Chương 142: Nữ vương Hufflepuff
Edit: Cung Nguyệt Ngư
Gần một năm không người cư trú, nên đường Bàn Xoay có chút vắng vẻ, trong phòng trống rỗng, không khí tràn ngập mùi tro bụi.
Snape nhíu mày, sau đó hỏi Harry có muốn đến trang viên Prince hay không.
Harry cảm thấy không có vấn đề gì, tro bụi thì vài thần chú là xử lý được rồi. Nhưng suy xét đến việc bốn vị kia còn đến tìm hai người họ, nếu chiêu đãi trong căn phòng nhỏ như vậy thì thật không lễ phép, vì thế cậu gật đầu đồng ý.
Cuối cùng mùa hè của trang viên Prince không có lạnh lẽo như mùa đông. Đám gia tinh thật vui vẻ khi biết gia chủ sẽ ở đây cả kỳ nghỉ hè. Toa Toa luống cuống tay chân chỉ huy cả đám gia tinh, tuy chúng nó không có nhận được mệnh lệnh, nhưng vẫn dùng tốc độ nhanh nhất chuẩn bị bữa trưa phong phú cho Harry và Snape, sau đó quét dọn phòng ngủ của gia chủ và thư phòng.
Harry nhìn đám gia tinh chỉ quét dọn một căn phòng ngủ, làm cậu vô cùng cạn lời.
Trước khi bốn vị sáng lập tìm tới, họ đã trải qua những ngày nghỉ yên bình và ngọt ngào, ngoại trừ gia tinh thì chẳng có ai quấy rầy hai người họ. Buổi sáng Harry làm bài tập, buổi chiều giúp Snape làm độc dược, tuy rằng cậu chả giúp được cái gì, nhưng mà cứ nhìn bóng dáng của người yêu nhà mình cũng là một việc vô cùng thỏa mãn. Buổi tối hai người đi tản bộ ở bờ biển, ngẫu nhiên đi nhà bếp làm chút điểm tâm nhỏ. Vì ngăn chặn hành vi nấu ăn như nấu độc dược của Snape, Harry liều mạng truyền bá khái niệm "không khác nhau mấy là được", kết quả vài ngày sau vẫn y hệt như cũ không chút hiệu quả, đối với Snape cắt đồ vật thành những khối bằng nhau đã thành bản năng. Cuối cùng Harry không thể không từ bỏ.
Những ngày tốt đẹp như vậy duy trì được 10 ngày. Buổi chiều ngày thứ 10, trang viên Prince đón chào bốn vị khách tôn quý.
Đám gia tinh tuy không biết bốn người họ là ai, nhưng huyết thống của Slytherin làm chúng nó kích động đến mức chỉ nhìn thấy mặt khách liền đập đầu vào tường.
Bốn vị sáng lập vào phòng khách ngồi xuống, gia tinh nhanh chóng bưng trà và điểm tâm tinh xảo lên.
"Hai người các ngươi, gần đây thế nào?" Salazar cười nói.
Harry mỉm cười gật đầu.
"Không cần lên lớp, không quá nhiều bài tập, thật sự rất thư thái."
Snape hung hăng liếc mắt nhìn cậu một cái, sau đó hỏi.
"Phía hiệu trưởng... Như thế nào rồi ?"
Sau khi kết thúc kỳ thi không lâu liền nghỉ hè, nên bọn họ không chờ đến lúc bốn vị sáng lập nói chuyện với Dumbledore. Cho nên hiện tại anh quan tâm nhất là vấn đề này.
Helga uống một ngụm hồng trà lạnh, chậm rãi nói.
"Người cùng y nói chuyện là ta. Chúng ta thương nghị một chút, để ba người bọn họ ở nơi bí mật gần đó."
Harry gật đầu lựa chọn như vậy quả thật tương đối ổn thoả.
"Đêm hôm đó, ta trực tiếp đi vào văn phòng của Dumbledore, y ngạc nhiên vì sao trong trường học lại xuất hiện người lạ mặt." Helga tiếp tục nói.
"Sau đó ta biểu lộ thân phận của mình."
Harry yên lặng đốt cho hiệu trưởng một ngọn nến, bị Hoan tổ tìm nói chuyện, phỏng chừng ai cũng bị hù chết.
"Sau đó thế nào?"
"Ta nói cho y biết, ta rất bất mãn với tình trạng hiện tại của Hogwarts, cũng hy vọng học kỳ sau y có thể từ chức, vị trí hiệu trưởng do ta tiếp nhận."
