“Bé con... Bé con... ai a!” Cuối cùng chịu
không
nổi
cô
luôn đè ép và run rẩy, Phó Vân Hàn dùng hết sức lực tiến thẳng vào chỗ sâu nhất, bắn ra từng đợt, gắt gao ôm côcùng tới cao trào.
Hạ Tình Tình nhắm hai mắt
không
ngừng thở dốc,
trên
mặt tràn đầy mồ hôi và nước mắt, chân dài vô lực từ vai
hắn
rơi xuống, thường thường run rẩy
một
cái, giữa hai chân mở rộng
một
mảnh hỗn độn, cánh hoa hơi sưng đỏ lên, lấy mắt thường có thể thấy được
đang
chậm rãi khép lại, bao lấy dịch trắng trong huyệt, chỉ vài giọt chảy ra ngoài,dọc theo hoa phùng chậm rãi rơi xuống, vào khăn trải giường ướt đẫm.
Cảnh tượng da^ʍ mĩ như thế làm Phó Vân Hàn vốn chưa phát tiết hoàn toàn dục hỏa lại tăng vọt lên lần nữa, trong
một
trận cảm giác khó có thể mô tả bắt đầu khởi động, làm
hắn
muốn
một
lần nữa hung hăng thao khóc
cô.
hắn
bếngười
đang
rầm rì than
nhẹ
lên, để
cô
lật người quỳ gối
trên
giường, lôi kéo tay
cô
đặt ở
trênthành giường.
“ưʍ... Ca ca... em... em
không
còn sức lực...”
hắn
lại từ phía sau ôm lấy
cô, tư thế như vậy làm thân thể hai người hoàn mỹ dán sát.
hắn
duỗi tay vuốt ve bụng
nhỏ
mềm
nhẹ
của quâ, vòng quanh cái rốn đáng
yêu
mấy lần, cằm dựa vào đầu vai
cô, quay đầu
nhẹ
nhàng ngậm lấy tai
cô
đỏ lên, cuốn vào trong miệng tinh tế liếʍ mυ'ŧ.
“Bé con ngoan, nắm chặt, như vậy
sẽ
không
mệt mỏi, lại cho anhlàn nữa được
không, hả?"
Nam nhân thân hình nóng bỏng cùng động tác ái muội làm
cô
lập tức mềm xuống, giọng
nói
tràn ngập mị hoặc càng làm
cô
chịu
không
nổi, rốt cuộc
nói
không
nên lời cự tuyệt.
“Ừ hừ... vậy... Vậy
anh
chậm
một
chút...”
“Được.”
hắn
thấp thấp cười, kéo mặt hôn
một
ngụm, hai tay nâng lên tuyết đồn mượt mà, điều chỉnh tốt vị trí, giữa hai chân ướt hoạt của
cô
dùng sức đưa đẩy, thịt non vừa khép lại lần nữa bị cứng rắn căng ra, được dâʍ ɖị©ɧ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ bôi trơn, côn th*t
thật
lớn trực tiếp cắm tới đáy.
“A a...” Hung mãnh đánh vào làm Hạ Tình Tình nhăn mi, ức chế
không
được thét chói tai, chân mềm xuống trực tiếp ngã lên giường, thịt mềm trong huyệt co lại mấp máy, làm hỗn hợp chất lỏng sền sệt bên trong từng giọt chảy ra bên ngoài, dính ướt lông và bắp đùi
hắn.
Phó Vân Hàn thấp giọng rống lên, lực đạo dũng mãnh liên tục vào trong huyệt vừa ướt lại hẹp, vừa ấm lại trơn, mỗi lần đều dùng hết toàn lực mới có thể phá tan tầng tầng thịt non siết chặt, đến chỗ nhụy hoa sâu nhất, làm căng hết từng nếp uốn.
“A a... Quá mạnh... Chậm
một
chút a... Hừ...”
cô
nắm chặt thành giườn, mắt hơi hơi trợn to, cổ mảnh khảnh giơ lên cao cao. Tường thịt mẫn cảm đè ép chặt vật thô tráng, cũng có thể
rõ
ràng cảm giác được gân xanh nổi ở phía
trên, tử ©υиɠ nho
nhỏ
bị nhét đầy căng trướng.
“Bé con ngoan, nhanh em mới thoải mái, ừ... Em cắn
thật
chặt...
thật
thoải mái...”
hắn
dán bên lỗ tai
cô,
nhẹ
giọng nhu hòa
nói
lời da^ʍ lãng, làm
cô
cuộn người, toàn thân ngăn
không
được mà rùng mình.
“Hừ... ừ... ca ca hư...
anh...
anh... Hư.”
cô
bĩu môi tràn đầy lên án
nói,
đã
nói
tốt,
rõ
ràng đáp ứng
sẽchậm
một
chút, thế nhưng gạt người, hừ, ca ca học xấu.
“Bảo bảo ngoan, vậy em thích ca ca sao?”
hắn
cười khẽ hôn lên cổ
cô, đầu lưỡi khẽ chạm vào da thịt trơn trượt, động tác ở hạ thân đột nhiên chậm lại, trở thành trừu động
nhẹ
nhàng, ôn nhu quấn quanh, mang theo lấy lòng khe khẽ, thanh
âm
khàn khàn ngầm có ý dụ hoặc.
“Ô... Thích a... Rất thích ca ca...”
cô
híp mắt mềm mại đáp lại
hắn. Đột nhiên hư
không
làm
cô
khó chịu,
không
tự chủ được lắc lư mông
nhỏ
hướng lên người
hắn, kiều thanh gọi “Ca ca”, muốn
hắn
nhanh lấp đầy
cô.
“thật
ngoan...”
hắn
thỏa mãn mà than
nhẹ, mở mông
cô, đẩy bụng
nhỏ
mãnh liệt đυ.ng vào huyệt khẩu,một
trận nhanh chóng hung ác, côn th*t
không
ngừng trướng lớn, qυყ đầυ
thật
lớn chống lên hoa tâm hung hăng đâm thọc. Hai tay
hắn
gắt gao bóp chặt eo thon, tiếng đánh bạch bạch bạch lên thân thể ở trong phòng yên tĩnh
không
ngừng vangvọng.
“Nha!
thật...
thật
là lợi hại... A a...”
Kɧoáı ©ảʍ che trời lấp đất thổi quét toàn thân, tay Hạ Tình Tình mềm như bông buông lỏng, toàn bộ thân thể vô lực đổ về phía trước, lâm vào mềm mại, chỉ có mông cao cao nhếch lên thừa nhận nam nhân cường thế tiến công.
Kịch liệt va chạm khiến tử ©υиɠ
không
ngừng qua lại di động, đầu v* lớn đứng thẳng sưng to nhiều lần cọ vào khăn trải giường, cọ sát bén nhọn mang cho
cô
càng nhiều kɧoáı ©ảʍ,
cô
cúi đầu gắt gao cắn góc chăn.
“Bé con,
nói
cho
anh, em
sẽ
rời khỏi
anh
sao?
sẽ
sao!” Nam nhân đỏ mắt, áp lên lưng
cô, rong ruổi
trênngười
cô.
Tiếp theo, côn th*t cứng rắn phá miệng tử ©υиɠ, móc ra càng nhiều chất lỏng trơn trượt.
trên
mặt trắng bệch che kín tìиɧ ɖu͙©, trong mắt sâu thẳm lại lộ ra nồng đậm bất an.