Sổ Tay Luyện Viết H

Chương 20

Hai tuần dâʍ ɭσạи ở suối nước nóng đã kết thúc, mọi người đều vui vẻ bước lên xe chuẩn bị trở về thành phố. Công việc cũng trở về đầy ắp. Từ Hi vì mang thai nên nghỉ dưỡng ở Từ gia cùng Từ Phát, thỉnh thoảng Gia Cẩn học xong sẽ sang Từ gia nói chuyện với mấy bảo bảo trong bụng một chút.Ngạo Thiên cùng Đông Phong vì hai tuần không làm việc mà tài liệu xếp chồng trên bàn vẫn chưa giải quyết xong. Mấy đứa Từ Khang, Từ Khánh, Lôi Duẫn, Lôi Duệ đã bắt đầu ôn thi đại học, cả ngày hoàn toàn không thấy mặt mũi chúng

"Từ Hi, em định đi đâu vậy" Từ Phát đến thời điểm này hoàn toàn đi đứng đều phải cần người đỡ bên cạnh nên hắn cũng không đi lung tung, chỗ nào ngồi được liền ngồi chỗ đó

"Em cùng Gia Cẩn có hẹn ở bệnh viện. Nghe Gia Cẩn nói gần đây em ấy không khỏe, lại hay nôn, em nghĩ Gia Cẩn mang thai rồi" Từ Hi giờ bụng khá to không thể cúi người mang giày nên chỉ mang dép mà thôi

"Tuổi trẻ tài cao mà, hai tuần là mang thai rồi. Khả năng thụ thai tốt như vậy" Từ Phát nghĩ tốc độ này của Gia Cẩn đúng là khả năng sinh sản rất tốt, đúng là không thể nhìn hoa huyệt nhỏ bé kia mà xem thường được

"Từ Phát, có gì anh gọi cho em nhé. Từ Khang cùng Từ Khánh vừa gọi bảo chúng nó sắp về rồi. Ăn cơm trưa cùng anh" Từ Hi được người hầu đỡ từ từ ra xe rồi nói

"Tạm biệt" Từ Phát nghĩ ngày dự sinh của mình là hôm nay hoặc ngày mai đi, thật muốn nhìn mặt cái lũ khỉ nhỏ trong bụng này. Trong nhà đã im ắng hơn nên Từ Phát cứ lim dim ngã trên sô pha ngủ thϊếp đi

"Từ Khang qua phải một chút đi"

"Từ Khánh, em im ắng chút được không"

"Em nói chuyện nhỏ lắm rồi. Anh mau chỉnh bên phải đi" Từ Khánh cầm máy tính để trên bàn vừa nói

Tiếng hai đứa đều ồn tới Từ Phát làm hắn nhíu mày tỉnh giấc. Hai đứa này lại muốn làm gì đây

"Hai đứa các con làm gì thế, ồn như vậy" Từ Phát phát hiện mình đã được chuyển về phòng, còn được đắp chăn

"Cha thân, hôm nay là ngày dự sinh của cha nha. Bọn con muốn chuẩn bị đồ thật tốt đó" Từ Khang cùng Từ Khánh tuy chưa có học y bài bản nhưng tay nghề thật sự có thể đo với bác sĩ phụ sản lâu năm như Từ Phát đây

"Đúng là nên chuẩn bị một chút" Từ Phát gật đầu. Ca sinh bốn thật sự có hơi nguy hiểm vẫn cần chuẩn bị trước thì hơn

"Tụi con đã bắt đầu nghỉ ôn thi rồi nên tụi con sẽ chăm sóc cha kể từ bây giờ" Từ Khang cười rộn

"Dạ đúng vậy đó cha. Tụi con đã chuẩn bị mọi thứ rồi" Từ Khánh vui vẻ. Vì đủ tháng nên bốn đứa trẻ trong bụng phát triển rất tốt, Từ Phát cũng không có dấu hiệu sinh non

"Ừm...đã ăn trưa chưa. Chúng ta ăn trưa đi" Từ Phát nói, tay muốn đỡ bụng ngồi dậy

