Ngày hôm nay, Khấu Đại Bằng có ý muốn Đinh Nhị Cẩu buổi trưa đến nhà, đó là bởi vì Khấu Đại Bằng có một hội nghị mất hết ba ngày, buổi tối lại muốn ở bên ngoài, mà Triệu Hinh Nhã vợ của ông ngày mai là đã đi tập huấn ở trên thành phố, còn Oánh Oánh thì ở trường học đến chiều mới về, nên muốn cho Đinh Nhị Cẩu đi qua phụ giúp một tay, Đinh Nhị Cẩu đương nhiên không dám chậm trễ, cho nên ăn cơm trưa xong, liền vội vã chạy tới nhà của chủ tịch xã.
Nhẹ nhàng gõ cửa một cái, một lát sau, cửa mới mở ra, nhìn thấy Triệu Hinh Nhã đi ra, Đinh Nhị Cẩu vội vàng:
– Chào thím.
Triệu Hinh Nhã mỉm cười, Triệu Hinh Nhã nói:
– Trường Sinh, cháu đã đến rồi hả, thím đang thu xếp đồ, để cho cháu chờ lâu.
Đinh Nhị Cẩu mỉm cười:
– Có lâu gì đâu thím, tại cháu đến sớm quá.
Triệu Hinh Nhã liếc mắt Đinh Nhị Cẩu”
– Này Trường Sinh, không cần ở trước mặt thím khách sáo như thế, khi ở trong nhà của thím, thím mới là người làm chủ, đối với chú của cháu là lãnh đạo của cháu thì mặc kệ, cháu đối với ông ta bên ngoài như thế nào thì tùy, nhưng không cần dùng cách nói chuyện của người cấp dưới với lãnh đạo áp lên trên người của thím, nếu không, thím rất khó chịu đấy, cứ tự nhiên đi!
Triệu Hinh Nhã cười cười đứng lên nói tiếp:
– Trường Sinh, ngồi một chút, thím làm nước đá chanh uống, đang dọn dẹp thím cũng đang khát nước.
Đinh Nhị Cẩu gật gật đầu, tự nhiên ngồi ở trên sofa, từ phía sau đánh giá Triệu Hinh từ sau bóng lưng.
Triệu Hinh Nhã đi tới bên cạnh máy nước uống, cúi người xuống lấy nước, hôm nay cô mặc bộ đồ xanh nhạt khá mỏng có lẽ vì trời khá nóng bức, khác với Khấu Oánh Oánh mặc đồ ở nhà thì rộng thùng thình, Triệu Hinh Nhã đồ ở nhà thì may rất vừa vặn, hơi ôm sát cơ thể lộ ra đường cong hoàn mỹ, khiến cho vẻ đẹp của cô tại trước mặt Đinh Nhị Cẩu càng thêm nổi bật xông ra, cái quần vải mỏng như là vất vả chống đỡ bên dưới cái mông thật mẩy, hai bên mông hướng ra phía khoa trương, giống như chỉ cần Triệu Hinh Nhã cử động hơi mạnh một chút thì bờ mông rất tròn ngạo nghễ sẽ ưỡn lên xé rách cái quần ngoài vậy, cơ thể cô có sức thanh xuân thiếu nữ căng tràn, vừa có thành thục thiếu phụ phong tình, Đinh Nhị Cẩu lòng không tránh khỏi rung động, Đinh Nhị Cẩu thậm chí giờ còn muốn, sau này nếu như có thể đem hai mẹ con xinh đẹp cùng nhau ở trên giường hầu hạ chính mình, vậy hẳn là là cỡ nào tuyệt vời trong cuộc sống, nhưng trong lòng nghĩ như vậy, Đinh Nhị Cẩu ở ngoài mặt không dám biểu lộ ra, mà đang cùng Triệu Hinh Nhã nói vài câu khách sáo vài câu, liền đi theo Triệu Hinh Nhã đi tới trong phòng ngủ, giúp đỡ Triệu Hinh Nhã thu xếp đồ.
