Sau khi phần hai của series Oan Hồn Bệnh Viện – do Lạc Ninh biên kịch, và Tần Dịch Tắc thủ vai nam số 2 – công chiếu, liền nhận được rất nhiều ca ngợi, trở thành bộ điện ảnh hắc mã hot nhất năm, phòng bán vé đột phá 3 tỷ, xếp đầu bảng xếp hạng top phim kinh dị ăn khách nhất.
Liên hoan phim năm nay, Lạc Ninh thu về giải thưởng “Biên kịch xuất sắc nhất”, so với “Biên kịch mới xuất sắc nhất” càng có giá trị hơn. Lạc Ninh cũng coi như hoàn toàn đứng vững gót chân trong giới biên kịch.
Tần Dịch Tắc bằng vào biểu hiện xuất sắc trong bộ điện ảnh lần này, cầm luôn “Nam phụ xuất sắc nhất”, các fans sôi nổi cười nhạo hắn trên Weibo:
“Dịch Tắc anh thật đúng là chịu khó làm ‘ nền ’ cho bà xã quá đi!”
“Cầm nam chính xuất sắc nhất, giờ lại chạy tới lấy nam phụ xuất sắc nhất, anh có biết xấu hổ không hả?”
“Giới giải trí bị đôi CP quốc dân này san bằng rồi!”
“Hai người các anh thật quá đáng, hiện trường lễ trao giải cũng biến thành nơi show ân ái rồi……”
Thật ra, Tần Dịch Tắc và Lạc Ninh đều rất khiêm tốn rồi, ngoại trừ đóng phim, Tần Dịch Tắc chẳng hề nhận thêm gameshow gì cả, cũng không tham gia phỏng vấn, rảnh rỗi thì ở nhà dạy dỗ hai đứa nhỏ. Ngày thường, Lạc Ninh cũng yên tĩnh ở nhà viết sách, khi nào cần lắm mới tiến đoàn làm nhiệm vụ của biên kịch.
Chẳng qua đôi phu phu này không lên tiếng thì thôi, vừa xuống núi liền bắt đầu càn quét —— các lễ trao giải lớn cuối năm, trang đầu hot search cơ bản cũng bị “Oan Hồn Bệnh Viện”, “Nhị hoàng tử điện hạ”, “Tần Dịch Tắc nam phụ xuất sắc nhất” chiếm cứ, Tần Dịch Tắc biến mất ba năm, nhiệt độ không giảm lại còn tăng.
Lê Tân làm người đại diện, ngày nào cũng phải đi từ chối các cuộc phỏng vấn, lời mời tham gia gameshow truyền hình mà đau cả đầu, anh rơi vào đường cùng đành tìm Tần Dịch Tắc hỏi kế hoạch tiếp theo, Tần Dịch Tắc nói: “Lạc Ninh ở đâu, tôi ở đó.”
“……” Bị nhét một nồi cẩu lương vào mồm, Lê Tân hung hăng trợn trắng mắt, “Nói cách khác, về sau ngoại trừ những bộ phim Lạc Ninh làm biên kịch, còn lại cậu đều không nhận đúng không?”
Tần Dịch Tắc gật đầu: “Ờ. Tôi sẽ chuyển dần về phía sau màn, giúp cha lo liệu công ty.”
Lê Tân cũng không miễn cưỡng Tần Dịch Tắc, nếu Tần Dịch Tắc muốn chuyển về sau màn, như vậy anh cũng có thể an tâm mang Tiểu Chu —— Chu Cẩm Vân so với Tần Dịch Tắc nghe lời hơn nhiều, chưa bao giờ gây rắc rối cho người đại diện.
Hai người đạt thành chung nhận thức, Lê Tân liền giúp Tần Dịch Tắc ký hợp đồng series Oan Hồn Bệnh Viện, còn những kịch bản khác thì từ chối toàn bộ.
Ý của bên phía đầu tư là, cứ hai năm lại ra một phần, biến Oan Hồn Bệnh Viện thành một series điện ảnh IP (1), hiện giờ ra hai phần đều được đánh giá cao, Lạc Ninh đã viết tới bộ thứ năm rồi, nếu định viết tiếp, có lẽ 5 năm kế tiếp đều rất bận.
