Sổ Tay Luyện Viết H

Chương 19

"Ân...ân...a~~~" Từ Phát cùng Từ Hi vừa đi spa trở về thì hắn cảm thấy toàn thân nóng lên bất thường, bên dưới lại cầu khát. Nhưng Từ Khánh cùng Từ Khang lại không thấy đâu nên hắn tự mình chơi. Từ Phát nằm ngửa trên giường hai chân dang rộng, bắt lấy vài viên cầu đen nhét vào âʍ đa͙σ, còn lấy một dương cụ có các đường cong uốn lượn xung quanh mà từ từ nhét vào tiểu huyệt

"Ân...Từ Khánh, Từ Khang...nhanh nữa...sâu vào...sâu nữa...chết cha rồi" Từ Phát rên rĩ, tay không ngừng dùng dương cụ ra vào tiểu huyệt. Ánh mắt vì tìиɧ ɖu͙© mà mơ màng gọi tên hai người cha của bảo bảo trong bụng

"Hô..hô...mấy đứa này...có phải lại kiếm chuyện không....ÁCH...á...á...á..." Mấy đứa trẻ hôm nay khá năng nổ mà đạp xung quanh làm Từ Phát đau một phen. Hắn đang tâm tình thì âʍ đa͙σ truyền đến sự đau đớn khó lường. Mấy quả cầu đen không phải lại loại rung bình thường mà từ từ phóng lớn bên trong, chưa kể còn xuất hiện gai nhọn và những dòng điện nhẹ

"Á...á...đau quá" Từ Phát nhíu mày, mắng bản thân vài câu thì bên dưới lại truyền đến đau đớn nhưng cũng đem lại sự kɧoáı ©ảʍ

"Cha tới đây...azi~~~" Từ Phát chơi một hồi rồi phóng tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ngoài, sau đó mệt nhoài mà ngã xuống giường

"Á...ân...ân...ưʍ...a~~~~ chết cha..." Từ Phát không thể lấy mấy quả cầu ra lúc này nên chỉ đành hưởng thụ cảm giác đau đớn mang lại. Mấy đứa trẻ trong bụng như theo nhịp độ của Từ Phát mà động đậy

"Á....Á....Á" Từ Phát dần dần hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ thật sự của những quả cầu đem lại, phóng thêm một lần định nghỉ ngơi lấy sức thì lại có một sự biến đổi khác diễn ra. Thì ra mấy quả cầu bắt đầu kết dính với nhau trở thành một dung dịch mềm mềm, bắt đầu bắt ra ngoài. Từ Phát đang lấy tay vuốt vẻ dươиɠ ѵậŧ thì âʍ đa͙σ phun không ngừng chất nhầy màu đen nhìn như một cái vòi nước ngoài công viên. Những chất nhầy vì bắn ra quá nhanh mà âʍ đa͙σ một lúc liền đau đớn

"A...~~~Á" Chất nhầy phun ra ngoài được 5 phút thì bị bít lại. Từ Phát cảm thấy chất nhầy bên trong vẫn còn nhưng bị cái gì đó chặn lại, hắn mò mẫm hai ngón tay xuống âʍ đa͙σ thì ra có một quả cầu vẫn chưa biến thành chất nhầy. Từ Phát dang hai chân xa thêm một chút, hai tay kéo hai bên âʍ đa͙σ

"PHỤT....Á...Á....Á...." Dòng chất nhầy phun ra như thác, quả cầu cũng theo lực nước mà bị đẩy ra. Từ Phát kɧoáı ©ảʍ cũng bắn thêm lần nữa. Hắn liền lâm vào hư không, miệng hả lớn nên nước miếng không ngừng chảy dọc theo khuôn mặt kiều diễm, mắt cũng trợn trắng mất đi tiêu cự. Tình cảnh trên giường tuyệt là một cực phẩm da^ʍ mỹ, Từ Phát theo tư thế hai tay đỡ phía dưới bụng, hai chân ngã ngang hai bên, bên dưới là dâʍ ɖị©ɧ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nổi trên chất nhầy màu đen vô cùng nổi bật cùng có chất nhẩy dính trên làn da trắng của Từ Phát

Lúc Từ Khang cùng Từ Khánh trở lại phòng thì Từ Phát đã ngủ mất, bức tranh da^ʍ mỹ kia vẫn chưa được dọn dẹp

"Cha thế này, em không nhịn được mất. Em cương mất rồi" Từ Khang nhìn đũng quần đã nhô cao mà cười khổ

"Vào bên trong đi, anh giải quyết giùm em. Trái lại giải quyết giùm anh nữa" Từ Khánh cười ngại. Hắn cũng cương mất rồi

