Đại Hiệp Hồn

Chương 60: Tiến vào giang hồ Nhằm báo thù (7)

Nguồn:

Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên

Biên dịch: Lúa

Chỉ thấy toàn thân Tư Mã Quỳnh nằm sấp trên người Hoa Vân Long, không thể chịu nổi mà thở gấp từng ngụm, hơi thở thơm tho, hữu khí vô lực mà thầm thì: "Tiểu đệ Tốt... Để cho tỷ tỷ nghỉ ngơi một chút... Chúng ta lại tiếp tục đổi tư thế... Hừ..."

Mới vừa nói xong, chỉ thấy nàng lật người một cái, lại dang tay dạng háng co chân, nằm ổn định phía dưới, trong miệng còn thì thào tự nói: "Thật thoải mái... A... Ta thật sung sướиɠ... Cực kỳ sướиɠ... Tiểu huyệt sướиɠ chết mất... Dù ta bị chơi chết... Cũng cam tâm tình nguyện a..."

Lúc này thì đại bảo bối của Hoa Vân Long đã căng phồng lên vô cùng khó chịu, vì vậy hắn cũng chuyển mình lên trên, nâng cái chân trái trơn mềm tinh tế của nàng vác trên bả vai của hắn, thuận tiện cho đại bảo bối đâm từng nhát phầm phập vào trong tiểu huyệt.

"Hừ... Hừ... Tiểu đệ tốt... Hừ... Đại bảo bối của ngươi thực sự quá hung mãnh... Hừ... Lại đến rồi... Ân..."

"Quỳnh tỷ tỷ... Tiểu huyệt nho nhỏ này của ngươi thực sự rất dâʍ ɖu͙©... A... Ta muốn chơi chết ngươi... A... Đại bảo bối thực sướиɠ quá... Hừ... Ta muốn hung hăng chơi chết tiểu huyệt này..."

"Long đệ đệ... Hừ... Ân... Ta... Hừ Hừ... Toàn thân trên dưới... Nông sâu của ta... Aaa... Đều là... Hừ... Của ngươi nha... Tùy ý ngươi chơi... Aaa... Tiểu huyệt... A... Sướиɠ..."

"Ân... Ngươi thật là tuyệt vời... Ta thế mà... Từ trước đến giờ... Hừ... Không nghĩ tới... Hừ... Ngươi làm cho ta thật vui sướиɠ... A... Quá tốt rồi... Tiểu huyệt sướиɠ chết rồi... Aaa..."

Đại bảo bối của Hoa Vân Long ra vào tiểu huyệt thực giống như xe lửa khổng lồ chèn ép qua khe núi, xe lửa vừa tiến vào, khe núi đã lung lay sụp đổ, chơi đùa cho hai mảnh âm thần lúc mở lúc khép, lộ ra vách thịt đỏ tươi non mềm ở bên trong, trông thực là no mắt.

"Đại bảo bối tiểu đệ... Ngươi thật mạnh... Hừ... Tiểu huyệt sướиɠ chết mất... Tiểu huyệt quá sung sướиɠ rồi... Hừ... Tiểu đệ tốt... Ta thực sự sướиɠ muốn chết rồi..."

Tư Mã Quỳnh bây giờ chỉ có thể một tiếng nối tiếp một tiếng mà rên la phóng đãng, cặp mông ngọc rung lên từng đợt sóng lãng cứ chốc lát lại vặn vẹo một cái, có thể nói dâʍ ɖu͙© hư hỏng đến tận xương tủy. Hoa Vân Long nhìn thấy nàng như thế, không khỏi hưng phấn càng ra sức đâm gấp trăm lần, tốc độ cùng lực lượng nhấp hông cũng tăng cường rất nhiều.

"Hừ... Sướиɠ... Sướиɠ chết ta mất thôi... A... Tiểu huyệt sướиɠ chết rồi... A... Thật sướиɠ khoái... Hừ... Thật Sướиɠgg..."