"A...cha thân, bọn ta đỡ người" Từ Khang cùng Từ Khánh hấp tấp đỡ Từ Phát đứng dậy. Từ Khang, Từ Khánh ở phía sau ánh mắt trao đổi điều gì đó rồi mỉm cười

Buổi chiều, trời bắt đầu dần mát mẻ, Từ Phát sau một hồi đi dạo lại trở về phòng

"Cha thân yêu, con gọi đầu cho cha"

"Cha, con chà lưng cho cha"

"Ta biết hai ngươi nôn nóng muốn gặp bọn nhỏ nhưng cũng đừng làm quá như vậy. Thôi thì các ngươi tắm cho ta luôn đi" Từ Phát cười nhẹ nhàng, không thèm để ý hai đứa nhóc này làm loạn nữa mặc cho chúng chà rửa thân thể của mình

Từ Khang ở phía sau chà lưng cho Từ Phát nhưng phía trước lại có một tấm kính, hoàn toàn nhìn được phía trước của Từ Phát. Thân thể trắng trẻo, khuôn mặt tinh xảo còn có cái bụng to nhấp nhô lên xuống, phía dưới âʍ đa͙σ như thoát ẩn thoát hiện làm hắn cảm thấy miệng khô khốc, chốc lát tiểu đệ bên dưới đã căng cứng. Hắn nhìn Từ Khánh, ánh mắt ra hiệu

"Cha, nước trong bồn đã ấm rồi" Từ Khánh gật đầu, bắt đầu kế hoạch. Tay đỡ Từ Phát đứng dậy

"Ừm. Thoải mái lắm" Từ Phát ngồi xuống làn nước ấm áp liền thoải mái, có cảm giác như phiêu bồng trên mây vậy "Nhẹ nhàng". Từ Phát cứ hưởng thụ rồi ngủ quên lúc nào không hay

"Được rồi, bắt đầu thôi nha" Từ Khang cùng Từ Khánh từ hai tuần ở suối nước nóng sau đó ôn thi liền không bên cạnh cha thân, giờ hai người bọn hắn rất nhớ thân thể của cha mà cha lại cứ lựa lý do sắp sinh mà từ chối bọn họ. Bọn họ mới không tin, gần sinh phải hoạt động mở rộng dản đạo mới tốt nha

"Cha thân yêu, bọn con yêu cha cùng bọn nhỏ lắm" Từ Khánh bế Từ Phát đã ngủ say ra khỏi bồn về phòng, sau đó để Từ Phát lên giường rồi dang hai chân của cha thân ra để lộ hai cái miệng nhỏ, tay không ngừng xoa cái bụng lớn

"Thật xinh đẹp, đúng là cha thân của chúng ta" Từ Khang không biết từ lúc nào đã có một lốc các ống dung dịch đỏ cùng ống tiêm

"Chúng ta dùng bốn lọ có nhiều lắm không. Anh sợ cha thân vận động mạnh quá sẽ tổn hại bọn nhỏ đó" Từ Khang hơi lo lắng khi rút bốn ống tiêm đầy dung dịch thúc tình

"Anh yên tâm, em hỏi Hủ Y rồi. Cô ấy nói dung dịch này không chỉ không làm hại bọn nhỏ còn tốt để mở sản đạo nữa. Hiệu lực cũng ngắn lắm, cha phóng thích hai, ba lần là tỉnh lại ngay. Hay chúng ta làm cha thân sinh luôn đi" Từ Khánh nghĩ tới cảnh tượng làm tới cha thân sinh liền thấy hứng thú

"Nếu an toàn vậy anh bắt đầu tiêm đây" Kỹ thuật của Từ Khang đúng là cao hơn Từ Khánh. Đầu tiên cậu tiêm hai ống vào vào hai bên ngực của Từ Phát

"Ngô...đau quá...ngô" Từ Phát rên rĩ nhẹ nhưng không có tỉnh dậy. Hai bên ngực đang bằng phẳng chưa đầy hai phút đã căng to như phụ nữ còn căng tròn mịn màng bắt đầu rỉ sữa

