Bảy thiếu niên mà Quân Nghi tuyển chọn, lần lượt là:
A Cường, 16 tuổi, lớn nhất bọn, cũng là đứa hiểu biết nhất. Nó ngày thường phụ cha trong tiệm rèn, cách Thiên Sơn không xa. Hằng năm vẫn thường hay vác nông cụ đi bán vòng vòng quanh các thị trấn dưới chân núi Thiên Sơn. Nhờ làm việc nặng quanh năm, nên thể chất khỏe mạnh, cơ bắp cũng dần hiển lộ rõ ràng. Gương mặt góc cạnh, nam tính 10 phần, lại vô cùng tuấn tú. Cây hàng thì miễn chê đi, dài hơn 25cm, lại rất to và thô. Tuy kém Chu Hổ và Trọng Đế, nhưng lại ăn đứt cái phân thân.
A Cẩu, 15 tuổi. Xuất thân từ gia đình nông dân. Hoàn cảnh bình thường, diện mạo nếu so với đám bạn thì hơi kém, đặc biệt lại hơi đen đúa, nhưng vẫn có thể tính là đẹp trai, đặc biệt thái độ ngơ ngác cực kỳ đáng yêu, làm cho Quân Nghi và Vô Tình yêu mến không ngừng. Sở hữu một c̠ôи ŧɧịt̠ dài tận 27cm.
A Sĩ, 15 tuổi. Là con nuôi của một thầy thuốc mù, có chút nghề chữa bệnh. Trắng trẻo, tuấn mỹ, thoạt trông khá giống con gái. Rất hay xấu hổ, đỏ mặt và dễ khóc. Cu dài khoảng 21cm, được cái gốc rễ to, thân cu mập mạp.
A Minh, 15 tuổi. Mồ côi cha mẹ, hiện đang phụ việc cho một nhà giàu trong trấn. Thân thể phát triển đầy đủ, tuy còn nhỏ nhưng đã cao hơn 1m8. Sức lực tràn đầy, lại ưa chạy quanh nên toàn thân tản mác một cỗ khí tức năng động của tuổi trẻ. Cu dài 24cm, thuộc hàng trung bình trong đám.
A Quý, 14 tuổi, cũng là cô nhi. Hiện đang học làm bếp ở một quán ăn. Sở hữu mái tóc xoăn bắt mắt, đôi mắt to tròn linh động, tính cách sôi nổi, mồm miệng liếng thoắn, ưa pha trò nên rất được Quân Nghi chiều chuộng. Cu dài tầm 22cm, thuộc hàng trung bình trong đám.
A Man, 14 tuổi. Lớn lên trong rừng, sống cùng loài sói nên bị nhiễm tính dã thú. Không biết nói tiếng người. Mãi về sau giúp dân làng xua gấu, nên được giữ lại làm dân phòng. Toàn thân lông lá, nhưng sau khi được Kiếm Vô Tình cạo sạch, thì hiện ra lại là một mỹ nam tử vô cùng tiềm năng trong tương lai. Cu dài 26cm, được cái hai hòn dái căng đầy như hai quả trứng đà điểu vậy.
A Đạt, 13 tuổi. Vẫn là một đứa trẻ đáng yêu. Không như đám bạn, đều là con nhà bình dân, sống khổ cực từ nhỏ. A Đạt thực chất lại là con của một gia đình quyền quí trong trấn, gửi vào Chùa nuôi ké. Lúc Quân Nghi gặp Đạt, còn tưởng đám hộ pháp bắt lầm về một chú tiểu. Nhưng khi kiểm hàng, thì nàng mới thầm giật mình hoảng sợ. Tuy mới 13 tuổi, nhưng c̠ôи ŧɧịt̠ của Đạt đã dài đến 29cm, dài nhất trong cả bọn.
- Tương lai đám này, nhất định sẽ làm khổ cánh đàn bà cho xem.
Bạch Quân Nghi ngâm mình trong hồ nước nóng, cạnh nàng lúc này là Kiếm Vô Tình cũng đã ngà ngà trong cơn say. Rượu họ uống là thứ cao cấp nhất, có thể khiến Tiên Vương gục ngã. Phàm nhân uống vào, có khi say đến chết.
Bảy thiếu niên, toàn thân trần trụi, đứng quanh hồ nước, như đang đợi mệnh lệnh phát ra từ hai nữ chủ nhân của mình. Chúng biết rõ, hiện tại đã không còn cách nào quay về. Chỉ mong hai tiên nữ này quậy xong, nhân từ trả mình tự do là được, chứ chẳng mong gì hơn. Với lại Quân Nghi và Vô Tình đều xinh đẹp xuất trần, 7 đứa nó chẳng cách nào cự tuyệt loại phúc phận này đâu.
