*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trúc cơ, là một bước quan trọng trong tu luyện, là căn cơ tiền đề cho sự phát triển về sau của tu sĩ. Tu sĩ trúc cơ chính là một sự việc trọng đại, đại đa số tu sĩ sẽ lựa chọn trúc cơ ở những nơi không người hoặc có tông môn che chỡ.
Mộ Ly ngồi bên trong dày đặc trận pháp, lúc này nàng đang chuẩn bị cho trúc cơ sắp tới.
Việc đầu tiên nàng cần làm chính là tích luỹ linh khí trong cơ thể trở nên tràn đầy, cho đến khi linh khí không thể nào dung nạp vào được nữa thì cũng là lúc thích hợp để trúc cơ, đây cũng là cách mà tu sĩ không dùng đến trúc cơ đan.
Mộ Ly tham lam hấp thu linh khí xung, dẫn dắt chúng tràn đầy vào cửu đại khiếu huyệt, mặc dù đơn giản nhưng lại tốn rất nhiều thời gian để Mộ Ly có thể bổ đầy.
Không biết đến ngày thứ mấy, cửu đại khiếu huyết cùng đan điền rốt cuộc đã tràn đầy, trong đan điền Mộ Ly lúc này đã tràn ngập linh lực thập chí có dấu hiệu bình chướng.
Nhưng Mộ Ly vẫn chưa muốn bắt tay vào đột phá, nàng đang chờ đợi thời cơ.
Bởi vì nơi đây là một gϊếŧ chóc chi thành, hay chính xác hơn là một bãi tha ma, cũng bởi vì sát khí quá nặng nên đã ảnh hưởng đến sự cân bằng của âm dương nhãn bên dưới. Mộ Ly chờ đợi thời cơ chính là chờ đợi ngày mà chí dương mạnh mẽ có thể áp chế đi sát khí quá nặng này.
Kiên nhẫn, chờ đợi, điều cần làm của nàng lúc này chính là kiên nhẫn chờ đợi thiên thời địa lợi, nàng lúc này như lão tăng nhập định, vô hỉ vô ưu mà nhập vào trạng thái vô vi.
Bất chợt cho đến một ngày, mặt trời phá lệ nóng bức hơn mọi khi, các tu sĩ mặc dù không bị những chuyện này ảnh hưởng nhưng cũng không muốn xuất thành hại thân.
Bên dưới địa mạch linh nhãn, Mộ Ly bắt đầu thúc dục công pháp, vốn trầm ổn vô ba linh lực bên trong đan điền lúc này trở nên gợn sóng như sóng biển sắp nổi lên. Theo công pháp thúc dục mỗi lúc một nhanh, linh lực trong cơ thể càng trở nên sôi sục, cùng lúc đó linh lực bắt đầu di chuyển theo hình xoắn ốc.
Thời gian trôi qua, cho đến khi mặt trời lên đến đỉnh điểm, nhiệt độ xung quanh vốn âm lãnh lúc này đã trỡ nên nóng nực, bên trong đan điền Mộ Ly, thuỷ mộc linh lực lúc này như một cổ lốc xoáy mạnh mẽ, xung quanh linh lực bắt đầu bị co rút vào trong lốc xoáy.
Linh lực lốc xoáy mỗi lúc chuyển động sẽ thôn phệ trong cơ thể tất cả linh khí, cho đến khi linh khí sót lại không còn Mộ Ly mới bắt đầu thả phong bế bên trong cửu khiếu, như một tham lam vòi rồng, linh lực lốc xoáy không ngừng hút đi tất cả linh khí của khiếu huyệt cung cấp, nhìn thấy tình cảnh này, Mộ Ly bắt đầu hấp thu xung quanh từ bên ngoài thiên địa linh khí. Mỗi lỗ chân lông được mỡ rộng ra, cơ thể phía trên là hàng tỉ cái máy hút không ngừng thôn phệ thiên địa linh khí xung quanh, bởi vì lực hút quá mạnh và nhanh khiến bán kính xung quanh nàng ba mét liền hình thành một linh khí kén.
Thời gian chậm chạp trôi qua, ba mét đường kính kén linh khí trở thành năm mét đường kính, thậm chí đang có dấu hiệu mở rộng.
Sâm lâm phía trên bổng nhiên xuất hiện dấu hiệu linh khí thiếu hụt khiến xung quanh tu sĩ cảm thấy quái lạ, nhưng bởi vì địa mạch bên dưới quá sâu nên không ai biết được phía dưới đang có người tác quái.
Tình trạng kéo dài cho tới bảy ngày, tu sĩ ban đầu tò mò do thám nhưng không hiểu nguyên nhân rõ ràng, cũng trong bảy ngày này, một số nhóm tu sĩ đã thừa cơ gϊếŧ người đoạt bảo, khiến không ít tu sĩ bỏ cuộc do thám tình hình sâm lâm.