Đinh Nhị Cẩu đi theo sau lưng Triệu Hinh Nhã đi vào phòng ngủ đương nhiên đây là lần đầu tiên, Đinh Nhị Cẩu cũng cảm giác được một mùi nhàn nhạt, giống như như hương hoa lan thoang thoảng bay trên mũi, hắn lập tức liền ý thức được người đàn bà xinh đẹp thục này, trong gia đình không chỉ là bà chủ, còn là một phụ nữ rất tinh tế, bởi vì loại hương thơm này tươi mát tự nhiên, ngửi qua còn làm cho người ta vui vẻ thoải mái tâm hồn, hiển nhiên mùi nước hoa này được Triệu Hinh Nhã tuyển chọn rất kỹ càng.
Triệu Hinh Nhã bản thân là vợ của chủ tịch xã, nhiều năm xuất nhập nơi chốn công quyền, tạo cho cô vài phần khí chất cao quý, nhưng lúc nói chuyện, người đàn bà xinh đẹp này lại rất bình dị gần gũi, nhìn thấy Triệu Hinh Nhã ở trước mặt của mình không chút nào làm ra vẻ ta đây, Đinh Nhị Cẩu đối này cô thiệncảm lại tăng lên vài phần.
Đinh Nhị Cẩu nói:
– Thím, cháu biết mọi người trong nhà đều tốt vô cùng với cháu, trưa nay cháu lại đây, chủ yếu chính là giúp thím thu thập hành lý đấy, thím có cái gì cứ kêu cháu làm đến nơi, đừng khách sáo với cháu nhé!
Triệu Hinh Nhã gật gật đầu:
– Ừ..cũng là do chú của cháu, thím đã nói cũng không cần, thu xếp sơ sơ chút ít đồ đạc là được , nhưng chú của cháu lại không nghe, nhất quyết đem cháu gọi tới, điều này cũng thật là…! Cháu đang làm việc thì là thuộc hạ của ông ấy, nhưng lại kêu cháu đến nhà làm việc, chả ra cái gì cả!
Đinh Nhị Cẩu thì sẽ không để ý chuyện này rồi, hắn nghiêm túc nói:
– Ai cũng biết chủ tịch xã là một lòng làm việc đấy, công và tư rõ ràng, chú bảo cháu tới đây phụ thím là vì xem cháu như là người nhà, huống chi cháu còn trai trẻ có chút chuyện này ăn nhằm gì!
Lúc Đinh Nhị Cẩu nói lời này thì ưỡn cao ngực mình lên, làm Triệu Hinh Nhã vừa thấy qua nên phì cười, vì thế dư quang của khóe mắt hắn liền tự nhiên rơi vào trên bộ ngực Triệu Hinh Nhã, cùng là bộ đồ mặc ở nhà nhưng khác kiểu với Khấu Oánh Oánh, cổ áo mở khá rộng, gần phân nửa làn da thịt trắng bầu vυ' lộ ra ở bên ngoài, dưới ánh sáng chiếu xạ, làm cho người ta có chút chói mắt, nhìn đến tình huống này, Đinh Nhị Cẩu lòng không khỏi áy náy nhảy dựng.
Khấu Oánh Oánh bầu vυ' tuy nhỏ nhưng săn chắc, đặc điểm chung của các cô gái trẻ tuổi còn non nớt, , bầu vυ' Triệu Hinh Nhã đầy đặn mềm mại nhưng không thiếu sự co dãn, tuy rằng không săn chắc bằng thiếu nữ, nhưng khuôn mặt phát ra đường nét trái chín mọng nước.
