Bên trong hậu huyệt sớm ăn ba ngón tay, đã có chút bất mãn. Trong gương là mỹ nhân đang mang thai, một bên xoa xoa hai vυ' vểnh cao, một bên cực kì thẹn thùng núp ở bên trong hõm vai của phu quân. Thành Tiêu cúi đầu hôn bờ môi mềm mại, ôn nhu mυ'ŧ trụ đầu lưỡi của y.
Lâm Tri Dung mặc dù có chút thẹn thùng, thế nhưng không có ghét nụ hôn này, mà còn chủ động quấn quýt lấy lưỡi của đối phương. Cảm giác được người khác toàn tâm toàn ý tin cậy quả thực tốt đẹp. Nam nhân càng nghĩ càng kích động, nhanh chóng xốc vạt áo lên tóm lấy cặρ √υ' cao vểnh của ái thê xoa bóp, lập tức nghe thấy tiếng rêи ɾỉ nỉ non của y.
"Ừm... A..."
Bỗng nhiên trước ngực có cảm giác mát lạnh, Lâm Tri Dung mở mắt nhìn xuống nguyên lai là vạt áo đã bị gỡ bỏ, lộ ra cái yếm nho nhỏ ở bên trong. Tuy rằng Lâm Tri Dung không biết tại sao phải mặc áo thêu cánh hoa như thế, nhưng vật liệu này mặc vào rất thoải mái, cũng sẽ không mài bộ ngực đau đớn, y liền nhanh chóng tiếp nhận.
Nhưng ở trong mắt Thành Tiêu cái yếm nhỏ này chính là một loại cảnh phong tình, hai đóa hoa nhỏ trên đầṳ ѵú bị che lại dưới lớp vải mỏng manh, lâu lâu còn run rẩy vài cái rồi cường ngạnh đứng lên.
Thành Tiêu một bên đỡ lấy hai chân của Lâm Tri Dung, đem côn ŧᏂịŧ đã cương cứng cọ xát trước miệng huyệt, một bên hôn lên gáy của ái thê thấp giọng hỏi: "Dung Nhi đã chuẩn bị chưa? Có muốn biết vì sao đại côn ŧᏂịŧ có thể làm Dung Nhi thoải mái không? Ngoan, mở mắt ra nhìn một chút, tiểu tâm can."
Lâm Tri Dung nghe lời ngẩng đầu lên, có chút bất khả tư nghị nhìn vào hình ảnh trong gương đồng, lại nhìn thấy dưới mông mình có một cái côn ŧᏂịŧ tím đen đang cọ xát, cảm giác nóng bỏng làm y không nhịn được run giọng nói: "Tiêu ca ta sợ... Tiêu ca nhẹ một chút có được hay không... Ta rất sợ..."
Thành Tiêu dùng qυყ đầυ thô to trước tiên chen vào thăm dò một chút, hắn nghiêng đầu hôn nhẹ lên má Lâm Tri Dung: "Sẽ không đau, rất thoải mái... Nếu như Dung Nhi cảm thấy đau ta liền dừng lại, hiện tại ta chỉ mới đi vào một chút xíu, không có đau đúng không?"
Lâm Tri Dung bé ngoan gật đầu, ánh mắt sáng long lanh mà nhìn chằm chằm vào gương, Thành Tiêu một bên đỉnh vào một bên nhìn phản ứng của y. Hắn cảm thấy được ánh mắt tỉnh tỉnh mê mê kia thực sự là vô cùng khả ái, cố tình hai gò má còn ửng hồng cùng đôi môi non mềm khẽ nhếch, vẫn là hình ảnh da^ʍ mị vô cùng quen thuộc nhưng chỗ nào cũng đem hắn câu dẫn đến tinh tẫn nhân vong!
Cảm giác hậu huyệt dần dần bị xuyên đến tràn đầy, tư thế mở rộng hai chân thật giống như đang bài tiết, làm Lâm Tri Dung có chút xấu hổ lúng túng mà uốn éo, không cẩn thận làm hậu huyệt kẹp chặt côn ŧᏂịŧ, khiến người sau lưng lập tức hít vào một ngụm khí lạnh, tàn nhẫn thao tới tao tâm.
