Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 610: Lẫn Lộn!

Editor: Quân Mộ Thanh

FSDTG#$^$^$%&%& bản edit được đăng trên diễn đàn VNO, mọi bài đăng trên các trang web khác đều là bản ăn cắp! #$^$FT$$%B

"Đơn thuần chỉ nhìn một một chiêu vừa rồi, cũng đủ biết trình độ của hai người kẻ tám lạng người nửa cân, nếu muốn phân ra thắng bại, chỉ sợ khó đánh." Giọng nói ôn hòa phân tích nói.

"Ừm." Giọng nói lạnh lẽo phụ họa một tiếng.

"Lão đại, chúng ta hiện tại nên làm cái gì?" Một thanh âm khác vang lên, xem ra lại có người tới.

Lưu Phúc Tuyền lúc này đã bình tĩnh lại, lập tức phát hiện trên nóc nhà của hắn vậy mà đứng không ít người.

"Bang" một tiếng, một vật thể không biết tên dừng lại trên nóc nhà, sau đó, lại có thanh âm của một người nào đó vang lên: "Thường Tân Nguyên, cậu gia hỏa này, lên nóc nhà còn phải mượn dùng công cụ, thể thuật phải luyện cho tốt vào."

Người tên Thường Tân Nguyên kia thở hổn hển một hơi, buồn bực nói: "Tỉ mỉ rất kém cỏi sao? Chúng tôi không cùng bầy yêu nghiệt các cậu so, có phải hay không, Lạc Triều muội muội?"

Một giọng nói ôn nhu điềm mỹ nhẹ nhàng vang lên: "Thường ca, không cần nhụt chí, về sau chúng ta cùng nhau nỗ lực, nhất định phải thăng cấp khí kình, làm các ca ca lau mắt mà nhìn." Đáng tiếc cái người được gọi Lạc Triều muội muội kia không hiểu Thường Tân Nguyên ý là đang muốn tìm viện thủ, ngược lại trong lúc lơ đãng dẫm đối phương một chân.

Quả nhiên, hắn nghe được Thường Tân Nguyên ảo não mà hô một tiếng: "Lạc Triều muội muội.." Cùng với tiếng mọi người cười vang.

Lưu Phúc Tuyền nhíu mày, những người này làm ra động tĩnh lớn như vậy, đoàn trưởng đang cùng tân binh đối chiến phía dưới tất nhiên sẽ phát hiện bọn họ..

Quả nhiên, Đoàn trưởng 250 ánh mắt sắc bén nhắm thẳng lên nóc nhà, hô to một tiếng: "Người nào?"

Lăng Lan liếc Lý Lan Phong liếc mắt một cái, Lý Lan Phong liền từ bên người Lăng Lan nhảy xuống, chạm đất ngay trước mặt đoàn trưởng, rồi làm một cái quân lễ tiêu chuẩn: "Đoàn trưởng, tôi là người của Chiến đội Lăng Thiên, tiến đến báo danh."

"Chiến đội Lăng Thiên?" Đoàn trưởng sửng sốt. Tựa hồ nghĩ tới cái gì, hắn lập tức mở ra máy liên lạc, lúc này hắn mới phát hiện mình có một đạo thông tri đến từ tổng bộ Quân đoàn 23.

Đoàn trưởng cúi đầu, ánh mắt mịt mờ khó hiểu, không biết tổng bộ phái nhóm tân binh này lại đây là có ý gì? Hay đây chỉ đơn thuần là trùng hợp, bọn họ bị đầu não không cẩn thận phân phối tới nơi này?

Đóng cửa máy liên lạc, ngẩng đầu lên, đoàn trưởng tươi cười đầy mặt nói: "Hoan nghênh hoan nghênh. Các cậu chính nhóm tân binh đầu tiên nhập trú vào đoàn cơ giáp 250 chúng ta." Trên mặt hắn lộ ra biểu tình kích động, "Ta biết ngay Quân đoàn 23 sẽ không từ bỏ đoàn cơ giáp của chúng ta mà, đã thế còn đem các ngươi, đám người ưu tú nhất phân phối qua đây."

Lý Lan Phong mỉm cười khách sáo trả lời: "Đoàn trưởng nghĩ nhiều rồi."

