Dị Tinh Phối Chủng

Chương 59: Nguồn suối (2)

Một trận kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt xông thẳng từ dưới thân lên, miệng Mia đã ngậm lấy đỉnh cự trùng, lưỡi hồng kɧıêυ ҡɧí©ɧ, còn không quên liếʍ mυ'ŧ đỉnh nóng kia.

Frederick không hoàn toàn áp chế sự xôn xao này xuống, mà để cự trùng chảy ra mị dược trắng đυ.c. Mia nuốt hết dịch đυ.c vào miệng, sau đó ngẩng đầu lên, liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn dính ở khoé miệng, cô yên lặng nhìn Frederick, vẻ thẹn thùng lập loè ở đáy mắt.

Mia biết, nếu Frederick không khát vọng cô thì sẽ không có khả năng để cô chi phối, phóng thích trong miệng cô, nhưng như vậy vẫn chưa đủ, cô vẫn muốn nghe chính miệng anh nói sự khát vọng của mình ra.

Frederick vẫn nhìn Mia bằng sắc mặt bình tĩnh, nhưng đáy mắt lại nổi lên gợn sóng, có lẽ ánh mắt hai người chỉ giằng co trong một chớp mắt, nhưng giờ phút này, chỉ cần đối mặt một giây cũng đã triền miên không thôi, lúc Mia cảm thấy mình sắp không thở nổi nữa, cuối cùng Frederick cũng thấp giọng mở miệng.

“… Tiểu Mia…”

Giọng anh rất nhẹ, lại thâm trầm như đêm tối, mang theo ma lực làm tim Mia run rẩy, cô nhỏ giọng đáp lại, sau đó Frederick cong môi, thấp giọng nói tiếp: “… Yêu anh…”

Hai chữ đơn giản, mặc dù không trực tiếp trả lời câu hỏi của Mia nhưng lại khiến toàn thân cô tê dại, gần như mất hết sức lực. Cô khom lưng dựa vào người anh, đôi tay nhỏ bất lực nắm lấy quần áo trước vòm ngực cường tráng của anh, run rẩy thở hổn hển, gần như rêи ɾỉ nói: “... Frederick… “

“… Tiểu Mia… Yêu anh… Chiếm anh cho riêng em…”

Câu nói đơn giản này làm đầu Mia nổ tung, cô không cam lòng khi Frederick không trả lời thẳng vào câu hỏi của cô, nhưng lại không thể chống cự lời yêu của anh, đôi tay nhỏ loạn xạ kéo quần áo trên người Frederick ra làm l*иg ngực cường tráng của anh loã lồ, sau đó cô cắn lên như tiết hận.

Nhưng đồng thời, eo cô lại dâʍ đãиɠ đong đưa cọ xát với cự trùng nóng cháy, cánh hoa mở ra vì bị đường vân và gai thịt ma sát, mật dịch trong suốt chảy xuống làm thân trùng bị nước da^ʍ nhuộm sáng lấp lánh.

Không thể nghi ngờ, động tác cọ xát này mang lại cho hai người kɧoáı ©ảʍ vô tận, mặc dù sắc mặt Frederick vẫn bình tĩnh, nhưng cự trùng dưới thân lại nóng cháy trướng lớn hơn bằng một tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, nó không ngừng lắc lư nảy lên như hận không thể vào trong hoa huyệt ngay lập tức.

Dưới sự ma sát kɧıêυ ҡɧí©ɧ của gai thịt, làn da toàn thân Mia bị nhuộm thành màu đỏ nhạt vì tìиɧ ɖu͙©, nhìn kiều mị đến cực điểm, cô không thể chịu đựng được sự dụ hoặc này nữa, vội vàng bật dậy ngồi lên eo Frederick, run rẩy đỡ lấy cự trùng bằng tay nhỏ, nhắm ngay hoa huyệt, sau đó chậm rãi ngồi xuống.

