* Lâm Xuân Phụng nghe Thiếu Đông nói những lời này cô không nói gì bàn tay nhỏ nhắn mềm mại cô đưa lên vuốt ve gương mặt của Thiếu Đông, cô nhẹ nhàng nâng gương mặt của anh lên để anh đối diện với mình, Xuân Phụng ôn nhu cuối xuống hôn lên trên đôi môi đầy cuốn hút cùng ngọt ngào của anh, nụ hôn nhẹ nhàng cuốn hút, từ chút, từ chút một đã khiến cho Thiếu Đông bị lôi cuốn cùng mê mẩn nhiều hơn, và lúc này nụ hôn đã trở nên cuồng nhiệt mạnh mẽ hơn, sự khao khát được nhiều hơn nữa bắt đầu trổi dậy trong cơ thể của cả hai người.
Thiếu Đông nhanh tay nhẹ nhàng cởi xuống chiếc áo khoác ngoài của Xuân Phụng, bàn tay cậu nhẹ nhàng lướt trên làn da mịn màng trắng hồng của Xuân Phụng, nụ hôn di chuyển xuống cổ và đến vùng xương quai xanh xinh đẹp của cô, nụ hôn lướt tới đâu thì cả người Xuân Phụng đều nổi lên phản ứng mạnh như có một luồng điện chạy bên trong người, cô rung nhẹ cả người đều nổi lên ửng hồng tạo thêm cho Thiếu Đông sự hưng phấn cuồng nhiệt, khi nụ hôn của Thiếu Đông đến trước nơi đẫy đà phía trước của người con gái, cơ thể Thiếu Đông như muốn vỡ tung vì quá phấn khích, cậu nhẹ nhàng kéo xuống hai chiếc áo còn lại trên người Xuân Phụng xuống, cả đôi nhủ hoa trắng mịn, tròn mềm mại Thiếu Đông không thể nhẫn nhịn mà đặt một bàn tay lên một bên nhủ hoa mà xoa bóp, miệng cậu cũng nhanh ngậm lấy bên còn lại mà liếʍ láp ngon lành, Xuân Phụng lần đầu tiếp xúc thân mật như thế này với Thiếu Đông cô không biết làm cách nào để kiểm soát sự khó chịu kỳ lạ đang quành hành trong cơ thể, cô chỉ biết lên tiếng rên nhẹ để biểu lộ sự khó chịu này, nhưng cô nào biết vì tiếng rêи ɾỉ này đã làm cho Thiếu Đông bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tột độ, cậu không thể kìm hãm được sự ham muốn đang tăng dần trong cơ thể cậu.
Thiếu Đông càng lúc càng tiến xa hơn, cậu đặt Xuân Phụng nằm xuống giường, cậu mê mẩn hôn lên thân thể của cô, cậu cố tình mυ'ŧ thật mạnh trên da ý muốn để những dấu vết trên người cô để chứng minh rằng Xuân Phụng là của riêng một mình Thiếu Đông mà thôi, nụ hôn cậu lướt xuống nơi bí ẩn xinh đẹp của phái nữ, cậu nhẹ nhàng đặt ngón tay lên nơi vị trí nhạy cảm của Xuân Phụng mà vuốt nhẹ chỉ bên ngoài chiếc qυầи иᏂỏ màu hồng của cô, Xuân Phụng cả người liền rung rẫy vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá độ, cô không thể chịu được mà lại rên lớn, nơi đó bất ngờ có một dòng nước trong chảy ra làm ướt cả chiếc quần, Thiếu Đông bị một cảnh này thiêu đốt, cả cổ họng trở nên khô khan, Thiếu Đông nhanh tay kéo xuống chiếc qυầи иᏂỏ vướng víu ra khỏi, cậu tách nhẹ chân Xuân Phụng sang hai bên, đôi mắt Thiếu Đông mở to nhìn vào nơi xinh đẹp của cô, cậu nhanh chóng cuối mặt vào nơi xinh đẹp đó mà liếʍ mυ'ŧ vị ngọt của cô gái cậu yêu suốt ngần ấy năm, Thiếu Đông vừa đưa lưỡi liếʍ mυ'ŧ nơi đó thì cơ thể của Xuân Phụng cũng liền rung rẫy mà lêи đỉиɦ, trong hoa huyệt xinh đẹp dòng nước ngọt liền nhanh chảy ra nhiều hơn Thiếu Đông càng thích thú mà liếʍ láp vị ngọt của người con gái cậu yêu.
Cũng vào lúc Thiếu Đông muốn đưa vật cao ngạo của mình vào bên trong của Xuân Phụng thì ngoài cửa phòng có tiếng gõ cửa dồn dập,........cóc.......cóc.........cóc..........cóc, và tiếp theo là tiếng nói của mẹ cậu.
" Thiếu Đông con mau bế Xuân Phụng xuống dùng cơm còn phải cho con bé uống thuốc nữa, nhanh lên cả nhà đang đợi hai con đó " .
Thiếu Đông vừa nghe xong lời mẹ, cậu liền phải dừng lại động tác tiếp theo của mình, vì không được phóng thích nên cả gương mặt cậu liền đỏ lên vì tức cùng khó chịu và cũng vì ngại ngùng với Xuân Phụng, mà lúc này Xuân Phụng cũng vừa tỉnh táo lại từ trong cơn say tình, cả gương mặt cô đỏ vì xấu hổ, Thiếu Đông liền nhanh nhẹn mặc đồ vào cho cô và chính mình, cậu nhìn cô yêu thương đặt lên trán cô một nụ hôn, cậu giọng trầm trầm nói vào tai cô .
" Anh cho em nợ lần này, lần sau anh sẽ lấy cả vốn lẫn lời đó vợ yêu của anh" .