Nguồn:
Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên
Biên dịch: Lúa
Nhìn thấy nàng bày ra bộ dạng lẳиɠ ɭơ phóng đãng như da^ʍ nữ thế kia, thực sự khiến người nhịn không được mất thôi. d*m thủy trong tiểu huyệt lại bắt đầu bắn ra nhiều hơn rồi.
"Aaa... Aaa... Aaa... Tiểu huyệt... Aaa... Tiểu huyệt của ta... Aaa... Căng tức muốn chết mất thôi... Aaa... Hoa tâm bị đâm thủng rồi... Aaa..."
"Long đệ đệ... Aaa... Không muốn đâm mạnh như vậy... Aaa... Nhẹ một chút... Aaa... Cầu xin ngươi... Nhẹ... Một chút đi... Tiểu huyệt sẽ chịu không nổi mất... Hừ... Hừ..."
"Đại bảo bối tiểu đệ... Aaa... Ta... Aaa... Ta... Hừ... Nhẹ... Một chút..."
"BA~... BA~... BA~... BA~..."
Tiếng va chạm xá© ŧᏂịŧ mãnh liệt vang lên, một cái lại một cái hung hăng đâm vào, một lần lại một lần đâm đến tận cùng hoa tâm.
"A... Cầu xin ngươi... Nhẹ một chút đi a... Aaa... Hừ... Tiểu huyệt chịu không nổi rồi... Aaa... Hừ... Ngươi thật hung ác... Đâm chết ta rồi... A... Tiểu huyệt bị đâm thủng rồi... A..."
"Tiểu đệ tốt... Tiểu huyệt sẽ bị... Ngươi chơi nát mất... A... Tiểu huyệt thực sự... Không thể chịu được a... A... Ta sẽ bị ngươi chơi chết... A..."
"Aaa... Hừ... Nhẹ một chút... Không muốn hung hăng như vậy a... A... Hoa tâm bị đâm thủng rồi... A... Hừ... Ta bị ngươi chơi chết rồi... A..."
Tư Mã Quỳnh kêu khóc càng lớn tiếng, Hoa Vân Long sẽ càng ra sức tàn nhẫn mà đâm chết nàng. Hoa Vân Long giống như một mãnh hổ, một cuồng long, không chút thương tiếc nào mà càng tàn nhẫn ngấu nghiến con mồi của hắn.
"Hừ... Ân... Hừ... Long đệ đệ... Tỷ tỷ chịu không nổi mất... Hừ... Tiểu huyệt hỏng mất thôi... Hừ... Ân... Hừ..."
"Long đệ đệ... Tỷ tỷ phục ngươi rồi... Hừ... Ân... Ngươi thật sự rất mạnh mẽ... Lại còn... Rất hung ác... Ân... Tỷ tỷ... A... Hừ..."
Cứ như thế mà chơi hơn trăm cái nữa, Tư Mã Quỳnh dường như đã tiếp tục tiến vào thiên đường rồi, bàn tay của nàng lại khôi phục sinh cơ, dồn sức mà cấu véo ở eo Hoa Vân Long. Cặp mông đẫy đà của nàng, cũng bắt đầu ưỡn lên nghênh hợp không ngừng. Trong miệng thì dâʍ đãиɠ rên la, cũng bắt đầu có nhiều cảm giác sướиɠ khoái. d*m thủy trong tiểu huyệt tựa như làn sóng vỗ, không ngừng rung động "Tư... Tư..."
"Hừ... Tiểu huyệt thật sướиɠ khoái... Ân... Tiểu huyệt sướиɠ chết mất... A... Hừ... Tiểu huyệt thực sự sướиɠ muốn chết... Ân... Ta sướиɠ... Lêи đỉиɦ... Rồi... Hừ... Khí lực của ngươi thật tốt... Hừ..."
"A... Tiểu huyệt tốt... Mau dùng sức ưỡn mông cao lên nào... A... Đại bảo bối muốn thủng ngươi... A... A..."
"Đại bảo bối tiểu đệ... Hừ... Ân... Ta yêu ngươi chết mất... A... Tiểu huyệt thực sự sướиɠ muốn chết... A... Ân..."
