Dị Tinh Phối Chủng

Chương 28: Quá khứ (1)

Chương 28. Quá khứ(1)

Mia đang định nói chuyện tiếp với Jonah, đột nhiên vài cái bóng xuất hiện bên cạnh che khuất ánh sáng, Mia nghi hoặc ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy ba người Mira da lam đứng ở bàn bên cạnh nhìn cô, bọn họ nói một chuỗi tiếng Mira dài dằng dặc rồi dừng lại, như đang chờ Mia trả lời.

Tuy Mia đã học một ít tiếng Mira nhưng muốn hiểu đối phương nói gì vẫn khó, hơn nữa đây là lần đầu tiên cô gặp người Mira ngoài Frederick, trong một khoảng thời gian ngắn cô phản ứng không kịp, bèn xin sự giúp đỡ từ Jonah: “Bọn họ đang nói gì vậy?”

“Bọn họ hỏi cô vì sao mặc đồ Mira, xuống từ tàu nào, nếu là chiến hạm Mira, thì trên chiến hạm có ai.”

“Vậy tôi nên trả lời thế nào?”

“Cô không cần trả lời, tôi có thể từ chối thay cô, bởi vì loại thông tin như xuống từ tàu nào, trên tàu có ai không thể công khai tùy tiện, từ chối bọn họ là được.”

“Nhưng bọn họ chỉ muốn nói chuyện thôi mà?”

Có lẽ là đã quen ở chung với Frederick, Mia có một cảm giác thân thiết với người Mira, không muốn từ chối trả lời bọn họ.

Những người Mira này phát hiện Mia nói một ngôn ngữ mà bọn họ nghe không hiểu, lúc cô nói chuyện với Jonah, đột nhiên có người nói tiếng Mira với Jonah, Jonah im lặng một lát, nói một câu Mira mà Mia hiếm khi nghe hiểu.

“Không thể thông báo.”

Nhưng những lời này cũng không ngăn được quyết tâm tiếp tục đến gần của đám người Mira đó, một người Mira tiếp tục nói chuyện với Jonah, một người phụ nữ Mira lại nhìn Mia, phun ra một chuỗi ngữ âm quỷ dị.

Mia hoang mang nhìn cô ấy, rất muốn biết rốt cuộc cô ấy đang nói gì, nhưng chỉ có thể nghe được mấy âm tiết quen thuộc.

Nhưng không lâu sau, máy truyền tin trên người phụ nữ Mira đột nhiên phát ra một ngôn ngữ khác, vững vàng nói: “Quyết định ngôn ngữ giao tiếp, ngôn ngữ trái đất hệ mặt trời hệ ngân hà.”

Mia khϊếp sợ, đồng thời cô nhớ ra, Jonah từng nói với cô, có rất nhiều hành tinh trong vũ trụ, nếu lúc mới gặp không thể nói chuyện, phần lớn sẽ sử dụng một phương pháp tiêu chuẩn để xác định ngôn ngữ của đối phương.

Phương pháp tiêu chuẩn này đưa ra các câu chữ liên tiếp, trong đó bao gồm phát âm thường được sử dụng của các hành tinh, người bình thường nghe thấy ngôn ngữ quen thuộc, sóng điện não và cơ thể sẽ có phản ứng, chỉ cần người phán đoán quan sát phản ứng rồi để trí não tính toán, may mắn thì rất nhanh sẽ có quyết định chính xác.

Khi đó, lời của người phụ nữ Mira có thể thuận lợi phiên dịch thành ngôn ngữ mà Mia nghe hiểu nhờ trí não, làm Mia muốn giả bộ nghe không hiểu cũng không được.

“Cô xuống từ chiến hạm của @¥%# đúng không? Vừa nãy chúng tôi nhìn thấy trong danh sách tiếp viện có số chiến hạm của anh ấy.”

Phát âm không được dịch ra, Mia biết đó là cái gì, đó là tên đầy đủ của Frederick, tuy cô không đọc được nhưng đã nghe thấy rất nhiều lần. Nhưng người này có thể đoán ra cô xuống từ chiến hạm của Frederick, còn biết nên nói chuyện với cô thế nào trong một khoảng thời gian ngắn, lúc này cô đột nhiên cảm thấy người Mira thật sự là quái vật.

Cô không muốn trả lời, đối phương lại khẽ cười: “Quả nhiên, tin đồn là thật, anh ấy để một cô gái ngoài hành tinh lên chiến hạm, cô và anh ấy có quan hệ gì?”

Mia lập tức đứng lên muốn đi, nhưng thật ra cô cũng không biết phải đi đâu, còn Jonah không thể lén nói chuyện với cô trong tình huống này, nói nhiều thì sai nhiều, chỉ có thể im lặng.

Người phụ nữ kia lại tiếp tục nói: “Chúng tôi không có ý xấu, chỉ là tò mò thôi, trước kia anh ấy là đồng đội của chúng tôi, lâu rồi chưa gặp, muốn chào hỏi.”

Nghe vậy, Mia do dự, lúc này những người Mira khác cũng đã chuyển thành ngôn ngữ trái đất, bởi vậy lời bọn họ nói truyền hết vào tai Mia.

Một người đàn ông Mira nói: “Đồng đội? Tên kia rõ ràng là tội phạm chiến tranh.”

Anh ta quay đầu lại nói với Mia: “Cô có biết tên kia nguy hiểm thế nào không? Trước khi trưởng thành đã biết gϊếŧ người, không biết đã gϊếŧ bao nhiêu người vô tội rồi, sớm hay muộn cô cũng sẽ bị anh ta gϊếŧ rồi đóng băng lại.”