Nhìn đến Đinh Nhị Cẩu bộ dáng nghiêm túc cùng với mình giải thích, Triệu Hinh Nhã không khỏi nhẹ giọng cười:
– Trường Sinh, cháu không cần giải thích, thím cũng biết Khấu Đại Bằng cắm đầu lo công việc, nhưng có đôi lúc, thím muốn ông ấy đừng làm chủ tịch xã nữa, cư giống như ngày xưa, luôn ở bên cạnh thím, chúng ta cùng nhau hưởng thụ niềm vui gia đình.
Nói tới đây, Triệu Hinh Nhã chợt nhớ ra điều gì đó vậy, trong mắt có thể nhìn ra trên mặt đẹp nỗi u oán chợt lóe lên.
Nhìn thấy Triệu Hinh Nhã trên mặt hơi thay đỗi, Đinh Nhị Cẩu thầm nghĩ:
Khấu Đại Bằng một lòng một dạ lo công việc, có đôi khi vài ngày không trở về nhà, vô hình trung Triệu Hinh Nhã cảm thấy mình bị lạnh nhạt là chuyện bình thường trong lòng của người đàn bà, trong khi Triệu Hinh Nhã niên kỉ đang thời kỳ lang hổ chi niên, thiếu đàn ông quan tâm, giông như bông hoa thiếu chất dinh dưỡng, có thể ở trước mặt của mình triển lộ ra một chút u oán, đủ để nhìn thấy Triệu Hinh Nhã, đã là đã đến lúc không thể áp chế được trong lòng của mình.
Triệu Hinh Nhã lúc này mới nhớ tới Đinh Nhị Cẩu trưa nay đến nhà mình mục đích thực sự, nên nói:
– Trường Sinh, để thím lấy cái hòm ở dưới gầm giường ra, cầm lấy thêm mấy bộ đồ là được rồi, chủ yếu là qua căn phòng chứa sách dọn dẹp là xong!
Vừa nói, Triệu Hinh Nhã xoay người đi tới trước giường,
– Thím muốn lấy cái gì, cháu giúp thím!
– Không cần thím tự lấy được!
Đinh Nhị Cẩu đứng ở phía sau, nhìn Triệu Hinh Nhã xoay người khom lưng ở trước giường, với tư thế như vậy, khiến cho cái quần dài ôm vừa người, trong lúc bất chợt căng ra ở ngay cái mông rất tròn ngạo nghễ cong cong, đem vẻ đẹp hình dáng ngay trước mặt của Đinh Nhị Cẩu tận tình thể hiện ra, Triệu Hinh Nhã tuy rằng đã là đàn bà ngoài ba mươi tuổi, nhưng qua năm tháng phong sương, cũng không lưu lại dấu vết phai màu gì, hai bờ mông đầy đặn vẫn tràn đầy co dãn, giữa buổi trưa trời nắng nóng oi bức ai cũng lấm tấm mồ hôi, cái quần dài hơi mỏng, hiện tại đã dính sát vào làn da trở nên có chút trong suốt, Đinh Nhị Cẩu thậm chí ngửi được mùi nồng nồng từ giữa háng Triệu Hinh Nhã tán phát ra.
Cứ thế, Đinh Nhị Cẩu chẳng những nhìn ngắm được bộ dạng phong tình xinh đẹp của Triệu Hinh Nhã, lại có thể thấy xuyên thấu qua bên trong quần dài cơ hồ là trong suốt, mơ hồ với làn da tuyết trắng như ngọc, Đinh Nhị Cẩu có thể thấy rõ ràng, dưới quần dài màu xanh nhạt, có dấu vết hình giác màu trắng cái qυầи ɭóŧ, thật chặc bó vào vị trí kín đáo vun đầy ở giữa háng người đàn bà xinh đẹp này, nguyên nhân là Triệu Hinh Nhã khom người cúi xuống nhìn dưới đáy giường, làm cái mông vễnh lên, chính giữa hai chân hơi hở ra cái âʍ ɦộ, từ nơi đó tản ra cái mùi mê người, dụ dỗ ánh mắt Đinh Nhị Cẩu đang không ngừng đánh giá, trong đầu hắn cách cái quần dai của cô suy đoán, chỗ nào là lổ nhỏ hậu môn, chỗ nào là ngọn nguồn con suối khởi nguyên, dưới đủng quần của hắn dươиɠ ѵậŧ cũng bắt đầu trở nên có chút bất an.
