Đại Hiệp Hồn

Chương 58: Tiến vào giang hồ Nhằm báo thù (5)

Nguồn:

Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên

Biên dịch: Lúa

Hoa Vân Long dùng một bàn tay khác vuốt ve nhũ phong (סּסּ) mịn màng trơn bóng và tinh tế của nàng, mà bàn tay bị kẹp chặt bên trong bắp đùi của nàng cũng khẽ nhúc nhích mà ve vuốt kí©ɧ ŧɧí©ɧ, trên gương mặt Tư Mã Quỳnh lộ ra biểu cảm ngất ngây mê đắm, nhắm chặt mắt lại mà hưởng thụ sướиɠ khoái dâng trào. Đột nhiên Hoa Vân Long dùng sức mà bóp chặt ngọc nhũ của nàng một cái, khiến toàn thân nàng không nhịn được rung động, co quắp, mềm nhũn ra, hai chân cũng không tự chủ được mà vô lực buông lỏng, bàn tay của Hoa Vân Long tranh thủ thời cơ mà một đường tiến nhanh, áp sát trực diện tiểu huyệt sớm đã ướŧ áŧ.

Hoa Vân Long chuyển người xuống dưới, vùi đầu vào trong tiểu huyệt, tham lam hút cạn dịch thể thơm ngọt như mật, liếʍ láp cánh hoa non mềm đỏ hồng mỹ lệ. Hai tay của nàng dùng sức mà ôm cổ Hoa Vân Long thật chặt, ưỡn thẳng vòng eo, để âʍ ɦộ có thể vểnh lên mà áp sát vào miệng lưỡi của hắn. Chờ đến thời điểm hắn duỗi ra đầu lưỡi xâm nhập vào trong huyệt động, Tư Mã Quỳnh đã hai lần đạt tới đỉnh điểm thủy triều, thần trí của nàng sớm đã si mê mơ hồ, không còn nhận ra gì nữa, chỉ có thể tạo ra những phản ứng cơ thể nguyên thủy nhất, hưởng thụ sung sướиɠ thỏa mãn tìиɧ ɖu͙©. Hoa Vân Long vươn tay nâng cặp mông đẹp của Tư Mã Quỳnh lên, điều chỉnh cho bảo bối thô to ngắm thẳng vào miệng tiểu huyệt ướŧ áŧ của nàng, nhấp hông một cái, chậm rãi điều khiển bảo bối của mình đâm sâu vào tiểu huyệt xử nữ của Tư Mã Quỳnh. Nhờ trải qua khúc dạo đầu thăng hoa, dâʍ ɖị©ɧ đã bôi trơn đầy đủ, lại thêm thịt non trong âm đ*o tràn đầy co dãn, Tư Mã Quỳnh cũng không cảm thấy đau đớn bao nhiêu, chỉ có cảm giác tiểu huyệt bị vật lạ xâm nhập chèn ép khiến cho từng múi thịt non căng phồng ra. Hoa Vân Long bắt đầu điều khiển bảo bối rút ra, rồi lại chậm rãi đâm sâu vào. Thế nhưng tiểu huyệt kia lại bắt đầu kẹp chặt, vách thịt mềm co thắt lại khiến cho bảo bối của hắn nhận lấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ to lớn vô cùng.

"Aaa... Aaa... Ngươi... Lúc này chính là... Giao hoan sao... Hừ... Thật thư sướиɠ..."

Hoa Vân Long nâng đôi chân trắng noãn mềm mại của nàng lên, vác chúng lên trên bả vai, sử dụng phương pháp chín cạn một sâu mà đâm vào.

"Hừ... A... Không nên gọi ta là cô cô nữa... Từ giờ... Hãy gọi ta là tỷ tỷ... Long đệ đệ... Tiểu huyệt của tỷ tỷ thật sướиɠ... A... Long đệ đệ... Đại bảo bối khiến cho ta sướиɠ muốn chết... Hừ..."