“A… a a… ha a… a a a… thoải mái quá…” Lúc cự trùng tách từng lớp cánh hoa, mở mị thịt ở cửa huyệt ra, cuối cùng Mia cũng không nhịn được nữa, cô dâʍ đãиɠ kêu lên.

Trong vô số lần hoan ái trước đó, Mia đã quen bị Frederick cắm thẳng vào nơi sâu nhất, rất tự nhiên, cô cho rằng sau khi ngồi lên thì cô cũng có thể suôn sẻ tiến vào như vậy. Nhưng đỉnh phân thân nóng cháy của Frederick vừa đi vào hoa kính, mật huyệt như đã bị nhét đầy, cự trùng không thể đi vào được nữa.

Mia dạng chân ngồi trên người Frederick, côn ŧᏂịŧ thô to tím đen dữ tợn đang cắm ở nơi giữa hai chân trắng nõn run rẩy, mật huyệt đỏ tươi vì tìиɧ ɖu͙© đang điên cuồng co rút lại, cắn chặt cự vật tà ác, mật nước trong suốt chảy ra, thoạt nhìn da^ʍ mị đến cực điểm.

Toàn thân Mia mướt mồ hôi, hai mắt đã thất thần, kɧoáı ©ảʍ giao hợp với Frederick vọt đến làm cô thoải mái sắp sụp đổ, nhưng lúc cô phát hiện cự trùng không thể vào hết trong cơ thể, cuối cùng Mia mới nhớ ra Frederick… lớn thế nào.

Cự trùng cương cứng thô to, không chỉ lớn hơn Lope mấy lần, đồng thời còn lớn hơn trứng kén Mogo rất nhiều, mà hoa huyệt của cô rất chặt hẹp, hơn nữa một thời gian rồi chưa được Frederick yêu thương, đã dần dần khôi phục lại sự ngượng ngùng ban đầu.

Mặc dù Mia vừa mới bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bởi lời yêu của Frederick, hoa huyệt đã được bôi trơn hoàn toàn, chất lỏng đầm đìa, nhưng không có xúc tua vô hình kɧıêυ ҡɧí©ɧ và cắm vào, Mia không có khả năng cắn nuốt hết thân trùng bằng sức mình.

Mặc dù nhục huyệt phóng đãng không thể nuốt hết cự trùng, nhưng dưới sự dạy dỗ lâu dài, trong khoảnh khắc cự trùng xâm lấn, mị thịt sẽ hân hoan khép mở cắn chặt thân trùng, làm cho đường vân vào sâu, mở từng nếp gấp của nhục bích ra, để nơi mẫn cảm hoàn toàn thưởng thức sự tà ác của gai thịt.

Mị thịt tham lam chẳng những làm Mia tê dại mất hết sức lực, còn khiến cho cự trùng càng khó đi vào, dù Mia đã cố gắng lắc eo nhưng vẫn không thể nuốt thêm được chút nào, chỉ làm cho cự trùng càng liếʍ kỹ từng góc của hoa huyệt.

Trong quẫn cảnh như vậy, hoa huyệt sung sướиɠ cảm nhận sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ khi giao cấu, đưa Mia lên từng đỉnh núi cao, nhưng sâu trong cơ thể Mia lại vô cùng hư không.

Mia bất lực nhìn Frederick, Frederick lại chỉ lẳng lặng nhìn cô. Hai tay hai chân bị trói, quần áo bị cô cởi ra, trông Frederick vô cùng bất lực, nhưng cũng mang theo hơi thở mê người, đôi mắt tím tối đen như màn đêm tựa vực sâu không đáy, có ma lực làm người ta xả thân nhảy xuống.

Mia bị ma lực này mê hoặc, dưới cái nhìn chăm chú của Frederick, cô khó kìm lòng nổi, cố gắng lắc eo, dạng chân thật rộng, làm cho cơ thể của mình có thể dung nạp anh nhiều hơn.

