– Anh Nhị Cẩu, vì sao anh đối với em tốt như vậy, có phải là yêu thích em rồi?
Khấu Oánh Oánh ghé vào đầu vai Đinh Nhị Cẩu cười khúc khích nói.
– Oánh Oánh, không được nói bừa, anh vẫn xem em như là em gái mình, nếu để cho chú thím nghe câu này, về sau chắn chắn anh không thể đến đây được, với lại em còn bé, nghỉ gì thế!
– Hừ..hừ.. anh tưởng rằng nghĩ rằng em không biết gì à! Em nói cho anh biết, trường học của em chuyện yêu đương thì thôi rồi, mới tuần trước, em mới đi thăm một bạn đồng học, nó xin nghỉ học, anh có biết nó bị bệnh gì không?
– Ung thư?
– Sai, nó mang thai, sau khi đi bệnh viện phá thai, phải về nhà dưỡng bệnh, anh thử nhìn xem, em có hiểu biết hay là không!
– Ưʍ..à… thật sự, trong trường học của em rất rối loạn, các em mới bây lớn!
Nghe qua chuyện này, thật ra cũng làm Đinh Nhị Cẩu giật mình, vừa rồi là chợt vô tình thấy cơ thể đang phát dục của Khấu Oánh Oánh nên động tâm, đầu óc nghĩ chuyện bậy bạ, chứ thật sự cỡ tuổi còn nhỏ như Khấu Oánh Oánh hắn có cho vàng cũng không dám ra tay!
– Thôi đi anh ơi, làm như em không có xem qua phim trên tivi, loại phim cổ trang, cỡ như tuổi em đã có con rồi!
– Oánh Oánh, nhiệm vụ trọng yếu của em bây giờ chính là học tập cho giỏi, thi đậu trường chuyên cấp ba, sau đó thi lên đại học, đến lúc đó mới có thể cân nhắc đến` chuyện yêu đương ngươi như thế này!
– Hừ, anh gạt người, đến lúc đó anh đã sớm kết hôn rồi, không chừng còn có con nữa, mặc kệ, em cứ nói là em thích anh!
Khấu Oánh Oánh gian manh cười nói.
– Trời ơi! Bà cô này, nếu em nói câu này ra, anh dám cam đoan, em sẽ không còn được gặp lại anh!
– Vì sao?
Khấu Oánh Oánh không rõ.
– Ngu ngốc, nếu em nói ra, mẹ em chắc chắn không dám để cho anh bước chân vào cổng nhà em rồi ! Hừm cũng được cứ nói đi, biết đâu khỏi gặp em, thi đầu óc anh được yên tĩnh hơn!
– Xì anh đừng có nằm mơ! Em sẽ nói cho mẹ biết, em muốn anh phụ đạo kèm em học bài, mỗi tối đều phải tới đây!
Khấu Oánh Oánh nói xong xoay người rời đi, Đinh Nhị Cẩu chụp tay cô bé lại, nhưng bị hụt…………………………………………………………..
………………………………………………………………………….
– Trường Sinh, như vậy có thể làm trễ nãi công tác của cháu không, chuyện phụ đạo kèm học chỉ là tạm thời, nếu là có nhiệm vụ khẩn cấp thì phải lập tức đi ngay mới được!
Khi Khấu Oánh Oánh đến nói với mẹ mình về chuyện muốn Đinh Nhị Cẩu giúp cô phụ đạo chuyện học hành, Triệu Hinh Nhã hơi lo lắng nói với hắn.
– Sẽ không có gì đâu thím, gần đây đồn cảnh sát cũng không phải bận quá, hơn nữa chú có xe, nếu lúc có sự vụ khẩn cấp, nhờ anh Sơn Khôi đưa cháu đi là được rồi!