"A... A..." Ái thê trong l*иg ngực nức nở xin tha: "Không cần đỉnh tới nơi đó... Ta không chịu được... Tiêu ca chậm chút..."
Lâm Tri Dung cọ cọ vào người Thành Tiêu khiến dây buộc cái yếm bị bung ra, làm hai toà hương phong lọt đi ra ngoài, tựa như đậu hũ non mà run lên.
"A... Yếm rơi mất rồi... Nha..."
Thành Tiêu trừng hai mắt, hai tay đỡ chân của Lâm Tri Dung, đôi mắt nhìn chằm chằm cặρ √υ' trắng tuyết như hai con thỏ nhỏ, tâm lý như bị con kiến cắn ngứa ngáy vô cùng, hận không thể đem núʍ ѵú đỏ au kia hút lấy hút để.
"Dung Nhi, nhìn một chút! Chúng nó thật giống như hai con thỏ nhỏ trắng trẻo non nớt đâu."
Thừa dịp lúc Lâm Tri Dung phân tâm Thành Tiêu liền dùng sức đem cả cây đại điểu đều cắm vào. Côn ŧᏂịŧ bị thịt huyệt non mềm kẹp chặt đến không chịu được, Thành Tiêu nhẹ nhàng an ủi ái thê rồi bắt đầu chuyển động. Côn ŧᏂịŧ quen thuộc mài nơi yếu hại ở bên trong hậu huyệt.
"Nha... Tiêu ca... Thật thoải mái... Nha, nha..." Lâm Tri Dung vừa thẹn vừa thoải mái, mặc dù đối với y ngay bây giờ đây là lần thứ nhất hai người bọn họ làm chuyện thân mật như vậy, thế nhưng việc y chủ động yêu cầu hôn môi cũng không thay đổi. Thành Tiêu từ từ đem một chân Lâm Tri Dung thả xuống, một cái tay quen cửa quen nẻo nắm chặt cằm của y, nhẹ nhàng mυ'ŧ mát bờ môi mềm mại, từng miếng từng miếng cắn nhẹ trao đổi nước bọt.
"Nha... Ta thật thích... Tiêu ca..."
Nghe thấy ái thê một bên bị thao tiểu huyệt một bên đứt quãng nói thích hắn, Thành Tiêu tâm lý đều tràn ngập mật ngọt, côn ŧᏂịŧ dưới khố cũng càng ra sức thao lộng.
"Ta bắt nạt Dung Nhi như vậy, Dung Nhi còn yêu thích ta sao?"
Lời nói của nam nhân có bảy phần trêu chọc ba phần nghiêm túc. Giọng nói trầm ấm, khiến người rơi vào vực sâu của ái tình. Côn ŧᏂịŧ phía dưới ra sức cắm thật sâu vào trong huyệt động, thật giống như hận không thể đem hai cái túi trứng kia đều nhét vào.
"Nha ân... Ta thích... Tiêu ca... Nha, Thật lớn... A! Mạnh một chút... Nha nha... Muốn bị xuyên hỏng... Tiêu ca..."
Phía dưới của ái thê bị côn ŧᏂịŧ xuyên đến dâʍ ŧᏂủy̠ tung toé, tiểu thịt huyệt vừa mềm vừa chặt ra sức kẹp chặt côn ŧᏂịŧ của nam nhân. Lâm Tri Dung nức nở làm nũng xin tha, làm cho Thành Tiêu không biết làm như thế nào cho phải. Hắn chỉ có thể một bên mãnh liệt làm hậu huyệt, một bên buông chân còn lại của Lâm Tri Dung xuống, làm người dưới thân nằm úp sấp đối diện với gương.
Một tay Thành Tiêu ôm lấy vai Lâm Tri Dung, một tay đỡ lấy bụng y, trong gương mỹ nhân cong lên cái mông lần lượt bị nam nhân thao lộng. Cặp ngực mềm mại theo động tác ra vào mà lay động lên xuống, tất cả mồ hôi đều tiến vào bên trong rãnh vυ' sâu hút.
