy chuyện nhỏ nhặt này, sự nghiệp vẫn hơn anh ạ, những người như lão Vinh sớm muộn cũng phải trả giá thôi. –Ngọc khuyên ngăn chồng.
-Hừ! thôi em ở nhà chăm sóc ba nhé, anh phải ra chỗ đối tác. –Nói xong Khải khoác chiếc áo vest và ra xe ô tô.
Ngọc đứng nhìn theo chiếc xe của Khải đi khuất, trong lòng nàng cảm thấy tự hào về chồng mình, nhìn cái cách anh ấy lo cho gia đình, cái cách anh ấy làm việc, mọi thứ thật hẫp dẫn, Ngọc luôn bị vẻ nam tính ấy của Khải làm siêu lòng. Và cả lúc ba chồng bảo vệ nàng ngoài chợ ngày hôm nay, tuy có hơi thô lỗ những nàng vẫn cảm nhận được sự thương yêu, che chở từ ba….“Tinh tinh…”. Ngọc mở tin nhắn ra xem, “Ê mày, chiều có ít việc, tao với mày đi làm sớm ra café ngồi chút đi”. -hóa ra là Linh bạn thân của Ngọc
-“Um cũng được đấy, lâu rồi tao chưa ngồi café, ra quán cũ nhé”. – Ngọc đồng ý luôn, vì nàng biết ba cũng không có vấn đề gì, cũng không bị thương, nàng ở nhà cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì.
-Ba! Ba ơi!… –Ngọc gõ cửa phòng ba, không thấy ông Giới trả lời.
– Cộc cộc cộc! Ba ơi ba!. –Nàng lại gõ thêm lần nữa, vẫn không thấy ông Giới trả lời, Ngọc bắt đầu thấy lo lắng, Ngọc khẽ mở cửa bước vào, căn phòng đã bớt có mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ hơn, nhưng đâu đó vẫn phảng phất thoang thoảng. Ngọc lại hơi đỏ mặt, nàng rón rén bước tới bên giường thấy ông Giới đang quay mặt vào trong tường nằm ngủ “lạ thật! hai ba con giống nhau ghê, ngủ gì mà say khϊếp” –Ngọc tủm tỉm, ông Giới và Khải có tật rất giống nhau, một khi đã ngủ thì không biết trời đất là gì, có gọi có lay cũng chả tỉnh.
Ông Giới bỗng “hừ” một tiếng ông quay người nằm thẳng. Tim Ngọc bật ra khỏi l*иg ngực, c̠ôи ŧɧịt̠ của ông Giới đang cương cứng đờ trọc thẳng tưng lên trời, nhô cao như quả núi, lắc qua lắc lại, chym ông Giới cương cực đại trọc lên to đến mức chiếc quần đùi chun của ông bị nhấc cao, phần chun quần cũng bị nhấc lên khỏi bụng khoảng gần hai đốt ngón tay. Ngọc quá bất ngờ, nàng dơ tay lên ôm miệng, mặt đỏ ửng, tim nàng đập nhanh, mắt nàng dán vào c̠ôи ŧɧịt̠ khổng lồ đó nghĩ: “Khϊếp! đây mà là….dươиɠ ѵậŧ…của…người sao?” “To…to quá…”. Bỗng nàng nhẹ nhàng quỳ gối xuống cạnh giường, với ánh mắt tò mò, nàng chăm chú quan sát, càng lúc mặt nàng càng nóng, thở gấp, bên dưới âʍ ɦộ nàng đang bắt đầu rỉ nước, ngứa ngáy, nàng ngồi đó chăm chú nhìn, như bị sai khiến, thôi miên, một tay nàng bắt đầu sờ xuống đùi, người nàng cảm thấy râm ran, nàng dùng một tay nhẹ nhàng cởi cúc quần đùi, kéo khóa, thò tay vào bên trong, vừa chạm nhẹ vào hộŧ ɭε nàng “ưm” một tiếng nhỏ trong miệng, nàng bắt đầu day nhẹ nhàng và vuốt lên xuống, hai chân nàng dí chặt vào nhau, nước nhờn chảy ra rất nhiều, nàng bắt đầu không kiềm chế được rên lên vài tiếng.: “ưm…ưm….uưm….” Một tay nàng ở trên giường đang nắm chặt chiếc ga trải giường, mắt đờ đẫn nhìn vào c̠ôи ŧɧịt̠ khủng của ông Giới, bỗng bàn tay đang nắm ga giường nhẹ nhàng bỏ ra, và đưa dần lên, tay nàng dừng lại trên không trung, bàn tay nhẹ nhàng nắm vào, nàng như đang đấu tranh tư tưởng vậy, bỗng “tinh tinh tinh”. Tiếng chuông điện thoại khiến nàng giật thót tim, rút tay ra khỏi quần nàng đứng dậy rất nhanh chạy thục mạng ra khỏi phòng ông Giới, nàng chạy về phòng đóng cửa lại. : “Alo!… …” –nàng vừa nghe điện thoại vừa thở dốc.