"Hừ... A... Hiện tại tiểu huyệt... Tiểu huyệt không ngứa... A... A... Đệ... Đệ... Đại bảo bối của ngươi thật thô... Thật cứng... A... Nhấp hông đâm cho hoa tâm thật là sướиɠ... A... A..."

Hoa Vân Long đột nhiên thay đổi chiến thuật, để đại bảo bối mỗi lần rút ra đều tận ngọn, sau đó lại đâm vào lút cán, qυყ đầυ một đường lại một đường ma sát với toàn bộ vách thịt non mềm trong âm đ*o.

"Aaa... Hừ... Long đệ đệ... Hừ... Bảo bối thật tốt... Tiểu huyệt thật thư sướиɠ... A... Ta sướиɠ quá... Aaa... A... Sướиɠ chết mất... Hừ..."

"Long đệ đệ... Hừ... Ngươi nhấp vào tiểu huyệt thật thành thạo... A... Ngươi thật sự... Chơi rất giỏi a... Hừ... Ngươi đâm vào cực kỳ thoải mái a... Tiểu huyệt của tỷ tỷ sướиɠ chết mất thôi... A..."

Tiểu huyệt của Tư Mã Quỳnh lúc nhũn ra, khi bóp chặt đâm vào cực kỳ sướиɠ. d*m thủy từ sâu bên trong tiểu huyệt không ngừng chảy ra ngoài, từng giọt từng giọt, tựa như trời mưa đầu xuân. Đại bảo bối chèn ép vách thịt, lúc vào lúc ra cũng mang theo không ít d*m thủy. Thanh âm "phốc tư", "phốc tư", "phốc tư" do đại bảo bối ra vào tiểu huyệt thật sự khiến người nghe dục hỏa bừng cháy.

"A... Đại bảo bối... A... Ngươi đâm vào khiến ta cực kỳ thoải mái... Hừ... A... Long đệ đệ... Tiểu huyệt bị ngươi đâm vào sướиɠ muốn chết mất thôi... Hừ... A..."

"Đệ đệ tốt của ta... Hừ... A... A... A... Tiểu huyệt sướиɠ chết mất... A... Đâm chết ta... Ngươi nhanh đâm chết tỷ tỷ dâʍ đãиɠ này đi a..."

"Quỳnh tỷ tỷ... A... A... Tiểu huyệt có sướиɠ không... Tỷ tỷ ngươi có sướиɠ không... A... Đại bảo bối ra vào thật quá thoải mái... A... Hừ..."

"Đệ đệ tốt... Aaa... A... Hoa tâm bị cọ sát thật là sướиɠ khoái... Hừ... Hừ..."

"Hừ... Đại bảo bối tiểu đệ a... Hừ... Đâm vào nhanh nữa đi... A...Mau mau hung hăng chơi chết tiểu huyệt a... Hừ... Dốc sức mà đâm vào ta... A... Tỷ tỷ cầu ngươi... Hừ... Hừ..."

"Hừ... Đệ đệ tốt... Nhanh... A... Tỷ tỷ không... chịu được nữa... A... Tiểu huyệt của tỷ tỷ muốn... Tiết... Aaa... Aaa... Tiểu huyệt... Tiểu huyệt muốn... Lên... Đỉnh rồi... Aaa... A..."

"A... Đệ đệ tốt... Tỷ tỷ thật sự... Sướиɠ chết... A... Đã rất lâu rồi... Tỷ tỷ không... Được thoải mái... Như vậy... Ngươi đâm vào... Tiểu huyệt thật... Lợi hại... Thật biết cách... Chơi chết tiểu huyệt... A... Hừ..."

Vào một khoảnh khắc kia khi nàng muốn tiến tới đỉnh điểm thủy triều, thành tử ©υиɠ đột nhiên nhanh chóng co thắt lại, lực hút mãnh liệt khiến cho đại bảo bối cũng bị bóp chặt lại, nồng đậm âm tinh nóng bỏng từ sâu trong tử ©υиɠ trực tiếp xối thẳng lên qυყ đầυ đại bảo bối, xối cho đại bảo bối không thể chịu nổi mà phải giật giật mấy cái để giải tỏa áp lực trùng kích. Hoa Vân Long vẫn như cũ nhấp hông, chậm rãi dùng đại bảo bối ra vào cọ sát âm đ*o, một lát sau, hắn nhấc ngược chân dài quyến rũ non mềm của nàng lên rồi vác trên vai, chuẩn bị cho hiệp đấu tiếp theo.

