Chương 63. Trái cấm(3)
Ngực Mia liên tục phập phồng, không thể tin rằng bản thân thật sự lêи đỉиɦ vì một trái cây, hình như Frederick vô cùng hài lòng, vừa cắn tai cô, xoa làn da mướt mồ hôi của cô, vừa chậm rãi chuyển động quả ngọc trong hoa huyệt, thấp giọng mở miệng nói.
“Chất lỏng của Mia quá ngọt ngào, nếu có thể chấm được nhiều hơn thì tốt quá.”
Nói xong, Frederick đột nhiên nhanh chóng cắm rút quả ngọc, không ngừng đẩy mạnh mật nước vào sâu trong hoa huyệt của cô bằng phương thức chín nông một sâu.
Tiếng nước dâʍ ɖu͙© phụt phụt vang lên, quả ngọc bị mật nước làm cho ướt sũng đang làm càn biến nước mật trong suốt trong hoa huyệt thành chất lỏng trắng đυ.c, chất đυ.c chảy ra ngoài cửa huyệt, nhìn vô cùng dâʍ đãиɠ trên cánh hoa đỏ tươi.
“Y a… ha a… ưm a…”
Dưới sự đùa bỡn cuồng liệt của Frederick, Mia yêu kiều rêи ɾỉ không thành tiếng, quả ngọc cọ xát với cự trùng của Frederick cách một màng thịt mỏng.
Gai thịt đường vân trên cự trùng và vỏ quả ngọc làm hai huyệt trước và sau của Mia đều nhận được kí©ɧ ŧɧí©ɧ cực đại.
Anh sau lưng bắt đầu liếʍ ngực cô, sảng khoái mυ'ŧ lấy sữa tươi, còn anh phía trước khom người thành kính, nằm dưới thân cô, không ngừng vuốt ve da thịt mẫn cảm trong đùi cô, vươn đầu lưỡi liếʍ hoa hạch của cô.
Mia không thể chống cự được nữa, hai mắt cô đã hoàn toàn mê ly sa vào tìиɧ ɖu͙©, cảm giác thoải mái khi cơ thể bị quả ngọc lấp đầy làm cô phát điên, dù vậy cô biết, nếu Frederick tiến vào thì còn tốt hơn nữa, hậu huyệt đã bị lấp đầy, vì sao Frederick vẫn chưa muốn thỏa mãn cô?
Lúc quả ngọc chỉ còn lại một đoạn lộ ra ngoài cơ thể Mia, Frederick dừng tay, cuối cùng không nhịn được nữa, Mia khát vọng cầu xin: “Ha… Frederick xin anh… mau vào đi… a… cầu xin anh…”
Nghe Mia khát vọng cầu xin xong, đôi mắt Frederick đen như bóng đêm, thật ra nếu không phải anh đã chiếm đầy cúc huyệt của cô, bây giờ anh nhất định sẽ không chịu đựng được sự quyến rũ của Mia, nhưng anh vẫn chậm rãi nói: “Anh phải ăn no mới có thể thỏa mãn Tiểu Mia.”
Nói xong, anh bỗng nhiên đẩy cả quả ngọc vào trong cơ thể cô, cơ thể mềm mại của Mia cứng đờ, không kìm được mà dâʍ đãиɠ hét lên.
Đồng thời, anh phía trước nhẹ nhàng tách cánh hoa dâʍ ɭσạи dính đầy da^ʍ mật trắng đυ.c của cô ra, khẽ nói: “Anh bắt đầu đây.” Sau đó môi anh phủ lên hoa huyệt sa đoạ kẹp chặt ngọc quả, bắt đầu liếʍ mυ'ŧ.