Đêm, mờ ảo thanh khiết ánh trăng chiếu gọi xuống vạn vật bên dưới, tiếng gió lướt qua những tán cây như tiếng thì thầm của rừng rậm vĩ đại.
" Đại ca, hôm nay xem ra chúng ta thu hoạch không ít." Một tên thấp lùn tu sĩ cầm trong tay túi trữ vật, trên mặt không giấu đi vẽ tham lam bỉ ổi.
" Đây mới là nhóm thứ ba, trong bảy ngày này là hôm nay thu hoạch thấp nhất, cũng không thể trách được, bởi vì chúng ta làm việc quá cao điệu nên những tên chuột nhắt đó không giám lộ diện." Một tên trúc cơ sơ kỳ nam tu có khuôn mặt quái dị lên tiếng, hắn ánh mắt híp như mắt chuột, tại nhọn lưng khù, nhìn qua không giống tu sĩ đại phái.
" Lão tam nói đúng, cho dù nơi đây xuất hiện dị bảo chúng ta cũng không kịp tới tay, chi bằng thừa cơ hội này kiếm chút lợi lộc, có trách thì trách bọn chúng tham lam." Một tên thô kệch nam nhân có vẽ như cầm đầu nhóm năm người, nhìn thân khí tức có vẻ mới đột phá trúc cơ trung kỳ không lâu.
" Lão đại, ngươi cũng cho rằng linh bảo xuất thế sao, ta lại thấy không giống như vậy, ta cho rằng có người đột phá nguyên nhân, nếu không phải như vậy thì làm sao bọn kim đan lão quái không nhúng tay dò xét, phải biết lúc chúng ta đột phá trúc cơ cũng xãy ra tương tự tình huống như vậy, chỉ có điều không có thanh thế quá lớn như bây giờ." Duy nhất nữ tu sĩ lên tiếng, bên trong năm người nàng là người có đầu óc linh hoạt nhất, đôi mắt giảo hoạt đó có thể nhìn ra được nữ nhân này có đầu óc rất biết tính toán.
" Tứ muội lời nói cũng có lý, nhưng cho dù là người hay là vật nếu chúng ta gặp được sẽ không buôn tha cho." Lão đại trầm ngâm lên tiếng, trong lúc bọn họ nói chuyện những người còn lại đã xử lý xung quanh xác chết, thật ra chủ yếu là tìm kiếm trên người bọn họ di vật.
" Lão đại ngươi xem." Gầy ốm nam tu sĩ bổng hô lớn, theo hướng tay chỉ của hắn, bốn người còn lại nhìn theo hướng đó.
Mặt đất đằng xa bổng nhô ra một đoá ướŧ áŧ diễm lệ nụ hoa hồng, nụ hoa to lớn không giống một bình thường loại hoa, theo những cánh hoa nở ra là một cổ hương khí khiến người hít phải như nhập vào một loại trạng thái dục tiên dục tử.
" Cẩn thận đừng hít hương khí này vào." Lão đại nhóm người hoảng hốt lên tiếng, nhưng nhìn lại chỉ còn thấy mỗi hắn cùng lão nhị là trong trạng thái tỉnh táo, những người còn lại lúc này đã trở nên mất đi lí trí, mặt hiện một tầng ửng hồng, hơi thở trở nên dồn dập nóng bỏng, theo đó mồ hôi không ngừng xuất ra khiên tay chân bọn họ mất đi kiểm xoát cỡi bỏ y phục trên người.
" Lão nhị ngươi không sao chứ." Lão đại nhìn những người còn lại, lúc này quay sang lão nhị đang chật vật chống cự, tay dùng linh khí phong bế hương khí xông vào mũi của huynh đệ mình.
" Đa tạ lão đại, những người còn lại." Lão nhị được cứu sao khí nhìn lại đồng bọn của mình liền hoảng hốt, nhìn tình trạng những người còn lại rõ ràng là trúng một loại dục hương khiến trạng thái rơi vào du͙© vọиɠ kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
" May mắn hương này không ảnh hưởng đến tính mạnh, chỉ cần diệt đầu này hoa hồng liền loại bỏ loại này dục hương." Lão đại ánh mắt thâm cừu nhìn hoa hồng bên kia, lúc này quan sát lại, hoa hồng đã nở rộ diễm lệ, từ bên trong bước ra một xinh đẹp câu nhân thân thể nữ tử, nàng thân mặt tử y bó sát người, để lộ đường cong động phách nhân tâm, bất quá trên mặt mang theo mặt nạ kì dị khiến người không rõ dung mạo tuyệt thế của nàng.
