*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quyển 3: Vang Danh Đông Vực.
Tử thành là một đại thành không thuộc quản chế của các tông môn tại đông vực, mặc dù không chịu sự quản chế của bất cứ thế lực nào nhưng Tử thành lại vững đứng theo năm tháng không sụp đỗ.
Tử thành còn có một tên gọi khác là gϊếŧ chóc đô thành, nó có tên này bởi vì tại nơi đây việc chém gϊếŧ lẫn nhau là chuyện như cơm bữa hằng ngày, ngươi gϊếŧ, ta gϊếŧ, tại nơi đây không nhìn ngươi từ thế lực nào đến, chỉ còn thực lực mới có thể sinh tồn tại nơi gϊếŧ chóc đẫm máu này.
Gần tử thành có một sơn lâm, nơi đây thường tụ tập những lệ quỷ oan hồn, cũng là địa điểm thích hợp để tu sĩ chém gϊếŧ đoạt bảo.
Trên bầu trời đen tối phía trên, một đạo lưu tinh xẹt qua rồi dừng lại tại sơn lâm phía trên.
" Ngươi rốt cuộc đến nơi này làm gì, nếu trúc cơ không phải trong tông môn thích hợp nhất sao." Lưu Nhiên ôm lấy mềm yếu thân thể Mộ Ly, ánh mắt khó hiểu nhìn nàng hỏi.
" Dùng thổ độn thuật đưa ta xuống dưới." Mộ Ly yếu ớt nói, hiện tại thể lực của nàng đang trên bờ vực nguy hiểm, bởi vì thần thức tăng trưởng quá mạnh nên khiến thân thể mất đi kiểm soát.
" Bên dưới, ở dưới có một đầu âm dương địa mạch, ngươi muốn xuống đó." Lưu Nhiên tò mò hỏi.
" Ừm, đưa ta xuống đó mọi chuyện còn lại cứ để ta lo." Mộ Ly gật đầu trả lời, lại không quên thúc dục hắn.
Lưu Nhiên thấy nàng như vậy liền chỉ nghe theo, cơ thể bay xuống sơn lâm phía dưới, một lớp cát vàng bao quanh lấy thân thể cả hai sau đó từ từ tiến nhập bên dưới đại địa.
Lưu Nhiên ôm lấy Mộ Ly tiến nhập đại địa sâu không biết bao nhiêu, chỉ biết cả hai đã mất hai canh giờ đồng hồ để tìm thấy địa mạch nơi.
" Thế nào, nơi đây được chứ." Lưu Nhiên hỏi, trước mắt bọn họ là hang động ngầm rộng lớn, trãi dài không thấy điểm cuối.
" Nơi đây cách địa mạch khá gần, rất thích hợp để ta đột phá, trước hết ta cần làm một số trận pháp, đến lúc đó ngươi có thể rời đi." Mộ Ly nhỏ giọng nói.
" Ta ở nơi này hộ pháp cho ngươi." Lưu Nhiên lo lắng cho an toàn của nàng nên không muốn rời đi trước.
" Không cần lo lắng cho ta, ngươi nếu tiếp tục ở đây rất dễ bị người khác phát hiện, ta đã có trận pháp nên rất an toàn, mặt khác ta cần ngươi giúp một việc, về tông môn thông báo giúp tôn ta, bảo hắn ta cần tám năm tĩnh tâm." Mộ Ly vỗ vỗ vai Lưu Nhiên để trấn an hắn, thân cố dùng sức lấy ra hơn trăm loại trận mâm.
" Tĩnh tâm, ngươi không phải không có việc gì sao." Lưu Nhiên ngạc nhiên, cái gọi là tĩnh tâm chính là tu sĩ một loại rèn luyện tâm cảnh, đa số tu sĩ tâm cảnh không yên sẽ tĩnh tâm tìm hiểu tâm cảnh bản thân, hoặc là hồng trần lịch lãm.
" Bởi vì tịnh hoá oán hồn cùng hung khí của cùng kỳ quá nhiều, mặc dù đã áp chế nhưng tinh thần không yên, tâm cảnh không tĩnh lặng như trước." Mộ Ly trong lúc bày trận thuận tiện giải thích cho hắn biết tình cảnh của nàng hiện tại.
