Xuyên Nhanh "Tình" Thâm Một Tấc

Chương 107: Ca ca mặt than VS trúc mã hoa tâm (47)

“A...

sẽ

không

nha... Vĩnh viễn...

sẽ

không...”



tuy đưa lưng về phía

hắn, lại tinh tường nhận ra cảm xúc của

hắn, trong lòng tức khắc mềm thành

một

mảnh.



gian nan ngồi dậy, nỗ lực quay đầu, cùng

hắn

bốn mắt nhìn nhau, mắt tròn to, giọng

nói

nghiêm túc hứa hẹn.

Ngực

một

trận lửa nóng, làm

hắn

toàn thân sắp thiêu cháy, bất an và sợ hãi ở sâu trong nội tâm vào giờ phút này cuối cùng hoàn toàn tan thành mây khói.

hắn

khóe môi cong lên

một

cái cười tươi đẹp, ấm áp lại mê người, động tác thân thể lại càng hung hãn.

Phó Vân Hàn

một

tay bế eo



lên,

một

tay đặt trước ngực

cô, nắm

một

bên nhũ tùy ý thao lộng, hai ngón tay kẹp lấy đầu v* dùng sức kéo, lại dùng móng tay

nhẹ

kɧıêυ ҡɧí©ɧ hạ thân, nhiều lần

không

chút thương tiếc đâm vào, viên tròn to lớn thô lỗ vượt qua hoa hạch sưng lên, kích khởi hoa huy*t từng trận.

“Ai nha...

thật

thoải mái... ư a... Ca ca... Ca ca...” Hạ Tình Tình chống cánh tay bủn rủn,

trên

mặt che kín vệt đỏ, khóe mắt mang theo xuân ý, thanh

âm

nhu mị dần dần lộ ra khao khát, điểm mẫn cảm cả người đều bị

hắn

chọn lên, huyệt khẩu chảy nước róc rách bị ma xát sưng đỏ.

hắn

cắn răng nhanh chóng động eo thon, mang theo nước văng khắp nơi, Trứng dái vỗ vào mông

cô, chỉ hận

không

thể cùng đâm vào. Lực đạo của

hắn

càng ngày càng mạnh, lộ ra

một

cỗ tàn nhẫn, chỉ muốn hung hăng phá nát người dưới thân, cùng



hòa thành

một

thể, từ đây rốt cuộc

không

có gì có thể tách bọn họ ra.

A, sắp hỏng rồi... A, muốn vỡ ra... A.. Hạ Tình Tình gập thân mình, mang theo khóc kêu thảm thiết, bụng

nhỏ

cảm giác được

hắn

chọc vào hơi hơi phồng lên, hoa huy*t theo đó siết chặt run rẩy.



kiều suyễn lui về sau ngửa thân thể dựa vào

trên

người

hắn, tay

nhỏ

nắm chặt cánh tay

trên

eo, móng tay cơ hồ đâm sau vào trong thịt

hắn.

Phó vân Hàn cũng

không

chịu nổi, nội huyệt

không

thể tưởng tượng chặt chẽ ôm lấy

hắn, bên trong như là có vô số tay

nhỏ

cầm lấy côn th*t, dùng lực hút tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra, tra tấn lại thống khoái.

trên

mặt mồ hôi

không

ngừng

nhỏ

giọt ở

trên

lưng

cô, hợp chung với

cô,

hắn

thô suyễn kêu rên, siết chặt môngc ô, nhắm ngay chỗ thịt mềm lồi lên lấy tần suất cực nhanh điên cuồng cắm mạnh, mật dịch

không

kịp tràn bị ma xát mạnh mẽ đánh thành bọt, chồng chất ở chỗ hai người kết hợp.

“Bé con,

anh

yêu

em,

anh

yêu

em!”

“A a, ca ca, em... em cũng

yêu

anh... A!” tiểu huyệt liên tiếp co rút lại phun ra từng đột d*m thủy trong suốt, thân thể và tinh thần trong kɧoáı ©ảʍ ngập đầu làm



rốt cuộc

không

thể nhận nữa, toàn bộ đều cơ thể run run rẩy rẩy, trong đầu vô số bạch quang nổ tung, lại

không

một

tia lý trí.

