"Ơ? Nhanh vậy sao?"
Lý Y Y vô thức liếʍ chất lỏng chảy ra từ khóe miệng – sau khi xác định là tϊиɧ ɖϊ©h͙, cô buột miệng thốt ra.
Sắc mặt Phàn Mặc Vĩ ngay lập tức xám xịt.
Người phụ nữ này nghi ngờ năng lực của cậu!
Nhưng... đúng là vừa nãy cậu bắn quá nhanh, thậm chí cậu cũng không biết phản bác cái gì.
Đã vậy Lý Y Y còn cố tình thêm dầu vào lửa: "Không phải là lần đầu tiên của anh đấy chứ?"
Oanh!
Đầu óc Phàn Mặc Vĩ nổ tung.
"Ai bảo tôi là lần đầu tiên? Ông đây đã chơi biết bao nhiêu người phụ nữ rồi, bây giờ tôi sẽ cho cô biết bản lĩnh của tôi!"
Dứt lời, cậu kéo Lý Y Y vẫn còn đang ngây ngốc ngồi lên đùi mình, xốc váy cô lên.
Sau đó ——
"Cô không mặc qυầи ɭóŧ!"
Tham gia yến tiệc, người phụ này lại không mặc qυầи ɭóŧ!
"Cô dâʍ đãиɠ đến mức này sao? Bên dưới lúc nào cũng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ chờ người khác đút vào?"
Nghe thấy cậu nhục nhã mình, Lý Y Y rưng rưng nước mắt.
"Tôi ghét anh! Anh buông tôi ra, tôi không muốn làm chuyện đó với anh!"
Cô vội vàng đẩy cậu ra, nhưng Phàn Mặc Vĩ sao chịu để yên?
Cơ thể hai người cọ xát nhau trong không gian nhỏ hẹp trên ghế điều khiển. Bên dưới chiếc váy là hai chân trơn bóng của Lý Y Y đang cọ vào côn ŧᏂịŧ đang lộ ra của Phàn Mặc Vĩ, khiến cho côn ŧᏂịŧ vừa mới bắn lại dựng đứng lên.
Phàn Mặc Vĩ gần như phát điên!
Người phụ nữ này đã ngủ với ba anh trai của cậu, bây giờ đến cả cậu cũng không chịu buông tha. Chưa kể, rõ ràng cậu rất ghét cô, nhưng sau khi tiếp xúc cơ thể, cậu lại không khống chế được mà có phản ứng?
Đã vậy phản ứng còn vô cùng mãnh liệt!
Kệ đi, lửa là do cô khơi ra, vậy thì hãy để cô đến dập đi!
Sức lực giữa nam và nữ có sự khác biệt rõ ràng. Một khi Phàn Mặc Vĩ muốn kiểm soát Lý Y Y, cậu lập tức đè cô lên ghế điều khiển phía trước, làm cô không thể cử động.
Sau đó, bất chấp lời chống cự của Lý Y Y, cậu duỗi tay ra khuấy đảo vài lần trong lỗ nhỏ của cô, ngay sau đó thì thấy miệng huyệt nhấp nháy, lối vào nhỏ hẹp cũng bắt đầu co lại để nuốt ngón tay của hắn, thậm chí có cả dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra làm ngón tay cậu ướt sũng.
Cậu rút ngón tay ra, nhìn thấy chúng dính đầy nước, Phàn Mặc Vĩ cảm thấy chua lòm, trong lòng dâng lên sự khó chịu không thể giải thích được.
"Sự dâʍ đãиɠ của cô đúng là khiến tôi phải lau mắt mà nhìn! Vừa mới bị một người đàn ông xa lạ đút vào vài cái đã ướt thành như vậy, có phải nếu đổi thành người khác, cô cũng sẽ ướt ư?"
Lý Y Y khó chịu vặn vẹo mông.
"Vậy anh để tôi đi đi! Tôi tình nguyện tìm một người đàn ông ở bên đường chơi tôi, tôi không cần anh!"
Người phụ nữ này đúng là tìm cái chết! Cho đến tận lúc này, cô vẫn khinh thường cậu!
Phàn Mặc Vĩ tức giận nói không suy nghĩ gì cả. "Cô yên tâm đi, đợi tôi chơi cô đủ rồi, tôi sẽ ném cô ra ngoài, mặc cho người khác chơi cô. Tốt nhất là cô phải bị bọn họ làm cho chết khô mới được!"
Vừa nói cậu vừa cởϊ qυầи, cắm ngay qυყ đầυ vào miệng huyệt đang chảy ra dâʍ ɖị©ɧ, một phát đi vào!
"A!"
"Hự!"
Côn ŧᏂịŧ nóng bỏng không ngừng đưa vào, Lý Y Y bị đâm tiến về phía trước, đôi môi đỏ mọng phát ra tiếng kêu sợ hãi.
Phàn Mặc Vĩ thì thoải mái thở dài.
Thật ấm và chặt.
Vốn cho rằng nơi này đã bị nới lỏng do anh hai dùng quá nhiều. Không ngờ khi đút vào rồi mới phát hiện, nơi này vẫn chật hẹp đến vậy.
Vừa đút vào, lối đi tự giác siết chặt, vừa hút vừa xoắn côn ŧᏂịŧ cậu còn khỏe hơn khi hút ngón tay hắn, qυყ đầυ cũng được xoa bóp nhẹ nhàng, thoải mái đến mức cậu muốn đi vào sâu hơn một chút!
Sau đó, cậu cũng làm y như vậy.
Lý Y Y yếu ớt nằm trên bàn điều khiển, sau khi hét lên, cô không còn sức lực nói: "Anh ra ngoài, tôi không cần anh! Không... Ưm! Không..."
Phàn Mặc Vĩ không thích cô từ chối, vì thế cậu dùng côn ŧᏂịŧ để thuần hóa người phụ nữ không nghe lời này!