Mộ Ly lần này mặc dù gặp được cơ duyên rất nhiều, nhưng bên cạnh đó tai hoạ cũng không ít, chưa nói đến thân thể sắp mất kiểm soát, tâm cảnh bởi vì liên tiếp bị ngoại vật quấy nhiễu mà bắt đầu xuất hiện bạo động, không nói tới nàng cho dù là tiên nhân cũng sẽ bị ảnh hưởng không nhiều cũng ít.
" Được rồi, vậy ta về bẩm báo cho Mục trưởng lão, ngươi tại đây bảo trọng." Lưu Nhiên nhìn nàng bố trí trận pháp đã muốn xong liền nhắn nhủ một hai mới yên lòng.
" Còn nữa, tám năm sau chính là đông vực thiên tài tranh đấu, tất cả trúc cơ tu sĩ đều sẽ tham gia, ngươi nhớ lấy đừng bỏ lỡ."
" Đã nhớ, bảo trọng." Mộ Ly ngồi xếp bằng nhàn nhạt trả lời.
" Bảo trọng, tám năm sau gặp lại." Lưu Nhiên trước khi đi vẫn không nỡ, quay đầu lại nhìn đã không thấy nàng thân ảnh.
Mộ Ly ngồi bên trong dày đặc trận pháp, cho dù là một con muỗi cũng không lọt vào bên trong, không những có phòng thủ trận pháp cùng huyễn trận, một số trợ trận cũng không thiếu. Trong đó có một loạt trận pháp giúp thanh lọc linh khí, một loại tách thiên địa linh khí bên trong chỉ nhận thuỷ mộc linh khí cùng âm dương nhị khí. Đây là Mộ Ly đã chuẩn bị từng bước từ trước, cho dù là kim đan đến nàng cũng không sợ bị cắt đứt đột phá.
Điều chỉnh lấy tâm tình, Mộ Ly từ trong không gian lấy ra một hộp ngọc, hộp ngọc vừa mở ra, một cổ thanh thuần mùi thơm xông vào mũi của nàng.
Đó là một gốc xinh đẹp bông hoa, cánh hoa trong suốt như thuỷ tinh, nhưng lại mềm mại như lụa mỏng, bên trong lớp lớp đoá hoa, một màu tiên diễm kim sắc như tôn lên vẽ đẹp thoát tục cao quý.
Mộ Ly trong lúc đi đến đây đã tích luỹ linh khí trong cở thể đến đỉnh phong, nên lúc này không cần tĩnh dưỡng hồi phục. Nàng trực tiếp cho Tư Niệm hoa nhập khẩu, một cổ ấm lạnh đối lập lực lượng lan toả từ yếu hầu của nàng, sau đó du nhập xuống đan điền.
Mộ Ly thần thức bắt đầu điều động, nhìn bên trong đan điền tư niệm hoa lực lượng mạnh mẽ, nàng cảm thấy đan điền bên dưới bị phình chướng căn cứng, thúc dục thần niệm điều khiển nhị khí đến đại huyệt cuối cùng, Âm Dương khiếu.
Âm Dương Khiếu tối sầm không động tĩnh, lúc này cảm nhận đến lực lượng bên ngoài liền tham lam hút lấy, khác với bát khiếu còn lại, đại khiếu huyệt cuối cùng như vật sống giống như, nó không ngăn cản linh khí bên ngoài xâm nhập mà tham lam nuốt lấy như một cái động không đáy.
Bá đạo dồi dào lực lượng của tư niệm hoa như thức ăn yêu thích, âm dương khiếu phía trên bắt đầu xuất hiệm lốm đốm ánh sáng như lưu ly ngọc thạch. Mộ Ly thấy thời cơ đã đến, đầu niệm công pháp tham lam hấp thu xung quanh âm dương linh lực, một trắng một đen nhị khí được dẫn dắt từ kinh mạch đi đến khiếu huyệt bên cạnh, cùng tư niệm hoa lực lượng đồng căn dung nhập lẫn nhau, như đại hà mạnh mẽ đổ về, khiếu huyệt bên trên nhanh chóng lan tràn lưu ly quang sắc, cho đến khi lực lượng của tư niệm hoa không còn, khiếu huyệt tối sầm như hắc vực đã biến thành ngọc lưu ly đá quý.
