Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Chương 145: Nắm giữ Ngự Kiếm Thuật, đi khắp thiên hạ này!

Dịch giả: Đường Huyền Trang

Trải qua một phen giải thích, hai người mới biết được, phái Thục Sơn là môn phái trong trò chơi, mà Ngự Kiếm Thuật lại là pháp thuật phi hành trong trò chơi?!

– Nếu không chúng ta cũng kích hoạt một cái đi…?

Trương Uyển Ngọc nhìn Phương Khải đang đạp kiếm cưỡi mây có chút hâm mộ, kích động nói:

– Cái này vừa thuận tiện! Mà lại thật nhanh! Võ giả cũng có thể học!

– Vậy liền kích hoạt một cái đi, cùng chơi với Diablo là được!

Đổng Thanh Ly cũng nhìn màn ảnh đầy hâm mộ, thế mà còn có phương pháp phi hành như này?!

– Chẳng qua…

Có người nhìn màn ảnh, phát mưa đạn hỏi:

– Lão bản dự định bay đi đâu?

– Bay đi đâu…?

Phương Khải đâu biết là bay đi đâu?

Hắn đi vào thế giới này, có thể nói chưa quen cuộc sống nơi đây, chỉ nhận thức được một vùng đất như thành Cửu Hoa.

Ra khỏi thành Cửu Hoa, đừng nói đi đâu, ngay cả Đông Nam Tây Bắc hắn cũng không phân biệt rõ ràng được.

– Lão bản đi Yên Hải thành đi!

Diệp Tiểu Diệp lập tức phản ứng.

– Đề cử bay Yên Hải thành! Có thể ăn hải sản, còn có thể nhìn thấy biển cả ầm ầm sóng dậy!

Phát xong mưa đạn, Diệp Tiểu Diệp hài lòng nở nụ cười, có thể để lão bản đi dạo chơi ở thành thị mình!

– Đi Lưu Vân Đạo Cung đi!

Hai nữ Phong Hoa, Duyệt Tâm cũng vội vàng phát mưa đạn:

– Phong cảnh của Lưu Vân Đạo Cung chúng ta cực kỳ đẹp! Vận khí tốt còn có thể nhìn thấy tràng diện biển mây ở bốn phương tám hướng đầy hùng vĩ! Còn có biển hoa ở Thiên Cơ cung chúng ta! Lão bản nhìn thấy nhất định sẽ thích!

Tiết Đạo Luật sờ lấy sợi râu, hiển nhiên đối với đạo cung của mình rất có lòng tin.

– Đề cử đi Vân Hải Tông! Còn có các phải ở Nam Hải!

Vân Luyện cũng bắt đầu phát mưa đạn:

– Phong cảnh ở các đảo hải ngoại chúng ta tuyệt đối không kém Lưu Vân Đạo Cung! Còn có thể uống Vụ Thôn trà đặc sản của Nam Hải!

Diệp Tùng Đào khẽ vuốt cằm, nhìn mưa đạn trên màn hình, Vân Hải Tông đã được thổi thành điểm du lịch thắng cảnh.

– Đi Ngân Long động thiên của lão phu làm khách cũng được!

Lúc này, Ngân Long Tẩu cũng tới góp phần náo nhiệt.

Nhìn từng cái đề cử trên màn hình, Đổng Thanh Ly cũng ngồi không yên:

– Hay là chúng ta cũng đề cử một cái?

– Nếu không thì đi kinh sư đi, kinh sư không gian rộng rãi, là nơi hội tụ của Đại Tấn quốc, tứ phương triều bái, ở nơi đó có thể gặp người đến từ các nơi, Quan Tinh Cung càng là thiên hạ nhất tuyệt!

Sau khi Đổng Thanh Ly biết làm sao để phát mưa đạn, vội vàng phát một câu đề cử.

– Kinh sư còn có rất nhiều món ngon!

Nhắc đến ăn, bỗng nhiên Đổng Thanh Ly nghĩ đến hôm nay chơi xong trò chơi còn chưa ăn Haagen-Dazs, vội vàng gọi một hộp, một bên đắc ý ăn Haagen-Dazs, một bên đề cử.

– Kinh sư có vịt tỳ bà, cá chép vảy bạc, bánh hoàng kim, rất nhiều đều món đều là thiên hạ nhất tuyệt! Đề nghị thưởng thức!

– Lão bản! Đi kinh sư đi!

Khương Tiểu Nguyệt cũng ủng hộ nói

– Ta muốn thấy kinh sư!

Bên trong kinh sư có rất nhiều đại nhân vật, nàng không dám đi, nhưng cái này cũng không hề ảnh hưởng đến việc nàng muốn nhìn một chút thành thị phồn thịnh nhất Đại Tấn quốc có bộ dáng gì.

Phương Khải liếc nhìn mưa đạn, càng nhìn càng bối rối:

– Nhiều đề nghị như vậy? Làm sao ta chọn đây?

Lúc này đám người Trần Phong cùng nhi tử Trần đại thiếu cũng xuống máy:

– Làm sao nhiều người vây quanh đây như vậy?

– Nhìn lão bản phát trực tiếp ngoài trời, chúng ta đang đề cử những thành thị để hắn đi.

– Phát trực tiếp?

Trần Phong nhìn thoáng qua màn hình, cả kinh đến nỗi thiếu chút thì cắm cả cằm xuống đất.

– Lão bản đang ở nơi nào?! Làm sao lại giẫm trên thân kiếm?!

Hắn nhìn mây bên cạnh bay qua:

– Chẳng lẽ đây là ở trên trời?!

– Ngự Kiếm Thuật!

Đám người Trần Phong vội vàng nhìn lại đầy khϊếp sợ.

– Lão bản, đi kinh sư đi!