Nhất là A Man, nó vì quen sống với dã thú nên cứ thoải mái thể hiện tình cảm với Vô Tình. Đám kia dù mê mẩn, cũng chỉ cố nén ham muốn, đứng thẳng đấy, mặc cho c̠ôи ŧɧịt̠ dựng lên cao ngất. Còn A Man thì từng bị khí thế của Vô Tình hù dọa, nên sợ hãi theo bản năng, chỉ biết quỳ cạnh nàng, dùng tay mà thủ da^ʍ thôi.
- A Man.
Kiếm Vô Tình rời khỏi hồ nước nóng, tấm thân ngà ngọc đầy đủ đường cong của nàng bỗng nhiên xuất hiện trước mắt đám nhỏ. Vυ' nàng không to như Quân Nghi, nhưng lại ngạo nghễ đầy kiêu ngạo. Cặp mông nàng thì tuyệt không kém Quân Nghi rồi. Vùng eo thon gọn, trên bụng lại xuất hiện đủ 6 múi cơ đầy dã tính.
Nếu nói Bạch Quân Nghi là mỹ nữ ngà ngọc, thì thân thể của Kiếm Vô Tình thật giống với nữ chiến thần trong truyền thuyết. Tràn đầy lực lượng và sức mạnh nguyên thủy.
Kiếm Vô Tình bước đi đầy dụ hoặc, mỗi lần chuyển động, khiến cặp mông lắc lư trái phải, kéo theo đó là ánh mắt thất thần của 7 thiếu niên. A Man đi ngay phía sau, thú tính chợt phát, vồ tới bóp chặt mông nàng. Vô Tình bất ngờ quay sang, tát cho nó một cái đau điếng. Nàng là Tiên Vương, lực lượng dời non lấp bể, dù đã khống chế ở mức hái hoa ngắt cỏ, cũng đủ khiến A Man xoay vòng vòng, sợ hãi thật sâu.
Nó không biết nói tiếng người, cũng chỉ nghe hiểu chút chút, nhưng vẫn biết sợ hãi kẻ mạnh. Khẽ rú lên vài tiếng sói, như thể hối hận, làm Vô Tình mủi lòng cảm động. Nàng nằm ườn ra cái giường lớn, lông thú mượt mà vuốt nhẹ tấm lưng trần, khiến âʍ đa͙σ nàng từ từ chuyển sang trạng thái nhạy cảm.
Bạch Quân Nghi ưa sạch sẽ, sớm đã đè Vô Tình ra, cạo sạch đám lông đen rậm rạp của nàng. Nên âʍ đa͙σ nàng hiện tại, vô cùng trắng trẻo đáng yêu.
- A Man, tới đây.
A Man sợ hãi tiến tới gần, nằm cạnh Vô Tình. Nó rất sợ bị nàng đánh cho, nên rút kinh nghiệm, khi nào có lệnh mới dám hành động. Kiếm Vô Tình thấy nó sợ sệt thì cảm thấy thương yêu vô cùng, nàng nhanh chóng nắm lấy dương căng thô dài của nó, sục lên sục xuống. A Man sướиɠ đến tê người, rú lên từng tràng như chó sói vậy.
- Tình muội, lấy mà dùng.
Bạch Quân Nghi lúc này cũng đang nằm sấp cạnh hồ nước, trên một tấm phảng gỗ. A Sĩ thân là thầy thuốc học việc, tất nhiên thạo việc xoa bóp bấm huyệt. Nó quỳ cạnh Quân Nghi, dùng dầu trơn chiết xuất từ hoa sữa và mật ong, thoa đầy lưng nàng, thi triển ra kỹ năng mình thông thạo nhất.
Vô Tình đón lấy chén dầu trơn từ tay A Quý, xong đổ thẳng xuống cu của A Man, sục càng lúc càng nhanh. A Quý bên cạnh cũng được Vô Tình ban cho loại hưởng thụ khác. Nó đứng thẳng lên giường, đem c̠ôи ŧɧịt̠ dài cứng cáp đưa đến gần mặt nàng. Vô Tình mở miệng, hương thơm ngát hoa tỏa ra, rồi ngập lấy cái đầu rùa to bự của A Quý.
Vừa sục ©ôи ŧɧịt̠ cho A Man, vừa dùng lưỡi đá quét đầu rùa cho A Quý. Hành động bạo gan đó của nàng làm Bạch Quân Nghi giật mình kinh ngạc.