Bầu ngực tuyết trắng mê người không ngừng đong đưa theo động tác của cô, nảy thành từng đợt sóng nhũ mê hoặc. Có thể nhìn thấy sữa tươi tiết ra từ đầu nhũ sưng to, thỉnh thoảng còn có một ít chất lỏng và mồ hôi của Mia trượt xuống theo độ cung của bầu ngực tuyệt đẹp, chảy xuống ngực Frederick, vô cùng bắt mắt trên làn da màu lam nhạt của anh.

Dưới sự cố gắng của Mia, cuối cùng cự trùng cũng dần tiến vào sâu trong hoa huyệt, nhưng đây là một quá trình chậm chạp giày vò, mỗi khi cự trùng tiến vào một chút, sẽ có một vòng nhục bích dâʍ đãиɠ bị căng ra, tiếp nhận sự ma sát của gai thịt, từng chút kɧoáı ©ảʍ hội tụ thành dòng nước sung sướиɠ, không ngừng phóng đi khắp người Mia.

“… Ha ha… Frederick… Frederick… Á… A a a…”

Trong sự tra tấn ngọt ngào, tiếng rêи ɾỉ của Mia mang theo sự sung sướиɠ và thống khổ cực độ, bây giờ cô thật sự đã không thể nhớ lại trước đây cô đã tiếp nhận sự thô to của Frederick thế nào nữa.

Mia hoảng hốt cúi đầu nhìn cự vật nảy lên giữa hai chân, không biết vì sao mình chưa bị xẻ thành hai nửa, sao vật tà ác thô to này có thể cắm hết vào bên trong cơ thể cô chứ...

Dù nghĩ vậy nhưng cơ thể Mia vẫn tham lam muốn cắn nuốt cự trùng, cô đã tiết thân nhiều lần trên người Frederick, triều dịch nhiễm ướt cự trùng, sau khi được mật nước tưới, gai thịt càng bừng bừng sức sống, không ngừng ma sát hoa hạch sưng nóng và từng tầng cánh hoa ngoài hoa huyệt, kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhục huyệt điên cuồng run rẩy co rút.

Thời gian dần trôi đi, toàn thân Mia đã mềm nhũn mất hết sức lực, hai mắt sáng ngời mọi ngày đã hoàn toàn thất thần, miệng nhỏ hơi hé, nước bọt trong suốt chảy ra từ bên khoé miệng, cô rêи ɾỉ từng tiếng rất nhỏ.

Dù vậy cô vẫn chưa được thỏa mãn, cơ thể không ngừng đong đưa, có nhiều kɧoáı ©ảʍ thế nào cũng không thể thỏa mãn cơ thể đã được dạy dỗ của cô. Mia biết rất rõ, cơ thể cô đã bị Frederick chơi hỏng rồi, cô cần được Frederick xuyên qua và lấp đầy tử ©υиɠ bằng mị dược thì mới có thể thoát khỏi cục diện tiến thoái lưỡng nan này.

Frederick nhìn gương mặt quyến rũ bị tìиɧ ɖu͙© làm cho mơ màng của Mia, dây đằng Furola dần dần nới lỏng, biết Mia đã đến giới hạn, lúc này anh mới bắt đầu.

Mia đang hoảng hốt, xúc tua vô hình luôn ẩn núp chậm rãi giữ chặt eo Mia. Lúc Mia định dạng rộng hai chân để cự trùng cắm sâu vào, Frederick hung hăng thẳng thắt lưng, đưa cự vật dưới thân vào sâu trong hoa huyệt của cô, đỉnh cự trùng phá tan cửa tử ©υиɠ xấu hổ khép chặt, tiến quân thần tốc vào trong tử ©υиɠ của cô.

Động tác hít thở và cơn run rẩy toàn thân Mia đều dừng lại, tựa như thời gian không gian ngưng tụ trong khoảnh khắc này, nhưng một giây sau, tiếng rên và cơn run của Mia điên cuồng tuôn ra theo mật nước dưới thân và sữa tươi trên ngực cô.

