Chương 34. Khát cầu(1)
Mia nhìn cự trùng giương nanh múa vuốt trước mắt, cơ thể lập tức nóng lên, cô xấu hổ quát: “Anh xấu lắm!”
Tuy nói vậy nhưng Mia vẫn lè lưỡi ra, đầu lưỡi lướt qua phần đầu cự trùng, nhìn thân cự trùng run lên dần dần đứng thẳng, còn Frederick đang chăm chú nhìn cô bằng đôi mắt tím, Mia vươn tay nhỏ cầm lấy cự vật tà ác, thẹn thùng bắt đầu liếʍ mυ'ŧ.
Nhìn từ xa, Frederick đang đứng trên bãi cỏ, dưới bầu trời quang đãng, tư thái thong dong như đang hưởng thụ ánh mặt trời, nhưng nhìn kỹ thì có thể thấy Mia nửa quỳ trước hạ thân anh, đang cố gắng lấy lòng anh.
Hai tay Mia cầm cự trùng, nghiêng gương mặt nhỏ, chuyên chú liếʍ bộ phận mẫn cảm của anh từ dưới lên, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn phản ứng của Frederick.
Tuy Frederick đứng rất ưu nhã, nhưng từ dáng vẻ nửa híp mắt của anh, Mia có thể biết Frederick thích cô làm vậy với anh, hơn nữa đã một thời gian rồi cô chưa lấy lòng anh.
Nghĩ đến đây, Mia càng tích cực ngậm mυ'ŧ mỗi một gai thịt của anh, liếʍ láp mỗi một tấc cự trùng theo cách anh thích, âu yếm nó bằng đôi tay nhỏ mềm mại.
Dưới sự lấy lòng tích cực của Mia, cuối cùng Frederick cũng vươn tay khẽ vuốt ve gương mặt cô, sử dụng xúc tua vô hình dịu dàng vuốt ve toàn thân Mia, tiếp theo kéo áo cô xuống, làm đôi tuyết nhũ của cô bật ra.
Mia kinh hô một tiếng, muốn che ngực lại, nhưng Frederick giữ lấy tay cô, đưa cự trùng đến rãnh ngực cô, thấp giọng nói: “Tiểu Mia, anh thích em lấy lòng anh như vậy.”
Lúc nói chuyện, xúc tua vô hình cuốn lấy đầu nhũ đỏ tươi của cô, hơi dùng lực kéo ra ngoài rồi lại thả ra.
Bị Frederick đùa bỡn lâu dài, bộ ngực nở nang của Mia co dãn lắc lư đập vào cự trùng, chẳng những kí©ɧ ŧɧí©ɧ Mia rêи ɾỉ yêu kiều, nhũ thịt trắng nõn đỏ lên, còn làm cự trùng càng hưng phấn thô to hơn.
Cự trùng tím xanh gần như màu đen bị kẹp giữa hai nhũ thịt tuyết trắng mềm mại không ngừng đưa đẩy, thoạt nhìn dâʍ ɖu͙© không thể tưởng tượng nổi.
Càng làm Mia thẹn thùng là, nhịp đập của cự trùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ bộ ngực, đánh lên ngực cô, làm cơ thể cô nóng ran. Thậm chí xúc tua vô hình còn chưa tiến vào giữa hai chân cô, cô đã cảm giác được mật huyệt của mình chảy ra chất lỏng nóng cháy, khát vọng sự dâʍ ɭσạи tiếp theo.
Cô không hiểu vì sao Frederick luôn làm những chuyện tà ác với cô ở những nơi phong cảnh đẹp như vậy, cô thẹn thùng quay mặt qua chỗ khác, Frederick lại nhẹ nhàng xoay mặt cô lại, để đỉnh cự trùng đối diện với cô, dịu dàng nói: “Hình như nó rất nhớ cái miệng nhỏ của Tiểu Mia.”
Lúc này xúc tua bắt đầu xoa nắn ngực Mia, cự trùng cọ xát đưa đẩy giữa ngực, đồng thời, xúc tua cũng cọ trước hoa huyệt động tình của cô, trêu đùa cánh hoa đỏ tươi ướŧ áŧ.