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Vì để mọi người có khu vực hoạt động riêng mà tối đến Từ Hi cùng Đông Phong ở phòng ở phía nam có suối nước nóng cùng phòng xông hơi. Từ Phát cùng Từ Khánh, Từ Khang ở phía Tây có phòng spa và một hồ nước nóng lớn. Gia Cẩn cùng Ngạo Thiên ở phía Bắc có một vườn hoa dược liệu điểm tô các l*иg chim bằng vàng

"Sao hôm nay lại im ắng thế này" Tối qua công ty có việc cần đích thân hắn giải quyết nên sáng sớm phải trở về thành phố một chuyến. Lúc về thì khu nước nóng khá im ắng. Ngạo Thiên khá ngạc nhiên

"Cộp..cộp..." Ngạo Thiên lướt qua mấy căn phòng trống không sau đó bước vào một căn phòng còn sáng đèn phía cuối

"Rẹt" Hắn mở cửa để giày lên kệ sau đó kéo tấm màn giấy theo hai đứa trẻ ôm nhau ra thì ngỡ ngàng

Gia Cẩn nằm trên chiếc bàn dài, trên người không có một tấc vải, đồ ăn được xếp lên trên che một số điểm gây kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Hai tay cậu bị trói cột vào cây cột được đóng phía trên, hai chân bị kéo ra hai bên thành hình chữ V và bị cột lên cái móc trên trần phòng hoàn toàn để lộ hai cái lỗ nhỏ trước mắt Ngạo Thiên. Chưa kể tiểu huyệt Gia Cẩn còn được nhét hai ba củ cà rốt và dưa leo. Gia Cẩn thì ánh mắt mơ màng chỉ biết rên rĩ

"Ưm~~~aaaa~~~a~~~"

"Gia Cẩn, là em quyến rũ anh trước" Ngạo Thiên tối sầm mặt, nhanh tay cởϊ qυầи cùng qυầи ɭóŧ để lộ dươиɠ ѵậŧ đã thẳng đứng từ lúc nào

"Ngạo Thiên mau thao em...thao chết em đi anh" Gia Cẩn rất muốn nhúc nhích nhưng hai chân bị treo quá lâu mà tê dại, phần mông cũng không khác là bao nên chỉ cầu đối phương đi vào

"Anh tới đây, Gia Cẩn" Ngạo Thiên thút thật mạnh vào bên trong hoa huyệt

"Á...đã quá...đã quá...mau sâu nữa đi anh, đâm chết em đi" Thuốc đã có tác dụng từ một giờ trước, nãy giờ không ngừng chảy da^ʍ nên Ngạo Thiên ra vào rất dễ dàng. Gia Cẩn cũng sung sướиɠ, cơ thể cứ đưa đẩy đến phát nghiện

"Gia Cẩn" Ngạo Thiên giọng khan khan đầy nam tính đảo lưỡi cùng Gia Cẩn. Hai tay hắn cũng bắt đầu mò mẫm đến hai chấm nhỏ trên ngực cậu không ngừng xoa nắn tới sưng đỏ

"Ưm~~~ Ngạo Thiên...đã quá...mau thao chết em" Gia Cẩn cười ngơ ngác, nước miếng theo khóe miệng chảy xuống, cố dang rộng chân hơn để tiếp nhận dươиɠ ѵậŧ của Ngạo Thiên

"Gia Cẩn, em thật dâʍ đãиɠ...ai dạy em nói mấy lời như vậy hả" Ngạo Thiên cắn cổ Gia Cẩn một phát để lại một vết cắn lớn

"Em...không biết...anh mau....Á....Á....Á...." Dươиɠ ѵậŧ Ngạo Thiên bên trong bỗng hóa lớn còn dài thêm, ra vào Gia Cẩn làm cậu không phản ứng kịp mà bắn liên tiếp ra mấy lần

"Hộc..hộc...lão công...sinh bảo bảo...em muốn sinh thật nhiều..." Gia Cẩn khát cầu Ngạo Thiên

"Vậy em mau chuẩn bị đi cục cưng của anh" Gia Cẩn phóng vài lần đã hoàn toàn hết lực mặc cho Ngạo Thiên động. Hắn định đợi cậu tốt nghiệp mới bàn vấn đề này nhưng nếu cậu đã muốn thì hắn cũng nên tận lực mới phải

"Á...Á...nóng quá...ô...bụng của em...con của em..." Gia Cẩn đang lim dim mơ màng muốn ngủ thì một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi của Ngạo Thiên phóng thẳng vào tử ©υиɠ của cậu đến phát căng. Cậu chỉ biết cong lưng mà cố hứng hết toàn bộ, ánh mắt trợn lên, miệng cười đầy vui sướиɠ