Bên trong cái quần dài Triệu Hinh Nhã, dù có cái qυầи ɭóŧ che chắn, nhưng nó lại làm gia tăng thêm vài phần hấp dẫn khêu gợi, khiến cho Đinh Nhị Cẩu cơ hồ không nhịn được, sinh ra ý muốn đem khuôn mặt mình dán vào cái mông đang được cái quần dài che chở, Triệu Hinh Nhã đang đối mặt với cái giường, một tay vịn thành giường, còn tay kia thì thì đang với vào trong ở dưới gầm giường, không hề chú ý đến Đinh Nhị Cẩu đứng ở phía sau lưng của cô đang làm gì, sắc đảm ngập trời, Đinh Nhị Cẩu rốt cục không nhịn được nhẹ nhàng di động thân thể đi tới, đến gần hơn khoảng cách với Triệu Hinh Nhã chỉ có một bước chân ngắn, Đinh Nhị Cẩu mới ngừng lại, quan sát kỹ lại cử động của Triệu Hinh Nhã , Đinh Nhị Cẩu cảm thấy có chút miệng khô lưỡi nóng, chậm rãi khom người xuống , lúc này mặt của Đinh Nhị Cẩu, cách với cái mông đít rất tròn vễnh lên của Triệu Hinh Nhã tối đa cũng tầm vài cen ti mét khoảng cách, một loạt mùi hòa lẫn chút ít nhàn nhạt mùi khai nướ© ŧıểυ từ nơi cái hình hạt đào dưới háng Triệu Hinh Nhã bay vào lổ mũi hắn, lúc này đây, Đinh Nhị Cẩu thật là có thể nhìn đến nơi trung gian chính giữa rõ ràng rành mạch bộ dạng rồi.
Theo cái kia khu vực hình hạt đào tán phát ra, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Đinh Nhị Cẩu du͙© vọиɠ điên cuồng, cũng may Đinh Nhị Cẩu đã từng trãi qua vài người đàn bà rồi, còn có một chút định lực kềm chế, dưới sự cám dỗ, không có ở ngay tại chỗ này làm ra chuyện bậy bạ tày trời, Đinh Nhị Cẩu đôi mắt nhìn thẳng tắp, sợ nhìn nhiều hơn nữa mình sẽ điên mất, bởi vì giờ thì lờ mờ có thể trông thấy chính giữa hai chân Triệu Hinh Nhã, thấp thoáng bên trong chiếc qυầи ɭóŧ màu trắng mỏng, màu đen sẫm rừng rậm nơi vị trí thần bí kia mông lung, mờ ảo, tràn đầy làm cho người ta điên cuồng sức hấp dẫn.
Ngay lúc Đinh Nhị Cẩu suy nghĩ lung tung, hắn nhìn thấy cái vai của Triệu Hinh Nhã chuyển động, chắc là đã đã tìm được dưới gầm giường cái hòm đựng đồ, đang muốn kéo ra, Đinh Nhị Cẩu đầu óc linh hoạt, vội vàng đứng thẳng người, đi tới bên cạnh Triệu Hinh Nhã bên người:
– Thím để cháu kéo ra cho!
Triệu Hinh Nhã đang có chút cố hết sức nhưng chưa kéo được, nghe Đinh Nhị Cẩu vừa nói như vậy, gật gật đầu, Đinh Nhị Cẩu thay thế vị trí Triệu Hinh Nhã, kéo ra cái hòm đồ, thì thấy Triệu Hinh Nhã đã đứng trước tủ quần áo, trên tay đang cầm này nọ quần áo.