Đinh Nhị Cẩu cũng chỉ có thể nói như vậy, nếu nói không được, đoán chừng Khấu Oánh Oánh sẽ còn bày trò ma quỷ gì nữa không biết chừng được, trong lúc vợ chồng Triệu Hinh Nhã trong lòng nghĩ như thế nào hắn thật cũng chưa biết chắc, nhưng nếu suy nghĩ kỹ lại một chút, nếu vợ chồng họ không đồng ý hắn đến phụ đạo kèm cho Khấu Oánh Oánh, thì sẽ bác bỏ ngay lập tức ý kiến của Khấu Oánh Oánh, đầu có cần gì phải ngồi trên bàn ăn cơm hỏi qua ý kiến của mình chứ.
Kỳ thật kèm học bổ túc chương trình học cuối cấp hai mà nói, một điểm khó khăn đối với hắn đều không có, chỉ là vừa rồi nhìn thấy cơ thể của Khấu Oánh Oánh, đồng thời cô bé biểu hiện cảm tình đối với hắn, trong lòng hắn liền có một cảm giác không yên, cô bé nhỏ như vậy, đã biết nhiều chuyện nam nữ như vậy, ngẫm lại Khấu Oánh Oánh kia nhỏ bé xinh xắn, dáng người cùng làn da vô cùng hấp dẫn, trong lòng hắn liền có ý muốn phạm tội, nhưng cho dù cô bé cũng có ý kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn, lý trí cũng không cho phép mình lợi dụng tình thế, thật ra thì trong lòng hắn đã âm thầm gieo một hạt mầm du͙© vọиɠ không cưỡng lại được, hạt mầm tựa như là lần đầu tiên nhìn thấy cái âʍ ɦộ với vài sợi lông đen của Triệu Hinh Nhã giống nhau, nó lặng lẽ vùi vào trong lòng đất, chỉ chờ đợi có cơ hội là nẩy mầm.
– Thôi, vậy cũng được, cứ quyết định như vậy đi, để chú gặp Hoắc Lữ Mậu nói một tiếng, sau này buổi tối sắp xếp cho cháu khỏi trực vào ban đêm, Oánh Oánh cũng gần sắp thi cuối cấp rồi, Hinh Nhã em đem cái gian phòng bỏ trống lâu nay chỉ dùng để cất sách vở cũ với các vật dụng linh tinh dọn dẹp sạch sẽ, để cho hắn ở trong nhà, ban ngày thì hắn không thời gian, Oánh Oánh cũng đến trường, chỉ có buổi tối mới kèm dạy Oánh Oánh, nhưng Nhị Cẩu này, không có thu học phí đấu nhé!
Khấu Đại Bằng cũng không có quá để ý về chuyện Nhị Cẩu dạy kèm, nhưng vừa rồi ông nghe vợ mình phàn nàn con gái Oánh Oánh học lực thật sự là tệ hết biết rồi, tháng này thi sát hạch lại thụt lùi xuống mấy bậc, cứ theo cái đà này mà không có thay đổi thì hỏng bét hết.
– Được đó con đồng ý! Khấu Oánh Oánh nghe Khấu Đại Bằng quyết định, vui mừng thiếu chút nữa nhảy tưng lên, so sánh Nhị Cẩu với các nam sinh trong trường dưới mắt cô bé tất cả đều là cặn bả, giờ có một “ soái ca “ dạy mình học tập, trong lòng của cô bé cũng bắt đầu mọc rễ.
Chợt nhớ ra điều gì, Khấu Đại Bằng nói tiếp:
– À! Suýt nữa thì quên, ngày mai chú mắc kẹt hội nghị đảng ủy trên huyện hết ba ngày, không kịp về, trong khi ngày mốt là thím cháu phải đi lên thành phố Bạch Sơn tập huấn hết nữa tháng về chương trình cải cách giáo dục gì đó, cho nên trưa mai, vào đầu giờ chiều, cháu xin phép Hoắc Lữ Mậu nghỉ buổi chiều, đến giúp thím thu xếp đồ đạc với lại phụ dọn dẹp căn phòng cho xong, thôi cũng khuya rồi, cháu ngủ tạm ở trong phòng khách không cần về đồn, sáng mai đi làm sớm với chú luôn!
