Mạc Nghiên Xuyên Sách

Chương 333: Nuốt vào (H, 3P)

Editor: Dâu

Tư Đồ Dịch bế người đang mềm nhũn ra khỏi giường, đưa lưng về phía anh, côn ŧᏂịŧ ấn lên hai cánh môi sưng đỏ rồi từ từ chìm vào trong cơ thể.

"A a a.... sâu quá .....Dịch... bên trong trướng quá .... đau ...."

Mắt hạnh đột nhiên mở to, côn ŧᏂịŧ đâm rất sâu, như thể nó cắm vào cổ họng cô. Cơn đau gần đến đỉnh tử ©υиɠ khiến cô run lên, theo dó là dâʍ ɖị©ɧ chảy ra tưới ướt qυყ đầυ, dọc theo hai mép huyệt nhỏ giọt lên ga trải giường nơi hai người giao hợp.

"hừm! Nghiên nhi sao lại phun ra sảng khoái như vậy?"

Cung Kỳ Diệp tiến lên, dùng ngón tay cái xoa nắn âʍ ɦộ sưng tấy của cô, vừa ấn xuống không được bao lâu thân thể cô đã run lên, ái dịch trong suốt lại bắn ra. Đôi mắt mờ sương nhìn anh bất lực, bàn tay nhỏ bé ỷ lại vào cánh tay anh.

"a a... không ... ha

..."

"Nghiên nhi tự điều chỉnh bản thân đến một vị trí thoải mái, anh sẽ tiếp tục, được không?"

Đôi môi mỏng kề sát đến tai cô, sự cám dỗ, sự đυ.ng chạm nóng bỏng và ẩm ướt từng chút một lấn át tâm trí cô, mυ'ŧ từ dái tai và kéo dài đến cổ và da thịt mềm mại của cô. Cảm thấy cô đang run rẩy, Tư Đồ Dịch mỉm cười.

"Đừng ... a..."

Cô rưng rưng lắc đầu, nhưng cái mông nhỏ của cô lại thành thật cử động, cố gắng vừa nâng cao vừa hạ thấp phần thân trên của mình, để tìm một vị trí thoải mái cho bản thân, khuôn mặt nhăn lại vì đau, dần dần hóa thành vui thích.

Tư Đồ Dịch đem cô nghiêng hẳn nửa người trên về phía sau, tựa vào cánh tay anh, một tay vuốt ve âʍ ɦộ cô, tay kia nhào nặn cặp tuyết nhũ.

Bốn điểm mẫn cảm của cơ thể đều bị anh nắm trong tay, cảm giác đê mê mãnh liệt tấn công tâm trí cô.

"Dịch... a... ưm ... dừng lại ... bị Dịch đâm hỏng rồi ..."

Cô đắm chìm trong sự vuốt ve của anh, dòng lý trí trong đầu cô đứt quãng, không ngừng phun ra những lời thô tục, khuôn mặt quyến rũ tựa như thống khổ, trong giây tiếp theo lại điên cuồng kêu lên vì sung sướиɠ.

Đôi tay yếu ớt tìm kiếm điểm chống đỡ khắp nơi, Cung Kỳ Diệp chủ động đưa lòng bàn tay, dấu ngón tay hình nửa vầng trăng bị in hằn trên cánh tay, anh trấn an hôn lên mu bàn tay cô.

"a a...dừng lại...thật sự không được!"

Tay chân và cổ trắng nõn, mềm mại đầy vết thâm tím của cuộc làʍ t̠ìиɦ, dấu răng đỏ tươi cùng nhào nặn để lại, bộc lộ tính chiếm hữu mạnh mẽ của bọn anh.

"Hừ… không được nữa, thật sự không thể cử động được nữa!"

Mông thúc mạnh mẽ, côn ŧᏂịŧ cắm sâu vào miệng tử ©υиɠ một cách mãnh liệt, những tiếng kêu ngọt ngào và quyến rũ văng vẳng bên tai, Tư Đồ Dịch cắn lấy dái tai cô, vuốt ve cái bụng căng phồng của cô, áp vào, tận hưởng vòng eo thon thả đang uốn éo trong vòng tay anh.

"Chỉ một lần nữa thôi…"

Anh ôm chặt lấy cặp mông nhỏ nhắn của cô, móng tay xoa nắn âʍ ɦộ sưng đỏ, côn ŧᏂịŧ chôn sâu trong cơ thể lại áp sát vào da thịt mềm mại.

Cảm giác thoải mái mạnh mẽ đánh vào tủy sống, cơ thể bị anh tấn công càng thêm mẫn cảm, cô run lên đột ngột bị người phía sau bắt lấy.

Cô có thể cảm giác được côn ŧᏂịŧ trong người sưng tấy lên, tiểu huyệt đang ngậm lấy có chút đau đớn, nhưng kèm theo đó là kɧoáı ©ảʍ dễ chịu, tiếng hét mắc kẹt trong cổ họng, dường như có thứ gì đó khuấy động trong cơ thể cô.

Nước mắt không ngừng rơi, trong giây tiếp theo đã bị Cung Kỳ Diệp liếʍ nuốt vào bụng, hoa huyệt tiếp tục phun ra như không tự chủ được, nhưng bị côn ŧᏂịŧ dày và dài của Tư Đồ Dịch đã kiên quyết chống lại, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi nóng hổi bắn vào miệng tử ©υиɠ, tràn vào nơi bí ẩn nhất, cô lại bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến co giật, cả người run rẩy khóc.

"Ngoan, nín đi, nuốt vào !"

Lòng bàn tay ấm áp đè lên vùng bụng căng phồng, Tư Đồ Dịch nhìn người mất hồn bị mình làm cho mê muội, rút

côn ŧᏂịŧ ra, thấy chỉ có ái dịch đang chảy ra, anh mỉm cười hài lòng, khuôn mặt vừa xấu xa vừa tà mị như đnag suy tính cái gì không thể phân biệt được.