9:30PM🥱💤
__________
Thứ hai.
Giang Đường đưa Sơ Nhất đến trường học mới.
Đồng phục cậu đã sớm được nhận, kiểu dáng rộng rãi thoải mái, ở giữa ngực được in bốn chữ "Tiểu Học Hạnh Phúc", bộ đồng phục này theo phong cách thể thao nhưng so ra tất nhiên là vẫn kém hơn bộ đồng phục đẹp đẽ sang trọng của Sơ Nhất ban đầu, nhưng mặc lại rất thoải mái, dễ dàng hoạt động.
Nhìn cậu giống như những học sinh tiểu học bình thường khác, soi gương thắt khăn đỏ, đeo cặp sách nhỏ lên, lẳng lặng ở cửa đợi Giang Đường.
Trong chốc lát sau, Giang Đường đi ra.
Bởi vì là ngày đầu tiên đi học, Giang Đường cũng không mặc quá mức khoa trương, một chiếc váy đen dài vô cùng đơn giản, tóc dài hơi xoăn buộc lại một bên, ngũ quan sáng lạn, rực rỡ bắt mắt.
Sau khi kiểm tra lại những đồ vật lần cuối, Giang Đường đưa Sơ Nhất ra cửa.
Bọn trẻ ở tiểu khu Hạnh phúc phần lớn đều đi học tại Tiểu học Hạnh Phúc, người ra vào đều là người lớn nắm tay trẻ con.
Mọi người thấy Giang Đường trẻ tuổi, dung mạo đặc biệt xuất chúng, không khỏi nhìn lại vài lần, lại nhìn phía Sơ Nhất bên cạnh, càng cảm thấy cậu giống như một viên ngọc đẹp đẽ.
Đường đến trường học chỉ có mười phút, nên cô lựa chọn đi bộ.
Hai người bước chậm trên con đường nhỏ với những hương thơm tươi mát của hàng cây xanh, "ngựa xe như nước*" làm nổi bật trời xanh mây trắng, vừa tấp nập lại vừa mỹ lệ.
[* Ngựa xe như nước: Ngựa xe qua lại như nước chảy, hết lớp này đến lớp khác. Cre: Từ điển mở Wiktionary]
"Căng thẳng sao?"
Sơ Nhất lắc đầu: "Con không căng thẳng ạ."
"Sơ Nhất, nếu có gì không hiểu hãy hỏi các bạn nhở khác nhé."
"Vâng."
"Nếu con kết thêm bạn mới, có thể kể với mẹ chứ?"
"Được ạ."
Giang Đường cười cười, nhẹ nhàng sờ vành tai cậu.
Bác sĩ nói Sơ Nhất phải giao lưu nhiều với những bạn cùng tuổi, chỉ khi tính cách rộng mở hơn mới có thể trấn an nội tâm bi thương và sự bất an của cậu. Có đôi khi, người lớn không cách nào cho cậu được cảm giác an toàn, vậy những đứa trẻ kia sẽ đem lại cho cậu.
Thật nhanh đã tới trường Tiểu học Hạnh Phúc, Giang Đường dắt tay Sơ Nhất đi vào.
Tiểu học Hạnh Phúc không phải là lớn, hai bên là khu phòng học, ở giữa là sân thể dục to rộng, một bên là sân tennis và khu vực vui chơi khác.
Các bạn nhỏ đeo cặp sách, tốp năm tốp ba đùa giỡn với nhau.
Sơ Nhất mất tự nhiên nhìn Giang Đường, người rụt rụt lại, ánh mắt nhìn bọn họ tràn đầy cảnh giác.
Rất nhanh, bọn họ đã tới văn phòng.
"Xin chào, tôi là chủ nhiệm ban nhất." bộ dáng cô Lâm hòa ái dịu dàng, thấy hai người đi vào, đứng dậy nghênh đón, cô giáo cong lưng cười tủm tỉm nhìn Sơ Nhất, "Con chính là học sinh mới sao? Chào con nha."
Sơ Nhất nhéo góc áo Giang Đường, thẹn thùng một câu: "Chào cô giáo......"
Cậu cực kỳ ngoan, một đôi mắt trong suốt sạch sẽ như được ánh trăng nhuộm dần.
Đầu năm nay có không ít những đứa trẻ xinh xắn, nhưng đẹp như Sơ Nhất thì thực sự là hiếm thấy.
Lâm lão sư trong lòng thầm yêu thích, ngữ khí càng ôn nhu: "Tôi sẽ dẫn hai người đi tìm hiểu trường học một chút."
"Vậy làm phiền cô."
Giang Đường đi theo sao cô Lâm.
Cô giáo giới thiệu ngắn gọn một chút về lịch sử phát triển của ngôi trường, rồi lại nói với Giang Đường về phong cách giáo dục cơ bản của nhà trường, nói một lúc, tiếng chuông vào học vang lên.
"Tôi sẽ dẫn hai người tới xem phòng học của con."
Giang Đường gật gật đầu, tùy ý đi theo cô giáo tới ban nhất lớp một.
Ban nhất nằm ở phòng đầu tiên của lầu một, từ nơi này vừa vặn có thể trông thấy sân sau của trường, nơi đó gieo trồng một vùng hoa lớn nở rộ, không thể gọi ra tên nhưng đua nhau khoe sắc trông rất đẹp mắt.