Bóng đêm tràn ngập, Đinh Nhị Cẩu nằm ở trên ghế sofa lăn qua lộn lại không thể ngủ, mọi chuyện xảy ra quá nhanh như là một giấc mơ, từ một tên du thử du thực lang thang trộm cắp, thuộc tầng lớp không còn gì để mà nghèo hơn, chỉ mơ hàng ngày có chén cơm đủ ăn là mừng rồi, không mong gì hơn, thế mà giờ đây chẳng những có tiền, mà còn được sờ mó, chơi bời, ngắm nghía toàn là những người phụ nữ xinh đẹp, thậm chí có kẻ thuộc tầng lớp quí phái, có quyền nữa chứ, ẩn sâu trong lòng hắn có lẽ còn chất chứa một sự trả thù ngọt ngào mà hắn không biết, đó là những người phụ nữ xinh đẹp, nhất là những người quyền thế, có tiền phải lăn lộn hầu hạ rêи ɾỉ dưới háng hắn, mà chỉ cách đây chưa bao lâu, nếu bọn họ gặp hắn ở ven đường nếu không nói quá, còn có thể phun bãi nước bọt xem thường, khinh miệt.
Cuối cùng vẫn không nhắm mặt được, trời thì oi bức, hắn đứng dậy rời khỏi ghết sofa, lặng lẽ đi mở cửa chính đi ra bên ngoài hóng mát.
Ánh trăng trong veo như nước, hít một hơi dài không khi trong lành, Đinh Nhị Cẩu vừa định lang thang ra ngoài đường, khép cửa lại, vừa bước qua vài bước, thì thấy bên bức tường hành lang chạy dọc theo nhà Khấu Đại bằng cao chưa đến nữa mét, chiều rộng con đường nhỏ bé chật chội dọc theo bức tường bỏ hoang không có ai đi lại, sâu vào trong hơn mười mét có một cánh cửa sổ, ánh đèn nhợt nhạt nhạt hắt qua từ cánh cửa sổ, hình như phát xuất từ căn phòng ngủ của vợ chồng Khấu Đại Bằng, hắn lại nhớ đến hình ảnh nghiêm trang đầy nét quí phái của TRIỆU Hinh Nhã, nên tò mò muốn rình ngắm nhìn cô, xem may ra có thu hoạch gì không, với một kẻ đã từng đi ăn trộm như hắn, không khó để len thân mình lên bức tường lần mò đến vị trí, cách cửa sổ không xa, hắn nghe thấy Triệu Hinh Nhã thanh âm từ bên trong phòng truyền đến.
– Sau khi em tập huấn về, thì để anh sắp xếp với Hoắc Lữ Mậu để cho Nhị Cẩu đến kèm con bé đi!
Khâu Đại Bằng ậm ừ nói:
– Ừ, anh biết Nhị Cẩu nó thông minh, nhưng cũng không mong gì thay đổi được sức học của Oánh Oánh, trong khi em là giáo viên dạy học mà còn chịu thua, hay là bụt nhà không thiêng, mặc kệ cứ thử xem sao!
Đinh Nhị Cẩu ngửa đầu quan sát, sau đó trong phòng ngủ lặng yên không một tiếng động, chỉ có giọng nói chuyện thấp lại với tiếng thở dốc dồn dập loáng thoáng truyền tới, hắn nhẹ nhàng bò đến cửa sổ dưới, cái giường kê sát bên cửa sổ, dán mắt theo khe hở rèm cửa sổ nhìn vào bên trong.
