Người tôi mời chủ yếu là họ hàng với đồng nghiệp chứ bạn bè thời đi học có mỗi thằng Lan chứ nhiêu.
Ngó thấy cái danh sách khách mời thằng Hùng viết ra chưa gì đã dài kín một mặt giấy A4 rồi.
"Cậu mời những ai thế."
"Toàn bộ anh em trong băng."
"..."
Ủa đám cưới hai đứa mình chứ có phải buổi họp bang hội của cậu đâu?
Mà thôi kệ, ngày vui chắc nó muốn show ra cho nhiều người biết.
"Ê ê, viết cái gì đấy?"
Trời ơi cái con gấu điên khùng này!!!
Nó còn ghi cả chữ "LVNT" ạ!!! Còn ai vào đây nữa!! Người ta vào tù rồi mà vẫn không tha!!!
"À mà nhớ quy định cách ăn mặc nhé, nghiêm cấm mang theo vũ khí đó."
"Tại sao?"
(ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻ Tại cái quần.
"Nhỡ đâu anh em của cậu cởi trần khoe xăm trổ rồi vác mã tấu mã cầm đến làm loạn thì sao!!"
"Ờ biết rồi."
Ờ ờ cục cứt, mày không phải con trai tao chứ mày mà là con trai tao thì tao đập chết mọe mày rồi.
Người gì đâu, cái đám cưới quan trọng như thế mà cứ thờ ơ thôi.
"Mà tự nhiên tớ muốn mặc áo dài truyền thống ý."
"Ừm."
"Nhưng mà đồ vest cũng đẹp."
"Ừm."
"Mà kiểu áo dài lai vest bây giờ đa--"
"Cò lằng nhằng nữa thì mặc quần đùi, áo ba lỗ, dép tổ ong."
Dỗi dỗi cạp vai thằng Hùng, tôi trách nó không biết chiều chuộng tôi cái gì cả. Mà vai u bắp thịt của nó cứng như đá tảng, cắn chỉ tổ đau răng.
_____________________________
Đám cưới được dựng rạp tổ chức ngoài trời.
Chút gió thổi qua làm những đóa hoa hồng phấn khẽ lanh động cánh mỏng. Rèm lụa trắng nhẹ đu đưa.
Khách mời ngồi tách ra hai bên để nhường chỗ cho thảm đỏ ở giữa.
Cùng người đàn ông của đời mình bước đều từng bước trên thảm nhung, lòng tôi xao xuyến mãi không thôi. Tay tôi khoác tay thằng Hùng có chút run run.
Kì lạ thay, phía họ hàng bạn bè đồng nghiệp của tôi thì vỗ tay rần rần trong khi bên "nhà trai" lại căng thẳng ngồi im lìm như đi họp chính trị.
Không biết thằng Hùng đã nói với họ cái gì chứ lố quá rồi đó!!!
Cặp MC hôm nay là bà Phong với cái anh khá nhoi nhoi tên Nghiêm Khánh.
"Nào nào nhanh cái chân lên đôi bạn trẻ! Chậm một bước là muộn mất một phút phòng the đó!"
"Nghe có vẻ vô lí nhưng lại vô cùng hợp ný."
Ôi ôi. Tôi không dám kể tiếp mấy chuyện vớ vẩn xảy ra trong đám cưới của mình nữa.
Ngày cưới của tôi, bố mẹ tặng tôi với thằng Hùng cặp đồng hồ đặt làm bên Thụy Sĩ rồi chúc hai đứa hạnh phúc abc. Đấy là xong bên "nhà gái" còn bên "nhà trai" hôm nay chỉ có một mình Tuấn Xương đứng ra làm đại diện.
Anh ta nói rằng anh coi thằng Hùng như em trai mình thì nghiễm nhiên tôi là em dâu của ảnh rồi.
"Có chút quà cho hai đứa."
Vẫy tay một cái, có người mang chiếc hộp đen ngòm đến.
Một dự cảm không lành.
"Nhớ gìn giữ, quà này anh không tặng lần hai."
Vẻ mặt nghiêm trọng của anh ta khiến tôi lo sợ. Lẽ nào trong hộp đen này đang chứa một thứ vô cùng khủng bố?
Bom? Lựu đạn? Súng? Dao? Côn nhị khúc? Hay... Mai thúy?
Nuốt ực một ngụm, tôi mở hộp quà ra. Thấy trong đó là hai tờ giấy đã đóng dấu đỏ chói.
"Một khóa luyện tiếng Anh cả đời của trung tâm vợ anh. Chúc hai đứa đi học vui vẻ!"
"..."
PR trá hình cực mạnh.
Chợt thấy gió mạnh từ đâu ập đến như bão, lại nghe thấy có tiếng phạch phạch ngay trên đầu.