“A a… Không… A a… Ha ư… A a a Frederick…”

Lúc thọc mở cửa tử ©υиɠ của Mia, Frederick nhanh chóng vê nắn hoa hạch đỏ tươi đã sớm đứng thẳng, còn cực kỳ tà ác lôi kéo đầu nhũ mẫn cảm nhất của Mia để cô nhìn dáng vẻ dâʍ đãиɠ của mình khi sữa tươi phun ra trong cơn kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt.

“Đừng… đừng làm vậy a… Sữa… không thể… Frederick… Đừng… A…”

Gần đến cao trào, Mia gào thét muốn duy trì lý trí, hy vọng Frederick ngừng đùa bỡn ngực cô, nhưng sau khi xúc tua dừng lại, Frederick lại đưa môi mỏng đến bên đầu nhũ của cô, trực tiếp liếʍ mυ'ŧ, khiến cô hoàn toàn sụp đổ.

Mia có thể đoán được vì sao mỗi lần cô cao trào Frederick sẽ đùa bỡn bộ ngực của cô, ép cô phun ra sữa tươi. Bởi vì chỉ cần cô quen với tình huống này, tiết ra sữa trong cơn cực khoái, sau này những lúc giao hoan với Frederick, cơ thể dâʍ đãиɠ của cô sẽ chủ động tiết ra sữa để anh tận tình thưởng thức, nhận được sự sung sướиɠ mãnh liệt nhất.

Mặc dù biết ý đồ tà ác của Frederick, nhưng Mia lại hoàn toàn không chống cự được sự chiếm hữu của anh, cơ thể cô không thể kháng cự sự sung sướиɠ mà anh mang đến, trái tim cô cũng không thể kháng cự những chuyện tham lam mà Frederick làm ra với cô.

Sau khi nhét Lope vào, Mia đột nhiên hiểu ra vì sao bản thân lại sa đọa đến cảnh giới này, cô khát vọng Frederick quyến luyến cô, bởi vậy mỗi khi Frederick thích bộ dáng sa đoạ nào đó của cô, lấy cái đó dạy dỗ cô, lời cự tuyệt từ miệng cô không phải thật lòng cự tuyệt, mà là bởi vì thẹn thùng không biết giấu mặt vào đâu nên đành phải lên tiếng kháng nghị.

Có lẽ từ tận đáy lòng cô khát vọng được Frederick chiếm hữu, bởi vì Mia phát hiện, hình như cơ thể cô càng sa đọa, Frederick càng muốn thổ lộ với cô, cô càng buông thả cơ thể mình, Frederick càng buông thả trái tim anh.

Lúc này nhìn thấy bộ dáng dâʍ đãиɠ của mình trong đôi mắt tím xinh đẹp của Frederick, Mia bỗng có một suy nghĩ kì quái, nói không chừng, trong mắt Frederick, cô mới là người phụ nữ mê hoặc anh sa đoạ, dù sao trước đó anh cũng là người bình tĩnh lý trí, người không muốn dính dáng vào tình yêu càng chưa từng say mê tìиɧ ɖu͙© như thế.

Nhưng bây giờ, Frederick coi chuyện chiếm hữu cô là trách nhiệm, trước kia Mia còn có thể nói với bản thân, vì để cô mang thai cho nên Frederick mới tích cực như vậy, nhưng qua chuyện Mogo cô mới phát hiện, so với chuyện làm cô mang thai, hình như Frederick tích cực chơi hỏng cô hơn.

Hơn nữa, trước đó cô bị Frederick rót ngày ngày đêm đêm nhưng bụng không hề có động tĩnh, Frederick lại chẳng xử lý hay tìm cách ứng phó gì, chẳng lẽ… Frederick không muốn cho cô mang thai sao, nhưng vì sao chứ?

Nhưng lúc này Mia không thể suy nghĩ sâu hơn vào vấn đề đó, sau khi Frederick kịch liệt thẳng tiến, Mia nhắm mắt thở dốc, vô lực nằm sấp trên ngực Frederick, thoải mái sắp ngất, còn Frederick nhân lúc Furola nới lỏng mà thoát khỏi sự trói buộc của nó, đôi tay cường tráng đột nhiên giữ chặt eo cô, xác nhận cô muốn tránh cũng không thể tránh nữa, sau đó bắt đầu cắm rút điên cuồng.

