Bạch Quân Nghi dạo đây cảm thấy rất trống trải, Chu Hổ và Trọng Đế đều lo lắng cho cái kế hoạch mở ra thiên môn, nên chẳng ai đến vui vẻ với nàng cả. Phân thân của Chu Hổ cũng đang tiến vào giai đoạn bế quan, mở ra cánh cửa Hóa Thần, trong tương lai sẽ là con cờ đắc lực.
Cả ngày, hết đi ra rồi lại đi vào, âʍ đa͙σ của Quân Nghi quả thật ngứa ngáy không chịu nổi rồi. Nàng cần có một cây gậy thịt nóng bức lấp vào, thỏa nỗi cô đơn. Nhưng biết tìm đâu bây giờ?
Đúng lúc đang cảm thấy chán nản, thì bỗng từ trong không gian, có thư hạc giấy xuất hiện. Bạch Quân Nghi cảm thấy phấn chấn vô cùng, bởi dùng cách này liên lạc, thì chỉ có nàng ta mà thôi.
Kiếm Vô Tình, ngoại hiệu Kiếm Ma.
Thoạt nghe thì nam tính 10 phần, nhưng thực chất, đây lại là một người phụ nữ có tên trên mỹ nữ bảng.
Sinh thời là đại đệ tử của Kiếm Tông, một môn phái nổi tiếng với số lượng đàn ông gấp 3 lần phụ nữ. Nhưng Kiếm Vô Tình này không ngờ chỉ dùng thời gian có 15 năm, luyện một mạch đến thẳng Thiên Quân, lực áp quần hùng, chễm chệ ngồi trên ngai vị đại sư tỷ của Kiếm Tông. Trong tương lai, rất có thể sẽ trở thành tông chủ.
Kiếm Vô Tình, tên thật như người, lạnh lùng sắc sảo. Tuy nhan sắc lộng lẫy 10 phần, nhưng vì tính cách quá mức quái gở nên dù nay đã 33 tuổi nhưng vẫn chưa có lấy một tấm chồng. Người duy nhất có thể cùng nàng trò chuyện thoải mái chính là Bạch Quân Nghi.
Hai đại mỹ nữ hẹn gặp nhau ở một thành thị cách Thiên Sơn vài trăm dặm. Với tốc độ phi hành của Tiên Vương, Bạch Quân Nghi chỉ mất nửa giờ đã đến nơi. Kiếm Vô Tình vẫn cứ vận nam trang, tóc búi cao, thoạt trông vô cùng tuấn tú.
- Tình muội, sao lâu quá không liên lạc với ta?
- Nghi tỷ dường như còn đẹp hơn xưa thì phải.
Bạch Quân Nghi thầm giật thót trong lòng, chẳng phải nhờ hai tên khốn kia tưới tiêu mỗi ngày đấy sao?
- Đi! Chúng ta kiếm chỗ nào tâm sự.
Kiếm Vô Tình tuy là Thiên Quân, kém Quân Nghi một cấp, nhưng ngự kiếm bay nhanh chẳng kém gì nàng. Hai người đến một khe núi nhỏ, trong đấy có một cái đầm nước trong vắt, hoa cỏ mọc đầy xung quanh, như chốn tiên cảnh đẹp vô cùng.
Hàn huyên gần vài canh giờ, Bạch Quân Nghi mới vỡ lẽ, hóa ra Kiếm Vô Tình mất tích bấy lâu nay là để chuẩn bị cho việc tiến vào Tiên Vương.
- Con tiện nhân Triệu Hoài An kia, muội nhất định sẽ cho nó biết tay.
Thù hận của Kiếm Vô Tình và Triệu Hoài An, đệ nhị nhân trên mỹ nữ bảng, chỉ có Bạch Quân Nghi là rõ ràng. Kiếm và đao sao có thể hòa hợp cơ chứ? Đã vậy, giữa hai người còn có chuyện xích mích tình cảm cùng một tên đàn ông thì phải.
- Thôi bỏ đi, nếu muội cần giúp đỡ, ta sẽ dốc toàn lực trợ ứng cho muội đại thành Tiên Vương.
- Cám ơn tỷ. Ta dự định sẽ là ba tháng sau.
- Sớm vậy sao?
- Trù bị 3 năm rồi, tích súc cũng đã đủ rồi.
Bạch Quân Nghi nhìn nét cứng cỏi của Vô Tình, lòng chợt động, liệu có nên rủ nàng xuống nước, gian díu cùng Chu Hổ và Vũ Trọng Đế hay không?
- Tình muội này, nghe ta hỏi, nhớ trả lời thật lòng nhé.
- Dạ vâng.
- Muội nghĩ chuyện quan hệ nam nữ là như thế nào?