Dưới sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ của Frederick, Mia đành phải không màng liêm sỉ hé miệng ngậm cự trùng vào trong miệng, kích động cự căn bằng nước bọt trơn nóng, mang đến cho Frederick sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt hơn.
Dưới sự giáp công của ngực và cái miệng nhỏ, cự trùng càng thêm kích động, cự trùng thô nóng đưa đẩy làm nhũ thịt mềm mại tạo ra từng đợt nhũ sóng dâʍ ɖu͙©, nước bọt trong suốt chảy ra từ miệng Mia làm cự trùng sáng lấp lánh, đồng thời cũng làm người cô ướŧ áŧ, đầu nhũ đứng thẳng vì kích động.
Nhìn bộ dạng này của Mia, Frederick đè gương mặt cô lại, đỡ mặt cô để cô nhanh chóng phun ra nuốt vào cự trùng.
Cự căn kinh người cắm sâu vào miệng Mia, không ngừng ra vào, miệng nhỏ chật hẹp và cổ họng co rút lại bức cự trùng hân hoan rung lên, cảm nhận được sự hưng phấn của Frederick, Mia bắt đầu đong đưa cơ thể để cự trùng có thể đi qua mỗi một tấc ngực phiếm hồng của cô, cảm nhận mỗi một lần hô hấp và nhịp đập của nhau.
Lúc này xúc tua cũng đã tiến vào hoa kính của cô, bắt đầu đưa đẩy, Mia vặn mông hùa theo sự xâm phạm tà ác này, mật nước chảy xuống mặt cỏ, hoa huyệt không ngừng run rẩy khép mở, khát vọng cự vật lấp đầy.
Frederick cực kỳ thích phản ứng phóng đãng này của Mia, anh gia tăng tốc độ của hạ thân, lúc Mia gần như không thể thở nổi, anh mới lùi phần đầu cự trùng ra phía trước cái miệng nhỏ bị bắt há to của cô, thấp giọng dụ dỗ: “Tiểu Mia từ từ uống được không?”
Nói xong câu này, anh bắn ra một lượng mị dược, trên mặt, trước ngực Mia dính đầy dịch đυ.c, trong miệng chứa đầy mị dược, Mia không thể không nuốt xuống một ít trước, sau đó nuốt tiếp vào theo sự dụ dỗ dịu dàng của Frederick.
Mia cảm thấy từ miệng đến cổ họng đến bụng nhỏ của mình đều bị bắn xuân dược nóng cháy vào, khiến toàn thân cô mềm nhũn. Tuy rằng cơ thể cô đã quen dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Frederick, nhưng cô không thường xuyên nuốt thể dịch của anh, nuốt mị dược là chuyện quá mức kí©ɧ ŧɧí©ɧ với Mia, khiến cô ngoài cảm nhận kɧoáı ©ảʍ ra, còn bị cảm xúc của Frederick ảnh hưởng, càng xuất hiện nhiều khát vọng.
“A a… Frederick… em muốn… cho em đi… a a…”
Dưới sự đùa bỡn của Frederick, Mia đã thoải mái đến nỗi không làm chủ được tinh thần, chỉ muốn Frederick nhanh chóng vào trong cô, nhưng lúc này hai chân cô đã mềm nhũn, chỉ có thể vô lực ngồi trên cỏ, hoa dịch không ngừng chảy ra từ hoa huyệt.
“Như em mong muốn.”
Frederick khom người bế cô lên, hai tay đỡ lấy đùi cô, nâng mông cô lên, nhắm ngay hoa huyệt không ngừng khép mở vì khát vọng, vào trong cô từ sau lưng cô.
Mia quần áo không chỉnh tề được Frederick ôm vào lòng, đôi mắt mê mang nhìn cảnh sắc trước mắt, hồ nước màu lục lam trong vắt phản chiếu ngọn núi hùng vĩ gần đó, ánh mặt trời ấm áp, gió nhẹ thổi qua, đẹp như thiên đường.