“… Bạch bạch bạch bạch bạch bạch…”

Tiếng thịt va vào nhau phóng đãng vọng lại trong vườn hoa thiên đường, Mia cong gối dạng chân ngồi trên eo Frederick, hoa huyệt đỏ tươi ướt đẫm bị bắt phun ra nuốt vào cự trùng dữ tợn, theo động tác ra vào kịch liệt của cự trùng, tầng tầng mị thịt trong hoa huyệt bị lôi ra rồi lại đẩy vào, bị chơi đến nỗi ướt đẫm.

Đôi chân trần mảnh khảnh của Mia đang vắt trên đôi chân rắn chắc của Frederick, ngón chân nhỏ nhắn cuộn lại, muốn kháng cự kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt đang lan ra toàn thân, nhưng động tác này lại tác động lên bắp chân làm hoa huyệt co chặt lại, cắn chặt cự trùng, khiến nó càng thêm cuồng loạn.

“… Y a… A a… Frederick… Không được… Không… Ư ưm ưm…”

Tiểu huyệt đã lâu chưa được yêu thương không chịu nổi sự xâm lược mãnh liệt này, kɧoáı ©ảʍ tê dại làm hạ thân Mia tê mỏi, lại mang theo một sự khó chịu kỳ lạ. Đó là một cảm nhận khó miêu tả, như là đau nhưng lại không rõ ràng, cảm giác ngứa ngáy khó phát tiết, hạ thân như không phải của cô nữa, chỉ có lúc va chạm với da thịt Frederick, cảm giác khó chịu này mới giảm bớt.

Cô muốn kháng cự sự khó chịu này để bản thân không hỏng hơn, nhưng lúc cô kháng nghị, nụ hôn của Frederick lại quét đến, đầu lưỡi linh hoạt thăm dò kịch liệt trong miệng cô, mức độ cuồng bạo y như cự trùng lay động dưới thân.

Trong tiếng thịt va vào nhau bạch bạch, thỉnh thoảng còn kèm theo tiếng môi lưỡi giao nhau của hai người, Mia bị tìиɧ ɖu͙© làm cho trống rỗng, thân dưới của cô không ngừng co giật vì bị xâm phạm mãnh liệt, đã hoàn toàn mất khống chế, thân trên thì hoà tan trong nụ hôn điên cuồng của Frederick, thể xác và tinh thần của cô đều bị Frederick hoàn toàn xâm nhập, không còn không gian để thoát.

A… Frederick, Frederick yêu dấu của cô, nếu anh muốn hoàn toàn nuốt lấy cô, cô cũng cam tâm tình nguyện.

Đột nhiên, Frederick mãnh liệt liếʍ mυ'ŧ môi cô khiến cô hoàn toàn không thể thở nổi, sau đó hạ thân anh bỗng thẳng tiến, cực kỳ tà ác nhét phần đầu cự trùng vào cửa tử ©υиɠ tham lam co chặt của cô, bắn mị dược vào trong cơ thể cô.

“Ư… Ư a… ư ư ư…”

Kɧoáı ©ảʍ kịch liệt làm Mia muốn mở miệng rêи ɾỉ, nhưng tất cả âm thanh mị hoặc đã bị Frederick nuốt hết vào miệng, mang theo cơn chấn động từ ngực anh, làm Mia chợt run rẩy mãnh liệt từ tận sâu trong xương sống.

Thanh âm mị hoặc không thể phát ra trở thành một vòng dâʍ ɖu͙©, bị Frederick nuốt vào miệng rồi lại quay về người Mia theo sự xâm phạm kịch liệt của Frederick, kɧoáı ©ảʍ dời non lấp biển đánh úp lại, cuối cùng Mia không thể duy trì ý thức nữa, ngất đi trong lúc mị dược rót đầy tử ©υиɠ cô.