-Người ta…a… bảo… khi làʍ t̠ìиɦ… nếu nói chuyện… sẽ khiến…người đàn ông…cầm cự…được…lâu hơn… đấy. –Ngọc vừa bị chồng đẩy vừa nói chuyện, giọng nói của nàng không trôi chảy, mà phát ra từng chữ một. Nàng biết rõ chồng, rất hiếm khi làm nàng lêи đỉиɦ, mà đặc biệt hôm nay nàng đang có hứng, bản thân nàng không muốn mình phải mất hứng, nàng biết chồng mình sẽ out sớm nên nàng đã giúp chồng mình bằng những gì nàng đã được đọc trong sách.
-Anh hiểu…nhưng…anh chưa…nói chuyện…khi làm việc này…bao giờ…-Khải cảm thấy có một chút mặc cảm, nhưng anh rất yêu thương vợ, anh cảm thấy vợ anh đang chịu thiệt thòi lớn, khi bản thân Khải không được khỏe chuyện chăn gối, chym lại còn bé, Khải biết Ngọc gần như không được lêи đỉиɦ rất nhiều lần rồi.
-Nói… nói về… ba đi, được không… A…A…A…. –Vừa nhắc đến ba Ngọc đã bắt đầu rêи ɾỉ, mặt nàng đỏ bừng hơi thở nóng hơn, gấp hơn, Ngọc liếc mắt sang một hướng khác tránh ánh mắt của Khải.
-Sao…Sao lại nói về ba?. –Khải nhấp chậm lại, anh ngạc nhiên hỏi Ngọc.
-Ưm…ưm… ưm… -Ngọc mím môi không nói gì.
-Vậy…vậy… em nói chuyện khác đi…hôm nay…anh biết em có tâm sự… -Khải thấy Ngọc không nói gì anh không dám thắc mắc gì thêm, Khải vẫn cảm thấy khó chịu, anh đánh lạc hướng sang chuyện khác và tiếp tục đẩy nhẹ nhàng.
-Ưʍ..ưm…ưm… Không…không có gì mà. – Ngọc quay mặt sang một bên, nàng biết mình vừa lỡ lời, nhưng lời nói ra không rút lại được, nhưng khi nhắc đến ba nàng đặc biệt cảm thấy hưng phấn, người nàng run rẩy, đầu óc quay cuồng, cảm giác rất lạ, cái cảm giác khiến nàng thực sự sướиɠ…cứ như…vừa được nhìn c̠ôи ŧɧịt̠ kia vừa được chồng nện vậy…
-À mà này… ba lạ lắm nha…A.A…A…A… ở nhà…ba…không có mặc…đồ lót …anh Khải… A…A…A… kỳ…lạ…-Ngọc mặc kệ cảm xúc của Khải, tầm này nàng đang rất hưng phấn, đã từ rất lâu, nàng không được lêи đỉиɦ rồi, hôm nay nàng không cần hỏi ý kiến của chồng, nàng thích nói gì thì nói. Càng nói Ngọc rêи ɾỉ càng lớn hơn. Nàng đâu biết nàng đang tự khẩu da^ʍ cho chính mình, nhưng lại có một chút giữ kẽ, nàng không hề muốn nói ra những từ dung tục.
-Vậy hả… người già mà…em…ba có bao giờ…mặc….đồ lót…đâu…. Để mai…. Anh nhắc ba… – Khải cũng đã rất nhanh trí khi bắt sóng được câu chuyện của Ngọc, Khải là một người chiều vợ, mặc dù anh biết thật kỳ lạ khi đang làʍ t̠ìиɦ với mình Ngọc lại lôi chuyện này ra để nói, vốn từ trước đến nay Khải biết ba mình chưa bao giờ mặc qυầи ɭóŧ, anh cũng quên khuấy đi vấn đề này khi đón ba lên ở. Khải cũng cảm thấy tức đấy, cũng khó chịu đấy, nhưng lúc này, cả hai người đang đê mê chìm đắm vào sự sung sướиɠ thì đâu có còn là người bình thường nữa, khi người ta sướиɠ, hoặc người ta muốn được sướиɠ, sướиɠ hơn nữa đôi lúc họ không còn là chính bản thân mình, họ hoàn toàn khác với thường ngày, họ chỉ cần biết làm mọi cách để khiến mình sướиɠ và sướиɠ hơn mà thôi.