"Dùng sức... A... Mau dùng sức... Hung hăng đâm nát tiểu huyệt đi... Hừ... Tiểu huyệt tê tái... Mềm nhũn ra cả rồi... Hừ... Ta thực sự... Sướиɠ chết mất thôi... Aaa..."

"Hừ... Cọ sát... Đâm vào tốt... Aaa... Chơi nát tiểu huyệt a... Hừ... Thật sướиɠgg... Aaa..."

Hoa Vân Long nhìn thấy Tư Mã Quỳnh thực sự là dâʍ đãиɠ muốn chết, hắn duỗi bàn tay bắt lấy cặρ √υ' non mềm đã vểnh lên, đỏ hồng vì sướиɠ khoái ở trước ngực của nàng rồi dùng sức xoa bóp, ra sức cọ xát. Chỉ thấy cơ thể nàng vặn vẹo thành từng tư thế mê hoặc, trên dưới đều ra sức càn quét, tốc độ càng thêm mãnh liệt, cơn sướиɠ khoái càng lũ lượt kéo đến.

"A... Đại bảo bối... Tiểu đệ... Ngươi thực sự biết cách chơi chết tỷ tỷ... A... Thật sướиɠgg... Lần này càng sướиɠ muốn chết rồi... A... Tiểu huyệt... d*m thủy lại muốn bắn a... Lại đến đỉnh... A... A... Aaa... Hừ..."

Nhìn bộ dạng hư hỏng phóng đãng của nàng như thế kia, khiến cho du͙© vọиɠ của Hoa Vân Long bùng cháy mãnh liệt đến cực điểm.

"A... Long đệ đệ... Hừ... Ngươi dùng lực thật tốt... Ân... Ngươi đâm thật tốt... Tiểu huyệt... Sắp bị ngươi đâm chết rồi... Hừ..."

Nàng khép hờ hai mắt, điên cuồng rên lên những âm thanh dâʍ đãиɠ, cặp mông vừa non mềm vừa trắng trẻo đang không ngừng ưỡn lên nghênh hợp, rất dâʍ ɖu͙©, một âm thanh rên la như thế này, lại kết hợp với giọng điệu dâʍ ɖu͙©, âm sắc yêu kiều quyến rũ, khiến cho Hoa Vân Long càng thêm dồn sức hung hãn nhấp hông ra vào.

Qυყ đầυ đại bảo bối vừa ra vào nhục động, vừa chen chúc cọ sát đến từng ngóc ngách trong nhục động của nàng, càng khiến cho nàng sướиɠ đến cùng cực, vừa run rẩy vừa rêи ɾỉ: "Tiểu đệ tốt... Tiểu đệ tốt... Bảo bối tốt... Hừ... Đâm chết tiểu huyệt rồi... Hừ... Tướng công tốt... Hừ... Đại bảo bối chơi tiểu huyệt sướиɠ chết... Ân..."

Tư Mã Quỳnh nâng cao hai chân, không kiềm được sướиɠ khoái mà dạng ra thật rộng, hai bàn tay bấu chặt vào lưng Hoa Vân Long, cặp mông ưỡn lên trên thật nhanh, thật cao, hoa tâm một lần lại một lần cọ xát, bóp chặt lấy qυყ đầυ đại bảo bối.

"A... Tỷ tỷ tốt... A... Ngươi hư hỏng chết ta rồi... A... Phóng đãng tốt... Ta thống khoái... A... Ta muốn thống khoái... A..."

Hoa Vân Long một mặt điên cuồng kêu thống khoái, mặt khác gấp rút nhấp hông, đại bảo bối như liều mạng, một cái lại một cái đâm thẳng vào hoa tâm của nàng.

"Hừ... Thật là quá sướиɠ khoái... Quá đỗi sướиɠ khoái rồi... Đại bảo bối tiểu đệ... Ân... Đâm chết ta đi... Hừ... Tiểu huyệt sướиɠ chết mất thôi..."