Tiết học thứ nhất không phải tiết của cô Lâm, trên hành lang vắng vẻ, tiếng lật sách lại ào ào.
Tới trước cửa phòng, Giang Đường dừng lại.
Sơ Nhất nhìn cô một cái, rồi theo cô Lâm vào lớp.
Nhìn qua cửa sổ, Giang Đường thấy Sơ Nhất đứng bên cạnh hai cô giáo, Ở trong một đám trẻ ngay thơ hồn nhiên, cậu giống như thiên sứ rơi xuống trần gian, mờ mịt luống cuống, không biết con đường phía trước sẽ ra sao.
Nghe giọng điệu của cậu cứ nhàn nhạt tự giới thiệu, Giang Đường có chút đau lòng, mới tới một nơi xa lạ, luôn cần có một khoảng thời gian để thích ứng, có đứa trẻ chỉ cần nửa ngày, một ngày, một tuần. Nhưng giống như Sơ Nhất khả năng cần mười ngày nửa tháng, cũng không khẳng định là có thể làm quen.
Giang than thở dài, xoay người chuẩn bị rời đi.
"Vậy bạn nhỏ Lâm Sơ Nhất sẽ ngồi cạnh bạn Âu Dương nhé, Âu Dương, giơ tay lên."
...... Âu Dương.
Cái tên vừa xa lạ vừa quen thuộc lập tức làm Giang Đường dừng lại.
Cô bỗng nhiên quay đầu, nhìn thấy một cậu bé gầy gò ngồi ở bàn thứ ba sát của sổ.
Cậu bé mặc bộ đồng phục rông lớn cũ kỹ, không vừa người, nhìn rõ ràng là được người khác cho.
Mái tóc ngắn ngủn của cậu được vuốt lên, làn da hơi đen, ngũ quan lại không tệ, lúc này cậu đang mím môi nhìn Sơ Nhất, ánh mắt lạnh lùng như con nhím nhỏ.
Âu Dương.
Nam chính tương lai của《 Luyến cùng Kỳ Tích 》.
Trong cốt truyện, cuộc sống tuổi thơ của cậu thê thảm vô cùng.
Cha ruột của cậu chính là chủ tịch đứng đầu tập đoàn Tụ Quang Ảnh - BOSS Âu Bình Vân, mẹ cậu là một diễn viên nhỏ chưa có danh tiếng - Từ Thanh Thanh, Âu Bình Vân tuy rằng có chính thất, nhưng vẫn ăn chơi đàng điếm, có một lần hắn coi trọng dung mạo xinh đẹp của Từ Thanh Thanh, thuận lý thành chương cứ liên tục lén lút với Từ Thanh Thanh. Từ Thanh Thanh bởi vậy mà sinh hạ Âu Dương, ban đầu cô ta cho rằng có thể nhờ con trai mà được Âu Bình Vân rử lòng thương, một bước lên trời. Nào ngờ chuyện này bị vợ Âu Bình Vân biết được.
Vợ Âu Bình Vân là thiên kim tiểu thư quý tộc, bà ta xuất thân danh môn hủy hoại cuộc đời một diễn viên quèn không phải là chuyện lớn.
Bà ta thuê thuỷ quân*, luận điệu những lời lẽ vớ vẩn, thiết kế chụp được khoảnh khắc Từ Thanh Thanh cùng nam nhân khác qua lại, phát tán video lên mạng. Rất nhanh, Từ Thanh Thanh nổi tiếng, nổi đến không thể chịu được, nổi đến thanh danh hỗn độn.
[* Thủy quân (chỉ nói trong giới giải trí): một nhóm người được một tổ chức hay các nhân nào đó trả tiền để định hướng truyền thông theo ý mình (có thể là nâng/dìm, phát tán thông tin...).]
Vào một đêm, Từ Thanh Thanh nhảy lầu tự sát, tạo nên vô số lời thanh thở, mà đứa con nhỏ của cô ta cũng đã giao cho mẹ già duy nhất nuôi nấng.
Sau khi lớn lên, dáng người đĩnh bạt, khí chất xuất chúng - người mẫu Âu Dương người mẫu ra mắt, hơn nữa gia nhập Tụ Quang, sở dĩ tất cả những gì cậu làm đều vì tìm Âu Bình Vân báo thù cho Từ Thanh Thanh, kết quả trong lúc vô tình quen biết Hạ La, có tương đồng trong quá khứ, hai người thưởng thức nhau, tin tưởng nhau thật lòng...
Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt Giang Đường, Âu Dương quay lại nhìn về phía cô.
Cô quay đầu, nhìn Âu Dương nở nụ cười cứng ngắc.
Cậu bé hơi sửng sốt, vội vàng cúi đầu.
Giang Đường nhẹ nhàng thở ra, dạo bước rời khỏi trường học.
_____
- "Nam chính" lên sàn rồi nên tớ mở #Topic
Topic: VHHKN - Hãy ghép thành một câu hợp lý nào :)))
Mong các cậu sẽ tham gia và chia sẻ thật nhiều các chủ đề mới với Haullyn nhé! Và đừng quên, nếu thích hãy VOTE và COMT tạo động lực cho tớ đăng nhiều chương mới nha! Yêu💙