Cơ thể mềm mại run rẩy mãnh liệt, Mia mở to mắt, hốt hoảng nhìn Frederick đang chôn giữa hai chân cô, bây giờ cô đã hoàn toàn không thể phản kháng lại sự tiến công của Frederick, còn anh sau lưng lại không ngừng cắm rút cự trùng, đập vào quả ngọc cách một màng thịt mỏng, dẫn dắt mị thịt trong hoa huyệt Mia đẩy quả ngọc ra.
Frederick vùi đầu vào giữa hai chân cô, chậm rãi cắn lấy quả ngọc. Theo động tác của anh, Mia có thể nghe thấy rõ tiếng “rộp”, anh cắn trái cây ướt sũng mật nước, còn cô chỉ có thể hoảng hốt chăm chú nhìn anh từ từ nhai, chậm rãi nuốt trái cây ngọt ngào xuống.
Quá trình đẩy kéo này vô cùng tra tấn, mỗi lần Frederick cắn một miếng, Mia sẽ cảm thấy mình hỏng thêm vài phần, phun ra dịch ướt sung sướиɠ.
Cô cảm thấy mình đã hoàn toàn hỏng rồi, bị chơi đến cao trào ở trong tay, trong miệng Frederick, càng tồi tệ hơn là, cơ thể cô lại không thể ngăn chặn sự sung sướиɠ, sung sướиɠ vì Frederick chiếm hữu cô, sung sướиɠ vì cúc huyệt và hoa huyệt đều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, sung sướиɠ vì Frederick cho rằng cô là mỹ vị. Mị thịt trong cơ thể không ngừng run rẩy co rút lại, chậm rãi đẩy quả ngọc ra ngoài cơ thể theo sự dẫn dắt của cự trùng, cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ khi bị đè ép, cũng chờ mong động tác tiếp theo của Frederick sau khi quả ngọc rơi ra.
“Y ư… Frederick mau vào đi… mau lên…” Mia khó có thể áp chế tiếng rêи ɾỉ, vặn vẹo eo thon muốn nâng eo lên để hùa theo sự cắn nuốt của Frederick.
“Mau cái gì cơ, vì sao Tiểu Mia phải nhét Lope vào trong cơ thể?”
Anh sau lưng dịu dàng hỏi, còn anh phía trước tiếp tục tra tấn hạ thân cô bằng miệng, lúc này đầu Mia đã hoàn toàn trống rỗng, ngay cả sự thẹn thùng cũng đã vứt lên chín tầng mây, không hề do dự mà yêu kiều nói: “Muốn mau được Frederick lấp đầy a a a…”
Lúc Mia nói câu này, môi mỏng mê người của Frederick cắn một đoạn quả ngọc, cắn thêm vài miếng nữa như đang khen thưởng, anh sau lưng tiếp tục dụ dỗ: “Còn gì nữa?”
“Muốn, muốn bị Frederick làm hỏng… ư a… muốn được Frederick yêu… a a a a…”
“Như em mong muốn.”
Frederick đột nhiên rút phần quả ngọc cuối cùng trong hoa huyệt của Mia ra bằng miệng, dựng thẳng cự trùng trực tiếp xuyên qua hạ thân ướŧ áŧ của Mia.
“Ư a a… a a a a… Frederick… Frederick…”
Cảm giác hai huyệt bị lấp đầy thật sự quá tuyệt, Mia dâʍ đãиɠ hét lên, lúc này gương mặt cô đã nhuốm đầy tìиɧ ɖu͙©, hai mắt si mê, tay nhỏ có được tự do, một tay ôm anh sau lưng, một tay âu yếm vòm ngực rắn chắc của anh phía trước, thoạt nhìn rất quyến rũ dâʍ đãиɠ, đủ để làm tất cả đàn ông phát điên.
Động tác dưới thân Frederick vô cùng cuồng bạo, câu “muốn được Frederick yêu” của Mia làm anh không bao giờ muốn kiên nhẫn nữa, bây giờ anh chỉ muốn hung hăng làm Mia, hung hăng lấp đầy Mia, làm hỏng cô, rót đầy cô, để cơ thể cô chỉ có anh.