"Mẹ nó, tuyệt vời quá" Từ Khánh như một đứa trẻ thấy sữa mẹ vội bú thử. Thật sự vừa ngọt vừa thơm

"Cái này mới thú vị hơn nè" Từ Khang tiêm thuốc đến nghiện, cầm ống tiêm đâm thẳng vào tiểu huyệt đang khép chặt bóp một hơi

"Ách...ngô...~~~ nóng quá" Từ Phát hơi khó chịu, hai chân có xu hướng khép lại nhưng đã bị Từ Khánh giữ lại

"Thuốc này hay thật, hoàn toàn không chỉ ra tí nào" Từ Khang tiếp tục sờ sờ bên ngoài âʍ đa͙σ sau đó cũng thẳng tay bơm vào lượng dung dịch đỏ đó

"Ngô...ngô..ngô...~~~" Thuốc đang bắt đầu thấm vào cơ thể nên Từ Phát dần rơi vào yên tĩnh

"Nóng quá đi mất thôi" Từ Khang cùng Từ Khánh đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như nhộng, để lộ hai dươиɠ ѵậŧ vừa to vừa dài đã cương cứng

"Ách....ách...ách....ngô...~~~" Từ Phát bỗng ở mắt bắt đầu rên rĩ. Cơ thể Từ Phát đỏ hồng như bị luộc nóng, dâʍ ɖị©ɧ từ hai lỗ đều chảy ra ào ạt, hai bên ngực sữa cũng chảy dài xuống giường

"Cha thân, người thật đẹp" Từ Khánh cùng Từ Khang nằm hai bên Từ Phát bắt đầu dùng dươиɠ ѵậŧ của mình lơ qua lơ lại phía đùi y

"Ngô, hai đứa, mau thao cha. Cha muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙...ngô...a~~~~ Ngứa quá" Từ Phát cảm nhận được vật quen thuộc theo bản năng chụp lấy hướng vào âʍ đa͙σ của mình

"Cha à, bình tĩnh nào...bọn ta tới phục vụ người đây" Từ Khang vuốt ve toàn thân Từ Phát, không nhanh không chậm mà bắt đầu xoa nắn hai cặρ √υ' căng sữa của y

"Thật đã, Từ Khang. Hai cặρ √υ' thật trướng" Từ Phát như không còn lại chính mình chỉ liên tục cầu hoan, lời nói cũng dâʍ đãиɠ hơn

"Á...á....ngô...ngô...ân...a..a~~~"Từ Phát say mê thì phía tiểu huyệt đã bị một vật nóng hổi tấn công làm y thét lớn sau đó là trầm mê. Cơ thể cứ luận động nhịp nhàng theo những cú đẩy của Từ Khánh

"Bên trong người tuyệt quá, thật khít" Cảm giác vui sướиɠ trong Từ Khánh vang lên lại càng thêm sức thúc đẩy bên trong, trong suy nghĩ cậu lúc này chỉ muốn vào bên trong cha...thật sâu...

"Sâu quá...ngô...đừng....sâu quá...a~~" Từ Phát không chịu nổi mà van xin nhưng hoàn toàn không lọt vào tai của hai kẻ đang cuồng loạn trong tìиɧ ɖu͙©

"Cha, ta giúp cha mở sản đạo nhé" Từ Khang xoa bóp hai bên vυ' tới ửng đỏ sau đó lùi xuống bên dưới và

"Á....ngô...bảo bảo trong bụng....ngô...thao cha đi....thao chết cha đi" Âʍ đa͙σ như hố đen mà liên tục cắn nuốt dươиɠ ѵậŧ cua Từ Khang

"Á...." Từ Phát chưa bao lâu đã phóng lần đầu, dươиɠ ѵậŧ phun tϊиɧ ɖϊ©h͙, hai bên vυ' cũng phun ra hai dòng sữa ấm nóng dính đầy lên người y

"Cha nha...bọn con còn chưa ra. Cha vội quá đi thôi" Từ Khánh mỉm cười thút mạnh sâu vào trong Từ Phát mà phóng thích. Dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ mạnh mẽ phóng vào trong làm Từ Phát cong người chống đỡ