-“Mày ra đi, tao đang ngồi ở quán rối nhé!” –Đầu dây bên kia là Linh.
-“Uh uh mày gọi nước đi, tao đến bây giờ”. –Ngọc cố bình tĩnh nói với Linh. Sau đó thay quần áo xuống nhà bắt taxi ra quán café gần công ty.
….
-Ngọc ơi! Ngọc. –Linh vẫy tay từ xa.
-Mày uống gì để tao gọi, gì mà trông mặt mày mệt mỏi thế. –Linh tủm tỉm trêu Ngọc.
-Đâu, sáng nay đi chợ, ba chồng tao đánh nhau ngoài chợ, haizzz. –Ngọc ngồi xuống thở dài.
-Ơ sao lại thế, làm gì mà lại đánh nhau. –Mắt Linh mở to hóng chuyện.
-Mày có nhớ lão Vinh thịt lợn gần khu tao không? –Ngọc vừa nói vừa xem quyển thực đơn.
-Uh có, sao đấy, hắn lại làm gì mày à? –Đã nhiều lần Ngọc kể với Linh về sự phiền phức của lão Vinh nên Linh không thấy có gì lạ khi hôm nay lại là câu truyện về tên mất dậy đó.
-Uh, hôm nay tao ra chợ, đi cùng ba chồng tao, gặp lão Vinh, lão ra vỗ mông tao, thế rồi ba chồng tao nhảy vào đánh nhau với hắn, may mà có mấy chú công an vào can, không thì to chuyện. –Ngọc thở dài nói.
-Mẹ cái thằng chó chết, già rồi còn dê, bây giờ mới bị đánh là hơi muộn đấy, mà ba chồng mày cũng máu nhở, không sợ lão già to béo ấy à. –Linh sôi máu, Linh là cô gái cá tính nên cũng rất hung hăng, Linh rất tức khi nghe bạn mình bị sàm sỡ.
-Uh, ba tao còn cầm dao lên định đâm cơ mà. ANH ƠI, CHO EM GỌI ĐỒ. –Ngọc đóng quyển thực đơn lại và quay người gọi với vào trong quầy, đây là quán café khá đông khách tại khu vực này cho nên các vị khách tới đây đều phải gọi đồ như vậy chứ không có nhân viên ra tận bàn phục vụ, nhưng đồ uống ở đây rất ngon lại rẻ.
-Thật á, ba chồng mày gan nhờ, đúng dân tây bắc có khác. –Linh cầm cốc café lên uống.
-Mày đừng nói thế, chẳng qua ba chồng tao bảo vệ tao thôi, chứ bình thường ông hiền lắm. –Ngọc nói đỡ cho ba.
-Ha ha tao trêu thôi, thế dạo này chuyện mày với anh Khải sao rồi? –Chuyện hai vợ chồng không nói chuyện với nhau một thời gian Ngọc đã tâm sự với Linh từ lâu.
-Bình thường rồi, anh ấy hôm nay nhắn tin cho tao trước. –Ngọc tủm tỉm cười.
-Tao nói rồi mà, kiểu gì chả phải nhắn tin cho mày, ông Khải tao còn lạ gì tính ông ấy nữa. –Linh tự hào nói về khả năng suy đoán của mình.
-DẠ! MỘT CAFÉ SỮA CHO CHỊ Ạ, CHỊ DÙNG GÌ CỨ GỌI BỌN EM NHA. –Một bạn nữ bồi bàn nhanh nhẹn đặt cốc café lên trên bàn.
-Uh! Chị cảm ơn!. –Ngọc rút tờ 100k tip cho nữ nhân viên, lần nào đến Ngọc cũng tip cho nhân viên ở đây, vừa xinh đẹp lại vừa đại gia nên Ngọc luôn là khách vip của quán,
-Dạ! em cảm ơn chị nhiều ạ!!! –Được tip cô gái sung sướиɠ cười toe toét chạy về phía quầy.
