Quan Sách

Chương 399: Lễ mọn

Phương Uyển Kỳ gần đây thường xuyên chạy qua nhà Trần Kinh.

Trần Kinh đã chuyển tới một ngôi nhà mới, ở đây thì điều kiện sống rộng rãi và thoải mái hơn, nghiễm nhiên là cuộc sống cũng tốt hơn, nó rất phù hợp với đẳng cấp của Phương Uyển Kỳ, cho nên cô ta thường xuyên mượn cớ tới nhà Trần Kinh chơi.

Nói không khoa trương thì trong lòng Phương Uyển Kỳ đã có một kế hoạch tác chiến cụ thể đối với Trần Kinh, hơn nữa tâm ý của Trần Kinh thế nào cô đã rõ cả rồi!

Có hai việc mà nếu Phương Uyển Kỳ nắm bắt được thì sẽ thành công.

Việc thứ nhất đó là em gái của Trần Kinh-Trần Xán chuẩn bị tới Đức Cao đàm phán về một hợp đồng kinh doanh máy tính và sẽ ở nhờ nhà Trần Kinh, mà hôm đó thì Phương Uyển Kỳ cũng tới nhà của Trần Kinh, vì thế hai người đã gặp nhau.

Lúc đó Phương Uyển Kỳ liền phát huy ngay khả năng nhà báo sẵn có của mình, không tốn một chút sức nào, mà khiến cô và Trần Xán từ chỗ xa lạ đã trở thành bạn của nhau.

Hơn nữa việc làm ăn của Trần Xán cũng nhờ có sự giúp đỡ của Phương Uyển Kỳ mà diễn ra một cách thuận lợi.

Trần Xán sau khi tiếp xúc với Phương Uyển Kỳ, biết được Phương Uyển Kỳ là một nhà báo và cũng biết được cô có tình cảm với Trần Kinh, trong lòng rất vui và hài lòng về người con gái ấy. Lúc Trần Kinh tiễn cô ta, ở bến xe hai người từ biệt nhau.

Trần Xán thần bí kéo Trần Kinh lại và nói:

-Anh, người này anh phải giữ cho chắc, nhà báo Phương rất được, anh hãy chọn thời gian thích hợp dẫn chị ấy về nhà ta chơi, để cho bố mẹ vui nhé!

Trần Kinh ngơ ngẩn đứng im tại chỗ, hắn muốn giải thích cái gì đấy, nhưng lúc này một chữ hắn cũng không nói ra được.

Ý nghĩ đầu tiên trong đầu của Trần Kình là tại sao quan hệ giữa hắn và Phương Uyển Kỳ tự nhiên trở lên thân thiết như vậy?

Còn một chuyện nữa là, quan hệ giữa Trần Kinh và Phương Liên Kiệt cũng rất tốt đẹp.

Có thể nói, bây giờ bất cứ lúc nào cũng có thể tìm Trần Kinh nói chuyện, vì đằng sau có Phương Uyển Kỳ thúc đẩy rồi.

Đây không chỉ là giúp đỡ Phương Liên Kiệt, mà còn để trừ bỏ cái tính công tử nhà giàu, luôn nghĩ mình hơn người khác của cậu ta đi, để cậu ta nhận ra là có rất nhiều đối thủ đang cạnh trạnh với cậu ta. Mặt khác, thông qua Phương Liên Kiệt để giúp Trần Kinh hiểu rõ về hoàn cảnh và xuất thân của Phương Uyển Kỳ.

Phương Uyển Kỳ và Trần Kinh đã quen biết nhau lâu rồi, nhưng hai người chưa bao giờ hỏi về gia đình của nhau.

Trần Kinh chỉ biết cô là người Bắc Kinh, chứ không biết cô lại là một người có quyền thế như vậy. Nhưng từ trước tới giờ cũng chưa tìm hiểu về gia đình của Phương Uyển Kỳ.

