Trên bàn làm việc Khải không thể tập trung, trong đầu anh luôn suy nghĩ đến lúc Ngọc vợ anh trong phòng ba làm gì mà lâu đến thế, tính Khải là người hay ghen, nhưng anh chưa bao giờ tỏ ra ngoài cho Ngọc biết mình ghen, Khải chỉ để đó và nuốt cục tức vào trong, Khải không muốn Ngọc nghĩ mình là kẻ ghen tuông. Khải luôn tỏ ra vậy nhưng bản thân Ngọc từ lâu đã biết Khải là người hay ghen, dù một thay đổi nhỏ trong cách cư sử là nàng đã nhận ra, làm sao Khải qua mặt được một cô gái thông minh như Ngọc.
Cuộc sống của Ngọc và Khải diễn ra quá êm đềm, không sóng gió, nên Ngọc đã rất chán nản với thái độ của Khải, thà rằng Khải ghen thì Khải cứ nói ra. Tình yêu phải có lúc nọ lúc kia nó mới có hương vị, nó mới bền lâu được, nhưng Khải lại không bao giờ dám làm Ngọc phải phật lòng, Khải nghĩ anh là người luôn hiểu vợ mình, và là người tâm lý, nhưng anh không hề biết mình đang phạm phải một sai lầm rất cơ bản. Bao nhiêu lần Ngọc đã từng thử Khải, muốn làm Khải ghen nhưng Ngọc chỉ nhận lại được một chút tức giận từ Khải, trêu nhiều mà không tức cũng chán, nàng đành bỏ cuộc.
Trong trường hợp này nàng đã vô tình trêu tức được Khải, nhưng đối tượng là cha đẻ của Khải nên nàng cũng không thích thú lắm, nàng chỉ tình cờ nhận ra sự cáu giận bộc phát từ Khải khi anh đã to tiếng với nàng. Về phía Khải, ngồi trên bàn làm việc anh suy nghĩ rất nhiều, bao nhiêu suy nghĩ bậy bạ vớ vẩn cứ quanh quẩn bên trong đầu, nhưng vì là ba ruột nên anh càng không được phép tỏ ra ghen tức với ông, nắm chặt chiếc bút điện tử trong tay Khải nghĩ: “liệu việc đón ba lên ở có đúng đắn không… không, không, mày không được nghĩ như vậy Khải, mày phải phụng dưỡng ba là điều đương nhiên…hừ… tại sao Ngọc lại vào phòng ba lâu vậy, lại quên cả điện thoại dưới phòng bếp… cả ba cũng quên…có điều gì trùng hợp không?… tại sao cô ấy không bảo mình, mà tự ý vào phòng ba một mình như vậy… hai người làm gì trong đó?…đã có chuyện gì sảy ra?…”.
Khải nghĩ rất nhiều, mặc dù chuyện rất bình thường, nhưng đối với những người hay ghen, họ luôn sợ mất người mình yêu thương, họ luôn muốn biết rằng người mình yêu thương đó cũng luôn phải yêu thương mình như vậy, họ không được phép làm điều gì mà mình không biết, mọi thứ của người ấy mình phải được biết…. Có lẽ trong chuyện này vì Ngọc có một chút thay đổi nhỏ, nàng tự ý vào phòng ba mà không nói cho Khải như vậy, từ trước đến nay làm gì hai người đều nói cho nhau nghe, không hề có chút dấu diếm.
Khải vò đầu bứt tai, có quá nhiều suy nghĩ trong đầu, tất cả đều rất mông lung, anh không tập trung làm việc được, tất cả nhưng suy nghĩ bậy bạ đều làm anh rất khó chịu nhưng anh phải thừa nhận mình có chút hưng phấn trong đó. Khải đặt chiếc bút xuống bàn quay lại giường nhìn Ngọc, Ngọc đang quay lưng vào tường, chăn đắp ngang bụng để lộ cặp đùi trắng toát cùng đôi chân thon dài của mình. Nhìn nàng như vậy anh lại nổi cơn ghen: “em ăn mặc kiểu đó vào phòng ba… em để ba nhìn thấy đùi em sao, hay em còn làm điều gì khác?….” – Khải bò lên giường thấy có đèn sáng, chắc Ngọc chưa ngủ, Khải vuốt nhẹ vào đùi Ngọc, khiến nàng giật mình.
-Anh! giật cả mình ..–Ngọc quay mặt lại hoảng hốt.