“Tiểu Mia sướиɠ không? Bị anh làm như vậy sướиɠ không?”
“A… rất sướиɠ… rất thoải mái, Frederick em yêu anh… xin anh… a a… y ư a… a a…”
Lời yêu phóng đãng của Mia làm động tác của Frederick càng nhanh hơn, anh điên cuồng đập vào cơ thể Mia, tiếng thịt va chạm, tiếng tứ chi giao nhau không ngừng vang lên như sóng biển trong mưa.
Hai huyệt của Mia đã bị hai cự trùng tà ác nóng cháy lấp đầy, lối vào bị đè ép làm mật da^ʍ chảy xuống, hai huyệt và cự trùng như được hoà tan với nhau.
Bờ mông mềm mại và bầu ngực không ngừng đong đưa tạo ra sóng thịt quyến rũ, đùi thon dạng ra vì bị Frederick khống chế, tác động đến hình dạng mị thịt trong cơ thể cô bằng các loại tư thế, để anh tận tình hưởng thụ sự run rẩy từ từng nơi mẫn cảm của cô.
Cự trùng sau lưng hung hăng đâm vào tràng đạo của Mia, cảm giác tê dại vọt thẳng đến xương sống của cô, đồng thời, cự trùng phía trước không chịu cô đơn, đột nhiên hung hăng cắm đến cửa tử ©υиɠ của Mia.
Kɧoáı ©ảʍ quá mức cường đại đến cùng một lúc làm cô run rẩy dữ dội như bị điện giật, suýt thì hôn mê bất tỉnh, nhưng Frederick lại nâng mặt cô lên, hôn cô thật sâu như muốn truyền khí cho cô, lúc hơi thở mãnh liệt của Frederick truyền vào, Mia cảm thấy ngay cả sức để ngất đi cũng không có.
“Mia, Tiểu Mia của anh, anh thuộc về em, giao hết mọi thứ của em cho anh.”
Trong nụ hôn nồng nhiệt và động tác giao cấu kịch liệt, từng chữ yêu lẩm bẩm của Frederick gõ vào ngực Mia, gần như cô đã không rõ đó là lời nỉ non bên tai cô của anh hay là tiếng của anh phát ra từ trong lòng cô nữa.
Nhưng từng tiếng thì thầm và động tác cắm rút không ngừng của anh làm cô cảm nhận được sự điên cuồng và tha thiết của Frederick, cảm nhận được sự nhiệt tình từ người yêu là một chuyện làm con người ta vui vẻ cỡ nào, đồng thời, Mia phát hiện, mỗi khi cô rêи ɾỉ cầu xin anh yêu cô, anh sẽ càng tích cực đi sâu vào trong cơ thể cô.
Cho nên, điên cuồng chiếm hữu như vậy, có phải là Frederick đang bày tỏ tình yêu với cô không?
“Tiểu Mia yêu anh, hợp thành một thể với anh.”
“Frederick em yêu anh em bằng lòng.”
Nghe Mia nói vậy, Frederick buông thả bản thân, đâm vào nơi sâu nhất của Mia, không chỉ làm màng thịt giữa cúc huyệt và hoa huyệt của cô hoàn toàn hoà tan, thậm chí ngay cả lục phủ ngũ tạng cũng bị điên đảo, cô nghĩ mình là cối thịt của anh, còn anh là chày của cô, như thể từ nhỏ đã phải bị anh chọc như vậy.
Cơ thể của cô đong đưa theo Frederick, thậm chí hai đỉnh núi cũng không ngừng phun ra sữa theo nguyện vọng của Frederick, chảy xuống làn da lam nhạt của anh.