Cánh hoa đủ sắc màu từ đâu rơi xuống như vũ bão.
Tôi ngước lên nhìn trời, thấy luôn cả dàn máy bay trực thăng ở trển. Dẫn đầu là cái trực thăng sơn trắng bóng có một người đang dốc nốt túi hoa còn lại.
"Hết hoa rồi, rải tiền có được không?"
HỒ VÂN NGỌC!!!!
Thôi thôi dẹp ngang mấy chuyện tào lao củ su hào này đi. Đám cưới của tôi trong tưởng tượng nghiêm trang bao nhiêu thì càng tan nát lố lăng bấy nhiêu.
Xin được phép chuyển thẳng sang cảnh chăn gối đêm tân hôn.
Đêm nay bạn Hùng bình tĩnh đến lạ. Bạn ấy cởi từng cúc áo của tôi thay vì xé toạc ra như con thú.
Nhận ra ánh nhìn đầy mong ngóng của tôi, thằng Hùng dịu dàng hôn một cái lên môi tôi, thấp giọng bảo tôi cứ từ từ rồi đâu sẽ có đó.
Ngón tay tôi nhẹ vuốt đoạn tóc gáy của thằng Hùng.
"Người cậu toàn mùi rượu đó."
"Ừm. Uống hơi nhiều."
Nằm ở dưới nhìn thằng Hùng cởϊ áσ quần, tôi nóng lòng gần chết.
Khi không tỏ ra điềm đạm từ tốn làm tôi không quen! Rồi đợi mãi mới tới lúc hai cơ thể trần trụi dán sát vào nhau
Tay nắm khớp hàm tôi để miệng tôi hé ra, thằng Hùng nghiêm đầu ghé môi mạnh mẽ ập tới cái hôn. Cái hôn đầy táo bạo và nóng bỏng khi khoang miệng của tôi tường chừng không nơi nào không bị cái lưỡi của nó khuấy đảo.
Mà khớp hàm của tôi cứ bị nắm lại không cho khép, để cho nước dãi cứ thế chảy ra ngoài ướt nhẹp khóe miệng, chảy cả ra cằm.
L*иg ngực tôi phập phồng, ẩn bên trong là trái tim đang gấp gáp đập dữ dội. Lại chạm tay lên ngực thằng Hùng, tôi cảm nhận được nhịp tim ở nơi này cũng đập nhanh không kém.
Nhưng cái hôn cứ tới ồ ạt mạnh bạo lâu quá khiến tôi có hơi khó thở, không biết từ khi nào khóe mắt đã có chút ướt.
Khi đôi mắt tôi ánh lên chút nước mắt, thằng Hùng mới chịu tha cho.
"Nào, ngoan."
Nhẹ nhàng kéo tôi nằm gọn trong lòng, thằng Hùng cúi đầu vươn lưỡi liếʍ khóe mắt tôi.
"Nào nào, ngoan không khóc."
Tôi khóc không phải vì khó chịu, tự dưng thấy xúc động rồi khóc vậy thôi.
"Hức hức."
Định dụi mắt thì bị thằng Hùng bắt lại.
"Làm sao khóc?" - Nó hỏi.
Tôi dúi đầu vào lòng thằng Hùng, như chim non cần được che chở tuyệt đối.
"Tớ hạnh phúc quá. Rất hạnh phúc. Cuối cùng thì, hức, tớ với cậu cũng, hức."
"Ừm."
Mỗi lúc nó "Ừm", cục yết hầu đầy nam tính của nó sẽ đẩy xuống. Để đến lúc nhỏ giọng tâm tình thì uyển chuyển lên xuống rất nhẹ: "Nín đi nào, thương thương".
Mà càng dỗ tôi lại càng được đà khóc lớn hơn.
Chẳng còn cách nào khác, thằng Hùng đột ngột hôn phớt một cái lên môi tôi. Hôn xong thì xoáy cái nhìn đầy tình tứ vào tim tôi.
"Anh yêu em, Bím Biển."
Tôi ngạc nhiên không nói lên lời.
"Từ rất lâu rồi, anh yêu cái đầu ngu si không thuốc chữa của em. Anh yêu cái mặt ngốc ngốc như con thỏ của em. Yêu cái cách em ngoan cố thương anh."
Tai tôi nghe không lọt chữ nào, não bộ cũng tiếp nhận hết thảy nhưng chưa kịp ra lệnh cho tôi nên làm gì tiếp theo. Đơ ra một lúc thì được cái thơm nhẹ lên trán khởi động lại.
"Làm vợ anh nhé?"
"Vâng ạ."
Tôi ôm cổ thằng Hùng, rưng rưng nói.
"Em cũng yêu anh. Yêu cái ngang ngược vô lí đến điên khùng của anh. Yêu cái cơ thể to lớn mà vụng về như con gấu của anh. Yêu cái cách anh âm thầm thương em."