Trời ạ! Khâu Đại Bằng đang cùng Triệu Hinh Nhã làm chuyện vợ chồng, Đinh Nhị Cẩu trong lòng chợt nóng bừng lên, hắn thấy Triệu Hinh Nhã mềm mại tóc dài xỏa xuống tại bên giường, theo cơ thể lay động làm tóc dài lay động phiêu dật, mặt mày hàm xuân, cái cổ tuyết trắng xinh xắn nghiêng qua một bên nhìn rất đẹp, một cánh tay vô lực duỗi ra cạnh giường thòng xuống đất, lộ ra dưới nách da thịt trắng noãn, Triệu Hinh Nhã dưới háng của Khâu Đại Bằng thở hổn hển, uyển chuyển hầu hạ, tuy rằng bọn họ là thân phận vợ chồng, giao cấu là chuyện đương nhiên, nhưng Đinh Nhị Cẩu trong đầu lúc này như là đang ganh tỵ, ở trong mắt của hắn Triệu Hinh Nhã là một người đàn bà cao nhã hiền thục.
Nhưng Khấu Đại Bằng giống như là bị ép buộc, không biết vì sao nữa đường lại xuống ngựa.
– Anh bị như thế nào mà tự nhiên lại..mềm rồi? Càng ngày càng không được à? Hay là bên ngoài đã có người?
Triệu Hinh Nhã thất vọng dò xét Khâu Đại Bằng, vì thật ra ông ta vẫn còn rất phong độ, chứ không phải là ra dạng hết dùng được!
– Nói gì đâu bậy bạ, làm gì có ai bên ngoài, khả năng là công việc quá mệt mỏi..
Khâu Đại Bằng lẩm bẩm mơ hồ không nghe rõ, nói xong, xụi lơ ở một bên, nhanh chóng lăn qua một bên ngủ mất.
Thành thục mỹ phụ Triệu Hinh Nhã u oán mắng, cô mặc vào cái váy ngủ mỏng như cánh ve, nhìn vào có thể rành mạch thấy bên trong hết thảy, trong suốt cơ hồ không khác gì chằng có mặc gì, chùm đèn ngủ màu vàng trên tường thấp thoáng chiếu xuống, cơ thể đẫy đà mượt mà hiển lộ không bỏ sót, đường cong lả lướt bay bổng quả thực làm người ta nhiệt huyết sôi sục, trước ngực đôi bầu vυ' đầy đặn giống hai cái trái cầu hoàn mỹ, hai đầu núʍ ѵú đỏ bừng sưng cứng, hướng về phía trước, đội lên trong cái váy áo ngủ duy trì tạo nên hai đầu đỉnh nhọn nho nhỏ, quầng vυ' màu đỏ thẩm tròn đều, chèn ép đầu chung quanh đầu núʍ ѵú càng thêm mê người, hai chân thon dài da thịt non mịn, trắng muốt màu da như ngà voi điêu khắc, Triệu Hinh Nhã thuận tay phủ thêm lên trên người cái áo ngủ bằng tơ.
Quay nhìn Khấu Đại Bằng lúc này đã ngủ ngáy giống như chết rồi, cô chậm rãi đem một bàn tay vuốt ve lên bộ ngực sữa chính mình đầy đặn cao ngất, một tay dò vào chính giữa cặp đùi ngọc tuyết trắng âu yếm, chỉ thấy Triệu Hinh Nhã dáng người đang ngồi ánh mắt lờ mờ, thân thể mềm mại nhu hòa đắm chìm dưới ánh đèn trên tường, thân thể mềm mại giống như là phát sáng, có lọn tóc rối tung trên mái tóc dài có vài vầng sáng nước bọt dính lên, đó là do vừa rồi mới bị cô đưa tóc vào miệng ngậm cắn ở giữa hai bờ môi, cũng không biết là để che giấu tiếng động gì nữa.
Đinh Nhị Cẩu ánh mắt tập trung chú ý trên người Triệu Hinh Nhã không có dời ra chỗ khác nào khác, theo góc độ Đinh Nhị Cẩu nhìn tuy là hơi khó nhìn được toàn cảnh, nhưng cũng thấy rõ ràng, ngón tay mềm động tác từ giữa háng của Triệu Hinh Nhã, thấp thoáng dường như đã có dịch nhờn sáng long lanh, Triệu Hinh Nhã khó nhịn được kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khe mông khẽ nâng lên cao, càng có thể thấy thêm được cảnh xuân chợt hiện, Đinh Nhị Cẩu trong lòng hoang mang rối loạn, tim đập thình thịch như trâng chầu.