Đoàn trưởng hiện tại mới nghiêm túc nhìn Lý Lan Phong, trong lòng tức khắc chấn động, người trước mắt xuyên quân phục, vai đeo quân hàm. Quân hàm này cũng không phải thứ mà một tân binh có thể đạt được, người này là lão binh.. trong lòng Hắn càng thêm cảnh giác, luôn cảm thấy nhóm người này kẻ đến thì không thiện, kẻ thiện thì không đến.

"Nhìn dáng vẻ này, cậu không phải là tân binh đi?" Đoàn trưởng chỉ chỉ bả vai Lý Lan Phong, cười như không cười hỏi.

Lý Lan Phong gật đầu nói: "Đúng vậy đoàn trưởng. Năm nay đội trưởng của chúng tôi tới, chúng tôi mấy lão đội viên này, đương nhiên muốn về đơn vị."

"Đội trưởng của các cậu xem ra rất có năng lực, mới có thể lưu lại đám đội viên ưu tú như các cậu." Đoàn trưởng nhìn như tùy ý hỏi một câu.

Có thể được đến quân hàm thiếu tá, thì người đó nhất định phải xuất sắc ở một phương diện nào đó. Tỷ như Vương bài sư sĩ, tỷ như đại sư cải tạo cơ giáp, lại tỷ như phó hạm trưởng có được năng lực hoa tiêu (1) kiệt xuất, lại hoặc là bọn họ trong thời gian này bắt được quân công cực lớn, bằng vào quân công mà thăng tiến. Cho nên dù là loại nào, thì đều đại biểu người này không đơn giản.

"Chúng ta lăn lộn với nhau từ nhỏ đến lớn, vào quân đội mà lại không ở cùng nhau thì đúng là thực xin lỗi phân tình nghĩa này, Đoàn trưởng ngươi nói có phải hay không?" Nếu đối phương tùy ý hỏi, Lý Lan Phong cũng tựa thật tựa giả mà tùy ý trả lời.

Ánh mắt Đoàn trưởng ngưng lại, những lời này của Lý Lan Phong nhìn như trả lời hắn, kỳ thật một chút tin tức hữu dụng cũng không có, hắn vẫn không biết đội trưởng Lăng Thiên dùng phương pháp gì đem mấy đội viên cũ năng lực xuất sắc kéo về phe mình.

"Đội trưởng của các cậu không xuống dưới?" Nếu không thể từ trên người của tên thiếu tá giảo hoạt này moi được tin tức hữu dụng, vậy trực tiếp từ đội trưởng xuống tay đi.

Lý Lan Phong cười hướng mái nhà vẫy tay, thần thái tùy ý, một chút ý tứ cung kính cũng không có. Đoàn trưởng nhịn không được nghĩ, chẳng lẽ đúng như lời đối phương nói, chỉ là vì phân tình nghĩa cùng nhau lớn lên?

Tề Long nhìn thấy biểu hiện của Lý Lan Phong, tức khắc đầy mặt không vui nói: "Cậu sao lại nhanh như vậy đã xuống dưới rồi? Chẳng lẽ không thể làm tôi cùng đoàn trưởng nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh đánh một trận sao?" Thái độ ác liệt này thật đúng là cùng Lý Anh Kiệt không phân cao thấp.

Lý Lan Phong đột nhiên lạnh mặt, duỗi tay "Bộp" một chút, đánh lên ót Tề Long: "Nói cái gì đấy, còn không xin lỗi Đoàn trưởng."

Ngay sau đó hắn ngượng ngùng giải thích: "Đoàn trưởng, đây là Tề Long, trời sinh chính là một cây gân. Chỉ cần nhìn đến cao thủ thì mặc kệ đối phương là ai, cậu ta sẽ xông ngay lên đánh nhau với người đó, gây không biết bao nhiêu phiền phức cho chúng tôi. Xin Đoàn trưởng thứ tội."

Tề Long không phục mà vuốt cái ót, Lý Lan Phong thấy thế lại lần nữa nhấc tay muốn đánh người, Tề Long lúc này mới không tình nguyện nói: "Biết rồi, xin lỗi thì xin lỗi, thực xin lỗi, đoàn trưởng."

Lý Lan Phong, chờ lát nữa cậu chết với tôi! Tề Long trong lòng nghiến răng nghiến lợi, đầu cậu là có thể tùy tiện để người khác đánh hay sao? Đó là độc quyền của Lão đại!

