Người Ngồi Sau Tôi Là "Biến Thái"

Chương 46: Bất an

Edit: Giai Kỳ (_giaiky_)

Tiêu Tiêu phát ra những tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn, hai chân mất hết sức lực mà ghé vào cạnh bồn tắm, chỉ sợ nếu không có Từ Hoàng ôm thì cô đã sớm ngã nhào vào trong nước.

Côn ŧᏂịŧ dưới thân một tấc lại một tấc khai phá nhục bích, phá vỡ nếp nhăn, cảm giác chậm rãi bị căng ra càng lúc càng rõ ràng, hai chân cô không ngăn nổi run rẩy, cô ngẩng cổ, hàm răng cắn chặt môi dưới, vì quá dùng sức nên môi dưới còn hằn cả dấu răng.

Trong phòng tắm sương mù mênh mông, ngoại trừ tiếng nước thì chỉ còn tiếng thở dốc đầy áp lực của hai người, côn ŧᏂịŧ vẫn còn đang tiếp tục công cuộc xâm lấn, nhưng tốc độ cũng không nhanh, như là muốn nhấm nháp cẩn thận hương vị của cô nên cậu mới cố ý thả chậm tốc độ.

Tiểu huyệt càng lúc càng ngứa ngáy, đã vượt qua sự chịu đựng của Tiêu Tiêu, đặc biệt là tay cậu còn đang chơi đùa với tiểu đậu đậu khiến lí trí của cô bị ngọn lửa tìиɧ ɖu͙© đốt cháy không còn sót lại chút gì.

Cô vặn vẹo mông, theo bản năng muốn nuốt côn ŧᏂịŧ càng nhiều, càng sâu.

"Tiêu Tiêu thả lỏng nào!"

Từ Hoàng ở phía sau khàn giọng, nặng nề mà vỗ mông cô, hai cánh mông lay động, một phần của côn ŧᏂịŧ vẫn còn lộ ra ở bên ngoài, cậu không nhịn được nữa mà dùng tư thế như chẻ tre mà cắm sâu vào bên trong.

Thình lình xảy ra tập kích khiến cả người Tiêu Tiêu cứng đờ, có vô số dòng điện nhỏ đang len lỏi loạn xạ khắp người cô, cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá mạnh mẽ như có thể làm cô chết bất cứ lúc nào.

Mị huyệt bị côn ŧᏂịŧ thô dài hoàn toàn căng ra, côn ŧᏂịŧ cứng như thép cứ thế thô bạo cắm vào sâu bên trong.

"Nhanh...nhanh quá, dừng lại đi...Từ Hoàng...aaa!"

"Tiểu huyệt của Tiêu Tiêu thật thoải mái, càng cắm nước lại càng nhiều, định kẹp chặt để anh bắn, sau đó muốn sinh con cho anh đúng không?"

Từ Hoàng càng nói càng quá đáng.

Hơi nước ngưng tụ trong mắt Tiêu Tiêu, nước mắt cũng bắt đầu rơi xuống, cô không khống chế được phản ứng sinh lý của mình. Cảm giác dục tiên dục tử làm cô muốn ngừng mà không được.

Trên mặt cô tràn đầy xuân sắc, vì để cậu thuận lợi cắm vào mà hai chân cô cố gắng mở rộng ra hết cỡ.

Vòng eo Từ Hoàng mạnh mẽ có lực, hung mãnh va chạm một chút lại một chút, trong lúc côn ŧᏂịŧ ra ra vào vào, có rất nhiều da^ʍ thuỷ bị cắm thành bọt nước.

Nhưng tứ chi tiếp xúc thân mật cũng không thể thoả mãn nội tâm trống rỗng của Từ Hoàng, cậu muốn hoàn toàn chiếm cứ lấy cô gái này.

"Tiêu Tiêu nói xem ai đang chơi em?"

Cậu hồng mắt nhìn thiếu nữ bị anh làm đến đỏ mặt, không ngừng thốt ra những tiếng rêи ɾỉ mê người.

Tiêu Tiêu đã sớm mất đi lí trí, trả lời theo bản năng: "Là cậu...a ưʍ...là cậu..."

Vòng eo mảnh mai của cô như càng liễu mỏng manh trước gió, nhũ cầu trắng non lắc lư qua lại, nhìn cô gái nhỏ xuân sắc vô biên trong gương, Từ Hoàng không trêu chọc tiểu đậu đậu nữa mà chuyển sang xoa nắn hai bầu ngực.

Ngực trái bị cậu mạnh mẽ xoa nắn, nhũ thịt tràn ra cả kẽ tay cậu, đầṳ ѵú cứng như hạt đậu nành dưới sự cọ xát đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ của Từ Hoàng cũng không chịu được mà run lên, như có dòng điện nối tiếp nhau chảy xuống bụng dưới của Tiêu Tiêu.

Da^ʍ thuỷ chảy càng mạnh.

Kɧoáı ©ảʍ vô biến bao trùm lấy cô, mị thịt gắt gao cắn chặt lấy côn ŧᏂịŧ, cơn tê dại như muốn nhấn chìm Tiêu Tiêu khiến cô khóc thút thít xin tha.

"Ưm aaa...đủ rồi...tôi muốn ra...đừng cắm nữa..."

"Nói, anh là ai? Là ai đang chơi tiểu huyệt đang chảy nước của em?"

"Từ Hoàng...a...là Từ Hoàng..."

"Từ Hoàng đang làm gì?"

"Từ Hoàng đang chơi tiểu huyệt của tôi..."

Tiêu Tiêu muốn hỏng mất.

Côn ŧᏂịŧ xâm lấn tiểu huyệt dùng những góc độ khác nhau mà cắm vào điểm G của cô, tiếng thở dốc thô nặng sát bên tai, tiểu huyệt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến co rúm lại, gắt gao ngậm lấy côn ŧᏂịŧ.

Bị cắm quá hung ác, Tiêu Tiêu khóc lóc xin cậu tha cho, có lẽ là nước mắt của cô có hiệu quả, Từ Hoàng cắm vào rút ra hơn trăm lần rồi mới chịu bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt vào sâu trong cô.