- Theo quan điểm của muội, nó chẳng phải xấu xa gì cả. Chỉ là xu hướng tính dục hấp dẫn khác giới mà thôi.
Bạch Quân Nghi thầm mở cờ, không ngờ người bạn này của nàng lại khá thoáng trong chuyện chăn gối. Nếu đã vậy thì…
- Có muốn theo ta đến chỗ này không?
…
Trong sơn động, cách Thiên Sơn Thần Giáo không xa, Bạch Quân Nghi nửa thân trên vẫn vận cung trang đường hoàng, nhưng nửa thân dưới lại trần như nhộng, chặt chẽ kết hợp cùng một chỗ với một gốc dươиɠ ѵậŧ khá to. Nằm trên đất lúc này là một thiếu niên tuấn mỹ, mang theo nét ngây thơ của tuổi khờ dại.
Nó vốn chỉ là một y sư học đồ, vâng ý thầy mà leo lên núi tìm thảo mộc về chữa bệnh cho dân làng. Nhưng chẳng hiểu sao, từ đâu lại xuất hiện hai tiên nữ xinh đẹp vô ngần, chẳng nói chẳng rằng, liền đè nó ra mà cưỡиɠ ɧϊếp. Nó sinh thời chẳng có gì tự hào, ngoại trừ c̠ôи ŧɧịt̠ quá khổ ra, thì thân thể lại yếu nhược vô cùng. (Đọc truyện tại TruyenVKL.com) Bạch Quân Nghi cưỡi ngựa trên người thằng bé, vừa cảm thụ cây gậy chắc khỏe đang tàn phá âʍ đa͙σ của mình, vừa truyền tiên khí vào thân thể của nó, kiềm hãm cảm giác xuất tinh, sẵn tiện cải tạo thể chất luôn.
Mấy ngày nay, Quân Nghi đã dùng thần thức cường đại của mình, liên tục tra xét phụ cận xung quanh Thiên Sơn. Phát hiện ra tổng cộng 7 thiếu niên đủ tiêu chuẩn. Ngoại trừ đẹp trai ra, còn phải có một cây gậy to dài, ít nhất phải ngoài 20cm, bề rộng phải hơn 3cm.
Kiếm Vô Tình đứng gần đấy quan sát vị tỷ tỷ đoan trang ngày nào của mình, đang điên cuồng phóng túng, chạy theo bản năng tìиɧ ɖu͙© bất tận.
- Nghi tỷ… ba năm không gặp, chuyện gì đã khiến tỷ ra đến nông nỗi này?
Dù không phản cảm chuyện trai gái, nhưng Vô Tình lại rất ghét việc làʍ t̠ìиɦ bừa bãi. Nàng sống hơn 30 năm trên đời, trải qua vài mối tình, nhưng chân chính khiến nàng hiểu được cảm giác khoái lạc của tìиɧ ɖu͙© lại chẳng có mấy ai.
Bên cạnh đó, trong lòng Vô Tình cũng bổ sung thêm một câu: “Thứ to như vậy mà cũng nhét vừa sao?”
Bạch Quân Nghi cưỡi đã chán chê, liền dừng việc truyền nhập tiên khí. Hai hòn dái của thằng bé được thả lỏng, vội vàng tống ra vô số tϊиɧ ŧяùиɠ. Nàng đứng dậy, khiến c̠ôи ŧɧịt̠ kia ngã oặt sang một bên, trông thảm hại vô cùng.
Gương mặt Quân Nghi hồng rực rạng ngời, ngập tràn phong thái của một thiếu phụ đa tình, kɧoáı ©ảʍ của tìиɧ ɖu͙© khiến nàng như trẻ ra vài tuổi, ngay cả Kiếm Vô Tình cũng phải thầm kinh ngạc.
- Ta bị Đại Lực Thần – Chu Hổ ép buộc. Ban đầu còn chống cự, nhưng về sau, chẳng hiểu sao lại đam mê tình ái đến vậy. Muội có nghĩ ta là loại đàn bà da^ʍ tiện chăng?
- Nào có chuyện đấy. Sở thích của tỷ chẳng liên quan đến tình cảm của chúng ta. Muội hứa là sẽ không hé cho bất cứ ai, tỷ yên tâm đi.
- Bé ngốc, ta nếu muốn giấu đã chẳng mang muội đến đây.
- Ý tỷ là…
- Thưởng thức một mình chán lắm.
Bạch Quân Nghi phất tay, bỗng nhiên từ trong không gian, lao ra 6 con hình nhân lực sĩ chiến lực cấp Hóa Thần. Chúng nhanh chóng lao ra khỏi sơn động, bằng tốc độ nhanh nhất, hướng về 6 phương vị khác nhau.
