Sau khi tiết xong, Thành Tiêu tinh thần sảng khoái cũng không dám tiếp tục chọc ghẹo ái thê. Hắn đem côn ŧᏂịŧ rút ra, bất quá côn ŧᏂịŧ xuyên đến quá sâu, rút ra liền phải mài qua mỗi một nơi trong thịt huyệt, đợi đến cuối cùng khi côn ŧᏂịŧ rút ra khỏi hậu huyệt, Lâm Tri Dung đã bị mài đến không chịu nổi. Miệng huyệt sưng đỏ lập tức đem một bụng nướ© ŧıểυ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun ra ngoài.
"A... A —— ! Không..., không muốn... !"
Dù cho y liều mạng muốn kẹp chặt hai cái mông thịt trắng như tuyết lại, nhưng là không có khả năng. Da^ʍ huyệt tựa như bị chơi hỏng cho dù y ra sức thu lại cũng thu không được, làm cho Lâm Tri Dung ở trước mặt của phu quân bày ra bộ dạng vô cùng dâʍ đãиɠ. Lâm Tri Dung chỉ muốn nhanh chóng trốn đi.
Nhận ra được ái thê muốn tránh né điều gì nam nhân sao có thể làm cho y thực hiện được, hai bàn tay lớn cầm lấy hai cái mông thịt dùng sức mà nhào nặn.
"Nha a... ! Không được... Tiêu ca không muốn a..." Cảm giác được hai bàn tay kia đang tách ra hai cánh mông của mình, Lâm Tri Dung giãy dụa đến lợi hại. Nhưng y cũng không có chút biện pháp nào, nướ© ŧıểυ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại từ trong thịt động từ từ chảy ra, cuối cùng Lâm Tri Dung thực sự không nhịn được nữa mà phun ra tung tóe, phun một hồi lâu mới ngừng lại, đem hai chân cùng hạ thân của y đều dính bẩn.
"A... A..."
Lâm Tri Dung không biết làm sao mà sửng sốt một hồi lâu, thẹn đến muốn chui xuống lỗ đất, hai chân mềm nhũn nương theo kính trang điểm từ từ ngồi dưới đất. Y cũng không dám nhìn người nam nhân ở phía sau, chỉ có thể một bên đỏ mặt rơi lệ một bên lau chùi hai cái huyệt cùng bắp đùi ướt nhẹp.
Cảnh đẹp trước mắt làm Thành Tiêu xem đến sững sờ, nhanh chóng lấy lại tinh thần hắn đem thân thể mềm nhũn của ái thê bế lên, dùng cái trán của mình dán vào cái trán của y nhỏ giong an ủi: "Là ta không tốt... Dung Nhi đừng giận ta có được hay không? Tức giận sẽ tổn thương thân thể."
Mỹ nhân hai mắt tràn ngập nước, vội vàng lắc đầu nói: "Không, không phải sinh khí... Ta không có..."
Thành Tiêu hung hăng hôn y một cái: "Không có gì là mất mặt hết, bảo bối ngoan... Bảo bối đẹp như vậy chỉ có ta mới được nhìn! Đừng xấu hổ, chúng ta rửa ráy đi."
Bên trong phòng tắm đã sớm chuẩn bị nước ấm, Thành Tiêu lôi kéo Lâm Tri Dung đồng thời ngồi vào trong thùng nước, ôm ái thê vào trong ngực hôn nhẹ sờ sờ, tâm lý không thể tốt đẹp hơn nữa. Thành Tiêu bị cặp mông mềm mại mài đến côn ŧᏂịŧ dưới khố cứng lên, hắn liền đem côn ŧᏂịŧ cắm vào bên trong hậu huyệt đã mềm vô cùng kia, trêu đến ái thê nha một tiếng sau đó lập tức ngã oặt tại trong l*иg ngực của hắn, vừa sợ lại có chút thẹn thùng nói: "Tại sao lại... A a..."
Côn ŧᏂịŧ to lớn không an phận mà giật giật, lại bị thịt huyệt nóng bỏng bao bọc, hút đến Thành Tiêu tê cả da đầu, hắn không nhịn được thoải mái, ôn nhu nói: "Tiểu huyệt của Dung Nhi thật là mềm, thật thoải mái." Một bên vừa nói một bên liền dùng hai tay nắm lấy cặp ngực to xoa nắn.
"A... Tiêu ca... Sờ ngực của ta... Y... Thật thoải mái... Nha... Nha... Muốn phun sữa..."
"Tiểu dâʍ đãиɠ, nơi nào có sữa? Cái vυ' này đều bị ta hút hết mà vẫn còn lớn như thế..."
Mỹ nhân kiên trì dùng hai tay kéo kéo tay của hắn, say mê mà nheo mắt lại, ủy khuất nói: "Thật sự có... Không có... Lừa người... A, hảo phồng..."