Nhưng thông qua Phương Liên Kiệt, Trần Kinh cũng dần biết được gia đình của Phương Uyển Kỳ như thế nào.

Anh chị em nhà họ Phương rất đông, nhưng Phương Liên Kiệt và Phương Uyển Kỳ là hai chị em ruột, có thể khiến Phương Liên Kiệt chấp nhận và tán thưởng Trần Kinh thì Phương Uyển Kỳ đã rất khổ tâm.

Cô rất hiểu con người của Trần Kinh, nhìn bề ngoài thì có vẻ rất hiền hòa, hiểu đạo làm quan, xử lý công việc thì rất cẩn thận.

Nhưng thực ra Trần Kinh cũng là một người rất cao ngạo.

Phương Uyển Kỳ là một người rất là thông minh và sắc sảo, ngay lần đầu tiên tiếp xúc với Trần Kinh cô đã cảm nhận được việc Trần Kinh đối với nhà họ Phương không có thiện cảm.

Giờ khiến cho quan hệ giữa Phương Liên Kiệt và Trần Kinh tốt hơn, đều là nhờ vào sự khéo léo của Phương Uyển Kỳ cả.

Phương Liên Kiệt ở cơ quan luôn gặp khó khăn, và cũng cần có người bên cạnh chỉ bảo cậu ta, hơn nữa, Phương Liên Kiệt là hi vọng mới của nhà họ Phương, điều này không cần phải bàn luận nữa.

Thông qua Phương Liên Kiệt để cậu ta giới thiệu với Trần Kinh về bố mẹ và những người khác trong nhà họ Phương, đều là do Phương Uyển Kỳ sắp đặt.

Nhưng cô cũng không nghĩ rằng quan hệ giữa Phương Liên Kiệt và Trần Kinh lại trở nên thân thiết như vậy. Nhìn Phương Liên Kiệt tôn trọng Trần Kinh như vậy, bản thân cô cũng phải nhìn lại Trần Kinh một lần, vì cô thấy, trong con người Trần Kinh còn ẩn chứa nhiều điều …



Lúc Vương Thanh đến chơi nhà Trần Kinh, anh ta rất lo lắng, trên tay cầm một cây thuốc và đặc sản địa phương, thấp thỏm đứng gọi cửa nhà Trần Kinh.

Tặng quà cho người khác Vương Thanh rất ít khi làm, vì vậy có cảm giác không quen, trong lòng thì thấy rất khó chịu, như đi ăn trộm vậy.

-Đến rồi

Tiếng của một người con gái ở trong nhà vọng ra, Vương Thanh mở to mắt khi nhìn thấy người con gái đứng trước cổng.

Cô gái đó hơi gầy nhưng nhìn rất là sắc sảo, miệng thì đang cười, toàn thân toát lên khí chất rất là đặc biệt.

Vừa đẹp lại vừa giỏi giang, hai điều này kết hợp với nhau tạo ra một sự hấp dẫn rất là đặc biệt.

-Xin hỏi…đây có phải là nhà của Phó bí thư Trần không?

Vì lưỡi của Vương Thanh hơi to nên nói chuyện hay bị vấp .

Cô gái ôn tồn cười với anh ta, sau đó quay người gọi:

-Trần Kinh, Trần Kinh …anh có khách!

Cô gái lấy một đôi giày để xuống đất, Vương Thanh thay giày xong, vừa lúc đó Trần Kinh từ bếp đi lên, vẫn đeo tạp dề trên người, so với những lúc ở ngoài thì như là hai người khác nhau vậy.

-Phó bí thư Trần, chào anh!

Vương Thanh vội nói.

Trần Kinh nheo mắt nhìn Vương Thanh nói:

-Tôi còn tưởng là ai, hóa ra là Vương chủ nhiệm à! Anh ngồi trước đi, tôi đi pha một ấm trà đã!