"Hừ... Hừ... Đại bảo bối tiểu đệ... A... Chơi cho tiểu huyệt... A... Của tỷ tỷ... Tiết thật nhiều d*m thủy... A... Đệ đệ... A... A..."

"Long đệ đệ... Hừ... Ngươi hãy đâm vào nhanh và mạnh hơn nữa đi... Hừ... Ta còn muốn chơi... A... Tỷ tỷ còn muốn sướиɠ hơn nữa... Tỷ tỷ chưa đã nghiền... A... Hung hăng đâm chết tiểu huyệt đi a... Aaa... Hừ... "

"Hừ... Van cầu ngươi... Dốc sức đâm vào tiểu huyệt... Cho tỷ tỷ... A... Hung hăng chơi chết tỷ tỷ... Hừ... Bảo bối tốt... Hừ..."

"A... A... Hô... Tỷ tỷ tốt... Ngươi thật sự rất dâʍ đãиɠ... Muốn ta ra sức đâm vào tiểu huyệt sao... Hô... Tuy ngươi không sợ bị thương... Nhưng mà... Tỷ tỷ... Ta rất sợ ngươi sẽ chịu không nổi... Ta dày vò... A..."

"Đệ đệ tốt... Hừ... Tiểu huyệt không sợ bị thương... Hừ... A... Tỷ tỷ không sợ bị ngươi chơi chết... A... Hừ..."

Hoa Vân Long vừa nghe Tư Mã Quỳnh nói như thế, trong lòng cũng không kiềm được du͙© vọиɠ hung ác, hắn quyết định sẽ hung hăng chơi cho nàng kêu khóc xin tha mới thôi. Vì vậy, hắn rút đại bảo bối ra ngoài, ôm Tư Mã Quỳnh đi tới trước giường, hai bàn tay điều chỉnh cho ngọc thể của nàng vào đúng tư thế, xếp đôi chân nàng hơi cong lên một chút, để thuận tiện cho hắn đâm vào.

Đại bảo bối dưới háng Hoa Vân Long lại trở nên to lớn rất nhiều, nguyên cả đại bảo bối tựa như côn sắt nung đỏ, cứng rắn dọa người. Tiểu huyệt vẫn như cũ chậm rãi chảy ra từng dòng d*m thủy ướŧ áŧ, hai mảnh âm thần kia lúc mở toang, lúc khép hờ, tựa như đang mời gọi đại bảo bối hung hăng đâm vào. Đại bảo bối một lần nữa nhắm thẳng vào cửa miệng tiểu huyệt, "phốc tư" một tiếng, đại bảo bối đã đâm vào tận gốc.

"Aaa... Long đệ đệ... A... Bảo bối của ngươi sao lại trở nên to hơn hẳn vừa mới nãy rồi... A... Lại còn nóng nữa..."

Hoa Vân Long bắt đầu đâm vào, nhưng hắn chỉ nhẹ nhàng nhấp hông, không để đại bảo bối đâm vào tận gốc.

Hừ... Hừ... Tiểu huyệt thật sướиɠ... Hừ... A... Thật là sướиɠ... Hừ... Đại bảo bối lại càng thô to thêm nữa rồi... Hừ... Hừ..."

"A... Hừ... Long đệ đệ... A... Đại bảo bối thật lớn, chơi chết tiểu huyệt... Hừ... Sướиɠ chết ta... A... Sướиɠ muốn chết... A... Sảng khoái... Hừ..."

"Đại bảo bối tiểu đệ... A... Dốc sức chơi ta a... Dùng sức chơi chết tiểu huyệt... Hừ... Tiểu huyệt sẽ thừa nhận được... Hừ... Hừ..."