"Hảo nóng...thao cha nữa đi...cho cha...a~~~ á...á....á..." Từ Khánh rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi tiểu huyệt thì tiếng "phụt..phụt" da^ʍ mỹ vang lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ được phun ra khỏi thật là mộ bức tranh tuyệt mỹ cỡ nào

"Từ Khang....Từ Khang....a~~~a~~~~" Từ Khang vẫn thút không ngừng vào trong âʍ đa͙σ, đầu dươиɠ ѵậŧ cậu còn cảm nhận được nơi có bọn nhỏ. Thật là một cảm giác khó tả

"Con tới đây" Từ Khang hét lớn rồi phóng vào bên trong

"Á....." Từ Phát trợn mắt mà bắn ra thêm lần nữa thì cơ thể đã xụi lơ

"Cơ thể của cha đúng là tuyệt vời mà" Từ Khang cảm thán, hai ngón tay mân mê cái âʍ đa͙σ đỏ hồng của Từ Phát

"Ân...ân..." Từ Phát hít thở dồn dập, ánh mắt mơ màng, hai tay còn tự đảo loạn trên bụng mình. Mấy đứa trẻ bên trong như được kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà không ngừng lộn xộn. Cái bụng căng tròn của hắn lúc thì nghiêng bên phải lúc nghiên hẳn bên trái

"Anh yêu em, Từ Phát" Từ Khang hôn môi của Từ Phát dây dưa thật lâu

"Em cũng yêu hai anh" Từ Phát cười ngây ngô, hai tay nắm tay của Từ Khang cùng Từ Khánh, nói lời yêu thương

Cả ba điên cuồng làʍ t̠ìиɦ tới tận chiều, tới lúc Từ Phát bị chơi tới bất tỉnh thì Từ Khánh cùng Từ Khang mới buông tha cho y. Từ Khánh và Từ Khang phóng thích lần cuối bên trong hai lỗ của cha thân mới từ từ rút ra. Từ Phát thích tới nỗi hai mắt trợn trắng, cái miệng vì phục vụ dươиɠ ѵậŧ thật lâu mà không thể khép lại, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nước miếng cứ theo trọng lực mà chảy dọc theo đường cong khuôn mặt y chảy xuống giường, chưa kể tới xung quanh quanh người đều là những vết đỏ xanh chói mắt. Và cuối cùng điều tuyệt vời nhất chắc chắn là phía dưới. Âʍ đa͙σ bị chơi tới sưng đỏ, tiểu huyệt cũng không khép lại mà đồng thời chảy dâʍ ɖị©ɧ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong

"Thật là những thước phim tuyệt vời" Từ Khánh đặt phần thân dưới Từ Phát lên một cái khung kim loại được bọc lông nhung êm ái, mục đích để cố định hai chân y mở rộng để chụp chiến tích lúc nãy

"Thật tuyệt vời. Anh nghĩ lại muốn tiếp tục làm cha" Từ Khang điều khiến máy bay chụp mọi góc cạnh Từ Phát, nhìn hình ảnh hiện lên máy tính mà có dấu hiệu hưng phấn trở lại

"Không được, mai chúng ta lại làm cha tiếp. Thuốc không nên dùng gần nhau" Sau khi chụp hình xong. Từ Khánh cùng Từ Khang bắt đầu thu dọn chiến trường, lau sạch sẽ Từ Phát bên trong lẫn bên ngoài

"Em xem, cha ngủ yên tĩnh và đáng yêu như vậy. Sau lần này, chúng ta lại sinh thêm một lứa nữa đi" Từ Khang một tay cũng không ôm hết cái bụng to của Từ Phát. Cậu đặt tay lên bụng thì bọn trẻ cũng linh động mà đập đập đáp lại, thật kì diệu

"Cái này được nha" Từ Khánh xoa nắn cặρ √υ' vẫn còn hơi căng của Từ Phát vừa nói

"Quyết định vậy đi" Từ Khang dẹp dụng cụ vào ngăn tủ, sau đó cũng im ắng nằm bên cạnh Từ Phát, ngủ mất