– Tao nói thật chứ tao mà là ông Khải tao dỗi mày cả năm, tự dưng đi khẩu da^ʍ về ông ba chồng ha ha. –Linh nói trêu Ngọc, nhưng Linh cũng biết ý không nói quá to, đủ để hai người nghe thấy.
-Thôi mà mày đừng trêu tao nữa, tao chả biết lúc ấy bị làm sao, nhưng tao thấy… lúc ấy… có cảm giác lắm mày ạ… sướиɠ hơn hẳn. –Ngọc đỏ mặt nói, Ngọc chưa bao giờ dấu diếm Linh điều gì, mọi thứ trên đời, từ chuyện chym chồng nàng không to, chồng nàng yếu sinh lý, hay ba chồng nàng chym rất to, rồi cả chuyện nàng khâu da^ʍ về ba chồng nữa, tất cả những thứ ấy nếu như không phải Linh chắc Ngọc sẽ mang những câu chuyện đó xuống mồ mất, nếu có gì chưa nói thì chỉ do nàng đang ngại chưa dám nói ra mà thôi. Ngược lại, Linh cũng hay tâm sự với Ngọc tất cả chuyện của mình, nói chung hai người là đôi bạn thân hiếm có trong cái xã hội này.
-Rõ ràng, mày ngây thơ quá đấy, tao biết thừa cảm xúc của mày, vì trước tao cũng thế, tao hay nghĩ đến những anh chàng nóng bỏng để chồng tao phang, cơ mà sướиɠ kinh khủng ha ha…. –Linh không ngần ngại kể những chuyện tế nhị của mình cho Ngọc.
-Mày ấy, nói toạc ra thế… -Ngọc đỏ mặt cười.
-Thô nhưng thật, mày hiểu không? Khoa học người ta gọi đó là “Cảm xúc lạ” đấy, khi mày đã quá nhàm chán một thứ gì đó, thì đương nhiên mày sẽ tự đi tìm cái mới để vui vẻ thôi, nhất là đối với những đứa đã quá đầy đủ như mày, mày nên tìm một điều gì đó thú vị trong cuộc sống của mình, đúng không? Giống như mày bây giờ đang quá chán với kiểu làʍ t̠ìиɦ của anh Khải, sau đó mày lại tưởng tượng ra ba chồng của mày, cảm giác sướиɠ hơn chuẩn chưa nào?. –Linh phân tích cho Ngọc.
-Khϊếp gì mà “cảm xúc lạ” mày tự đặt tên à… ha ha…-Ngọc cười trêu Linh, sau đó lại trầm tư suy nghĩ….
-Thì chả có lý, để tao bày cách cho mày, mày muốn cuộc sống tìиɧ ɖu͙© vợ chồng mày tốt hơn đúng không? Lần nào làʍ t̠ìиɦ mà chán, mày cứ suy nghĩ về điều gì mày cho là kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhất, giống như đợt mày với anh Khải dỗi nhau đấy, nhưng tuyệt đối đừng nói ra… Hoặc mày có thể trêu ba chồng mày bằng cách ăn mặc hở hang hơn haha, tin tao đi, nhìn mấy ông già luống cuống á trông thú vị lắm haha. –Linh cười phá lên.
– Thôi mày hâm rồi, anh Khải còn lâu mới cho nha. Nhưng mà Linh này… Đợt nọ ấy, tao có vào phòng ba tao, tao thấy có mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng nặc lắm, chả nhẽ ba tao lại thủ da^ʍ à?- Mặt Ngọc ửng đỏ.
-Ơ mày hỏi lạ, chả đúng như thế còn gì, ba chồng mày sống 10 năm không được động vào phụ nữ rồi, ông ta bấn là chuyện bình thường, mà có khi ba chồng mày còn nghĩ đến mày lúc thủ da^ʍ ấy. –Linh mặt tỉnh bơ nói với Ngọc.
– Mày nói vớ vẩn gì đấy, ba chồng tao không bệnh hoạn như thế đâu. Nhưng… ba chồng tao năm nay ngoài 60 làm gì còn hứng thú nữa mà thủ da^ʍ. –Ngọc chống khửu tay lên bàn, hai bàn tay đưa lên ôm hai má.
-Ui dời mày nghĩ lại xem, nếu ba mày không có hứng thú gì thì sao lại cương cứng khi nhìn thấy mày ăn mặc mát mẻ?, đừng khinh nha, ngoài 60 có khi còn khỏe hơn chồng mày đấy ha ha- Linh trêu Ngọc.
