Editor: Dâu
Anh vui vẻ híp mắt, dùng ngón tay xoa xoa gò má ửng hồng của cô, "tốt bụng" thuyết phục.
"Em say rồi! Mỗi lần Nghiên nhi say, em sẽ không thừa nhận ..."
Mạc Nghiên ủy khuất bẹp môi, giãy giụa bàn tay đang nắm eo mình, cố thoát ra khỏi vòng tay của anh.
"Em không có ... các anh nhân cơ hội bắt nạt em! Em khát quá ..."
Anh cầm lấy cốc từ tay Tiêu Mục Thần, tay kia nắm lấy hai tay Mạc Nghiên, sóng nước lay động trong không khí, chất lỏng màu đỏ trong cốc mơ hồ dưới khúc xạ của ánh sáng, ánh mắt cô tập trung vào chất lỏng trong cốc, mê muội liếʍ môi, không thể che giấu du͙© vọиɠ.
Du͙© vọиɠ của bọn anh đã gắng gượng lắm rồi ...
Tư Đồ Dịch nhếch môi hài lòng, anh đặt ly rượu lên môi cô, cười nhạt:
"Nghiên nhi nói gì đi, ngoan ngoãn nghe lời bọn anh ... anh sẽ cho em uống."
Đôi mơ mơ hồ hồ chớp động, cô suy tư một lúc rồi nói: "Được rồi! Em sẽ ngoan ngoãn nghe lời các anh."
Dù sao cũng không làm chuyện gì tổn thương đến chính mình, cho nên cô gật đầu đồng ý.
Vị rượu ngọt ngào êm dịu đi vào cổ họng, chất lỏng trong ly ít nhiều đã thay đổi, ánh mắt càng ngày càng say lòng người.
Bốn người còn lại nhìn Tư Đồ Dịch lừa dối Mạc Nghiên thì cùng nhau cười xấu xa, Tiêu Mục Thần đã sớm lấy điện thoại ra quay lại cảnh Nghiên nhi tự mình uống rượu mà say.
Nhìn cô đáng yêu quá. Nhưng cô cũng không phải là đơn giản "ngoan ngoãn nghe lời" bọn anh...
"Các anh đều gạt em ... ô...hức ... không phải nói làm một lần thôi sao ...Bên trong sắp hư rồi ..."
Thân ảnh trắng như tuyết quỳ trên giường, bên dưới là ga trải giường màu đen, trắng và đen tạo thành một sự tương phản mạnh mẽ, tựa như bông tuyết trắng rơi xuống bầu trời đêm đen, mông Mạc Nghiên nhếch lên cao, bàn tay to bóp chặt eo hướng về phái trước kịch liệt va chạm phát ra âm thanh "bạc, bạch" vang dội, hoa huyệt bị côn ŧᏂịŧ lấp đầy không một kẽ hở, trướng đau vô cùng.
"Làm sao có thể hư được? Hoa huyệt của em sẽ không dễ dàng hư đâu!" Một giọng nói khàn khàn nhẹ nhàng truyền vào tai cô.
Tư Đồ Dịch ngồi ở mép giường vuốt ve tóc trên trán, ngón tay thon dài dọc theo gò má ửng đỏ hướng thẳng đến đôi môi đỏ mọng đang rêи ɾỉ, hai ngón tay kẹp lấy đầu lưỡi của cô, đầu ngón tay cào cấu hàm trên và thành thịt, thỉnh thoản phối hợp với Tiêu Mục Thần cùng nhau đưa đẩy, thần hồn điên đảo vì người dưới thân.
"Bọn anh không nói dối em! Đó là Nghiên nhi không ngoan, tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà bọn anh vất vả bắn vào lại chảy ra ngoài. Cái này tính đã được một lần đâu! Ngoan, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ của bọn anh nuốt vào!"
Tiêu Mục Thần cười xấu xa, côn ŧᏂịŧ bị hoa huyệt hút kéo vào bên trong, gân xanh trên trán càng ngày càng lộ ra, anh vuốt ve bụng dưới của cô, qua lòng bàn tay có thể cảm nhận được côn ŧᏂịŧ cùng hoa huyệt đang mãnh liệt xoắn chặt lấy nhau, kí©ɧ ŧɧí©ɧ gấp đôi làm cho người trong ngực điên cuồng gào thét, toàn thân run rẩy.
"a a a ..."
Cơn đau được trộn với niềm vui, bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến phát khóc mà không thể được kiềm chế. Tay chân cùng sử dụng để cố gắng thoát khỏi cái đâm khốc liệt của anh, nhưng cũng vô ích lại bị anh kéo chặt vào trong ngực, kẹp chặt hai mông tuyết của cô, chọc mạnh vào tiểu huyệt.
Mái tóc đen đung đưa trên không, trán đầy mồ hôi, toàn thân bị anh cắm cho điên cuồng rêи ɾỉ, tiểu huyệt liên tục phun ra nước, ga trải giường dưới thân ướt đẫm một mảng.
"Ngoan! Nuốt nhiều một chút ..."
Côn ŧᏂịŧ cứng ngắc của Tiêu Mục Thần đâm vào hoa tâm, vách thịt bên trong mυ'ŧ lấy đỉnh qυყ đầυ của mình, khái cảm chạy từ sống lưng vọt đến các tế bào thần kinh khiến anh không thể kiềm chế du͙© vọиɠ, đẩy mạnh côn ŧᏂịŧ đâm vào nơi mềm yếu nhất của tiểu huyệt, nghiền nát xoay tròn.
"Ah ah ah .... ưʍ..."
Mạc Nghiên đột nhiên hét lên, đầu trống rỗng, bị luân hãm trong nɧu͙© ɖu͙©, cơ thể đột nhiên rùng mình, nhanh chóng phun ra cột nước trong suốt, tưới ướt qυყ đầυ của anh.
*Nɧu͙© ɖu͙©: Lòng ham muốn thú vui xá© ŧᏂịŧ
"ừm ... thoải mái sao! Nghiên nhi phải ngoan ngoãn nuốt sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙, nếu không anh sẽ tiếp tục hung hăng mà yêu em!"
Tiêu Mục Thần cười hôn lên vành tai cô, giọng nói trầm thấp khiến người ta mê mẩn, từng thủ đoạn của anh đều khiến cô run rẩy lún sâu trong nɧu͙© ɖu͙©, cuối cùng chống lại cái miệng nhỏ nhắn vô tư của cô, anh bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, bàn tay to vuốt ve bụng nhỏ, thỏa mãn cười, cưng chiều hôn lên đôi mắt lơ đãng của cô.