Sau đó tôi để cho bàn tay thô lớn của chồng mình sờ soạn khắp cơ thể. Nơi nào được chạm đến đều mẫn cảm sướиɠ run lên.
Đặt biệt là đầu ngực tôi, chúng bị ông chồng da^ʍ dê hết gặm cắn rồi vân vê xong lại nghịch ngợm cấu ngắt.
Màn dạo đầu đầy bài bản khiến cơ thể tôi tê tê mềm nhũn ra rồi.
Cũng không biết chồng tôi uốn nắn cho tôi nằm sấp chổng mông lên từ khi nào. Chỉ biết lúc có chất lỏng là lạ lành lạnh xâm nhập vào trong cúc nhỏ thì tôi mới nhận thức được.
Ngón tay thô dài của chồng tôi cứ lần lượt nhét vào khai hoang vùng đất mới. Ban đầu hơi khó chịu, nhưng về sau không biết đâm chọt thế nào trúng điểm G lại làm tôi ngất ngây.
Mọi thứ vẫn ổn cho đến khi chồng tôi vác hàng nóng ra và hiên ngang tuyên bố.
"Hôm nay anh sẽ cho em biết thế nào là lễ hội."
"... Lễ độ bố ơi."
Thật may em thỏ nhỏ của tôi chưa tắt nứиɠ.
Để đến lúc cái đầu khấc nóng bỏng của chồng tôi chạm đến cửa hậu của tôi, thì chồng tôi lại làm tiếp một câu thế này.
"Tao dịu dàng với mày thế là đủ rồi. Khôn hồn thì rên cho tử tế, mồm mọc da non sủa tiếng Hóa là tao cᏂị©Ꮒ nát đít mày."
Đít chổng lên phó mặc cho người cᏂị©Ꮒ, tư thế không thể đẹp hơn nữa rồi.
"Em... Cho em hỏi một câu ạ?"
"NGẬM MỒM!"
Con gấu nhỏ của chồng tôi không hề khoan nhượng mà tiến công thần tốc.
"A!"
Tôi kêu lên một tiếng, miệng há ra chưa kịp khép thì bị từng đợt tấn công dồn dập đánh cho không khép nổi. Cả miệng trên miệng dưới đều không khép nổi!!!!
Vừa bị nắm tóc, vừa bị người đè từ sau cắn tai, vừa bị thông mông, tôi thấy hơi hơi đau đau. Và từ hơi hơi đau đau lại chuyển sang hơi hơi phê phê. Xong thì phê hẳn.
Cái miệng từ lúc nào đã bật ra tiếng rên nấc lên đầy mềm mại.
"Thằng đĩ này, có thai được cơ à? Thế thì sau đêm nay tao sẽ cᏂị©Ꮒ cho mày sinh đôi sinh bốn luôn!"
"A, a. Đừng mà... Hức, hức."
Mông tôi mỗi lần bị thằng Hùng đẩy hông đập vào lại núng nính nẩy lên khiến nó thích thú lắm.
Xuống tay đánh tét một phát in hẳn vết đỏ lên, thằng Hùng thỏa mãn khà khà da^ʍ đê.
"Sướиɠ không? Hửm?"
Tôi nghe không rõ, đầu óc mông lung gật bừa.
"Bím Biển dâʍ đãиɠ thế này, đúng là sinh ra để làm thằng đĩ của anh rồi!"
Câu này thì tôi nghe rõ lắm nè.
Hai đầu gối tôi hình như tê cứng rồi, xụi lơ vừa nằm bẹp xuống thì đã bị thằng Hùng vòng tay qua eo lôi dậy.
Cho tôi quàng tay qua cổ rồi tách hai chân tôi ra, ngắm đúng chuẩn đâm một nhát đến lút cán.
Tôi ngửa cổ há hốc miệng.
"Ôi ô...."
Rồi sau đó.
Không có sau đó.
Đồng chí Lê Hải Điệp đã hi sinh anh dũng dưới sự tra tấn tìиɧ ɖu͙© cuồng loạn như mãnh thú của đồng chí Trương Đức Hùng. Chuyện kể rằng đêm đó là đêm một người sướиɠ đến điên một kẻ mệt muốn chết.
Nhưng sau cùng, để có được ngày hôm nay, đối với hai người đã là điều kì diệu sau bao gian khó họ phải trải qua.
_________ ______________________
Sơ: Thật ra văn phong bình thường của Sơ đã thô lắm rồi nói chi đến H :(( rất xin lỗi các bạn nhỏ vì nó không tinh tế mềm mại cho lắm. Mà Sơ viết cũng chỉ để các bạn đọc cho đỡ nhạt miệng hic.