Trần Kinh quay lại nhà bếp, một lúc trở ra, trên người đã cởi bỏ tạp dề, tay cũng đã lau khổ.

Vương Thanh ngồi trên sô pha, chú tâm quan sát bố trí căn nhà của Trần Kinh.

Trước khi đến anh ta cũng đã tìm hiểu kĩ về Trần Kinh, sớm đã biết Trần Kinh có tiền, là thành viên Quận ủy, ít kẻ có tiền như vậy.

Nhưng khi đến nhà của Trần Kinh, cảm thấy bố trí của căn nhà rất gần gũi, anh ta hơi sốc.

Nhìn vào bố trí và đồ vật trang trí trong nhà của Trần Kinh, thì căn nhà này khoảng mười mấy vạn tệ cũng không đủ.

Hiện nay, thu nhập một năm của một công chức khoảng một vạn hơn, muốn có một căn hộ thế này, thì một công chức phải không ăn không uống cả chục năm mới đủ tiền mua.

Vợ của Vương Thanh đã muốn có một căn hộ từ lâu, nhưng không có tiền mua, đến bây giờ vẫn phải sống ở căn nhà cũ mà chính phủ cấp cho, bao giờ mới sánh được với căn phòng này.

Nhìn thấy căn phòng này, Vương Thanh lại nhìn những món quà mà anh ta mang đến đây, có chút không xứng.

Theo ý của vợ anh ta thì lần này phải bỏ chút tiền để tặng quà cho Trần Kinh, giọng điệu của Vương Thục Phân rất kiên quyết nói:

-Lão Vương, anh cũng biết ai là người đã đề bạt anh, anh cũng biết là mình phải cảm ơn ai, điều kiện gia đình phó bí thư Trần rất tốt, chúng ta phải tặng quà thế nào phù hợp với danh giá của người ta

Quà mà không xứng thì chi bằng không tặng còn hơn!

Vương Thanh chăm chú nghe vợ nói và chuẩn bị tiền ra mua quà.

Nhưng nghĩ lại, bí thư Đàm đã giới thiệu anh ta với phó bí thư Trần, nghe bí thư Đàm Dương nói thì, ông ta với cả bí thư Trần rất ít qua lại với nhau.

Vương Thanh rất hiểu Tân Dương, ông ta rất ghét việc cấp dưới tặng quà, đặc biệt là những món quà đắt tiền, quà càng to thì đến đến lúc bí thư Đàm cũng sẽ bị phê bình.

Mặc dù bí thư Đàm và phó bí thư Trần ít qua lại với nhau, nhưng thái độ của hai người với nhau cũng được.

Hơn nữa, phó bí thư Trần vẫn còn trẻ, là lúc có nhiều đất để trổ tài, hắn sẽ nhận đại lễ của anh ta?

Vừa nghĩ vậy, Vương Thanh chợt thấy anh ta nên có ý một chút, vì vậy đã mua phần lễ nhỏ tới đây.

Nhưng trong lòng có những suy nghĩ kì quái và phức tạp như vậy.

Trước khi bước vào thì trong lòng đầy tự tin, cảm thấy anh ta nên làm vậy, nhưng ngồi ở đây rồi, nhìn xung quanh, ý nghĩ lúc đầu của anh ta bị lung lay.

Tiếp xúc nhiều với Trần Kinh anh ta thấy được tuổi trẻ của Trần Kinh.

Hơn nữa, khi ở nhà, hắn ăn mặc rất là bình thường, giống như cậu thanh niên bên cạnh nhà anh ta vậy.

Vương Thanh có chút hoảng hốt vì anh ta không thể tin được một người lãnh đạo trẻ tuổi như vậy đã đề bạt anh ta, cho anh ta cơ hội.

-Vương chủ nhiệm, tôi và anh không quen thân lắm, nhưng danh tiếng của anh thì tôi đã nghe nhiều rồi! Lần trước tôi và bí thư Tân nói chuyện với nhau, có nói qua về vấn đề cán bộ của Đức Thủy, người đầu tiên mà anh ấy giới thiệu chính là anh! Nói thật với anh, anh ấy đánh giá anh rất cao đó.