Chừng vài phút sau, 6 lực sĩ đã quay lại, mang theo cạnh chúng là 6 thiếu niên trắng trẻo tuổi tầm 13-16 tuổi.
- Tình muội à. Tin ta đi, tìиɧ ɖu͙© là thứ vô cùng tuyệt diệu. Quẳng đám đàn ông chim bé trước kia khiến muội thất vọng đi. Bảy thiếu niên này, là bảy cực phẩm do chính ta lựa chọn. Không những dương căn khổng lồ, mỗi tên đều vô cùng tuấn tú, thích hợp làʍ t̠ìиɦ nhân lắm đúng không?
Kiếm Vô Tình hơi đỏ mặt, nhưng vẫn cố cứng:
- Hay thôi đi. Ba tháng sau phải trùng kích Tiên Vương rồi…
- Giải khai tâm kết cũng là để chuẩn bị cho Tiên Vương. Tìиɧ ɖu͙© là thứ giải phóng ưu sầu nhanh nhất đó. Ba tháng này cứ mặc sức mà hưởng thụ, mọi việc cứ để tỷ lo cho.
Thấy Kiếm Vô Tình lưỡng lự, Bạch Quân Nghi mới thầm cười trộm trong lòng. Không biết Chu Hổ sau khi thấy mình thành công biến mỹ nhân lạnh lùng Kiếm Vô Tình thành da^ʍ nữ, sẽ có cái vẻ mặt như thế nào.
…
Quyết định chọn lấy một tòa khách sạn trang trọng bậc nhất, cách Thiên Sơn Thần Giáo gần cả nghìn dặm, ngụ tại một thành thị phồn hoa, Bạch Quân Nghi và Kiếm Vô Tình dứt khoát sẽ nghỉ ngơi ở đây, ba tháng sau trùng kích Tiên Vương.
Bạch Quân Nghi khí chất xuất trần, dẫn theo 6 tên hộ pháp, 7 thiếu niên trẻ tuổi tựa như người hầu, cùng với một Kiếm Vô Tình lạnh lẽo quanh năm. Chẳng cần thủ tục rườm rà, chỉ cần ném ra một rương vàng, là đã thuê đứt luôn căn phòng sang trọng nhất của khách sạn.
Nhưng thay vì ở trên cao, thì căn phòng này lại nằm sâu dưới lòng đất. Đúng là để thiết kế chuyên cho những tay ăn chơi già đời.
Trong phòng, ngoại trừ cái giường lớn dễ đến vài chục mét, được phủ đầy bởi lông thú ấm áp ra, giữa phòng còn có cả hồ nước nóng. Bạch Quân Nghi liếc mắt, liền nghĩ đến đủ mọi tư thế hấp dẫn có thể thi triển, khiến âʍ đa͙σ nàng bắt đầu có dấu hiệu ẩm ướt.
6 tên hộ pháp chia ra thủ vệ quanh phòng, chủ yếu là để tránh tai mắt của người làm trong khách sạn. Tại đôi lúc đang trong cơn phê, Quân Nghi sợ mình sẽ quên mà giải trừ thần thức lan tỏa mất thôi.
Bạch Quân Nghi cũng đã cảnh cáo với ông chủ, rằng tầng hầm sẽ được nàng bao trọn trong vòng ba tháng. Cấm có ai bén mảng đến gần. Nếu có người dám cường ngạnh xông vào, thì cứ mặc chúng.
Một Tiên Vương, một Thiên Quân và 6 Hóa Thần ở đây. Có đội ngũ nhân gian nào đủ sức chống lại cơ chứ?
- Nghi tỷ à, có vẻ như chúng ta vẫn chưa biết rõ nhau thì phải.
Kiếm Vô Tình sau khi cởi bỏ khúc mắc, cũng đã nhanh chóng hòa theo trò chơi tình ái cùng Bạch Quân Nghi. Nàng tạm thời dẹp đi sự lạnh lùng, mà thay vào đó là nụ cười tỏa nắng, khiến 7 thiếu niên kia tim đập liên hồn, không sao dời mắt ra được. Chúng cảm thấy khó hiểu, rõ ràng đối phương là đàn ông, sao lại khiến bọn chúng mê mẩn tới vậy?
- Đại hiệp… con tên là… là…
- Gọi là Tình tỷ, có biết chưa?
Bạch Quân Nghi cười nhạt, ôm đầu tên vừa ấp úng, ép chặt gương mặt ngây thơ của nó vào cặρ √υ' cao ngất của nàng.
Kiếm Vô Tình cũng nhanh chóng xõa tóc ra, hiển lộ thân phận nữ nhân cho cả bọn. Nàng tiến lại gần một đứa, khẽ nhéo má nó và bảo:
- Gọi Nghi tỷ thì được, nhưng phần ta…
- Phải gọi là mẫu thân, có biết chưa?