Đoàn trưởng đến nước này chỉ có thể hào phóng cười nói: "Không có việc gì, không có việc gì, trong đội có một đội viên hoạt bát như vậy, thì mới có sức sống cùng động lực chứ." Bị Lý Lan Phong nói vậy, hắn cho dù muốn giáo huấn tên ngốc to con trước mắt này cũng không có cớ để giáo huấn, đoàn trưởng trong lòng thập phần buồn bực.

Trên nóc nhà, Lăng Lan nghe rõ ràng đoạn đối thoại của Lý Lan Phong cùng đoàn trưởng 250, biết Lý Lan Phong muốn lẫn lộn phán đoán của đối phương, cô nhìn thấy Lý Lan Phong hướng bọn họ vẫy tay, liền phân phó mấy người bên cạnh: "Khí kình cấp bậc áp chế xuống còn tỉ mỉ."

Nguyên thành viên trong chiến đội Lăng Lan, Lăng Lan đều đã dạy bọn họ phương pháp che giấu không tính khó này, đến nỗi có bị người khác nhìn thấu hay không.. Lăng Lan cũng thực xác định cho hay, không gian xuất phẩm, tất thuộc tinh phẩm!

Bởi vì khác với phương pháp vận chuyển khí kình, cho nên chỉ cần không phải cao thủ cấp Lĩnh vực thì không có khả năng nhìn thấu. Dù có là cao thủ Lĩnh vực ở đây, nếu như bọn họ cẩn thận một chút, thì xác suất rất lớn là có thể giấu diếm được. Đương nhiên, lấy thực lực của Lăng Lan, phỏng chừng chỉ có sư phụ cô Mộc Thủy Thanh, siêu cấp cao thủ như vậy mới có thể nhìn thấu..

Nói thật, Lăng Lan sớm hoài nghi Mộc Thủy Thanh đã tiến vào Thần vực, loại cao thủ cấp bậc này, cho dù gặp phải Hoàng cấp cơ giáp, đều có thể bằng lực lượng thân thể mà đánh một trận, quả thực là khủng bố.

Người ở đây đều không phải ngu ngốc, đám người Lạc Lãng, Tạ Nghi, Triệu Tuấn, Hàn Kế Quân, Lâm Trung Khanh, lập tức đem cấp bậc thể thuật của bản thân đè ép xuống, vì thế mấy người đều biến thành cấp bậc tỉ mỉ, chỉ có Lý Anh Kiệt là chưa học qua cái này, cậu ta trừng lớn đôi mắt nhìn Lăng Lan, Lăng Lan thế nhưng nhìn thấy được một tia khiển trách mãnh liệt cùng bị thương khi bị cô vứt bỏ từ ánh mắt của cậu ta..

Ách.. Cái thằng nhóc này hình như không phải trách nhiệm của cô đi! Lăng Lan liếc nhìn Lý Thì Du, ý tứ rất rõ ràng, đem nhà thằng nhóc nhà cậu trông nom cho tốt, đừng tùy tiện tìm gia trưởng.

Lý Thì Du cười tủm tỉm mà chỉ chỉ đồ đằng chiến đội trên ngực, ý tứ là, Lý Anh Kiệt là đội viên của cô..

Lăng Lan quyết đoán quay đầu lại, không thèm nhìn cái tên Lý Thì Du càng ngày càng phúc hắc kia, ai ai ai, nhớ năm đó ở trường quân đội, Lý Thì Du chính là một tên gia hỏa ngốc bạch ngọt, vì cái gì vừa mới rời trường quân đội vào quân đoàn, lại trở nên đen như vậy?

Cô nhìn qua Lý Lan Phong, rốt cuộc tìm được đầu sỏ gây tội. Quả nhiên ở cùng với người mang một bụng ý nghĩ xấu là sẽ bị nhiễm đen!

Lý Lan Phong đang đứng phía dưới chờ đợi Lăng Lan, đột nhiên cảm giác được một cổ lạnh lẽo tản mát ra từ trong xương cốt, anh khẽ cau mày, lén lút liếc liếc mắt nhìn tên đoàn trưởng bên cạnh.. Người này, xem ra rất nguy hiểm! (chưa xong còn tiếp)

-----------Chú thích--------------------

(1) hoa tiêu: Hướng dẫn tàu bè hoặc máy bay.