Người Ngồi Sau Tôi Là "Biến Thái"

Chương 45: Dâm ngữ

Edit: Giai Kỳ Như Mộng (_giaiky_)

"Tiêu Tiêu, em lại cao trào."

Cậu than thở, nâng cao mông cô lên, da thịt trắng như tuyết ánh vào tròng mắt đen nhánh như mực, trong đầu Từ Hoàng bỗng xuất hiện hình ảnh cô nhìn người khác cười, lửa giận không thể kiềm chế mà xâm chiếm đáy lòng cậu.

"Em rõ ràng đã là người của anh, vậy tại sao còn trêu chọc nó? nó rốt cuộc có điểm gì tốt hơn anh? Tại sao em lại chọn nó mà không chọn anh?"

Từ Hoàng dùng sức xoa nắn mông thịt của cô, chà đạp hai bên mông của đỏ bừng lên.

"Tôi không hiểu cậu nói gì cả."

Tiêu Tiêu vẫn còn đang chìm trong dư vị của cao trào, cả người mềm như bông, mị thịt ở thân dưới lúc đóng lúc mở, miệng huyệt thi thoảng còn nhỏ ra vài giọt dâʍ ɖị©ɧ.

"Tiêu Tiêu, anh yêu em, yêu em hơn bất kì kẻ nào khác. Vậy tại sao em không yêu anh? Sao em không chịu quay lại nhìn anh?"

Từ Hoàng dụi mặt vào cổ cô, khàn giọng thủ thỉ.

Tiêu Tiêu lại cảm thấy tên tâm thần này lại phát bệnh rồi, bây giờ cô không có tâm trạng dây dưa với cậu, cô chỉ muốn nhanh chóng tắm xong rồi chạy về nhà.

"Không phải em thích trẻ con sao? Vậy em sinh con cho anh đi, anh nhất định sẽ yêu thương con của chúng mình, anh không giống tên đó đâu, anh sẽ không bao giờ phản bội em!"

Từ Hoàng hồ ngôn loạn ngữ* khiến cả người Tiêu Tiêu khựng lại, cô quay đầu sang, muốn hỏi mấy lời này của cậu là có ý gì?

* Hồ ngôn loạn ngữ: lời nói bậy bạ

Lúc này tiểu huyệt chật hẹp lại bị ngón tay thon dài xâm nhập, sau vài lần thọc vào rút ra tiểu huyệt đã ướt đầm đìa, Từ Hoàng ấn cô vào trong bồn, để hai tay cô chống lên thành bồn tắm.

Côn ŧᏂịŧ thô to cứ thế nghiền nát ở trước miệng huyệt, chọc chọc Tiểu Đậu Đậu mẫn cảm, sau đó lại cọ xát dọc theo hai hoa môi, vì để dễ dàng "làm" cô, hai tay cậu giữ chặt lấy eo cô để cô không lộn xộn.

Vừa qua cơn cao trào không bao lâu lại bị côn ŧᏂịŧ cọ xát khiến mật dịch thi nhau chảy dài xuống bắp đùi, ngay cả côn ŧᏂịŧ đang thong thả chọc ngoáy ngoài tiểu huyệt cũng bị mật dịch tẩm đến sáng loáng.

"Nhìn kìa Tiêu Tiêu, tiểu huyệt của em rất thích anh đấy! Chảy nhiều nước quá không ngăn lại được, em nói xem liệu anh có phải dùng côn ŧᏂịŧ cắm vào thì mới có thể chặn không cho nó chảy ra không?"

Dứt lời cậu vươn lưỡi liếʍ vành tai đã đỏ lên của cô.

Tiêu Tiêu không chịu nổi cậu thong thả cọ xát, bên trong hoa huyệt trống rỗng, cảm giác ngứa ngáy tăng vọt khiến cô khó chịu vặn vẹo mông.

"Không chịu nổi?" Vành tai bị cậu dùng sức cắn một cái, Tiêu Tiêu phát ra tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn, vòi nước còn chưa đóng lại, nước đã bắt đầu tràn ra khỏi bồn tắm.

"Không phải, cậu tránh ra!" Tiêu Tiêu đỏ ngầu mắt, dùng chút lí trí cuối cùng đánh bại tìиɧ ɖu͙©.

"Tiêu Tiêu thật không ngoan, rõ ràng cái miệng nhỏ phía dưới đã thèm ăn côn ŧᏂịŧ mà miệng nhỏ bên trên còn ngoan cố không nhận."

Tiểu Đậu Đậu mẫn cảm đứng thẳng lại bị chọc chọc vài cái, Tiêu Tiêu cảm thấy mình sắp không chịu nổi nữa rồi.

"Tiêu Tiêu, mau xin anh chơi em đi!"

"Không...không cần. Cậu tránh ra!"

Cảm giác hư không bên trong mị huyệt khiến lí trí của cô bị bảo trì, cô vô ý thức bắt đầu dẩu mông đón ý nói hùa để tìm kiếm sự an ủi từ côn ŧᏂịŧ đang cọ xát bên ngoài tiểu huyệt.

"Thật sự không cần sao?"

Qυყ đầυ ở bên ngoài dạo qua một vòng, cậu chuẩn xác tìm được miệng huyệt, không nói hai lời mà cắm vào.

"Lớn quá...ra ngoài, rút ra ngoài..."

Eo nhỏ bị giam cầm, cô vặn vẹo eo nhỏ, ý đồ muốn nhả côn ŧᏂịŧ cứng rắn thô tráng ra ngoài, nhục bích bên trong tiểu huyệt lại điên cuồng co rút.

Phảng phất giống như có hàng ngàn cái miệng nhỏ đang liếʍ mυ'ŧ qυყ đầυ khiến Từ Hoàng sướиɠ đến nỗi muốn bay lên trời cao.

"Tiêu Tiêu, em muốn kẹp để anh bắn à?" Cậu từ sau lưng ôm lấy cô, khàn giọng hỏi.