-Thôi…Anh.. đừng…nhắc… không ba lại…ngại… -Lúc này Ngọc đã quay lên nhìn thẳng vào mắt Khải, miệng hơi há ra. Ngọc cũng không biết tại sao mình lại nói như vậy, không biết sao lại gàn Khải nói chuyện với ba về vấn đề đó…
-Ừm …ừm…như vậy….có nghĩa là…em nhìn thấy cái của ba…rồi…đúng không… -Khải mạnh dạn nói thẳng, Khải biết ba mình có c̠ôи ŧɧịt̠ khủng bố từ rất lâu rồi, Khải luôn cảm thấy tự ti khi của mình quá bé, tự tức bản thân khi mình lại không được thừa hưởng cái đó của ba.
-Ưm… A…A…A…Á….Á…hơ…hơ…. –Ngọc không nói gì mà chỉ “ưm” một cái, lúc này nàng vừa khẩu da^ʍ với chồng, nàng vừa nghĩ đến c̠ôи ŧɧịt̠ to tưởng của ba chồng, nàng nghĩ đến ánh mắt dâʍ đãиɠ của ba chồng nhìn chằm chằm vào mông nàng, một con người xấu xí mà dám hành động như thế với mình sao?…. Nhưng… to như thế…. chắc sướиɠ lắm….AAA….AA.AA….A… Càng nghĩ Ngọc càng hưng phấn, dâʍ ŧᏂủy̠ nàng tuôn ra cũng với sự ma sát thằng cu nhỏ của Khải tao lên những bọt trắng đυ.c phía dưới hai bên mông chảy xuống cả ga giường.
-Ngọc…em thấy….cái đó…khi nào… -Không phải mỗi Ngọc thấy hưng phấn, Khải cũng rất hưng phấn khi chính anh cũng đang đồng lõa với Ngọc để nói về ba mình, anh biết vợ mình là một người hoàn hảo, nhưng có một chút dâʍ đãиɠ, anh nghĩ nếu như Vợ mình được nếm thử c̠ôи ŧɧịt̠ khủng bố kia thì sẽ thế nào…. Càng nghĩ Khải càng thấy hưng phấn, dường như anh không còn ghen tuông nữa mà đã trở thành kẻ bệnh hoạn. Đã vậy thực sự Ngọc còn thấy c̠ôи ŧɧịt̠ khủng của ba rồi, điều tò mò duy nhất của Khải bây giờ là nàng đã thấy từ lúc nào.
-Em…A…A…A… Buổi sáng…em xuống…. nấu ….đồ ăn sáng…. cho a thì gặp ba… Ba đυ.ng phải…em…Lúc đó… -Ngọc nói đến đây đầu ti nàng cứng đơ, Ngọc kéo tay Khải lên sờ Ngực nàng, bàn tay Khải nhẹ nhàng xoa bóp, hai ngón tay Khải mân mê đầu ti Ngọc cực kỳ điêu luyện. bên dưới Khải đã tăng tốc đút ra đút vào từng nhát kêu pạch pạch vang khắp căn phòng …A … A …A…Á…Á… -Ngọc không chịu được, nàng chỉ biết rên, không tiếp tục nói được nữa, nàng dùng hai tay kéo đầu Khải xuống ngực mình, Khải hiểu ý, liền dùng hai tay bóp hai bầu vυ' to của Ngọc, tay Khải cũng khá to nhưng mỗi bàn tay mỗi bên vυ' đều không vừa, Khải lấy hai ngón tay trỏ gẩy gẩy đầu ti Ngọc, khiến Ngọc sướиɠ cứng cả người, đầu Ngọc ưỡn ra đằng sau, Ngực nàng ưỡn lên.
Á….Á…Á…Á….Á…. hơ hơ…hơ…A…A…A….AAA….Á… Lúc đó… lúc đó em …không mặc áo con…. hình như…ba nhìn thấy…đầu ti em rồi… và… và…cái đó…của ba…cứng lên trong quần…. A…A…A….AA…. –Ngọc bắt đầu mạnh rạn khẩu da^ʍ hơn, nàng cảm thấy như được chính bộ mặt xấu xí của ba chồng đang bú ɭϊếʍ ngực nàng vậy, càng lúc nàng càng hưng phấn… A…a…a….a….aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa, nàng thét lên một tiếng, người run lập cập, nàng đã lêи đỉиɦ, những dòng nước trắng xóa chảy xuống ga đệm, đây là lần đầu tiên nàng lêи đỉиɦ mà chồng nàng vẫn hỳ hục đẩy tới, khiến cơn cực khoái càng trở nên sướиɠ hơn bao giờ hết.