"Bảo bối tốt... Nhanh... A... Tỷ tỷ... A... A... Lại muốn tiết thân rồi... Tiểu huyệt... Hoa tâm của ta... Sướиɠ.... Sướиɠ chết mất thôi... A... Nhanh..."
"Aaa... Aaa... Tiểu đệ... Tỷ tỷ... Muốn... Muốn thăng thiên mất... A... Tiểu huyệt sướиɠ muốn chết rồi... A... Ngươi đâm thật tốt... Đâm tốt... Ân... A..."
" Aaa... Ta... Aaa... Aaa... Tiểu huyệt... Lại tiết rồi... Aaa... Aaa... Ta sướиɠ... Thật quá... Sướиɠ chết... A... A..."
Bỗng nhiên hai tay hai chân của nàng tựa như một con nhện tinh, toàn bộ co quắp bấu chặt lên người Hoa Vân Long, không ngừng rêи ɾỉ, không ngừng run rẩy. Nhiệt độ trong tiểu huyệt lập tức tăng lên như muốn sôi trào, đại bảo bối nhận đến cảm giác vừa nóng lại vô cùng sướиɠ khoái. Ngay sau đó toàn bộ cơ thể nàng giống như là hư thoát, vô lực nằm xuống. Đại bảo bối dưới háng Hoa Vân Long bỗng chốc không ngừng co giật và rung động, từng trận từng trận dương tinh nồng đậm nóng bỏng phun trào như núi lửa, toàn bộ bắn về phía chỗ sâu trong tiểu huyệt Tư Mã Quỳnh.
Hai người mệt mỏi rã rời, ôm nhau nằm thủ thỉ, Tư Mã Quỳnh chỉ vào từng điểm lạc hồng trên giường mà nói:" Tỷ tỷ quý trọng, giữ gìn thân thể trong sạch hơn hai mươi năm, bây giờ thì tiện nghi ngươi rồi, nhưng mà ta thân là cô cô của ngươi, lại làm ra sự tình phạm vào luân lý, đáng xấu hổ như thế này, nếu để cho người khác biết được, ta thực sự không còn mặt mũi nào để sống tiếp. Nhưng cũng không hẳn là do ngươi, tỷ tỷ cũng có trách nhiệm."
Hoa Vân Long mỉm cười rồi nói: "Quỳnh tỷ tỷ, ngươi nghĩ đến những thứ này, thế nhưng chỉ là buồn lo vô cớ, ta nói với ngươi chuyện này nha..."
Hoa Vân Long bắt đầu kể lại từng chút một "Lịch sử quang vinh" của chính mình, Tư Mã Quỳnh trực tiếp nghe được mà trợn mắt há hốc mồm.
"Cái gì!? Ngay cả đại tẩu mà ngươi cũng dám đè ra giường!?" Tư Mã Quỳnh thực sự khó có thể tin được chuyện này là thật.
Hoa Vân Long ôm lấy nàng rồi nói: "Ngươi hiện tại yên tâm rồi a, tiểu đệ sẽ yêu thương ngươi suốt đời."
Tư Mã Quỳnh xấu hổ nói: "Khó trách ngươi hư hỏng như vậy, hóa ra là đại tẩu dạy cho."
Ngừng lại một chút, lại nghiêm túc hỏi: "Ta muốn hỏi ngươi một chuyện nghiêm túc đây, ngươi hẳn phải biết tỷ tỷ luôn luôn mắt cao hơn trán, đó là lý do mà từ trước đến nay vẫn còn giữ thân trong sạch, thế nhưng vừa nãy lại không cách nào kháng cự ngươi, ta thực sự nghĩ không ra vì cái gì nha?"
Hoa Vân Long cười rồi nói: "Cái này thì ta biết rất rõ nha."
Lập tức thuật lại những lời thầy tướng xem số nói khi trước cho nàng nghe, Tư Mã Quỳnh đến bây giờ mới hiểu được.
"Hóa ra ngươi trời sinh đã là khắc tinh của nữ nhân chúng ta." Tư Mã Quỳnh cười nói.