Harry: "..." Đây được gọi là lấy chức đè người trong truyền thuyết sao?
"Y đồng ý."
Harry: "..." xin hỏi Hufflepuff nữ sĩ, Dumbledore còn có quyền chọn lựa sao?
Cái này đừng nói Harry, ngay cả Snape cũng cạn lời, chỗ nào được gọi là đàm phán, rõ ràng là Hoan tổ đơn phương oanh tạc đương nhiệm hiệu trưởng.
"Y hỏi ta, làm thế nào trở lại Hogwarts, ba nhà sáng lập còn lại ở đâu, cùng với... Việc giáo sư mất tích đoạn thời gian trước có quan hệ gì với ta không."
"Người trả lời thế nào?"
Helga nói.
"Ta che dấu tin tức của Rowena, Godric và Salazar, thừa nhận việc Lockhart mất tích là do ta làm. Về phần làm cách nào ta ở đây... Ta nói đó là bí mật."
Như vậy liền quá thích hợp, Harry hơi hơi vuốt cằm.
"Sau đó thì sao? " cậu hỏi.
"Y nói với ta, hiện tại bộ phép thuật sẽ can thiệp vào sự vụ của Hogwarts, cho nên làm hiệu trưởng sẽ không dễ.".
"Vậy ngài nói như thế nào?"
"Ta nói không việc gì, ngươi cứ đem mọi chuyện bàn giao lại cho ta là được, chuyện khác không cần quan tâm."
Harry: "..." vì sao cậu lại não bổ ra cảnh tượng Dumbledore đang ăn bánh ngọt liền bị sặc vì câu nói này? Hoan tổ đại nhân, ngài rất nữ vương, như vậy có được không?
"Sau đó y liền không nói chuyện, chúng ta liền nói về tất cả sự vụ của Hogwarts. Ở tiệc khai giảng năm học mới y sẽ từ chức hiệu trưởng. Mặt khác ta còn nói cho y biết, vì tránh cho khủng hoảng không cần thiết, năm học tới ta sẽ dùng tên giả để nhậm chức." nói xong cô liền dùng đũa phép viết tiên mình.
"Heather Hella"
Dòng chữ màu xám biến mất rất nhanh trong không khí, giống như chưa từng xuất hiện. Cũng giống như Hufflepuff ôn nhu thiện lương trong nhận thức của Snape và Harry, vừa ra đi không trở lại.
Harry thu hồi tầm mắt, sau đó nhìn về phía Salazar.
"Lúc nào chúng ta có thể đi tìm Regulus Black?" Đây là mục đích mà bốn vị sáng lập đến trang viên Prince, chi nên cậu trực tiếp nói ra.
Salazar liếc nhìn Godric một cái.
"Mấy ngày nữa đi." y trả lời.
"Muốn cứu một người bị Âm thi tha đi mười mấy năm không phải chỉ mang người ra khỏi đó là được, Godric cần mượn nơi này để làm việc, hắn nói dụng cụ ở Hogwarts so ra kém hơn của thế gia độc dược, cho nên quyết định hai ngày này ở đây để ngao chế độc dược."
Tay bưng cà phê của Snape run rẩy một chút mà không ai nhận ra.
Đại khái cảm nhận được tâm tư của Snape, Godric cười nói.
"Nếu ngươi nguyện ý Severus, có thể cùng ta nghiên cứu."
Đôi mắt như hắc diệu thạch của Snape như phát ra ánh sáng. Harry nhịn không được mà nghi ngờ, nếu ngồi ở đây không phải là bốn vị sáng lập, thì có lẽ anh đã lập tức lôi sư tổ đại nhân đi phòng thí nghiệm nghiên cứu độc dược rồi.
"Mặt khác, ta có đem vài thứ đến, buổi tối cho con xem." Salazar nói với Harry .
Tuy nghi hoặc nhưng Harry vẫn bảo trì lễ phép, mỉm cười gật đầu.
"Vâng."
Kết thúc buổi trà chiều, Snape mang theo sư tổ đại nhân đến hầm rượu thuốc của trang viên Prince. Lần trước đi quá vội vàng nên chưa kịp kiểm tra, lần này trở về mới phát hiện, có chút tài liệu anh chưa từng nghe, thấy qua.
Harry nhất thời nhàm chán, kéo ba vị còn lại đến phòng bức hoạ ôn chuyện với học sinh cũ.