Sau khi Tần Chính liên tục dọa chạy hai bạn nhỏ bắt nạt chị gái, các bạn nhỏ trong nhà trẻ cũng không dám tới gần Tần Duyệt nữa, hai chị em gần đây đều khá ngoan, nghe nói bài vở cũng không tệ lắm. Bọn nhỏ ở lại ký túc xá nhà trẻ, có giáo viên quản lý, Lạc Ninh và Tần Dịch Tắc bình thường cũng không cần quá lo lắng, có thể yên tâm lo việc của mình.
Lúc Lạc Ninh đang sửa lại kịch bản phần thứ ba, Tần Dịch Tắc theo phụ thân bắt đầu tham gia vào việc quản lý gia tộc.
Lúc trước vì hắn đam mê với diễn xuất nên cự tuyệt đề nghị của phụ thân đến công ty hỗ trợ, lúc ký hợp đồng cũng không đầu quân cho tập đoàn giải trí Stars nhà mình, mà là cùng Lê Tân, Tiêu Trác cố gắng từ một người vô hình chậm chạp bò lên, đến khi có tiếng tăm rồi, hắn liền thành lập phòng làm việc riêng. Hiện giờ, Tần Dịch Tắc ở giới giải trí công thành danh toại, lại có tri kỷ Omega và bọn nhỏ, hắn cũng nên gánh vác trách nhiệm của người con, cùng phụ thân phân ưu.
Tin tức Tần Dịch Tắc đảm nhiệm chức vụ Phó giám đốc tập đoàn giải trí Stars truyền ra, giới giải trí lại lần nữa sôi sục.
Thì ra, Tần Dịch Tắc có bối cảnh khủng như vậy, thế mà lại là con một của Tần tổng chưởng quản tập đoàn Stars thâu tóm nửa giới giải trí!
Phú nhị đại và hoàng nhị đại (2), từ gia thế mà nói cũng thật xứng đôi. Bởi Tần phó tổng từ trước tới nay luôn kín tiếng, nên hấp dẫn thêm một đám fans nữa, chẳng qua số lần hắn lộ diện trước mặt công chúng càng ngày càng ít, hắn dần dần đem trọng tâm chuyển đến việc làm ăn và gia đình. Chỉ có series Oan Hồn Bệnh Viện của biên kịch Lạc Ninh là hắn vẫn tham gia, nhưng suất diễn cũng sẽ giảm bớt.
Thời gian trôi thật nhanh, sau khi lễ trao giải kết thúc, đảo mắt đã tới Lễ Tình Nhân.
Lễ Tình Nhân mỗi năm sẽ biến thành trường quay show ân ái của giới giải trí, minh tinh nào đã yên bề gia thất đều sẽ phát một ít thức ăn chó cho mọi người, ví dụ như khoe quà, chúc phúc, bữa tối vân vân, nhưng kỳ quái nhất là, điện hạ Lạc Ninh và Tần Dịch Tắc, đôi CP quốc dân này, thế mà lại im hơi lặng tiếng.
Các fans đều hoang mang —— không lẽ Tần Dịch Tắc bận đến nỗi quên mất ngày này à?
Thực tế, không thể có chuyện Tần Dịch Tắc quên mất ngày này được. Hắn không đăng Weibo, là bởi hắn còn đang bận chuẩn bị để cùng Lạc Ninh trải qua khoảng thời gian hạnh phúc.
Ngày 14 tháng 2, không chỉ là Lễ Tình Nhân, mà còn là kỷ niệm ngày cưới của hắn và Lạc Ninh.
Vài năm nay, bởi vì mấy đứa nhỏ cứ bám dính trên người, kỷ niệm ngày cưới, Tần Dịch Tắc chỉ có thể chuẩn bị một bữa tối thật hoành tráng để chúc mừng. Nhưng năm nay, con đi nhà trẻ rồi, Tần Dịch Tắc dẫn Lạc Ninh tới nơi mà lúc trước hắn đánh dấu cậu hoàn toàn ——biệt thự trăng mật ở tinh cầu Cethan.
Ngôi biệt thự này bình thường không có ngươi ở, nhưng luôn có người máy quét dọn, bày trí bên trong không xê dịch đi chút nào.
Tần Dịch Tắc nắm tay Lạc Ninh để hành lý ở lại biệt thự, sau đó dẫn cậu đến bờ biển.