"Anh tiếp tục đây" Cái bụng của Gia Cẩn mới chỉ qua một lần phóng của Ngạo Thiên mà hơi căng lên. Hắn cũng không để dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ quý giá kia lọt ra ngoài mà tiếp tục đâm vào hoa huyệt của cậu

"Tuyệt quá Ngạo Thiên...mau gieo giống cho em...thao chết em..." Gia Cẩn vì sung sướиɠ mà nói năng lộn xộn

"Anh ước mình có thể phân thân mà phục vụ em Gia Cẩn. Đành nhờ nó giúp đi" Ngạo Thiên liếʍ xung quanh môi Gia Cẩn sau đó bắt đầu luồn vào trong

"Ưm~~~ ưm~~~" Gia Cẩn cuồng nhiệt mà đáp lại Ngạo Thiên

"Á...Á...Á...ô...tiểu huyệt của em...chết em mất...á...á" trên bàn như được thiết kế để tình thú, có rất nhiều vị trí tháo ráp ở đây. Ngạo Thiên thấy một cái máy giống như máy phát bóng, đặt ở vị trí lắp sau đó gắn đầu nó gần tiểu huyệt, bật công tác thì thôi quá tuyệt vời. Một cây trụ nhỏ bên trong bắt đầu đâm vào tiểu huyệt, rút ra, đâm vào...tốc độ càng lúc càng nhanh, kɧoáı ©ảʍ từ hai lỗ làm Gia Cẩn không nhịn được mà bắn luôn cả nướ© ŧıểυ

"Tiểu dâʍ đãиɠ, em thật bẩn...anh tới đây" Ngạo Thiên vừa dứt câu thì Gia Cẩn đã thét tới lạc giọng. Một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại bắn vào làm Gia Cẩn trợn mắt trắng, ngã lăn trên bàn. Cái bụng cậu thế mà to chẳng khác gì phụ nữ mang thai 3 tháng, Ngạo Thiên cũng chưa vội rút ra, để tiểu Ngạo Thiên dần mềm xuống mới rút ra

"Phụt..phụt...phụt"

"Ưm" Tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ hoa huyệt Gia Cẩn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng không ngừng chảy ra còn phát ra âm thanh khiến người khác đỏ mặt nhưng Ngạo Thiên chỉ cười nhẹ nhàng rồi trao một nụ hôn ngay trán của cậu

"Em vất vả rồi, Gia Cẩn" Ngạo Thiên nhìn hoa huyệt vì bị ma sát quá nhiều mà đỏ ửng, tiểu huyệt vẫn không ngừng được cái máy liên thanh kia phục vụ. Ngạo Thiên tắt máy sau đó lại đeo bao tay luồn vào bên trong

"Ưm~~~em mệt quá...đừng mà" Gia Cẩn mệt đến nỗi không mở mắt nổi. Nhưng bàn tay kia cứ không yên phận luồn vào tiểu huyệt của cậu

"Gia Cẩn ngoan, anh giúp em lấy đồ bên trong ra" Ngạo Thiên bắt đầu kéo cà rốt từng củ từng củ ra ngoài. Rất may mấy cái này đều được gọt rửa sạch sẽ không có góc nhọn không thì vào sâu rất nguy hiểm

"Cuối cùng cũng xong" Ngạo Thiên nhìn 5 củ cà rốt dài 20cm, cùng 5 quả dưa leo thì bàn không khỏi thán phục Gia Cẩn

"Mang thai của anh...nhiều bảo bảo...hahaha" Gia Cẩn không biết mơ gì mà vô cùng vui vẻ, còn liên tục nhắc việc mang thai. Ngạo Thiên nghĩ Gia Cẩn có lẽ rất thích trẻ em đi

Gia Cẩn được Ngạo Thiên cởi trói, tắm rửa sạch sẽ rồi ẵm về giường ngủ. Nhưng Ngạo Thiên vừa ra ngoài dọn dẹp đống kia thì Gia Cẩn đang ngủ say bỗng mở mắt. Cậu cả người vô lực nhưng cố lấy hủ thuốc được giấu dưới gối, hai mắt rực sáng. Gia Cẩn chỉ khoác một chiếc áo ngủ vẫn chưa mặc quần nên hoa huyệt cùng tiểu huyệt vẫn hiện hữu bên ngoài, cậu không tốn sức phải cởϊ qυầи mà lấy lọ thuốc. Một viên, hai viên, ba viên, Gia Cẩn nhét vào có hơi đau vì hoa huyệt đã bị thương lúc nãy nên cậu chỉ có thể từ tốn mà nhét thuốc vào

"Cạch....cạch" Gia Cẩn đang chuyên tâm, phía ngoài đã có tiếng vặn cửa. Cậu có tật giật mình, nhét đại số thuốc còn lại đang có trong tay vào hoa huyệt rồi giả bộ nhắm mắt ngủ...