Vì thế trang viên Prince trải qua buổi chiều hôm nay bằng những tiếng thét vang vọng. Snape trong hầm rượu đang tiếp thu sự chỉ đạo của sư tổ, hận không thể làm thịt tiểu hỗn đản không an phận này!
Bữa tối gia tinh làm lúc nào cũng tinh xảo ngon miệng. Harry ngồi bên cạnh Snape, tao nhã cắt thịt bò. Mà trong lòng Snape yên lặng khinh bỉ tiểu hỗn đản hai mặt này.
"Xế chiều này, các ngươi đi xem bức hoạ của gia tộc Prince?" ăn xong một món, Godric buôn dao nĩa xuống, sau đó hỏi.
"Có nhìn thấy Scott Prince không?" đó là học sinh là hắn thích nhất ở ngàn năm trước. Lúc đối phương còn học ở Hogwarts, thì tạo nghệ về độc dược cũng đã sáng ngang với bậc thầy độc dược.
"Nhìn thấy." Helga nói.
"Câu nói đầu tiên khi mà y nhìn thấy chúng ta là hỏi ngươi ở đâu. Làm Salazar thương tâm quá sức."
Harry nhịn không được muốn cười. Nếu cậu nhớ không lầm thì gia tộc Prince đều là học sinh nhà Slytherin, khó trách Salazar không cao hứng.
Biết được bốn vị khách tôn quý sẽ ở đây vài ngày, đám gia tinh liền nhanh chóng dọn dẹp bốn phòng. Kết thúc bữa tối, Harry theo Salazar đến phòng ngủ, mà Snape lại theo sư tổ đến phòng thí nghiệm. Rowena chui đầu vào tàng thư của gia tộc Prince, Helga lôi kéo gia tinh nghiên cứu thực đơn mới.
Nhờ vào huyết thống của mình Salazar được gia tinh dọn cho căn phòng lớn nhất trang viên. Harry nhìn căn phòng còn xa hoa hơn phòng ngủ gia chủ, nhịn không được cười rộ lên.
"Làm sao vậy?" Salazar hỏi.
Harry lắc đầu nói.
"Con nghĩ, có phải gia tinh quét dọn dư một căn phòng rồi không."
Hiểu được cậu đang nói cái gì, Salazar cũng cười.
"Vấn đề này chờ Godric đến rồi hãy thảo luận." nói xong, y ra hiệu Harry ngồi lên ghế salong.
"Ngài định cho con xem cái gì?" Harry hỏi.
Salazar lấy túi không gian của mình ra, chỉ trong chốc lát, một đồ vật được khảm thuỷ tinh tím xuất hiện trong tay y.
"Kiếm?" Harry có chút kinh ngạc.
"Mật thất lầu ba Hogwarts?"
Từ xưa đến nay vũ khí của bộ tộc phù thuỷ luôn là đũa phép, bởi vì bọn họ có phép thuật. Cho nên trong ấn tượng của Harry, ở thời đại của Salazar, chỉ có kỵ sĩ hoặc quý tộc mới sử dụng kiếm.
Bất luận là Gryffindor các hạ hay Slytherin các hạ, đều xuất thân quý tộc, bởi vậy kiếm là đồ vật không thể thiếu, cho dù bọn họ là phù thủy. Harry không rõ vì sao đối phương lại mang theo cái này để cứu Regulus Black. Tất cả mọi người là phù thuỷ, sẽ dùng cách tấn công của Muggle sao?
Salazar gật đầu, sau đó cũng ngồi xuống ghế salong.
"Đối phó Âm thi không thể chỉ trông cậy vào phép thuật." y dùng âm thanh thanh lãnh chậm rãi nói.
"Chúng nó không có sinh mệnh, không có tư tưởng, không có tình cảm, chỉ nghe sự kêu gọi của phép thuật hắc ám. Một khi có người vi phạm mệnh lệnh của chủ nhân chúng nó giao, cho dù là ta, chúng nó cũng không ngần ngại nhào lên xé nát." nếu số lượng Âm thi đủ nhiều, thì so với lấy đũa phép đọc thần chú dài dòng thì kiếm ma pháp sẽ càng có tác dụng hơn.
Thoải mái trên mặt Harry biết mất, thay vào đó là sự nghiêm túc của một người từng trải qua chiến tranh, hiển nhiên cậu đã hiểu được khó khăn của việc này. Dù sao đời trước cậu chỉ cùng Dumbledore đến đó lấy trường sinh linh giá, mà lúc này đây, bọn họ phải đoạt một người không biết sống hay chết từ hồ Âm thi lạnh băng đó.