Cũng vì anh ấy đánh giá anh cao nên tôi đã nhờ bộ phận tổ chức tìm anh để nói chuyện, tìm hiểu tình hình của anh, nhìn về những điều trước đây thì đều tốt cả!

Trần Kinh thản nhiên nói.

Vương Thanh giật mình, vội vàng thoát ra khỏi dòng suy nghĩ phức tạp nãy giờ của anh ta, chính thức ngồi nói chuyện với Trần Kinh.

Đây là lần đầu tiên tiếp xúc với Trần Kinh, nên anh ta hiểu lần nói chuyện này rất quan trọng.

Thử nghĩ, Trần Kinh một mình tới Đức Thủy, lúc mới tới Đức Thủy, ai ai trong Đức Thủy cũng đều bàn luận về việc này, lúc đó ai có thể tưởng tượng được Trần Kinh lại có ngày như hôm nay?

Có thể giữ một vị trí ổn định ở Đức Thủy, hơn nữa lai có mối quan hệ rất tốt với bí thư Lưu, từ đây có thể thấy rõ năng lực của Trần Kinh.

Ở độ tuổi như vậy mà đã có thể làm tới chức phó bí thư, chắc chắn làm việc phải cẩn thận, không thể dễ dàng làm mất vị trí đó được.

Trần Kinh hỏi Vương Thanh những việc liên quan tới Liên Hoa.

Rất may là mấy ngày trước Vương Thanh cũng có tìm hiểu về việc này, anh ta chỉ ra sự cố phá hoại Liên Hoa, nguyên nhân cơ bản nằm ở chỗ chúng không thể liên kết được với nhau.

Chính phủ không chủ động đi vào dân để tìm hiểu sự tình, thái độ thì không thành thật thẳng thắn, họ luôn nghĩ rằng nhân dân chỉ biết bảo vệ quyền lợi và lợi ích riêng của mình.

Những đánh giá nhận xét sai lầm đó đã dẫn đến việc các tổ chức Đảng và chính phủ đang xa rời nhân dân, xa rời nhân dân, sẽ không có cách nào nắm bắt động thái tư tưởng của dân, vì thế cũng không hiểu rõ được hành động và tâm lý của dân, có cái kết quả này chính là do nguyên nhân cơ bản này dẫn đến.

Vương Thanh nói đúng điểm mấu chốt, Trần Kinh đã nghe rất nhiều báo cáo về vấn đề Liên Hoa này, duy chỉ có báo cáo này của Vương Thanh là khiến hắn nghe vừa ý nhất.

Xem ra, Vương Thanh đúng là người có thể dùng rồi.

Thực ra thì thời gian trước Trần Kinh là người được cử đi để xử lý vụ việc ở Liên Hoa này, đi sâu vào dân để tìm hiểu.

Hỏi thăm dân ở vùng Liên Hoa, thực sự lắng nghe tiếng nói của dân, trên cơ sở đó, bắt đầu làm việc, đưa ra những chính sách sao cho phù hợp với họ nhất.

Vấn đề của Liên Hoa, về cơ bản trước đây Trần Kinh cũng đã giải quyết xong rồi, hiện giờ là phải tìm một người quản lý khu vực này, tiếp tục duy trì điều đó.

Không thể bỏ qua đó là giao thông của Liên Hoa chính là khu vực trọng điểm của Đức Thủy, sự đoàn kết ổn định của khu vực này có ảnh hưởng trực tiếp đến sự ổn định và đoàn kết của Đức Thủy.

Trần Kinh giờ đang gánh trên vai trách nhiệm nặng nề, hắn cần một tổ chức phải đoàn kết với nhau, thì bao nhiêu khó khăn cũng có thể vượt qua!