"Rất khó chịu sao?" Hai tay nam nhân đang chơi đùa hai cái đầṳ ѵú, nghe vậy liền bỏ tay ra, hắn nâng đỡ cái vυ' mềm mại, xoa đều từ ngoài trong. Rõ ràng sáng nay Thành Tiêu vừa mới hút cho y một hồi, hơn nữa lúc nãy hoan ái cũng đã chảy ra rất nhiều, bây giờ lại xoa nắn ra một ít sữa. Có lẽ là gần đây thân thể của Lâm Tri Dung được dưỡng đến khá tốt, Lâm mẫu lại sủng y, nào là canh cá canh gà bồi bổ không ngưng một ngày nào, cho nên không cẩn thận liền thúc dục việc trướng sữa. Chẳng trách mỗi lần thay y phục cho Lâm Tri Dung hắn đều thấy trước ngực ướt thành một khối lớn, nếu không phải Thành Tiêu tự tay xử lý những việc này, chỉ sợ theo tính cách này của Dung Nhi nhất định sẽ không nói một câu cũng không cho người ta tới gần, mà là đáng thương nhẫn nhịn cơn đau trướng sữa.
"Ngoan, phu quân vò ra giúp Dung Nhi." Thành Tiêu ôn nhu nói.
Từng giọt sữa trắng đυ.c tí tách từ bên trong lỗ sữa tràn ra, từng giọt từng giọt rơi xuống trong thùng nước tắm, Lâm Tri Dung xem đến xấu hổ không thôi, nhưng mà Thành Tiêu xoa cực kỳ thoải mái, làm cho y không nhịn được quay đầu lại cùng hắn hôn môi.
Bên trong phòng tắm đều là mùi sữa thơm dễ ngửi của ái thê, côn ŧᏂịŧ dưới khố của nam nhân lại trướng lớn thêm một vòng. Bất quá vừa mới thư sướиɠ một lần, hắn vẫn không muốn làm ái thê mệt mỏi, liền chuyên tâm cầm khăn tắm đến kì cọ cho y.
Khăn vải có chút thô ráp để tại giữa hai chân của Lâm Tri Dung, nhẹ nhàng chà lau tiểu côn ŧᏂịŧ đã sớm mềm mại, Thành Tiêu nghiêm trang tuốt lấy một hồi lâu, liền nhẹ nhàng chà xát hai cái túi nhỏ ở phía dưới. Lâm Tri Dung sau khi tỉnh lại đều là do Thành Tiêu giúp đỡ y rửa ráy, cho nên y cũng không cảm thấy có cái gì quái dị, nhưng chung quy vẫn không tránh khỏi có chút thẹn thùng, thấy Thành Tiêu tiếp tục đi xuống phía dưới, Lâm Tri Dung theo bản năng liền khép chặt hai chân.
"Dung Nhi không ngoan, nơi này nên tẩy có phải hay không?" Nam nhân thấp giọng hỏi.
"Ân, ân... Nên, nên tẩy..." Lâm Tri Dung nghe lời mà tách ra hai chân, làm cái tay kia trượt vào giữa hai chân của y.
Nam nhân có chút trìu mến mà lấy ngón tay sờ sờ hai cánh hoa cùng tiểu âm đế đã hơi sưng, sau đó dùng khăn tắm nhẹ nhàng chà sát nơi riêng tư nhiều nước kia. Lâm Tri Dung dựa vào trong l*иg ngực của hắn nhắm hai mắt, có chút buồn ngủ, lại bị nam nhân không nặng không nhẹ an ủi hoa huyệt khiến cả người nóng lên, cố tình bên trong hậu huyệt còn bị một cái đại côn ŧᏂịŧ cắm vào. Âm đế nho nhỏ bị bàn tay to của nam nhân nhẹ nhàng làm phiền, một trận thoải mái ập tới khiến Lâm Tri Dung than nhẹ, y vô cùng ngoan ngoãn làm nũng với Thành Tiêu, đáng yêu vô cùng.
Khăn vải bị vò thành một cục giống như qυყ đầυ thô to của nam nhân, liên tục chà xát tiểu âm đế mẫn cảm. Nguyên bản là tẩy rửa thân thể, lúc sau lại trở thành cố ý trêu đùa, Thành Tiêu bất tri bất giác liền tăng nhanh tốc độ, đem âm đế nho nhỏ chà xát đến sung huyết phồng lên.
"A ~ a... Tiêu ca... Tiêu ca... !"
Ngón tay thon dài của Lâm Tri Dung cầm lấy vách thùng, hai chân thuận theo mà mở đến cực hạn, càng làm nam nhân dễ dàng hung mãnh tiến công. Thành Tiêu sợ làm tổn thương ái thê, hắn nhanh chóng đem khăn vải đổi thành ngón tay, hai cái ngón tay đồng loạt vân vê xoa nắn tiểu hoa đế.
"A, không muốn... Quá nhiều, quá thoải mái... Muốn bị ngón tay mò hỏng... Nha nha... Ngón tay của Tiêu ca đang thao ta... Không chịu nổi..."
"Dung Nhi, gọi ta là phu quân, ngoan".
" A nha... Phu quân... A... Muốn, tiếp tục..."
