Ông Xã Tổng Tài Bá Đạo Sủng: Bảo Bối, Tiếp Tục

Chương 515: Người Lạc gia muốn mời

Đồng Nhan như vậy, làm cho Thi Cận Dương nhăn mặt nhíu mày.

Hết câu, trở tay mở cửa, anh ôm cô đi đến trước giường, mang cô đặt trên giường.

Lẳng lặng nhìn cô, anh cũng không lập tức rời đi, mà là bất động thanh sắc ngó chừng cô.

Nghĩ đến xúc cảm vừa rồi ở nhà hàng, tay nhịn không được lần nữa nắm cái cằm tinh xảo của cô.

Anh coi cô như một con rối, tay ở trên da thịt cô vuốt ve từng cái từng cái, không muốn buông ra.

Đồng Nhan vốn ngủ không sâu, đại khái là bị đau, nhắm mắt lại bỗng nhiên mở ra.

Bình tĩnh nhìn chằm chằm vào anh, lại nhìn xem mình ở tại hoàn cảnh nào, Đồng Nhan nhíu mày, "Anh đang làm gì đó?"

"Không có gì, em cứ tiếp tục ngủ! Anh về trước !" Thi Cận Dương thu tay lại, cũng không có một chút suy nghĩ ngượng ngùng, rút tay về, đứng lên như không có việc gì đi ra khỏi phòng.

Đây là phòng của Đồng Nhan, cô tốt xấu gì cũng là con gái, bạn trai cũng không có.

Anh như vậy mà ra ra vào vào, căn bản không có ý tứ.

Dưới lầu có rất nhiều người hầu, lúc trước nhìn anh ôm Đồng Nhan vào phòng.

Nhìn chằm chằm anh đang xuống, mấy người đứng một bên tinh tế bàn luận.

"Kỳ thật tiểu thư cùng với Thi thiếu gia cũng không tệ"

"Đúng vậy, thanh mai trúc mã, thật tốt!"

"Cũng hiểu rõ lẫn nhau, vậy phu nhân không cần quan tâm đến hôn sự của tiểu thư."

Người hầu nhiều, trong lúc rảnh rỗi liền thích bà tám.

Cũng không biết việc này như thế nào truyền ra ngoài, Thi Cận Dương sau khi trở về một buổi tối, chuyện của anh, một truyền mười, mười truyền một trăm, nhất là truyển ra trong mấy gia tộc.

Hơn nữa phiên bản còn biến tấu thêm nhiều cái, cái gì mà anh với Đồng Nhan trong phòng ngủ một đêm cũng nói ra.

Phương Trì Hạ nghe được tin đồn đó liền giật mình.

Kỳ thật cô không quan tâm bát quái, thế nhưng chuyện có liên quan tới Đồng Nhan, cô vẫn rất để ý.

Dung Hi lấy điện thoại gọi cho Thi Cận Dương, vốn muốn hỏi, ai ngờ còn chưa mở miệng, đã bị Thi Cận Dương cắt đứt, "Lúc nào nào rồi mà còn rãnh rỗi?"

"A, ha ha, em chưa nói cái gì cả." Phương Trì Hạ xấu hổ mím mím môi, một bên cầm lấy văn bản tài liệu tự mình xử lý.

Ngốc ở Dung Hi một ngày, buổi tối ngoài ý muốn nhận được một cú điện thoại, Sa Chức Tinh gọi tới.

Lần trước ở cửa hàng gặp phải bà ấy, Sa Chức Tinh lúc ấy liền đề nghị để cho Phương Trì Hạ vô nhà ngồi một chút, lúc đó Phương Trì Hạ cho là bà thuận miệng nói, không suy nghĩ nhiều.

Sa Chức Tinh đặc biệt muốn mời, nói là muốn gặp cô một chút, địa điểm không phải trong nhà, mà là một cái party trên biển, do người Lạc gia mở.

Phương Trì Hạ sững sờ, có chút ngạc nhiên.

Lạc Dịch Bắc lúc này vừa vặn từ trong văn phòng đi ra, nhìn sắc mặt cô không ổn, nhàn nhạt hỏi, "Như thế nào?"

"Mẹ của anh để tôi tới dự một buổi party tối." Phương Trì Hạ tắt điện thoại, ngượng ngùng trả lời anh một câu.

"Vậy thì đi đi!" Lạc Dịch Bắc đối với chuyện này cảm thấy không có gì to tát, liền vào nhà.

Sa Chức Tinh muốn mời, Phương Trì Hạ không thể nào cự tuyệt.

Lúc tan việc, nàng liền qua văn phòng của Lạc Dịch Bắc vì buổi tối phải chuẩn bị.

Mặc cho mình một bộ lễ phục thích hợp cho party, đi theo Lạc Dịch Bắc rời đi, nàng một mực ở phỏng đoán Sa Chức Tinh.

Sa Chức Tinh cùng Lạc Hi Thần đều thuộc một kiểu người, người bình thường rất khó đoán được.