Lúc này, Lý Hạo Nhiên cũng phát mưa đạn nói.

– Ta nói một tiếng cùng Mộ tiên sinh, khẳng định hắn rất cao hứng khi gặp ngươi!

– Mộ tiên sinh? Ai vậy?

Phương Khải không hiểu gì.

– Chính là người có ria mép khi chơi Resident Evil muốn mua máy tính?

Nhìn thấy Lý Hạo Nhiên giải thích trong ngọc đưa tin, rốt cuộc Phương Khải cũng hiểu ra.

– Khó trách lâu rồi không thấy hắn, hóa ra đi kinh sư rồi?

– Được được được, hôm nay trực tiếp ngự kiếm đi một chuyến kinh sư, thuận tiện gặp người quen cũ một chút!

– Oa! Lão bản thật tốt!

Khương Tiểu Nguyệt tỏ ra vô cùng kích động.

– Ai biết kinh sư đi thế nào?!

Phương Khải vẫn như cũ, không biết gì.

– Bay về hướng Tây Nam!

Phương Khải nhìn nhìn, thôi động Ngự Kiếm Thuật, trực tiếp bay về hướng Tây Nam.

Trên đường đi, chỉ thấy mây bị tản ra hai bên, nhìn xuống dưới, đất đai sông núi giống như bàn cờ, tòa thành Cửu Hoa hùng vĩ lúc này cũng chỉ to chừng bàn tay!

– Ta rất muốn có một ngày cũng có thể bay lượn như này!

Diệp Tiểu Diệp thấy vô cùng kích động.

– Tiểu tử này, không nghĩ tới đã luyện Ngự Kiếm Thuật đến trình độ này?!

Mấy người Nạp Lan Hồng Vũ cũng tặc lưỡi.

– Tốc độ này thật nhanh!

– Các ngươi thấy không, phía trước là sông nam thành!

– Nhanh vậy đã thấy sông nam thành! Quá nhanh đi!

Hai người Đổng Thanh Ly với Trương Uyển Ngọc tiếp tục khϊếp sợ:

– Làm sao có thể nhanh như vậy?!

– Nhanh ngang với tốc độ cao nhất của pháp chu đi?!

Tố Thiên Cơ cũng có chút kích động:

– Nếu ta có thể luyện đến trình độ của tiểu tử này, về sau còn ngồi pháp chu làm gì?!

Tiết Đạo Luật vừa ăn Haagen-Dazs:

– Quả là lợi hại!

An Hổ Uy cũng đang ăn Haagen-Dazs, nhìn màn hình lớn:

– Về sau còn mua pháp chu làm gì, một thanh phi kiếm là xong việc! Quá thuận tiện!

Tiêu Ngọc Luật hâm mộ:

– Ngự Kiếm Thuật quá đẹp đi! Bản thiếu cũng rất muốn học a…!

– Ta cũng học…

Khương Tiểu Nguyệt thấp thỏm trong lòng.

– Làm sao nhân loại còn có pháp thuật lợi hại như vậy, cũng không biết ta có thể học hay không…

—————–

– Lão bản! Biên giới Giang Nam có lẽ có yêu cầm!

– Một mình phi hành phải cẩn thận yêu thú!

– Ai…? Đây không phải là yêu thú Liệt Phong Giai tương đương với Đại Võ Tông sao?

Có người chỉ vào màn hình hỏi.

– Ở đâu?

– Phía sau mông lão bản…

– Lão bản không thấy được sau mông…

– Cái chấm đen nhỏ kia…

-… Không phải ngươi nhìn lầm chứ…?

– Các ngươi nhìn xem, lại qua một tòa thành! Thật nhanh!

Tất cả mọi người tiếp tục khϊếp sợ.

——————–

Bên trong Lăng Vân học phủ.

– Ngươi nói là, mình chẳng những có thể vào làm nhân vật chính, mà tốc độ tăng thực còn nhanh vô cùng?!

Thẩm Thương có chút lờ mờ, không nghĩ tới cùng đối phương hàn huyên về Diablo lâu như vậy, kết quả mình là nghe, đối phương là chơi trò chơi?!

Mà lại là cửa hàng bị học phủ nghiêm lệnh cấm chỉ tiến vào?!

Càng kỳ quái hơn chính là nội dung mà Vu Lượng nói tới.

Dù sao Vu Lượng cũng là người từng trải qua sóng gió, mặc dù trước đó ngây ngôc một thời gian, nhưng bây giờ đã nhanh chóng tỉnh táo lại: —— Đương nhiên! Không thì ngươi cảm thấy tại sao những đệ tử kia lại chấp nhận phong hiểm lớn như vậy?!

Hiện tại hắn chỉ có đem hai người này kéo xuống nước, mới có thể bảo đảm mình không có việc gì!

– Lam sao chúng có thể tin tưởng ngươi?

Đúng là Thẩm Thương có chút tâm động, truyện ký đặc sắc như vậy, mình lại có thể làm nhân vật chính để trai nghiệm kinh lịch?!

Hơn nữa mình còn có́ thể tăng thực lực cực nhanh?!

Quan trọng nhất chính là thực lực! Thứ này thì ai chê ít!

Hắn tiếp tục dụ dỗ nói:

– Các ngươi nghĩ xem, học phủ cũng không đưa ra lệnh cấm đối với đạo sư chúng ta, đây chính là một cái cơ hội cực tốt! Huống chi, hiện tại những đệ tử này đã lâu rồi không đi, chẳng phải vẫn tốt sao? Nào có khoa trương như Tần giáo vụ nói?

– Loại chuyện này, lừa các ngươi thì được gì? Bắt đạo sư vào trong tiểu điếm kia cũng không có tiền thưởng!

Hai người nhìn nhau:

– Nếu không… Đi xem một chút?