Lúc này Triệu Hinh Nhã đã lấy xong ít đồ ở bên dưới trong tủ quần áo, cô nhón chân, bắt đầu lấy đồ ở trên sát đầu tủ, bởi vì tủ quần áo tương đối cao, nhìn cô đang vươn cao người lên, Đinh Nhị Cẩu tìm một cái cớ, có thể có cơ hội tiếp xúc gần gũi, nghĩ đến là làm, Đinh Nhị Cẩu hướng về phía Triệu Hinh Nhã.
Đến cạnh bên người, Đinh Nhị Cẩu nhẹ giọng nói:
– Thím hay là cháu giúp thím nhé.
Triệu Hinh Nhã, nghe được giọng nói của Đinh Nhị Cẩu trong lúc bất chợt ở bên tai vang lên, hơi giật mình, đầu cũng theo bản năng quay qua, mở to đôi mắt to, nhìn Đinh Nhị Cẩu, nhưng Triệu Hinh Nhã lại thật không ngờ, Đinh Nhị Cẩu cách mình quá gần, khi xoay đầu lại, mặc dù không có đυ.ng tới mặt của Đinh Nhị Cẩu, nhưng thoáng qua có thể cảm thấy một làn nóng hơi thở từ lỗ mũi của Đinh Nhị Cẩu thổi nhẹ qua gò má, hơi thở tràn đầy nam tính trẻ trung, Triệu Hinh Nhã khuôn mặt chợt đỏ lên, vốn là Triệu Hinh Nhã có quyết định chủ ý, không muốn để cho Đinh Nhị Cẩu giúp mình thu dọn quần áo riêng tư ở trên đầu tủ, khi cô quay đầu cũng là muốn từ chối Đinh Nhị Cẩu, nhưng khi cảm giác được hơi thở hắn như lửa nóng mơn man trên mặt mình, Triệu Hinh Nhã trong lòng hơi rối loạn, ma xui quỷ khiến gì lại gật đầu đồng ý.
Cũng không biết là nghĩ tới điều gì, Triệu Hinh Nhã trên khuôn mặt đẹp lại nổi lên hai mảnh mây đỏ, khiến cho thoạt nhìn càng thêm quyến rũ đáng yêu, quyến rũ biểu tình, Đinh Nhị Cẩu, không khỏi hơi sửng sờ, khi hắn lấy đồ mang xuống xong, mới hiểu được vì sao Triệu Hinh Nhã tại sao phải đỏ mặt lên, bởi vì đó là hai bộ quần áσ ɭóŧ màu đỏ, tím nhất là hai cái qυầи ɭóŧ ren rất mỏng và nhỏ.
Triệu Hinh Nhã thì lại nghỉ thầm mỗi một bộ y phục, đều là chính mình mặc qua, thân mật tiếp xúc với những khu vực trọng yếu trên thân thể của chính mình, mà bây giờ Đinh Nhị Cẩu tay đã sờ ở trên những y phục này, không phải là là gián tiếp đang sờ lấy thân thể của chính mình sao, cho nên Triệu Hinh Nhã phản ứng tự nhiên là ngượng ngùng khi để cho một gã thanh niên trai trẻ giúp đỡ cầm vào, cũng khó trách Triệu Hinh Nhã đỏ mặt.
Đinh Nhị Cẩu khi thấy hai bộ quần áσ ɭóŧ, trong lòng cũng không tránh khỏi tim đập lùng bùng, lúc này Đinh Nhị Cẩu chợt nhớ lại vừa rồi mình đã nhìn thấy dưới cái quần dài là cái qυầи ɭóŧ trắng ôm lấy cái hình hạt đào màu mỡ thấp thoáng đám lông đen củaTriệu Hinh Nhã, nếu như cô mặc cái qυầи ɭóŧ mỏng nhỏ này vào, sẽ không ôm trọn hết cái âʍ ɦộ đẫy đà, nói không chừng còn có thể bởi vì ở trong cái khe âʍ ɦộ phát ra hấp lực, đem mảnh vải nhỏ qυầи ɭóŧ ren này nọ hút vào bên trong chính giữa hai mép nhỏ âʍ ɦộ đấy.