-Anh nhớ em quá không làm được việc đây này. –Khải lồm cồm bò lên giường áp sát mình vào người Ngọc, Khải cạ c̠ôи ŧɧịt̠ đang cứng vào mông Ngọc.
-Khϊếp! làm gì mà cứng đơ lên thế. –Ngọc tủm tỉm.
-Hôm nay thấy em lạ lắm, em có chuyện gì muốn tâm sự với anh đúng không? –Khải vẫn đang ghen nhưng lại tỏ ra bình tĩnh hỏi Ngọc, càng nằm gần càng ngửi mùi thơm của Ngọc, Khải càng trở nên hưng phấn.
– À… không có gì đâu, chiều nay em chỉ hơi mệt thôi. –gương mặt kiều diễm của Ngọc đỏ ửng lên nhìn đắm đuối vào mắt Khải, Ngọc đang phân vân có nên nói chuyện của ba cho Khải nghe không, theo như tình huống vừa sảy ra có thể đây sẽ không phải là ý hay nên Ngọc quyết định tạm thời sẽ không nói ra.
-Có chuyện gì em cứ nói với anh, bất kể chuyện gì…anh sẽ giúp em… –Khải đưa tay lên bóp một bên vυ' Ngọc, bỗng nhiên Ngọc quay người lại chủ động hôn Khải, Khải luồn tay xuống vén váy Ngọc lên qua bụng, Khải nhẹ nhàng mân mê mu bướm ấm áp của Ngọc, “ưm~” Ngọc khẽ rên nhẹ trong khi vẫn đang hôn Khải, Khải thấy lạ, hôm nay Ngọc bỗng nhiên lạ thường, bình thường nàng đâu có chủ động như vậy, mặc kệ, tầm này nứиɠ lắm rồi, không có thời gian để suy nghĩ, Khải luồn tay vào trong qυầи ɭóŧ đưa hai ngón tay miết xuống cửa hang của Ngọc, Khải lại bất ngờ khi thấy âʍ ɦộ Ngọc nhầy nhụa ướt như đã được khởi động từ trước, Ngọc rỉ nước ra rất nhiều. Sự thật Ngọc đang rất nứиɠ, từ lúc từ phòng ba chồng về quanh quẩn trong đầu nàng là ánh mắt rực lửa của ba chồng khi đang cố lén nhìn mông nàng, khiến nàng đã cảm thấy ngứa ngáy rồi và kể cả từ lúc dưới bếp, nàng nhìn thấy c̠ôи ŧɧịt̠ của ba chồng lòi ra ngoài to tướng, to đến mức nàng phải lén lút nhìn cái dươиɠ ѵậŧ khủng của ba chồng, chưa bao giờ nàng phải hành động như vậy, dâʍ ŧᏂủy̠ từ lúc ấy rỉ ra không ngừng.
-A…aaa…. –Ngọc hơi quằn quại vì sướиɠ.
-Sao em nhiều nước quá nè, anh đã làm gì đâu. –Khải mỉm cười nhìn vợ, ánh mắt Khải có chút nghi ngờ.
-Phụ nữ mà, chỗ đó lúc nào chả ẩm ướt hiihi. –Mặt Ngọc đỏ ửng.
-Hay em lại xem bậy bạ gì trên điện thoại hả. –Khải trêu Ngọc, cắn nhẹ vào cổ nàng.
-Ưm… em không… -Ngọc rướn ngực ngửa cổ lên sau vết cắn tê người của Khải.
-Vợ ơi! Vợ cầm “nó” đi. –Vốn Khải rất hiếm khi được Ngọc sóc lọ, nay anh thấy Ngọc thực sự khác lạ, nàng rất hưng phấn, nên Khải quyết tâm xin sỏ nàng thêm lần nữa. tất cả những lần làʍ t̠ìиɦ của Khải và Ngọc đều rất chóng vánh, Khải luôn đưa ra yêu cầu bắt Ngọc làm như thế này như thế kia để có thêm nhiều kɧoáı ©ảʍ, nhưng nàng đều từ chối, quan niệm của nàng về tìиɧ ɖu͙© không được mùi mẫn cho lắm, vì là chồng nên nàng mới đồng ý chăn gối cùng Khải, nàng chưa bao giờ làm điều gì khác ngoài nằm ngửa ra tư thế cơ bản và úp thìa, kể cả nàng ít khi dùng tay thủ da^ʍ cho chồng, nàng thấy như vậy là bẩn, không vệ sinh. Nhưng hôm nay lại khác, vì là dân kinh doanh Khải đã nắm bắt được tình hình, anh yêu cầu Ngọc làm những điều anh muốn, như một cơ hội sở hữu toàn bộ cơ thể nàng vậy.