Sắc trời bắt đầu tối, một chiếc du thuyền lóe sáng chậm chạp hướng về phía hai người, Lạc Ninh nhớ tới lúc trước Tần Dịch Tắc cầu hôn cậu trên chính chiếc du thuyền này, nhịn không được cười cười quay đầu dòm Alpha nhà mình: “Vợ chồng già đến nơi rồi, anh còn muốn có thêm một màn cầu hôn lãng mạn nữa ư?”
Bên tai Tần Dịch Tắc hơi hồng, gắt gao nắm chặt tay Lạc Ninh nói: “Hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của chúng ta, anh chuẩn bị một bữa tối dưới ánh nến, chúng ta ăn cơm trước đi.” Dứt lời liền một tay bế Lạc Ninh lên, trực tiếp ôm lên du thuyền, đến boong tàu mới thả cậu xuống.
Lạc Ninh chưa từng thấy một bữa tối dưới ánh nến nào long trọng như vậy.
Mấy ngàn ngọn nến điện tử mô phỏng theo ánh lửa vây quanh thân thuyền, khiến cả du thuyền trông như một ngọn đèn dầu sáng rực rỡ. Chính giữa boong tàu tầng hai đặt một cái bàn dài và hai ghế dựa đối mặt nhau, trên bàn vây đầy ngọn nến, hương thơm đồ ăn tràn ngập bốn phía, còn tỏa ra hơi nóng nhè nhẹ, hiển nhiên, vì chuẩn bị bữa tối này, Tần Dịch Tắc tốn không ít tâm tư.
Lạc Ninh được Tần Dịch Tắc đặt xuống ghế dựa. Tần Dịch Tắc nhìn cậu, thấp giọng nói: “Lạc Ninh, chúng ta kết hôn vừa tròn 5 năm, cho nên anh mới dẫn em tới đây.” Hắn vừa nói vừa rót rượu vào ly, dưới ánh nến vàng, người đàn ông anh tuấn mang biểu tình cực kỳ ôn nhu.
Trong lòng Lạc Ninh cũng tràn ngập ấm áp. Không ngờ, thời gian trôi nhanh đến vậy, trong nháy mắt bọn họ đã kết hôn được 5 năm.
Đều nói vợ chồng già nhìn nhau nhiều sẽ chán mắt, nhưng mà, mỗi lần Lạc Ninh nhìn thấy Tần Dịch Tắc, một chút cũng không chán, ngược lại cảm thấy người đàn ông của mình ngày càng anh tuấn, đặc biệt là từ khi trở về Stars làm giám đốc, khí chất cả người Tần Dịch Tắc càng thêm trầm ổn, giơ tay nhấc chân đều đặc biệt mê người.
Đối diện với ánh mắt “say đắm” của Lạc Ninh, trái tim Tần Dịch Tắc nảy lên kịch liệt, khẽ khụ một tiếng, nói: “Em nhìn anh làm gì?”
Lạc Ninh nói: “Anh đẹp trai quá, không nhịn được muốn nhìn anh.”
Cậu thẳng thắn như vậy làm lỗ tai Tần Dịch Tắc hơi nóng lên, đối diện với đôi mắt cười của Omega, Tần Dịch Tắc cũng vui lây, nhẹ nhàng cầm tay Lạc Ninh, nói: “Ở bên anh 5 năm, vẫn còn thấy anh đẹp trai? Nhìn nhiều không thấy chán à?”
Lạc Ninh lắc đầu: “Một chút cũng không.”
Tần Dịch Tắc bưng ly rượu vang đỏ đưa cho Lạc Ninh: “Chúng ta làm một ly, chúc mừng kỷ niệm 5 năm.”
Lạc Ninh phối hợp giơ chén rượu lên, chạm ly với hắn.
Nhấm nháp rượu vang đỏ thơm ngọt, hơn nữa xung quanh là ánh nến mộng ảo, đầu óc Lạc Ninh hơi hơi choáng váng, cứ cảm thấy hình ảnh này quá đỗi ấm áp lãng mạn, không giống phong cách của Tần Dịch Tắc.
Tần Dịch Tắc chủ động lột vỏ tôm, đặt từng con tôm vào bát Lạc Ninh, săn sóc đến độ không nói thành lời. Lạc Ninh vừa lúc đang đói bụng, ăn không ít. Thức ăn trên bàn tất cả đều do Tần Dịch Tắc chuẩn bị, theo khẩu vị của Lạc Ninh.