Một màn cảnh tượng vừa thầm nghĩ kia Đinh Nhị Cẩu tuy rằng cũng không có tận mắt nhìn thấy, nhưng là như đang ở trước mắt xuất hiện đi ra, nghĩ đến phong cảnh hương diễm, Đinh Nhị Cẩu cảm thấy trong lỗ mũi nóng lên, tựa hồ có một cỗ dinh dính chất lỏng máu mũi từ nơi đó chảy ra, khi Triệu Hinh Nhã giơ tay tới đón quần áo, hắn chậm chạp không chịu buông tay, mà Triệu Hinh Nhã nhìn thấy bộ dạng Đinh Nhị Cẩu lúc này, từ trong lòng cảm giác không chỉ là chột dạ, bất an lại còn có hưng phấn phức tạp hòa lẫn với nhau! Dần dần Triệu Hinh Nhã thấy được, sự hưng phấn chính mình hình như chiếm được thượng phong so với nỗi lo lắng bất an, điều này làm cho toàn bộ khuôn mặt cô đêù đỏ bừng lên.
Triệu Hinh Nhã cũng cảm thấy kỳ quái, đối mặt với Đinh Nhị Cẩu hành động vô lễ, trong lòng lại vì sao không có tức giận, ý thức được điểm này, Triệu Hinh Nhã trong lòng cảm thấy mờ mịt lên, hay là tại mình cố ý muốn Đinh Nhị Cẩu lấy ra bộ quần áo này, vì muốn thử xem Đinh Nhị Cẩu thái độ ra sao, chính mình là muốn nhìn thấy một chút, gã thanh niên trai trẻ này thấy được quần áσ ɭóŧ của mình, sẽ là một loại gì phản ứng cỡ nào, hơn nữa, Đinh Nhị Cẩu bây giờ không phải là đang phản ứng đúng là như ý mình chờ mong sao?
Triệu Hinh Nhã thầm nghĩ đến khả năng như vậy, trái tim càng hư lên, đầu cũng nhiễu loạn rồi, giống như đứa bé đã làm chuyện không đúng, ngay lúc Triệu Hinh Nhã cảm giác mình không biết ứng phó như thế nào cho phải, thì thấy được trong bàn tay mình buông lỏng ra, thì ra Đinh Nhị Cẩu đã kềm chế lại tâm trí, nới bàn tay lỏng ra rồi buông, Triệu Hinh Nhã thở phào nhẹ nhõm, nhưng đồng thời, trong lòng của cô cũng dâng lên vài phần nhàn nhạt cảm giác mất mác, nghĩ đến lâu nay chính mình mặc vào như vậy bộ quần áσ ɭóŧ này, Khấu Đại Bằng cũng không liếc mắt nhìn một cái, mà Đinh Nhị Cẩu lại đối với bộ quần áσ ɭóŧ này bộ dạng mê luyến thấy rỏ, Triệu Hinh Nhã trong lòng giờ như có ngũ vị tạp trần đan lẫn vào nhau.
Giữ lại vẻ điềm tỉnh, để che giấu lại tâm tư, Triệu Hinh Nhã nói:
– Xem như thu dọn đồ đạc tạm được rồi, bây giờ chúng ta đi qua quét dọn sắp xếp lại căn phòng chứa sách cũ cho sạch sẽ là xong!
Đinh Nhị Cẩu cũng đã qua cơn cảm xúc dâng trào không tự chủ được bản thân, vì cái qυầи ɭóŧ ren nhỏ làm hại, đang lúng túng sợ hãi sự thất lễ vừa rồi, vội vàng trả lời:
– Vâng!