" Ngươi là ai, tại sao tấn công bọn ta." Lão đại hô lớn, trong tình cảnh này hắn không giám nhìn đến mỹ nhân câu dẫn, chỉ biết rằng đối phương khiến đồng bọn của hắn dẫn đến tình trạng lúc này.
" Tấn công, ta không cố ý." Thiếu nữ ánh mắt hờ hừng, nàng vừa mới đột phá trúc cơ không lâu, vừa luyện hoá xong Địa Ngục Mân Côi liền mượn nhờ thổ hệ lực lượng của nó dẫn mình đi ra lòng đất, nhưng trời xui đất khiến lại xuất hiện ngay nhóm người này, đúng vậy, nàng chính là Mộ Ly đã thành công đột phá trúc cơ.
" Hừ, ta không cần biết ngươi cố ý hay không cố ý, nếu đã đến đây thì nạp mạng lại." Lão đại nhìn đến nàng chỉ có trúc cơ sơ kỳ liền trấn an nổi sợ hải ban đầu, ánh mắt tham lam nhìn trên người Mộ Ly, theo kinh nghiệm cướp đoạt nhiều năm của hắn, người trước mắt chắc chắn xuất thân từ thế gia vọng tộc.
" Nạp mạng, ta cho các ngươi cơ hội trong vòng ba hơi thở rời khỏi nơi đây, nếu không đừng trách ta ra tay độc ác." Mộ Ly hai mắt đỏ lên, nàng thật không ngờ Địa Ngục Mân Côi lại có nặng nề sát khí khát máu như vậy, điều này lại khiến cho nàng ảnh hưởng không ít, liên tiếp bị ngoại vật ảnh hưởng như vậy, nếu nàng không tìm cách giải quyết chắc chắn sẽ trở thành khát máu sinh vật.
" Lão đại, chúng ta hai người cần gì phải sợ, trực tiếp gϊếŧ nàng trả thù cho huynh đệ còn lại." Lão nhị bản thân cùng Mộ Ly đồng cấp tu vi nên không xem nàng vào mắt, trong mắt hắn, chỉ cần có lão đại tại đây cho dù là trúc cơ hậu kỳ bọn họ cũng có thể đánh thắng.
" Ba hơi thở đã qua, đây là do các ngươi lựa chọn." Mộ Ly hờ hững nhìn hai người cùng ba người còn lại đang rên rĩ dưới đất như nhìn năm xác chết.
" Hừ, nhận lấy cái chết." Lão đại cầm trong tay đao hình pháp khí, một đao nặng nề linh lực bổ xuống Mộ Ly trên đầu.
" Hơi Thở Tử Vong"
Mộ Ly không hề động thân, môi đào nhỏ giọng theo đó là một loại um tùn tử khí từ cơ thể nàng tuông trào mà ra, như địa ngục hơi thở của cửu u tràn ngập, Mộ Ly thành thục sử dụng tử liên thành một loại tàn độc chiêu thức của mình.
Tử khí đi qua khiến xung quanh không còn sinh mệnh hơi thở, vì quá đột ngột và khinh xuất nên cả hai người liền bị rút lấy sinh mệnh mà không kịp một tiếng kêu rên.
Không gian trở nên yên tĩnh đến đáng sợ, xung quanh cây cỏ đều trở thành tro bụi lụi tàn, mặt đất các xác chết đều trở thành khô lâu.
Ở một góc bí ẩn, một tên ma tu run rẫy không tin một màng trước mắt, một trúc cơ sơ kỳ tu sĩ lại có thể nhẹ nhõm gϊếŧ chết trúc cơ trung kỳ chỉ trong một hơi thở mà ngay cả trúc cơ hậu kỳ cũng không làm được.
Trong đầu hắn lúc này chỉ còn biết nhanh chóng chạy trốn khỏi nơi đây, chạy trốn đi ác nhân trước mắt mình lúc này.
Chân hắn động, hắn cố gắng lấy tất cả can đảm cuối cùng của mình mà đào thoát khỏi nơi đây, nhưng chỉ mới xoay người ánh mắt của hắn bổng nhiên co rút lại, toàn thân hắn không biết lúc nào bị quấn chặt bởi một dây leo đầy rai róc đáng sợ, càng đáng sợ hơn hắn phát hiện trong cơ thể máu huyết đang bị hút lấy rất nhanh, cho đến khi hắn ý thức được mình sẽ chết thì đã quá muộn, thân thể lúc này chỉ thành một thây khô da bộc xương.
" Sát nghiệt lại càng nặng rồi." Mộ Ly nhìn qua tình cảnh xung quanh bất đắc dĩ thở dài, theo đó thân hình nàng biến mất trong bóng đêm như chưa từng có nàng xuất hiện tại nơi đây.