Nhưng lửa cháy bùng lên trong cơ thể cô như địa ngục, cần phải dựa vào động tác cắm rút của Frederick mới có thể phát tiết, mỗi lần Frederick đùa bỡn cô bằng cách mới, cô sẽ càng lĩnh hội được sự sa đọa của mình.
Cơ thể đã quen kɧoáı ©ảʍ anh mang đến như thể quen hô hấp, trong cơn cao trào không dứt, sự thẹn thùng của cô càng ngày càng đi xa, bởi vì cô đã không thể không hùa theo sự đùa bỡn của anh, trở thành da^ʍ phụ dưới thân anh một cách triệt để.
“Tiểu Mia thích nơi này không?”
Lúc đi lại, Frederick chậm rãi kéo hai chân Mia ra, tách hai chân cô thành hình chữ nhất(一) để hoa huyệt bị cự trùng đâm vào nơi sâu nhất, đảo qua từng tấc mị thịt trong hoa kính của cô, Mia chỉ có thể bất lực rêи ɾỉ yêu kiều.
“Thích… a… rất thích… Frederick…”
“Muốn bị anh rót đầy ở nơi tuyệt đẹp này không?”
“Muốn… a a…”
Mia không nén được cảm xúc, vòng tay ôm cổ Frederick, cự trùng liên tục ra vào trong mật huyệt đỏ tươi của cô, hai chân treo trên không run rẩy mãnh liệt, dịch đυ.c giao hoan của hai người cũng không ngừng chảy ra, làm cho mặt cỏ trong suốt một khoảng.
“Tiểu Mia, sau này anh sẽ đưa em đi nhiều nơi hơn, cũng rót đầy em ở mọi nơi, như vậy, bất kể em nhớ đến cảnh đẹp nơi nào, anh đều ở trong cơ thể em.”
Lúc Frederick nói những lời này, cự trùng cũng hung hăng cắm vào sâu trong hoa tâm của Mia, một lượng mị dịch nóng bỏng rót vào trong cơ thể cô, làm cô thoải mái cuộn ngón chân lại, bị đẩy lên cao trào mãnh liệt.
Mặc dù tiểu huyệt của Mia đã không ngừng co rút nhưng Frederick vẫn không buông tha cho cô, anh vươn tay xoa nắn hoa hạch mẫn cảm của cô, khiến cô cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ khác lạ, phun ra một lượng dâʍ ɖị©ɧ.
“Cầu vồng kìa.”
Frederick hài hước nói, ép Mia nhìn về phía trước, mật nước bắn lên cao bị ánh mặt trời chiếu vào, phản xạ ra màu bảy sắc cầu vồng, Mia xấu hổ và giận dữ muốn chết, nhưng chỉ có thể nhắm mắt lại, dù vậy, cô vẫn không thể quên đi hình ảnh ái dịch dâʍ đãиɠ của mình phản xạ ra bảy sắc cầu vồng.
“Sau này nhìn thấy cầu vồng, Tiểu Mia sẽ nhớ đến sự sung sướиɠ mà anh cho em.”
Giọng Frederick dịu dàng như ma chú, quanh quẩn bên tai Mia, cơ thể Mia bị ngôn ngữ kɧıêυ ҡɧí©ɧ lại càng mẫn cảm hơn khi xấu hổ.
Hoa kính hơi mở ra vì mị dược lập tức co chặt lại, Frederick phát ra tiếng vang nhẹ nhỏ đến mức không thể phát hiện, rút cự trùng ra, rồi lại cắm mở cửa tử ©υиɠ của cô.
Cơ thể Mia chưa thoát ra khỏi dư vị kɧoáı ©ảʍ sau khi bị mị dược rót mà đã bị Frederick bức lên cao trào sung sướиɠ.
Kɧoáı ©ảʍ kịch liệt trong khoảng thời gian ngắn làm ý thức của Mia không thể duy trì sự tỉnh táo nữa, trong lúc cao trào, cô bị Frederick đùa bỡn đến ngất.