Âm đế bị đùa cợt như thế, Lâm Tri Dung đều quên mất hậu huyệt đang ngậm lấy một cái côn ŧᏂịŧ to lớn. Thành Tiêu một tay đỡ lấy eo của y di chuyển lên xuống, một tay ôn nhu mài tiểu âm đế mẫn cảm, thế nhưng ái thê hiện tại đang mang thai thân thể vô cùng mẫn cảm làm sao có thể chịu được sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này?
"A ~... Côn ŧᏂịŧ của phu quân thao ta thật thoải mái... Phu quân... Cho ta... Van cầu ngươi..."
"Tiểu lãng hoá, miệng nhỏ phía dưới hút ta thật chặt nha, có phải tiểu lãng hoá rất thích ăn côn ŧᏂịŧ của phu quân hay không?"
"Thích? A.. Phu quân? Cầu ngươi cho Dung Nhi? Hảo hảo thao Dung Nhi... Bên trong của Dung Nhi thật là nhột, cầu phu quân đi vào... A, nha...Dung Nhi yêu phu quân nhất."
Thành Tiêu làm sao chịu được sự câu dẫn của tiểu ái thê ngoan ngoãn! Côn ŧᏂịŧ chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ bỗng nhiên lại lớn thêm một vòng, hắn ra sức đánh xuyên điểm nhạy cảm ở bên trong thịt động, ngón tay cũng đồng dạng xoa nắn âm đế sưng phồng lên như trái nho. Tại hai mặt bị giáp công, Lâm Tri Dung lập tức mềm nhũn thân thể, ở trong tay Thành Tiêu co giật một hồi lâu, mới nức nở mà xụi lơ xuống dưới.
Một tay mò tới tiểu côn ŧᏂịŧ còn đứng thẳng ở trên bụng Lâm Tri Dung, Thành Tiêu giúp y thay đổi thành tư thế mặt đối mặt, một tay nắm chặt côn ŧᏂịŧ của hai người chà xát vào nhau.
Lâm Tri Dung dựa vào vách thùng, mới vừa phục hồi tinh thần lại bị một trận xoa tuốt, cảm giác được côn ŧᏂịŧ của mình cùng phu quân ở tại một chỗ, y không khỏi có chút ngượng ngùng. Quả nhiên nơi kia của mình một chút cũng không đáng chú ý, không giống như của phu quân uy vũ hùng tráng...
Thành Tiêu chỉ nhìn thấy hình ảnh mỹ nhân dựa vào trong thùng nước một tay nâng cái bụng bự, sau đó tầm mắt hắn liền dính vào cặρ √υ' to đang run rẩy trong nước, hận không thể đem đầu nhũ đỏ tươi kia ngậm vào trong miệng liếʍ liếʍ.
Thành Tiêu kích động, động tác trên tay cũng nhanh hơn, tiểu côn ŧᏂịŧ đã lâu không bị bàn tay thô ráp hầu hạ lập tức bị tuốt đến sung huyết đỏ chót. Lâm Tri Dung một bên đỡ bụng một bên nhẫn nhịn cơn động tình, chủ động nhấc eo đem địa phương yếu ớt đưa đến trong lòng bàn tay của nam nhân. Hai cái côn ŧᏂịŧ làm phiền lẫn nhau, qυყ đầυ nho nhỏ có chút không chịu được kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà ngón tay mang lại, Lâm Tri Dung bị trêu đến nước mắt lưng tròng cả người căng thẳng.
Tiểu côn ŧᏂịŧ bị trêu chọc như vậy mà vẫn không có bắn ra làm cho nam nhân nhất thời tràn đầy hứng thú, hắn nặn nặn hai cái túi trứng ở phía dưới, ngón tay gảy gảy trên lỗ tiểu, rồi mở miệng trêu chọc: "Chỉ còn nơi này là chúng ta chưa từng thử đâu." Dung Nhi tính khí có chút phấn nộn, toàn bộ cương lên cũng chỉ bằng một nửa huynh đệ của hắn, thế nhưng lại mẫn cảm đến cực điểm, mỗi lần hắn thao đến điểm mẫn cảm ở hai cái huyệt thì y đều có thể trực tiếp ở nơi này bắn ra.
Nam nhân đem Lâm Tri Dung từ trong thùng nước bế lên, dùng khăn tắm bao lấy y. Lâm Tri Dung bị làm đến đứng cũng không nổi, chỉ có thể dựa vào trong l*иg ngực của nam nhân, ẩn ẩn tức giận nói: "Ta không nhúc nhích nổi..."
Thành Tiêu không nói hai lời liền đem ái thê ôm đến trong l*иg ngực, hắn đã quen với việc mang vác vật nặng, cho nên dù là Lâm Tri Dung còn đang mang thai một cái bảo bảo, hắn cũng dễ dàng ôm lên. Dạo gần đây Lâm Tri Dung bị người nam nhân này ôm quen rồi, nên y một chút cũng không cảm thấy có gì quái dị, ngược lại tâm tình của y vô cùng tốt mà nằm nhoài trong l*иg ngực của phu quân .
Đại bảo bối ngoan ngoãn như vậy, khiến Thành Tiêu lại một lần nữa nhiệt huyết sôi trào, hai ba bước đã đi đến bên giường đem y thả xuống.