-Ngọc nhìn thẳng vào mắt Khải, môi nàng hơi mím lại, nheo mắt, từ từ nàng đưa tay xuống, thò tay vào trong chiếc quần ngủ của Khải, chỉ thấy Khải lúc này rùng mình một cái, Khải như bị một luồng điện chạy khắp cơ thể khi bàn tay mềm mại của Ngọc chạm vào thằng cu của mình. Ngọc chỉ nắm để đó, hơi thở nàng gấp gáp hơn, c̠ôи ŧɧịt̠ của Khải cứng đơ gân guốc nổi lên nhưng không được to lắm. Ngọc bắt đầu vuốn lên trên bao qυყ đầυ, nàng dùng tay nắm bao qυყ đầυ sau đó lại vuốt xuống dưới, nàng thò tay xuống xoa nhẹ hai hòn dái của Khải. tất cả hành động mân mê vừa rồi của Ngọc giống như đang đo kích thước của Khải vậy, Ngọc thở hổn hển, đôi môi xinh hơi há ra, hơi thở nàng nóng ran phả vào mặt Khải. Mặt Khải cũng nóng bừng, đây là lần đầu tiên được Ngọc vuốt ve thằng nhỏ kiểu ấy, Khải như bị điện giật, người Khải run lên đều đặn. Khải cúi xuống hôn Ngọc, Ngọc liền chủ động đưa lưỡi ra đáp trả, tay nàng đưa lên ôm Khải.
-Anh… đút vào đi… -Ngọc vừa hôn vừa nói, Ngọc chủ động dạng chân ra để Khải có thể dễ dàng đưa vào.
Khải không dám cãi lời nàng, biết Ngọc đang rất nứиɠ nên Khải dăm rắp nghe lời, nếu lỡ để nàng mất hứng thì không biết chừng cả tháng trời Ngọc không cho anh động vào người mất. Khải quỳ giữa háng vợ, anh đưa c̠ôи ŧɧịt̠ nhỏ bé của mình đến gần cửa hang đang ướt sũng nhóp nhép của Ngọc, vừa chạm đầu khấc vào anh đã thấy dòng dâʍ ŧᏂủy̠ nhầy nhụa nóng hổi của Ngọc, Khải nghĩ “không biết Ngọc đang suy nghĩ điều gì mà khiến nàng lại ra nhiều nước như vậy”. Khải không dám để mình mất tập trung, nhẹ nhàng bắt đầu đưa hông đẩy ra phía trước, đầu khấc đã tiếng được vào bên trong.
-Ưm… Aaaa… hơ hơ… -Ngọc thở hổn hển. Khải nhẹ nhàng đút ra đút vào, mặc dù chym Khải không được to lắm, nhưng anh vẫn cảm thấy âʍ ɦộ cực khít của Ngọc, cộng thêm nước nhờn đặc quánh bao phủ lấy dươиɠ ѵậŧ của Khải, khiến Khải sướиɠ đến mức tê dại, tay Khải đang chống ở giường phải run lên như không còn chút sức lực nào vậy. lần nào làʍ t̠ìиɦ với Ngọc cũng thế, cũng khiến Khải sướиɠ điên cuồng, lần nào Khải cũng out sớm, kể cả cho dù anh có cố gắng đến mấy cũng không quá nổi 10 phút.
-A…a…a….a –Ngọc rêи ɾỉ theo nhịp nhấp nhẹ nhàng của Khải, không hề có một chút đột phá nào, cứ mãi như vậy khiến Ngọc bắt đầu cảm thấy mất hứng, không phải Khải không thích đột phá, mà nếu Khải chỉ cần đẩy nhanh tiến độ hơn sẽ khiến anh xuất tinh ra rất nhanh, không phải lỗi tại Khải, tại vợ anh ȶᏂασ quá sướиɠ mà thôi.
-A…ư…ư…ư… Anh…Khải… -Ngọc bỗng nhiên lên tiếng.
-Uh!…anh đây…ây ..ây… -Khải thấy lạ nhưng anh vẫn không muốn dừng lại.