Càng nghe Ngọc nói, Khải càng bóp ngực và bú √υ' Ngọc nhiều hơn, mãnh liệt hơn. Khải cảm thấy rất kỳ lạ, nghe Ngọc nói thế, Khải rất hưng phấn, anh càng lúc càng đóng mạnh hơn, tiếng pạch pạch pạch càng lúc càng nhanh và vội vã… lúc này Ngọc vừa lêи đỉиɦ nhưng đã quay lại tiếp tục luôn được, aaa….AAA.AAA…..hƠ hƠ hƠ…..AAA… người nàng run rẩy, nàng đã không còn tự chủ, nàng lấy hai tay túm lấy tóc của Khải, hai chân nàng quặp vào hông Khải như muốn ra hiệu sâu nữa…sâu nữa… Khải vẫn hỳ hục đóng vào, Khải đã đến giới hạn, chưa bao giờ anh được sướиɠ như hôm nay… A…Â…..Â….Â… một dòng tinh nóng hổi tuôn sối sả vào bên trong tử ©υиɠ của Ngọc. Người của Ngọc và Khải cứng đờ, ôm nhau thở hổn hển… hơ…hơ…hơ… Người Khải giật giật, bên dưới Ngọc cũng vậy nhưng chân Ngọc vẫn đang quặp chặt mông Khải chưa hề có chút nới lỏng. Được một lúc c̠ôи ŧɧịt̠ của Khải dần xìu xuống, Khải quỳ gối kéo thằng cu ra kêu “ót” một cái, Khải nhìn xuống dưới âʍ đa͙σ Ngọc một bãi ướt nhẹp, ga giường ướt một mảng. Ở miệng âʍ đa͙σ Ngọc đang chảy ra rất nhiều dung dịch trắng đυ.c.
Ngọc thở hổn hển, mắt nhìn hơi mệt mỏi, nàng kéo cái chăn che cơ thể mình và quay mặt vào trong tường, nàng vẫn thở, lúc ấy Khải chỉ cần cố thêm một chút nữa là nàng được lêи đỉиɦ lần thứ hai. Nhưng Khải đã rất cố gắng, điều đó khiến Ngọc cảm thấy hơi trống vắng, nhưng cũng được coi là thỏa mãn, đã lâu rồi Ngọc mới được sướиɠ như vậy.
Khải đứng dậy vào phòng tắm, tiếng nước róc rách chảy, bên ngoài Ngọc đang bậm môi cắn tay, đôi mắt mở to, dường như nàng chưa thực sự được thỏa mãn, từ trước tới nay nàng chỉ nghĩ đơn giản, lêи đỉиɦ như vậy là hết, ai ngờ kɧoáı ©ảʍ của tìиɧ ɖu͙© nó còn nhiều đến thế, người phụ nữ có thể lêи đỉиɦ nhiều lần vậy sao?. …Trong đầu Ngọc bắt đầu xuất hiện nhiều suy tư.
-“Tại sao, tại sao… sao lại có thể như vậy… mình không thể tin được lại có ngày hôm nay…tại sao?… Ngọc không phải con người ấy… Nhưng…mình thật là bất tài mà… mình vô dụng… không làm vợ hạnh phúc… không làm gia đình này vui vẻ… mình không phải thằng đàn ông… ngoài kiếm tiền ra thì mình có tài cán gì?…” –Một loạt suy nghĩ tiêu cực của Khải, sau khi tỉnh cơn cực khoái, anh bắt đầu quay lại con người hàng ngày, anh cảm thấy tự ti, Khải tự dày vò bản thân bằng những từ ngữ đang phát ra trong não bộ. Khải lù đù đi vào phòng ngủ, thấy Ngọc đang trùm chăn kín mít.
-Em có đi tắm không, anh để điện. – Khải đứng một lúc ở đầu giường, không thấy Ngọc nói gì.
-Ngọc!. –Nàng vẫn không nói gì.
Khải bước chân lên giường, anh kéo một đoạn chăn của Ngọc đắp lên người, khải quay lưng lại chìm vào giấc ngủ với một tâm tư không hề tốt.
Ngọc không phải không muốn trả lời Khải, không phải nàng tức, mà nàng đang xấu hổ với chồng, nàng biết lúc nãy mình đã thốt ra những lời nói như thế nào, đến chính bản thân nàng còn cảm thấy bất ngờ về chính mình, nàng đang không biết phải chui đầu vào đâu, giấu mặt ở chỗ nào, phải giải thích ra sao cho hợp lý, nàng là cô gái thông minh nhưng lần này nàng lại tỏ ra luống cuống, không biết cách xử lý tình huống ra sao, chỉ biết chùm chăn úp mặt vào tường….