" Răng rắc."
Khiếu huyệt bên trên bổng xuất hiện vết rạn nứt, rất nhanh lan đi như một mạng nhện không có quy luật, nhưng sau một màn đó lại là một dị biến khiến Mộ Ly hoảng sợ, bát khiếu phát sáng còn lại cũng trong quá trình rạn nứt, tình trạng như vậy Mộ Ly không ngờ trước được, nàng cũng không biết tiếp theo nên làm thế nào, bởi vì lúc này nàng không thể kiểm soát được nữa.
" Ba, ba, ba, ba, ba, ba, ba, ba, ba."
Cửu đại khiếu bổng phát ra thanh âm, liên tiếp tiếng đỗ vỡ như thuỷ tinh đập vỡ, sau lúc đó, khiếu huyết phía trên bổng bạo phát ra cường đại quang mang, xung quanh linh khí bổng tuông trào về phía Mộ Ly.
Như quái vật không biết no, nó đói khát như muốn nuốt sạch cả linh khí xung quanh không gian, Mộ Ly thân thể phình to như bơm hơi, trên người gân mạch nổi xanh lên thập phần kinh tởm, ngay sau đó, những tiếng xé thịt phát ra, Mộ Ly da thịt trắng nõn phía trên xuất hiện vết hở không ngừng trào ra máu huyết.
Bổng một loại thần bí lực lượng phát ra từ cửu đại khiếu huyệt, bên tron cơ thể bạo ngược linh khí như bị trấn an yên tĩnh lại, như trăm sông đổ ầm về một bể, cửu đại khiếu huyệt bên này như bể chứa linh khí hút sạch bạo ngược linh khí còn một mống.
Chớp mắt dị biến quá nhanh khiến Mộ Ly không kịp kêu rên, cảm nhận yên tĩnh trở lại, Mộ Ly bắt đầu cảm thấy cơ thể khác biệt, vốn hư thoát không chịu không chế cơ thể đã trở lại bình thường kiểm soát, không những vậy có một loại mơ hồ cảm nhận từ thân thể nàng lúc này.
Cơ thể như một phen cải tạo, tất cả giác quan như tiến vào một tầm cao mới, được đề cao hơn trước rất nhiều, Mộ Ly cảm thấy, cơ thể như một loại cân bằng mà trước đây nàng chưa có được, nếu theo thuyết lý âm dương, cơ thể nàng hiện tại chính là âm dương cân bằng thể chất, thành tựu thuần khiết thể chất.
Thần niệm du tẩu đến khiếu huyệt, lúc này đây trước mắt Mộ Ly không còn lại cửu đại khiếu huyệt như trước, chính xác nó vẫn là cửu đại khiếu huyệt nhưng bề ngoài đã thay đổi rất nhiều.
Nếu khiếu huyệt lúc trước như ngọc thạch sáng bóng, thì lúc này khiếu huyệt trong suốt như không khí, mặc dù nhìn nó yếu ớt, nhưng Mộ Ly cảm nhận cửu đại khiếu huyệt bên trên có một tầng vững chắc phòng ngự, thậm chí sức bền còn hơn gấp trăm lần bát đại khiếu huyệt lúc trước.
" Thì ra đây là khác biết giữa cửu khiếu cùng bát khiếu sau khi hoàn toàn khai thông." Mộ Ly cảm nhận thân thể của mình một hồi, sau đó dùng tịnh trần thuật làm sạch thân thể dơ bẩn bên ngoài.
Mộ Ly da thịt vốn đã trắng bóng như ngọc lúc này càng thêm tinh khiết không một điểm ô bẩn, lỗ chân lông cho dù là ánh mắt của tu sĩ cũng không thấy rõ được, không những vậy, một loại mùi hương cơ thể phát ra khiến người bên cạnh tinh thần sảng khoái.
" Khiếu huyệt đã thông, việc kế tiếp chính là đột phá trúc cơ." Mộ Ly chuẩn bị một bộ pháp y mới, dò xét xung quanh động tĩnh vẫn không có dị trạng liền yên tâm nhập vị đột phá trúc cơ.
Tg: hôm qua đi chơi đã rồi ha, nghĩ một ngày khoẻ con mắt ghê......