Theo bàn tay động tác càng lúc càng nhanh mãnh liệt, Triệu Hinh Nhã trong miệng tiếng rêи ɾỉ hơi yếu, ngay từ đầu còn có chút ít e lệ, nhưng từ từ, bản năng kí©ɧ ŧɧí©ɧ vượt qua hết thảy, Triệu Hinh Nhã tiếng rên “ hừ “ dần dần ngọt ngào bắt đầu, thân thể mềm mại lại không ngừng run rẩy, thỉnh thoảng hơi cong eo nhỏ, chỉ là vô luận thân thể mềm mại của Triệu Hinh Nhã run rẩy kịch liệt như thế nào, cái váy ngủ cũng không chịu theo trên người tuột xuống, làm Đinh Nhị Cẩu hoàn toàn nhìn không tới khu vực âʍ ɦộ trọng điểm, trong mắt chỉ thấy có cánh tay ngọc cùng với chân trắng luôn luôn rung động mà thôi.
Trong tiếng ngáy như sấm rền của Khâu Đại Bằng, Triệu Hinh Nhã cũng lên tới đỉnh phong, trong phòng ngủ một hồi rêи ɾỉ dâʍ ɖu͙©, cả người cô chợt nẩy lên vài cái rồi ngừng lại, xụi lơ nằm lại ở trên giường chỉ thấy thân thể mềm mại hãn ẩm ướt đầy mồ hôi, khuôn mặt mang chút mờ mịt đờ đẫn, không giống bình thường ngiên trang hòa nhã, cặp môi anh đào xinh đẹp đỏ tươi, mặc dù không son không phấn, trên người cái váy ngủ đã hoàn toàn tán loạn, da thịt dưới ánh đèn ửng hồng tràn đầy đà hồng, Triệu Hinh Nhã xinh đẹp tiết thân đạt cực khoái bộ dáng thực là diễm lệ gợi cảm.
Đinh Nhị Cẩu nhiệt huyết cơ hồ sôi trào ra ngoài, tâm ý có chút tâm hoảng ý loạn, hắn miễn cưỡng thu hồi ánh vừa khám phá ra tân thế giới, lưu luyến như không muốn rời đi dưới cái cửa sổ tràn ngập cám dỗ, nhưng hắn thấy thoáng qua Triệu Hinh Nhã nặng nề vươn tay tìmkiếm lấy cái qυầи ɭóŧ, có thể là cô muốn đi nhà vệ sinh, đến nơi ấy thì phải ngang qua dọc tường trên phòng khách, hắn vội vàng lui nhanh về trên ghế sofa nằm, chứ nếu Triệu Hinh Nhã tình cờ phát hiện hắn không có ngủ trong phòng khách thì lại có thêm phiền toái!