Nghe có người nói Frederick như vậy, Mia nhíu mày, quyết định đến WC của nhà ăn để trốn, những người này sẽ không nhàm chán đến nỗi đuổi đến WC chứ?

Nào biết một người phụ nữ Mira nãy giờ không lên tiếng bỗng ngăn cô lại, ngữ khí lạnh lẽo: “Chỉ có nhân viên phi chiến đấu được lên chiến hạm Mira, ngoài người gặp nạn được cứu viện, hoặc là kỹ thuật viên ra, còn lại là đồ chơi tìиɧ ɖu͙©, cô là loại nào.”

“Cô ấy là người thân của hạm trưởng, mong cô chú ý lời nói!” Cuối cùng lúc này Jonah không nhịn được nữa phải nói.

Câu này của Jonah làm đám người Mira phía sau cứng họng, một lúc lâu sau, người đàn ông Mira mới cười nói: “Ồ, người thân, đúng là một từ ngữ thật xa xăm, là thể siêu nhiều thế hệ ưu tú nhất, cao ngạo nhất, sao anh ta có thể có người thân chứ?”

Anh ta đột nhiên nắm lấy cổ tay Mia: “Vì sao cô không lên tàu của chúng tôi, tôi bảo đảm sẽ làm cô sung sướиɠ, căn bản tên Frederick kia không biết thú vui tìиɧ ɖu͙© là gì.”

“Nói chuyện tiết chế chút đi!”

“Chát!”

“Rầm!”

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, người đàn ông kia còn chưa nói xong, cô gái Mira nói chuyện với Mia đầu tiên đã mắng anh ta, đồng thời, cái tát của Mia hạ xuống mặt người đàn ông kia, nào biết người đàn ông Mira đó lại bay đi đυ.ng vào tường của nhà ăn, sau khi phát ra một tiếng vang lớn, anh ta ngã rầm xuống đất.

Mia nhìn tay mình, đang giật mình về sức lực của bản thân, cô đã rơi vào một cái ôm quen thuộc.

Đương nhiên Mia không có khả năng đánh được người đàn ông kia, càng không nói đến chuyện đánh bay đối phương, người động thủ là Frederick, anh vừa được Jonah thông báo tức thời đuổi đến. Một tay anh ôm lấy Mia, tay còn lại xé một góc vạt áo khoác dài bạc, lạnh lùng ném lên người đàn ông Mira đang chật vật bò dậy kia.

Nhất thời, sắc mặt ba người Mira đều thay đổi.

Ném góc áo ngoài lên người người khác có ý nghĩa muốn quyết đấu với đối phương, trước kia đối mặt với kɧıêυ ҡɧí©ɧ cỡ nào Frederick cũng chỉ lạnh nhạt, anh sẽ không chủ động kɧıêυ ҡɧí©ɧ đối phương, nhưng hôm nay lại động sát khí vì cô gái trái đất này, sao bọn họ có thể không kinh ngạc.

Cô gái có thái độ hoà nhã với Mia đứng ra nói: “Anh định gϊếŧ anh ta?”

“Kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhưng lại không dám đối mặt, là hành vi của người yếu đuối.”

Frederick nhàn nhạt nói, người đàn ông Mira nghe xong kích động muốn chấp nhận quyết đấu, nhưng lại bị cô gái kia đập cho ngất đi, trực tiếp ném lên ghế.

Sau đó cô ấy quay đầu nói với Frederick: “Thân là hạm trưởng, thấy thuyền viên mạo phạm anh, không kịp thời ngăn cản là tôi thất trách, hạm trưởng có nghĩa vụ bảo vệ tính mạng của thuyền viên, nếu anh kiên trì muốn quyết đấu, đối thủ là tôi.”

Nghe được nội dung dịch ra như vậy, Mia vội vàng kéo áo Frederick: “Thôi, bọn họ không làm gì em.”

“Anh ta chạm vào em, còn mời em lên giường.” Ngữ khí của Frederick rất bình tĩnh, nhưng trong đôi mắt tím lại ngưng tụ gió lốc.

“Người phụ nữ kia còn nói em là đồ chơi tìиɧ ɖu͙© cơ!”

Vừa nói lời này xong, Mia lập tức phát hiện mình nói sai rồi, bởi vì Frederick ngẩng đầu lên nhìn người phụ nữ Mira kia.

Thật ra người phụ nữ đó vô cùng xinh đẹp, dáng người thon dài cân xứng, ngũ quan đoan trang ưu nhã, nhưng Frederick lại lạnh lùng liếc cô ta một cái, sau đó dịu giọng nói với Mia: “Em muốn anh xử lý cô ta thế nào?”

Mia cảm nhận được Frederick đang nghiêm túc, anh không phải người nói dối, nói vậy nghĩa là anh có năng lực tuỳ ý xử lý đối phương, Mia đột nhiên cảm thấy sợ hãi: “Chỉ là một câu thôi, không sao, bọn họ là người Mira giống anh, hiếm khi mới gặp trên trạm vũ trụ.”

Nghe Mia nói vậy, cuối cùng Frederick cũng thu liễm một chút tức giận, nói với nữ hạm trưởng kia: “Mong cô có thể quản thúc hành vi của thuyền viên cho tốt.”

Nói xong anh không quan tâm đến ánh mắt của mọi người, bế Mia lên nhanh chóng đi ra ngoài, Mia bất lực hỏi: “Anh xong việc chưa?”

“Vẫn chưa, nhưng anh phải đưa em về chiến hạm trước để em không bị đám người đó quấy nhiễu nữa.”