Về Chung Nhà Với Chú

Chương 37: Không phải vừa mới khóc lúc cầu baba sao? (cao H)

Editor: An Devy

Phó Thanh Hành nắm côn ŧᏂịŧ, qυყ đầυ chậm rãi từ miệng huyệt len vào trong, gậy thịt mở ra cánh cửa phía trong, đồng thời người con gái cũng buông tiếng rêи ɾỉ, “A…”

Toàn bộ côn ŧᏂịŧ được miệng nhỏ ăn vào nhẹ nhàng, Phó Thanh Hành không vội chuyển động, bàn tay anh vuốt ve tấm lưng trắng nõn mềm mãi, dịu dàng cắn nhẹ vào đầu vai tròn trịa.

“Baba…căng…” Nguyễn Nhuyễn không thoải mái cựa quậy, tiểu huyệt ngậm côn ŧᏂịŧ không nhả.

“Hửm… căng sao…” Phó Thanh Hành cúi đầu, cắn một miếng vào nhũ hoa.

“Ưm… Baba… chuyển động đi…” Người con gái ngâm nga, phía dưới ngứa ngáy khiến cô ngoáy mông phản kháng.

“Bây giờ rất ngứa? Nhưng baba không muốn chơi với em…”

Cô chớp đôi mắt long lanh đầy nước nhìn anh, há miệng vươn lưỡi liếʍ từ hầu kết đến cằm của anh, “Baba…”

Đầu lưỡi tiến đến lỗ tai của anh, cô nũng nịu rêи ɾỉ “Baba… ‘Chơi’ em đi… Nhuyễn Nhuyễn muốn cho anh vờn cơ…”

Phó Thanh Hành vuốt eo cô, “Xin xỏ? Cô bé lẳиɠ ɭơ không phải vừa mới khóc lóc cầu baba nghỉ một chút… Hử?”

Người con gái ngứa không chịu được, eo nhỏ bị anh kìm lại không cử động được.

“A… Baba… Nhuyễn Nhuyễn vừa nói trái lòng thôi…. ‘Chơi’ em đi baba… Chuyển động đi mà…” Cô mυ'ŧ cổ anh và để lại một dấu hôn nhàn nhạt.

“Bé con… đều là lời trái lòng sao… Hử?” Phó Thanh Hành thổi gió vào tai cô.

“Ưm… đúng vậy… ư!!!” Anh ôm cô đứng dậy, ngay lập tức cô ôm chặt lấy anh, không dám lộn xộn.

“Cục cưng dâʍ đãиɠ, lời mình nói phải nhớ rõ, biết chưa?” Theo nhịp đi lại của anh, côn ŧᏂịŧ cắm nông cắm sâu vào tiểu huyệt.

“A… Sâu quá…. Baba… A…” Nguyễn Nhuyễn dịu dàng rêи ɾỉ.

Phó Thanh Hành ôm cô đi đến cửa sổ sát sàn, lúc này cô mới bừng tỉnh “Baba… Đừng ở chỗ này…” Cửa kính trong suốt cùng toàn nhà cao tầng khiến cô cảm thấy bất an.

Vật đàn ông của anh bị kẹp chặt trong huyệt nhỏ, anh ấn cô lên tấm kính pha lê rồi hôn lên cổ cô.

“Cục cưng dâʍ đãиɠ, để cho người khác nhìn thấy, baba chơi em như thế nào được không?”

“Không muốn… không muốn…” Cô gái giãy giụa, huyệt nhỏ càng thêm co chặt, Phó Thanh Hành thấy vậy ôm chặt cô rời khỏi cửa sổ, Nguyễn Nhuyễn vội vàng bám chặt vào anh, không muốn trở về chỗ đó nữa đâu.

“Bé lẳиɠ ɭơ… Cục cưng dâʍ đãиɠ của baba…Bảo bối gợi cảm của chú…Em chỉ được để mình tôi chơi đùa thôi… biết không…” Nói xong, anh cắn lên xương quai xanh của cô, âm thanh trầm thấp.

“Em là của mình chú thôi…”

Cô gái nhỏ nhắn bám chặt vào người đàn ông, còn người đàn ông cao lớn vạm vỡ đang ôm lấy cô. Từng cơ bắp đều rung chuyển nhịp nhàng theo nhịp va chạm. Cây gậy thoắt chọc vào rồi rút ra thật nhanh khó mà có thể thấy được kĩ. Chỗ hòa hợp của cả hai tràn ngập dịch ái, hai túi tinh hoàn vỗ vào môi âʍ ɦộ phát ra âm thanh ‘bạch bạch’ hòa cùng tiếng nước va chạm. Nguyễn Nhuyễn bị đâm liên hồi, nhũ thịt đong đưa, cánh tay lẫn đôi chân đều như bị rút hết sức lực.

“Ưm… Baba… Baba… Chậm một chút…” Cô cắn bả vai anh.

Ngược lại, cơ thể anh như lắp tên lửa, tốc độ đâm mạnh nhanh hơn.

“A… a…!!! Chậm lại…” Nguyễn Nhuyễn cảm thấy cô muốn tè ra quần, cô hét lên.

“Bảo bảo vừa nói lời của em chỉ lời dối lòng… Giờ baba đang thực hiện yêu cầu của em…” Phó Thanh Hành đem cô áp lên tường, bên dưới nhanh chóng đẩy hông, người phía trước há miệng, rêи ɾỉ ngắt quãng.

Phó Thanh Hành nghiến răng, mẹ nó tiểu tao hóa!

“Nguyễn Nhuyễn, tiểu tao hóa… Cục cưng dâʍ đãиɠ của baba… Miệng nhỏ thèm khát như vậy… Còn không phải muốn baba cho em ăn no sao…”

“A… Baba… Nướ© ŧıểυ… Chờ một chút! Em muốn đi tiểu!!!”

Động tác của anh càng nhanh càng thêm dữ dội, từng nhịp đâm đều vô cùng chuẩn xác, Nguyễn Nhuyễn thét chói tai, bị anh làm cho không thể nói thêm gì nữa. Tiểu huyệt co rút gắt gao bao lấy côn ŧᏂịŧ, Phó Thanh Hành đắc ý thọc vào rút ra, nhiều lần chạm đến tận hoa tâm.

“A!!! A!!!” Người con gái vừa khóc vừa rên, bên dưới phun ra chất lỏng trong suốt. Dẫu vậy, chuyển động của anh không hề chậm lại, đẩy mạnh tiến sâu vào trong tử ©υиɠ, ở đó phun ra toàn bộ tinh hoa, tiểu huyệt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng thêm nhiều nước, cả người cô run lên từng hồi.

Người anh em của Phó Thanh Hành được ‘âu yếm’ đến thoải mái, anh không có động thái rút nó ra, chỉ cắn yêu lên cổ cô, để lại từng dấu vết nho nhỏ.