Đinh Nhị Cẩu vô luận như thế nào thật không ngờ tối hôm nay trong lúc vô tình nhìn thấy như thế rung động một màn, trong đầu hắn giờ chỉ nhớ đến hình ảnh Triệu Hinh Nhã thở hổn hển, ưm nhiều tiếng, mặt mày hàm xuân, mị nhãn như tơ, đẫy đà mượt mà thân thể như rắn vặn vẹo…
Không ngoài phán đoán của Đinh Nhị Cẩu, hắn vừa quay lại nằm trên ghế sofa giả vờ ngáy ngủ, thì Triệu Hinh Nhã đã rón rén đi vào phòng vệ sinh, hắn chờ đến khi cô trở lại phòng của mình khá lâu, lúc này mới dám ngồi bật dậy cũng tiến vào trong phòng đi vệ sinh, một cỗ mùi thơm ngát xông vào mũi, xem ra Triệu Hinh Nhã thật đúng là người chịu khó, cả buồng vệ sinh đều quét tước sáng bóng, chẳng những không có mùi là lạ, ngược lại có một mùi nhàn nhạt thơm ngát, làm cho người ta nghe thấy có một loại cảm giác sảng khoái, tiểu xong hắn mở vòi bông sen rửa mặt, đến lúc muốn đi ra, trong lúc vươn tay lấy cái khăn lau mặt, thì đυ.ng phải cái khăn tắm lớn trên móc treo làm rơi xuống, giấu bên trong cái khăn tắm là cái qυầи ɭóŧ màu xanh nhạt Triệu Hinh Nhã mới vửa thay ra treo trên móc, vẫn còn hơi ấm trên thân thể gợi cảm mê người của cô, Đinh Nhị Cẩu trong lòng lập tức trở lại dục động, hai mắt tỏa sáng, bằng mắt thường cũng có thể thấy được một đốm loang màu trắng đã khô lại đóng vảy lợn cợn, có một đốm loang dịch nhờn cỡ nữa bàn tay còn ẩm ướt bao phủ trùm lên chung quanh những vết bợn trắng lợn cợn đó, nằm ở ngay vị trí ở giữa trung tâm cái âʍ ɦộ đẫy đà màu mỡ của Triệu Hinh Nhã.
Nhìn đến vết loang màu trắng đã khô lại đóng vảy lợn cợn, Đinh Nhị Cẩu giống như gặp được trân bảo hiếm trên thế giới vậy, đầu hắn càng thấp xuống sâu đậm hít vào một hơi thật sâu, hương vị có mùi hôi rất nặng so với vết loang dịch lỏng còn ẩm ướt.
Triệu Hinh Nhã mới vừa với Khấu Đại Bằng cùng một chỗ dây dưa, rồi cô tận tình tự hưởng thụ khi thủ da^ʍ, như vậy tại sao dưới đáy qυầи ɭóŧ, ngoài vết loang thấm của dịch nhờn còn ẩm ướt, lại có dấu vết đóng bợn trắng, phải biết rằng từ trong âʍ đa͙σ phụ nữ chảy ra dịch nhờn trong suốt, khi khô đi sẽ tạo thành vết bợn vảy trắng đọng lại trên qυầи ɭóŧ, cũng phải cần có thời gian rất khá lâu, như vậy chỉ có một khả năng, Triệu Hinh Nhã buổi chiều có ý nghĩ gì đó cho nên lên cơn động dục, dịch nhờn mới có thể tiết ra từ miêng âʍ đa͙σ, mà tiết ra rất nhiều nên mới có hiện tưởng đóng bợn lợn cợn màu trắng vết to như vậy! Hắn lại tưởng tượng ra hình ảnh Triệu Hinh Nhã khi ngồi ăn cơm với cái miệng nhỏ ở trên thì nhai, còn cái miệng dưới ở trong qυầи ɭóŧ không ngừng rỉ rỉ ra dịch nhờn dâʍ ɖu͙©, có thể là Triệu Hinh Nhã phương diện kia nhu cầu đặc biệt mãnh liệt, Khấu Đại Bằng lại không thỏa mãn cô, cho nên cô tự mình âm thầm an ủi, khi dùng hai đùi tự chéo lại ma sát khi lên cơn hứng thì dịch nhờn sẽ dễ chảy ra, nên ở trên qυầи ɭóŧ lưu lại loại dấu vết này đấy, thảo nào khi ăn cơm hắn thấy Triệu Hinh Nhã thỉnh thoảng liếc qua nhìn hắn, người lại hơi ngọ nguậy như là khó chịu, có khi nào..!!! Phỏng đoán chỉ là tự mình hắn phỏng đoán, nhưng Đinh Nhị Cẩu vẫn không kiềm hãm được, nuốt nước miếng, tay cầm lấy dươиɠ ѵậŧ kéo ra…..