Ăn uống no nê, Lạc Ninh thỏa mãn xoa xoa miệng, Tần Dịch Tắc đột nhiên thấp giọng nói: “Lạc Ninh, anh vẫn luôn muốn hỏi em một chuyện.”
Lạc Ninh ngẩng đầu nhìn hắn.
Tần Dịch Tắc thật sự nghiêm túc hỏi: “Lần đó chúng ta gặp nhau ở lễ công chiếu, tại sao em đột nhiên thích anh?”
Lạc Ninh nghĩ nghĩ, trả lời: “Có lẽ là trực giác.”
Thích, là một loại tình cảm không có nguyên do. Từ cái nhìn đầu tiên, trái tim Lạc Ninh đã đập rộn, luôn cảm thấy Alpha nọ thật đặc biệt, cái loại cảm giác tim đập vọt đến cổ họng như vậy, cậu chưa từng thể nghiệm qua. Mà sự thật cũng chứng minh, trực giác của cậu không sai —— sau khi cậu ở bên Tần Dịch Tắc, hai người càng ngày càng ân ái, bọn nhỏ cũng dần dần trở nên hiểu chuyện, Tần Dịch Tắc chăm sóc gia đình rất tốt.
Tên Alpha này quả thật có hơi chính trực đơn thuần, không hiểu lòng người, nhưng lại toàn tâm toàn ý quý trọng cậu, tin tưởng và yêu thương. Trong bụng Lạc Ninh có vô số mưu ma chước quỷ, nhưng trước mặt Dịch Tắc, cậu lại ngượng ngùng chẳng dám tính kế, bởi vì, Tần Dịch Tắc đã dâng một trái tim chân thành đặt vào lòng bàn tay cậu.
Lạc Ninh khẽ cười cười, nhìn về phía Tần Dịch Tắc, ánh mắt cũng không khỏi trở nên nhu hòa: “Hiện tại mới hỏi em sao lại thích anh, đã không còn ý nghĩa. Chúng ta ở bên nhau lâu như vậy, con cũng lớn rồi, em có thật sự thích anh hay không, anh còn không hiểu ư?”
Tần Dịch Tắc nói: “Chỉ là anh cảm thấy, anh quá may mắn.”
Chắc hẳn kiếp trước hắn cứu vớt cả Ngân Hà, nên mới được trời cao chiếu cố, lần đầu tiên Lạc Ninh nhìn thấy hắn liền sinh ta tình tố. Toàn đế quốc, Alpha ai so được vận may với hắn chứ?
Trên thực tế, Lạc Ninh cũng cho là vậy, liếc mắt một cái liền chọn chính xác, có một Alpha toàn tâm toàn ý yêu mình, toàn đế quốc, Omega nào may mắn hơn cậu đây?
Hai người thâm tình nhìn nhau, càng nhìn càng thấy đối phương thuận mắt, cũng không chê sến sẩm.
Một lát sau, Tần Dịch Tắc đột nhiên đi đến trước mặt Lạc Ninh, quỳ một gối xuống.
“……” Lạc Ninh duỗi tay muốn đỡ hắn lên, “Anh làm gì vậy?”
Tần Dịch Tắc vẫn không đứng lên, ngẩng đầu nhìn đối phương nói: “Lần trước anh cầu hôn em ngay tại đây, em đồng ý rồi. Hôm nay, anh lại muốn cầu xin em một chuyện khác.”
Lạc Ninh nén cười nói: “Vợ chồng già rồi anh vẫn còn chơi mô típ này à? Muốn em giúp gì, cứ việc nói thẳng.”
Tần Dịch Tắc nhẹ nhàng cầm tay Lạc Ninh, nghiêm túc nhìn cậu, từng câu từng chữ mà nói: “Chúng ta ở bên nhau, mặc kệ về sau có bao nhiêu cuộc cãi vã, em cũng đừng thất vọng vì anh, tin rằng anh yêu em là thật lòng. Chúng ta, cả đời, đừng bao giờ xa nhau, được không?”
Trái tim Lạc Ninh bỗng nhiên run lên, cả đời, thì ra điều Tần Dịch Tắc muốn là vậy.