Hoa Vân Long cười rồi nói tiếp: "Tỷ tỷ yên tâm, người ta không thích, ta tuyệt đối sẽ không chạm vào dù chỉ một chút, tỷ tỷ, ngươi đã nghỉ ngơi tốt chưa?"
"Làm sao đây a, ngươi còn muốn chơi tiếp? Tốt thôi, tỷ tỷ để ngươi tùy tiện hành hạ a, ai bảo ta gặp phải khắc tinh trong đời như ngươi chứ."
"Tỷ tỷ, đến đây, tới lượt ngươi ở trên."
"A... Ngươi thật là xấu..."
Nói tới nói lui, Tư Mã Quỳnh vẫn là nghe lời mà ngồi ăn đại bảo bối, tiểu huyệt như là một cái máy bơm, há ra ngậm vào, tham lam ngấu nghiến đại bảo bối từng tấc một.
" A ─" Một tiếng rêи ɾỉ thỏa mãn vang lên, sau đó Tư Mã Quỳnh bắt đầu nhấp nhổm lên xuống, chơi đùa đại bảo bối đang bị nhai nuốt trong tiểu huyệt ẩm ướt của nàng. Tư Mã Quỳnh thật sự là một da^ʍ nữ, hư hỏng ngầm trong tâm, phóng đãng rõ trên người.
"Ân... Tiểu đệ tốt... Hừ... Sờ ngực sữa của ta... Dùng sức mà bóp... Aaa... Thật là sướиɠ... Hừ... Dùng sức mà cọ sát... Aaa... Ta sướиɠ... Sướиɠ khoái..."
"Thật sướиɠ khoái... Hừ... Tỷ tỷ thật quá sướиɠ... Ân... Đại bảo bối đâm vào thật sướиɠ... Dùng sức mà đâm a... Hừ... Sướиɠ chết mất thôi..."
Ở bên dưới, Hoa Vân Long thi triển thủ đoạn, liên tục dùng sức nắn bóp cặρ √υ' của nàng, đại bảo bối cũng phối hợp động tác nhấp nhô của nàng, lên xuống thích hợp đâm vào càng sâu hơn, rút ra càng tận ngọn. Mặt khác, hắn mở to hai mắt mà thưởng thức bộ dáng dâʍ đãиɠ tận xương tủy của nàng. Chỉ thấy Tư Mã Quỳnh không ngừng uốn éo nhấp nhô, tóc đen tán loạn theo từng động tác lắc đầu lên xuống. Hai vυ' của nàng phập phồng theo nhịp thở và cả nhịp chuyển động, bởi vì uốn éo lắc lư mà không ngừng rung động như sóng biển dập dìu.
"Đại bảo bối tiểu đệ... Tiểu huyệt thật sướиɠ khoái... Hừ... Tiểu huyệt sướиɠ... A... Ta sướиɠ chết mất thôi... Ân... A..."
"Quỳnh tỷ tỷ... Ngươi thật hư hỏng... Dâʍ đãиɠ... A... A... Phần mông chuyển một chút nào... Lại chuyển một chút nữa... Ưỡn lên... Quá tốt rồi..."
"Hừ... A... Nha... Thoải mái... Hoa tâm sướиɠ chết mất thôi... Tiểu đệ... Ngươi chơi thực giỏi a... Sướиɠ lắm... Aaa... Sướиɠ lắm rồi... Thật là sướиɠ... Aaa..."
"Tiểu huyệt dùng sức bóp... A... Dùng sức bóp chặt đại bảo bối... Hừ... A... Ta thật sự sướиɠ chết mất... Aaa..."
"Aaa... Aaa... Ta... Ta... Muốn... A... Đệ đệ... Ta... Lại ra... Lại đến nữa... Ta tiết... A... Ta sướиɠ muốn chết mất..."
" Tỷ tỷ... A... Ngươi làm sao lại nhanh như vậy... A... Tỷ... A..."
Lão tác giả lên tay quá, tả cảnh câu chữ vãi lúa:D
Cầu chư vị đậu hũ phóng tay tiếp sức, like chương, bình luận tương tác, donate và đẩy KP chính là energy, là dopping cho DG ra chương, bạo chương!