Tư Mã Quỳnh càng uốn éo càng phóng đãng, càng vặn vẹo càng mãnh liệt, hai gò má đỏ thẫm, mị nhãn như tơ, thần thái dâʍ đãиɠ vô cùng, một phen này dồn sức gấp rút đâm chọc, có thể nói là trời đất mù mịt.

"Hừ... Long đệ đệ... Đâm cho tiểu huyệt thật là sướиɠ... Hoa tâm thật tê tái... Nhũn cả ra... Ân... Đại bảo bối tiểu đệ... Ngươi đâm cho ta sướиɠ chết mất thôi... A... A... Hừ... Nhanh... Nhanh... Mau đâm... Ta yêu ngươi chết mất thôi... A... Hừ... Ta sắp... Chịu đựng không nổi nữa rồi... Aaa... Tiết... Aaa... Tiết... Ta tiết... Aaa..."

Chỉ nghe Tư Mã Quỳnh rêи ɾỉ một tiếng thất thanh, tiếng rên kéo dài không dứt, ngay sau đó toàn thân run rẩy, hai bàn tay hung hăng cấu véo trên lưng Hoa Vân Long, dùng sức run rẩy vài cái, một cỗ âm tinh nồng đậm bắn mạnh về phía qυყ đầυ đại bảo bối. Đại bảo bối của Hoa Vân Long bị âm tinh của nàng xối lên, toàn thân sướиɠ khoái đến tê dại một hồi, một cỗ dương tinh cũng phun trào ngay sau đó, bắn vào chỗ sâu bên trong hoa tâm của tiểu huyệt.

Sau khi trải qua một cuộc kịch chiến dai dẳng như thế, Tư Mã Quỳnh đã quá mức mệt mỏi rồi, nhưng mà Hoa Vân Long vẫn còn chưa tận hứng, hắn nhìn Tư Mã Quỳnh rồi hỏi: "Quỳnh tỷ tỷ, hai tiểu nha đầu hầu hạ ngươi, vừa rồi dĩ nhiên lại đứng bên ngoài nhìn lén suốt, nếu như ngươi không phản đối thì ta muốn..."

"Như thế nào a, ngươi còn chưa chơi đủ sao? Ta không nổi nữa rồi, tùy tiện tiểu oan gia ngươi làm a... Dù sao thì ta cũng là của ngươi, hai nha hoàn kia dĩ nhiên cũng thuộc về ngươi."

Nói xong liền kêu vọng ra bên ngoài: "Hai nha đầu chết tiệt các ngươi, còn chưa chịu tự giác tiến vào?"

Tiểu Mai cùng Tiểu Ngọc đỏ bừng cả gương mặt, xấu hổ tiến vào trong phòng, trên quần hiện rõ lên từng vết nước nhờn đọng lại. Hoa Vân Long ôm chầm lấy Tiểu Mai, ôn nhu hôn lên cái cổ trắng thon đẹp, cùng lỗ tai nhỏ óng ánh như châu như ngọc của nàng, còn càn quấy tứ phía mυ'ŧ lấy thùy tai non mềm tròn trịa yêu kiều của nàng. Thiếu nữ xinh đẹp trong trắng thuần khiết Tiểu Mai hoàn toàn bị hòa tan trong lửa tình cháy bỏng của hắn, miệng anh đào không kiềm được phát ra tiếng rêи ɾỉ tiêu hồn thực cốt làm người khác thần hồn rung động, thân thể mỹ lệ không nhịn được áp sát vào hắn mà cọ sát.

Hoa Vân Long khẽ giơ lên hai tay áp lên trên hai vυ' của nàng, quanh quẩn ở chân núi của nàng mà cọ sát vuốt ve. Y phục Tiểu Mai đã hoàn toàn ướt đẫm, chiếc áo lụa mỏng tanh thấm đầy hơi khí trực tiếp dán lên cơ thể nàng, hòa cùng với da thịt nhưng lại nhìn không ra một chút khác biệt nào.

Cầu chư vị đậu hũ phóng tay tiếp sức, like chương, bình luận tương tác, donate và đẩy KP chính là energy, là dopping cho DG ra chương, bạo chương!