Nếu nói vợ chồng mà không cãi nhau thì đúng thật không phải vợ chồng bình thường, tương lai hai người còn phải đi qua vài thập niên, không tránh khỏi bất đồng quan điểm. Nhưng cho dù thế nào, cãi lớn cãi nhỏ, đó đều là tính thú giữa phu thê, quan trọng nhất chính là đừng thất vọng về nhau, mãi mãi sẽ không nhắc tới hai chữ “chia tay”. Chỉ cần trong lòng hai người tin tưởng đối phương, khó khăn lớn đến mấy cũng có thể giải quyết.
Lần trước Tần Dịch Tắc cầu hôn, lần này, nhân dịp kỷ niệm 5 năm kết hôn, lại cầu bên nhau cả đời.
Đối diện với ánh mắt kiên định của Alpha, Lạc Ninh không tự chủ được gật gật đầu: “Được.”
Đây cũng là điều cậu mong muốn —— dù sao bình yên bên nhau thật sự hạnh phúc, Lạc Ninh cũng không có tính toán gì với Alpha. Lại nói còn có hai bảo bối Chính Chính và Tiểu Duyệt, sao cậu có thể bỏ được?
Tần Dịch Tắc nghe được đáp án, lập tức kích động ấn một nụ hôn lên mu bàn tay Lạc Ninh.
Lạc Ninh định hôn lại hắn, kết quả ngay sau đó, thân thể bỗng bay lên, Tần Dịch Tắc trực tiếp ôm Lạc Ninh tới phòng ngủ bên cạnh.
Căn phòng ngủ này có đỉnh trong suốt, nằm trên giường, có thể nhìn thấy bầu trời đầy sao.
Lạc Ninh bị hắn áp đảo trên giường, hô hấp lập tức trở nên dồn dập: “Dịch Tắc……”
Tần Dịch Tắc hôn hôn bờ môi của cậu, dùng giọng nói trầm thấp, gợi cảm mà khàn khàn nói: “Anh muốn em.”
Lạc Ninh nhịn không được nở nụ cười: “Anh đúng là rắp tâm bất lương. Em còn tưởng anh dẫn em lên thuyền, chỉ để ăn bữa tối dưới ánh nến, kết quả, anh chẳng những muốn ăn tối, còn muốn ăn cả em.”
Gia hỏa này nói chuyện chưa bao giờ biết thẹn thùng, Tần Dịch Tắc nhưng thật ra bị cậu nói đến đỏ mặt, một lát sau mới thấp giọng giải thích: “Khụ, kỷ niệm ngày cưới, làm chuyện này khá là hợp không khí mà, bằng không em lại bảo anh không hiểu phong tình.”
Lạc Ninh trêu ghẹo nói: “Em nhớ Tần Dịch Tắc ngồi trong lòng mà không loạn trước kia quá……”
Lời còn chưa nói xong, đã bị Tần Dịch Tắc nhanh chóng cởϊ qυầи áo.
Lạc Ninh muốn giãy giụa, Tần Dịch Tắc trực tiếp chặn cậu lại: “Em cũng nói chúng ta là vợ chồng già mà, còn cần phải thẹn thùng nữa sao? Ngồi trong lòng mà tâm không loạn, nhất định cơ thể có vấn đề đó.” Hắn dứt lời liền nhiệt tình ngậm lấy môi cậu, rất nhanh đã khiến Lạc Ninh hô hấp khó khăn.
……
Nhìn đỉnh đầu đầy sao, ngay khoảnh khắc được Tần Dịch Tắc ôm trọn, khóe môi Lạc Ninh nhịn không được xuất hiện một nụ cười.
Tên Alpha này được cậu dạy dỗ ngày càng hiểu chuyện.
Cậu rất tự tin, sẽ hạnh phúc bên Tần Dịch Tắc cả đời.
Lạc Ninh tâm tình vui sướиɠ thầm nghĩ, đây là 5 năm đầu tiên, về sau mỗi lần kỷ niệm ngày cưới, nhất định phải kéo Dịch Tắc tới đây trải qua thế giới hai người ngọt ngào.
Bữa tối dưới ánh nến là điều cần thiết.
Thuận tiện ăn sạch sẽ đối phương, cũng không tệ.
Chú thích:
(1) IP (Intellectual Property hay Sở hữu trí tuệ) là một cốt truyện hay ý tưởng đã hoàn thiện có thể chuyển thể thành phim, phim truyền hình, game online, âm nhạc hay các nội dung thương mại liên quan đến sản phẩm.
(2) Phú nhị đại và Hoàng nhị đại: Con nhà giàu và con nhà vương.