-Mày điên à con dở này, gì mà khỏe với chả không khỏe, mày làm như là…. –Mặt Ngọc đỏ ửng lên như say rượu, nàng nghĩ cũng đúng, đã một vài lần nàng bắt gặp được ba chồng có ánh mắt lén lút với nàng, rồi cả truyện sáng đợt trước ba chồng nàng đã cương cứng khi nhìn thấy cơ thể nàng qua lớp áo ngủ, điều đó thì không thể phủ nhận được.
– Mà nhé, tao nói cho mày biết, đàn ông lâu ngày không được xuất tinh, có thể còn sinh ra bệnh đấy, nhất là với người già, già rồi thì dễ mang bệnh, ba mày thủ da^ʍ là chuyện bình thường… đã thế… cô con dâu lại mơn mởn thế này hahahaha… -Linh không ngừng nhồi nhét vào đầu Ngọc những vấn đề tế nhị của ba chồng nàng, dường như Linh chỉ đang giúp bạn mình cảm thấy thú vị hơn trong cuộc sống của nàng mà thôi. Không biết là có lợi hay có hại đây.
-Mày thôi đi con điên kia, nói toàn thứ vớ vẩn. –Tuy thấy bệnh nhưng kể ra nàng cũng có một chút hứng thú.
-Tao không nói vớ vẩn đâu, trước mày chả kể cho tao, ba chồng mày nhìn chằm chằm vào mông mày còn gì, khổ thân ông cụ, lâu ngày không gần gũi phụ nữ, nay lên ở với con trai lại gặp cô con dâu xinh đẹp thế này, làm sao mà chịu được ha ha…. –Linh tiếp tục trêu Ngọc
-Hmmm. –Ngọc không nói gì mà chỉ lườm Linh.
-Mày lườm gì, thế tao hỏi mày, mày có muốn cuộc sống mày trở nên thú vị hơn không? Mày sống vậy không biết chán à, cái gì cũng đầy đủ, muốn gì có nấy, mà tao chỉ thấy mày hay than vãn với tao chuyện tìиɧ ɖu͙© của mày với ông Khải thôi –Linh nhìn thẳng vào mắt Ngọc.
– Thú vị gì chứ, tao vẫn hài lòng với cuộc sống của tao đấy thôi, có vấn đề gì đâu. Đúng là tao có chút vấn đề với chuyện chăn gối vợ chồng, nhưng đủ dùng là được rồi nha. Mà hôm nay mày gọi tao ra đây chỉ để nói những thứ đó thôi à. –Ngọc có phần khó chịu với Linh.
-Tao chỉ muốn giúp mày thôi, mày thử nghe tao, mày cứ ăn mặc hở hang xem thái độ của ba chồng mày buồn cười lắm, hôm nào ông Khải có nhà thì mày lại mặc kín đáo, với body mày thế kia tao nghĩ sẽ thú vị lắm đây haha. –Linh vừa nói vừa cười.
-Mày điên à, thế có mà không chịu được lại nhảy bổ vào tao thì chết ha ha. –Ngọc cười tủm tỉm, nàng coi đây chỉ là câu truyện tếu táo của Linh với nàng mà thôi.
-Mày tin tao đi, vui lắm, mày cứ để im cho ông ấy nhìn xem, ba chồng mày có cho thêm tiền cũng không dám làm gì ha ha …. –Linh bắt đầu đùa dai.
-Mày hôm nay đùa hơi quá nha, toàn nói mấy thứ vớ vẩn, là ba chồng tao đấy…. hừ! Thôi! đi làm đi, tao với mày muộn giờ rồi!. –Ngọc vẫy tay bé bồi bàn ra tính tiền. Bản thân Ngọc cảm thấy hơi khó chịu với những chủ đề hôm nay của Linh, nhưng thực lòng mà nói Ngọc cũng có chút cảm hứng đấy, Linh nói cũng có phần có lý, cuộc sống của Ngọc quá đầy đủ, hầu như vợ chồng chẳng bao giờ cãi vã, nàng muốn gì được nấy, nàng sung sướиɠ đến mức cảm thấy cuộc sống bị nhàm chán, mà từ lúc ba chồng nàng từ quê lên đến nay, tuy có gặp phải vài trường hợp ngượng chín mặt nhưng kể ra cũng thú vị ra phết, nàng thấy trong mình đang dần có nhiều cảm xúc hơn, cuộc sống nàng dần có nhiều màu sắc hơn… Nàng đứng dậy vui vẻ cùng Linh đi bộ về phía công ty…
….