- Tình muội giỏi thật, nhất tâm nhị dụng. Ta phục rồi.
- Tình tỷ… em… em chịu không nổi nữa…
A Quý rêи ɾỉ trong cơn sướиɠ nên nói loạn, nhưng Vô Tình lại nhả cu nó ra, nắm lấy hai hòn dái và bảo:
- Nãy ta đã bảo gì?
Nàng nắm lấy thực chất chẳng dùng lực, chỉ hù dọa mà thôi. A Quý tưởng thật, sợ bị trừng phạt nên vội vàng khóc lóc, chuyển cách xưng hô.
- Mẫu thân… con sai rồi… mẹ… tha cho con…
Vô Tình cười quyến rũ, thả dái nó ra, búng vài đầu khất rồi bảo:
- Nhóc con coi như thông minh. Mẹ thưởng cho này.
Nàng dừng động tác sục ©ôи ŧɧịt̠ A Man lại, bảo nó đứng sang một bên đợi. Tuy rằng A Man không có trí tuệ như con người, chẳng biết kiềm nén việc xuất tinh là gì, mấy lần suýt đã bắn ra ngoài, nhưng Vô Tình lại âm thầm dùng tiên khí phong bế ống dẫn tinh của nó nên giờ bìu dái của A Man đã căng đầy vô cùng.
A Quý còn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra, thì Vô Tình đã banh rộng hai chân, đem âʍ đa͙σ nhẵn thín quyến rũ phơi ra trước mặt nó.
- Còn đợi gì nữa?
Vô Tình lấy dầu trơn, thoa nhẹ vào cửa mình, dù bên trong sớm đã lầy lội nước da^ʍ, bất quá vì cái mùi thơm của dầu khiến nàng yêu mến vô cùng. Bạch Quân Nghi trước khi đi đã cất vào trong nhẫn trữ vật vài thùng dầu trơn thượng hạng, do đó, cứ xài thoải mái mà chẳng lo hết bao giờ.
A Quý sợ hãi, tim đập thình thịch, đem c̠ôи ŧɧịt̠ to bự của nó rê sát cửa mình của Vô Tình. Nàng thấy thằng nhóc ngày thường mồm mép, nhưng sao giờ lại nhát như thỏ, nên lấy chân quắp lấy mông nó, ấn mạnh vào khiến c̠ôи ŧɧịt̠ chạy tọt vào trong.
Nhiều năm qua chưa từng hưởng thụ lại cảm giác làʍ t̠ìиɦ, đã thế trước kia, lại toàn quen biết những tên vô dụng. Kiếm Vô Tình nào đã gặp qua loại dương căng thô dài đến hai mấy cm bao giờ. Do đó, âʍ đa͙σ thoạt trông khá là nhầy nhụa, nhưng thực chất lại khít vô cùng.
Bạch Quân Nghi cũng thấy hứng thú, chạy lại gần xem xét. Chỉ thấy Vô Tình chơi dại, sau khi bị A Quý chọt thẳng vào trong, gần như đã chạm đến cổ tử ©υиɠ, khiến nàng thốn không cách nào diễn tả. Dươиɠ ѵậŧ A Quý bị bóp chặt, như đang bị một con hải quỳ hút lấy, nó trợn mắt rêи ɾỉ, ra chiều vô cùng sung sướиɠ. Chỉ có Vô Tình là đang cắn răng, vật lộn cùng hai loại cảm xúc lẫn lộn, giữa đau đớn và thứ kɧoáı ©ảʍ chỉ vừa mới bắt đầu.
- A Quý, mau cử động đi.
Bạch Quân Nghi buồn cười, phát tay vào mông thằng bé, nó hoảng sợ vội vàng hùng hục đẩy mạnh. Càng đẩy, Kiếm Vô Tình càng như bị hủy diệt từ bên trong. Cơn đau biến mất, cơn sướиɠ ùa về bất tận. Chạy một vòng quanh thân nàng, rồi tập kết lên não.
Vô Tình theo bản năng ôm lấy A Quý, mười ngón tay nàng cào mạnh lên lưng nó, cơn đau khiến nó tỉnh lại, dần dần học được cách khống chế xuất tinh. Bạch Quân Nghi đứng ngoài, cũng truyền vào người nó chút tiên khí trợ lực.
Hiệp đầu diễn ra suốt nửa tiếng, Kiếm Vô Tình vì quá nhạy cảm nên đã lêи đỉиɦ gần 4 lần liên tục, đạt được liên hoàn cực khoái. A Quý sau khi bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy tử ©υиɠ Vô Tình, liền được cho phép nghỉ ngơi.