"A, a... Tiêu ca... A nha... Ta sắp bị Tiêu ca làm hỏng..."
"Nơi nào muốn hỏng? Hả?" Thành Tiêu một bên dùng sức một bên mưa to gió lớn tại trên mặt Lâm Tri Dung hạ xuống một nụ hôn.
"Mông ta đau quá... Sắp bị Tiêu ca làm hỏng rồi..."
"Bảo bối ngoan... Đừng kẹp chặt như vậy, thả lỏng một chút... Đúng... Thả lỏng, ngoan, đừng sợ..."
"Nha... Nha... Chậm một chút... Sẽ hỏng mất... A!"
Ái thê tựa như tiểu hài tử không rõ tình hình, bị xuyên đến điểm mẫn cảm cũng như không biết chuyện gì đang xảy ra, y chỉ có thể a a kẹp chặt cái mông rồi đỡ lấy bụng bắn ra ngoài, tϊиɧ ɖϊ©h͙ từng giọt từng giọt tí tí tách tách mà rơi xuống trên nền đất.
Cánh tay ôm lấy bả vai của Lâm Tri Dung đột nhiên buông ra, bàn tay lớn nhanh chóng nắm lấy một bên vυ' trắng nõn, Lâm Tri Dung còn không kịp phản ứng ngực đã bị người nam nhân xoa bóp ra sữa. Mỹ nhân vốn đã mệt đến xụi lơ sợ hết hồn, mềm mại rêи ɾỉ một tiếng giống như tiểu miêu. Âm thanh nho nhỏ khiến Thành Tiêu không nhịn được nữa, hắn nhanh chóng ra vào vài lần rồi bắn vào bên trong hậu huyệt. Thành Tiêu còn chưa đã ngứa, một bên xoa nắn cái mông trắng nõn cong vểnh một bên nhỏ giọng đến gần lỗ tai của Lâm Tri Dung nói nhỏ.
Nghe được phu quân muốn nói cái gì, Lâm Tri Dung sửng sốt một chút, hai gò má phấn hồng bị làm đến cao trào liền đỏ giống như đang chảy máu, y có chút đáng thương nhìn Thành Tiêu, sau đó khẽ gật đầu một cái, chính mình hạ thấp eo mân mê cái mông, thẹn thùng nói: "Tiêu ca... Đến đây đi... Nướ© ŧıểυ tiến vào..."
Thành Tiêu liếʍ liếʍ môi, hướng côn ŧᏂịŧ về phía hậu huyệt mềm mại: "Dung Nhi thật sự không chán ghét?"
Lâm Tri Dung lắc đầu một cái, lỗ tai cũng hồng thấu, y không biết mình tại sao lại đáp ứng cho nam nhân tiểu vào trong hậu huyệt, nhưng nếu như phu quân muốn Lâm Tri Dung liền không chán ghét, vô luận người nam nhân này nói cái gì y cũng sẽ thỏa mãn hắn...
Vốn đã bị xuyên đến thịt huyệt đều sưng đỏ, Lâm Tri Dung còn không kịp thích ứng, liền bị một luồng nhiệt lưu mạnh mẽ không chút lưu tình rót vào bên trong hậu huyệt của mình, cảm giác nóng bỏng khiến toàn thân y đều nhũn ra, chỉ biết là bên trong hậu huyệt chảy ra thật nhiều nước, có kẹp cũng kẹp không được.
"Thật là nóng... A... A..."
Lâm Tri Dung khóc thút thít mà cong lên cái mông, rõ ràng đây là một việc rất là xấu hổ, nhưng y lại cảm thấy rất thỏa mãn, thậm chí còn muốn phu quân tiếp tục thương yêu mình, nhưng y lại không biết làm sao, chỉ có thể năn nỉ nói: "Tiêu ca... Ôm ta một cái..."
Hiện tại tâm trí của ái thê tựa như một đứa trẻ mười tuổi, muốn cái gì đều viết rõ ràng ở trên mặt, đôi mắt đỏ ửng chớp chớp nhìn hắn, vừa nhìn liền biết y đã bị bắt nạt thảm đến cỡ nào.