Bởi vì chất lỏng đang nhuộm dần toàn thân và động tác cơ thể như đang cùng khiêu vũ, cho nên nhìn từ nơi không xa, bọn họ đã hoà hợp thành một thể, mùi hương dâʍ ɖu͙© khuếch tán bốn phía, tiếng nước phun róc rách từ đài phun và tiếng thịt va vào nhau kịch liệt làm vườn cây xinh đẹp này trở thành lạc viên hoan ái và tìиɧ ɖu͙©.
Bị Frederick liên tục đùa bỡn như vậy, lý trí và cảm giác nhục nhã của Mia đã bị phá huỷ từ lâu, cô chỉ muốn cảm nhận anh, không ngừng giao triền với anh, mặc anh chiếm hữu tất cả và cũng chiếm hữu anh. Khi Frederick rót mị dược vào trong hai huyệt của cô cùng một lúc, Mia dâʍ đãиɠ kêu lên, hoàn toàn buông thả cảm quan cơ thể, cảm nhận dịch nóng của anh.
Cùng với mị dược điên cuồng mãnh liệt bắn vào, bụng cô phồng lên, sữa tươi ở ngực không ngừng phun ra, dịch ướt dâʍ ɭσạи dưới thân cũng phun lên người Frederick, tản ra vẻ đẹp dâʍ ɭσạи sa đọa, phóng túng và khiến người ta không thể dời tầm mắt.
Mia nghĩ mình sẽ ngất, nhưng kɧoáı ©ảʍ chỉ làm mắt cô tối sầm rồi tỉnh lại, cô biết mức độ thừa nhận kɧoáı ©ảʍ của mình đã càng ngày càng cao, nhưng đồng thời cũng có nghĩa là cô sẽ càng sa đọa.
Đương nhiên là Frederick biết, đây là những chuyện ở trong tầm với của anh, cũng là những chuyện mà anh thích nhìn thấy, nhưng hôm nay anh đã yêu thương Mia rồi, mặc dù du͙© vọиɠ của anh với cô không giảm, nhưng anh cũng không định ép cô tiếp nhận yêu cầu vô tận của anh nữa.
Anh dịu dàng vuốt đôi môi bị hôn sưng lên của cô, nhìn nước bọt trong suốt chảy xuống theo khóe miệng cô, cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ khi hạ thân cô mất khống chế mà không ngừng run rẩy mυ'ŧ lấy anh, cuối cùng một lát sau anh cũng mở miệng: “Tiểu Mia có hy vọng anh rút ra ngoài không?”
Lúc này hạ thân Mia đang mυ'ŧ chặt cự trùng, không muốn nhả ra chút nào, Mia mờ mịt nghĩ có lẽ cô phải tiếp nhận đề nghị của anh, để anh chấm dứt cơn giao cấu điên cuồng này mới đúng, nhưng bờ môi cô lại si mê run rẩy nói: “Đừng, đừng rút ra ngoài…”
Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, sự sa đọa và cảm giác nhục nhã đã in sâu dấu vết lên thể xác và tinh thần của cô, làm hạ thân cô gần như dung hợp với cự trùng, không biết vì sao, cô hoảng hốt cảm thấy nếu để Frederick rút ra, cô nhất định sẽ thống khổ hư không, cho nên cô phải mυ'ŧ chặt lấy anh.
Mia nghĩ mình điên rồi, nhưng cô lại vươn tay đến phủ lên người anh, run rẩy nói nhỏ: “Không ngừng yêu em trước khi em ngất, Frederick yêu em…”
Nghe thấy những lời này của Mia, một cảm xúc hiếm thấy dâng lên trong đôi mắt xinh đẹp mà tối đen của Frederick, pha giữa tìиɧ ɖu͙© có cả vui mừng như điên, nhưng sắc mặt anh vẫn bình tĩnh, cơ thể cũng không có bất cứ động tác gì, có một giây Mia cho rằng anh định cự tuyệt, nhưng lúc cô đang rụt rè, Mia lại nghe thấy giọng nói trầm thấp mê người của Frederick vang lên bên tai cô.
“Như em mong muốn.”