Nghe được lời này, Phó Vân Hàn rốt cuộc nhịn

không

được, gào rống phóng thích chính mình, đem nhiệt lưu rót vào trong cơ thể cơ.

Trong phòng tức khắc chỉ còn lại tiếng thở dốc cao thấp phập phồng, Phó Vân Hàn dùng sức bế



lên, để



nằm ở

trên

ngườ mình i, duỗi tay

nhẹ

vỗ về lưng



cùng



bình phục sau dư vị cao trào.

Hạ Tình Tình quấn chặt cổ

hắn, dùng

một

tia sức lực cuối cùng ngửa đầu hôn lên khóe môi

hắn.

“Ca ca, em

yêu

anh.”

Trong

một

đêm hoan ái đầm đìa mồ hoai cùng dược vật của hệ thống phụ trợ, Hạ Tình Tình ngày hôm sau liền hết sốt, trừ thân mình có chút suy yếu,

đã

không

còn trở ngại.

Giờ phút này, nàng

đang

ngồi ở trong lòng Phó Vân Hàn, tùy ý để người sau lưng cầm máy sấy, động tác cẩn thận lại ôn nhu thổi tóc cho

cô.

một

lát sau, Phó Vân Hàn ấn nút, nghiêm túc sờ tóc



từ đầu tới cuối

một

lần, mới yên tâm buông máy sấy, ôm



xoay lại.

“Bé con.”

hắn

hơi hơi cau mày, duỗi tay xem xét trán

cô, khuôn mặt tuấn tú vẫn mang theo

một

chút

không

tán đồng, “Thân mình em còn chưa tốt,

không

nên tắm rửa, vạn nhất cảm lạnh

thì

làm sao bây giờ?"

“Nhưng mà, ngày hôm qua... em… sau cái kia... Ra

thật

nhiều mồ hôi,

trên

người dính dính thực

khôngthoải mái.” Hạ Tình Tình chớp mắt to, đáng thương nhìn

hắn. Hoàn toàn

không

dự đoán được



sẽ

nóicái này, mặt

hắn

vốn nghiêm túc tức khắc ngây ra, trong mắt xẹt qua

một

tia ngốc nghếch, ngay sau đó nghĩ đến cái gì, cả khuôn mặt bạo hồng, bên tai cũng đỏ rực.

Hạ Tình Tình mắt to

hiện

lên

một

tia giảo hoạt, trong lòng

một

trận cười trộm, chuyển biến tốt liền thu về.



kéo tay

hắn, cười lấy lòng với

hắn, thân mình vươn tới gần hôn lên môi

hắn: “Thực xin lỗi, sau này em

sẽ

không

như vậy.”

nói

xong,



còn giơ tay phải lên thề.

Phó Vân Hàn bị hành động đáng

yêu

của



chọc cười, nhiệt ý

trên

mặt hơi lui,

hắn

bất đắc dĩ lắc lắc đầu, xoa xoa đầu

cô, ôm lấy

cô, than

một

ngụm: “Lần sau,

trên

người... ừ...

không

thoải mái, phải

nóivới

anh, biết

không?"

“ừ ừ.”



ngoan ngoãn gật đầu, cong mắt rúc vào trong lòng

hắn, tay

nhỏ

nắm tay trái

hắn, nhất lần lượt thưởng thức ngón tay

hắn, thanh

âm

lại kiều lại mềm, “Ca ca, em rất thích

anh

nha.”

Phó Vân Hàn đầy mặt sủng nịch nhìn

cô, bắt đầu từ đêm qua, trong miệng



liên tiếp tuôn ra ái ngữ, làm

hắn

mỗi khi nghe được tim đập mạnh, tràn đầy vui mừng, ý cười khóe mắt càng

không

giấu được,

hắn

nhịn

không

được cúi đầu, hôn hôn đỉnh đầu

cô.

“Đúng rồi ca ca.”



đột nhiên nghĩ tới cái gì, lập tức ngồi thẳng lên kéo kéo góc áo

hắn, “Em có

một

số việc muốn

nói

với

anh.”

PS:

đã

trở về quỹ đạo truyền thống của truyện sắc rồi.