Mùa Nước Nổi

Chương 137: Một nửa cái mông đít (3)

Hằng hé môi mình ra rồi ngậm nhẹ vào đầu khất, không cần phải mở to lắm cả cái đầu khất đã lọt vô miệng cô rồi, vào đến bên trong, lưỡi cô uốn lượn quấn quýt chọc chọc vào đầu lỗ sáo, nơi tϊиɧ ŧяùиɠ sẽ từ dưới bìu dái qua đây mới phọt được ra ngoài. Chẳng mấy chốc, những giọt tinh tương trong vắt nhàn nhạt thấm vào lưỡi Hằng, cô cảm nhận rất rõ.

– “Chụt”, mυ'ŧ mạnh một cái, Hằng nhả đầu ©ôи ŧɧịt̠ ra, vừa rồi cô có cố tình dọng sâu dươиɠ ѵậŧ vào bên trong họng một chút nhưng không được, bởi phần thân dươиɠ ѵậŧ đã quá to, vượt qua kích thước vòm miệng của cô, mặc dù nhiều người vẫn nhận xét cô có cái miệng rộng hơn người.

Một tay Hằng bám vào dươиɠ ѵậŧ sóc sóc rồi kéo nó dịch lên trên để hòn giái nổi bật ra, Hằng cúi xuống thèm thuồng thè lưỡi liếʍ từng đường một vào bìu giái, sau đó cô còn ngậm từng bên một cho thích miệng.

Trước mồm cô là một mâm cỗ ngon, ngon nhất trong tất cả các món ăn mà cô thưởng thức, cô chẳng tội gì mà không thử từng món một cho sướиɠ cái miệng.

Sự vội vàng, hấp tấp trong hoàn cảnh vụиɠ ŧяộʍ có cái dở nhưng lại có cái hay. Hay ở chỗ con người ta phải căng hết tất cả các giác quan ra để thưởng thức vì không thời gian mà rềnh rang, mà nhấm nháp, chính vì thế nó mang lại hiệu quả rất cao. Một vài phút nghịch chơi với cái dươиɠ ѵậŧ ấy thôi cũng là quá đủ cho màn khởi động này rồi.

Hằng chồm người dậy để khuôn mặt mình ngang với mựt Nghĩa, cô đẩy Nghĩa nằm thẳng băng xuống cái ghế salong, cũng may ghế đủ dài để Nghĩa nằm trọn vẹn lên trên đó. Chiếc tà áo dài cứ lướt thước vướng víu trước bụng làm Hằng phải nhanh tay buộc hai tà áo trước và sau lại với nhau tạo thành một búi nhỏ ngay trước rốn, toàn bộ thân dưới, hai bên hông, và eo lộ thiên ra bên ngoài.

Nghĩa chưa từng ȶᏂασ gái trên ghế sa long bao giờ, trong tiềm thức của cậu ghế là dành để ngồi, hôm nay mới biết nó còn có chức năng làm giường ȶᏂασ nữa. Khi cậu nằm dài trên ghế, toàn bộ thân người đã ở trên thì Hằng đứng thẳng dậy, tiến thêm vài bước nữa để háng mình vào tầm đầu của Nghĩa, cô vắt một chân ngang qua người cậu rồi đặt nó vào phía trong.

Kia kìa, ở ngay trên đầu, trọn vẹn trong tầm mắt Nghĩa là l*и cô hiệu phó. Chưa thể biết được chi tiết bên trong như thế nào, cảm nhận đầu tiên khi Nghĩa nhìn thấy nó, chính là lông. Lông l*и rất dài, rất rậm mọc tự nhiên từ trên mu lan xuống tận mặt rồi nhưng vẫn không dừng lại mà tiếp tục mọc ra đằng sau đít. Đen tuyền, đó là mầu lông l*и của Hằng, rậm rạp như một cánh rừng nguyên sinh. Trên đầu các sợi lông l*иg ở phía cửa lỗ, lóng lánh những giọt nước, có lẽ là dâʍ ŧᏂủy̠ tiết ra đọng vào đấy. Mầu trắng long lanh của nước đọng trên một sợi lông mầu đen, hai mầu tương phản nhau nhưng lại hòa hợp tạo thành một bức tranh đẹp diều kỳ.

Có lẽ phải vén lông l*и ra hai bên mới biết được bên trong có gì.

Hằng từ từ hạ mông xuống, cô không nói gì nhiều, chỉ nói vắn tắt ra ham muốn của mình:

– Bú chị đi!.

Nói xong cũng là lúc l*и hạ cánh xuống chóp mũi, Nghĩa xuýt nữa thì hắt xì hơi bởi rất nhiều sợi lông l*и dài dằng dặc đã chọc vào mũi làm cho nó bị ngứa. Nghĩa ngoảnh đi ngoảnh lại mấy lần để đẩy lông l*и ra hai bên, lúc này cậu không nhìn thấy l*и vì nó quá sát mặt rồi, chỉ có miệng là cảm nhận được thôi. Nước, nước, nước, rất nhiều nước. Thịt, thịt, thịt, rất nhiều thịt. Hai thứ nước và thịt hòa quyện vào nhau cùng lúc táp vào mặt Nghĩa. Cậu chẳng dại gì mà không thè lưỡi ra liếʍ một đường cơ bản từ dưới lên trên. Ở phía trên, mông Hằng cũng di chuyển theo chiều ngược lại với lưỡi. Bản hòa tấu bú l*и ȶᏂασ mặt bắt đầu, nhịp nhàng và hòa hợp.

Hằng không dám rên to, nếu là ở một nơi khác, có thể cô đã hét lên rồi. Bú l*и là điều mà cô thích nhất trong tất cả các bước làʍ t̠ìиɦ. Được bú l*и không khác được mát xa, không những thế nó còn mang lại cảm giác chinh phục. Ôi, khi người đàn bà ở trên cao nhìn xuống thấy khuôn mặt người đàn ông đang lấp ló ở háng mình họ sẽ thế nào nhỉ? Chắc là thỏa mãn lắm đây, trong cái xã hội vẫn còn nặng nề tư tưởng trọng nam khinh nữ này thì nhìn thấy cảnh người đàn ông ở dưới ngã ba l*и nó mới hả hê làm sao, phấn khích làm sao. Chẳng thế mà đa số đàn bà nếu muốn chửi đàn ông đều vỗ đen đét vào l*и mình mà rảu miệng lên nói: “Ăn cái l*и bà đây này”.

Nước l*и rất nhiều, nó như có một nguồn nước bất tận ở nơi nào đó cung cấp nước, cứ trào ra, ọc ra, phọt ra không ngừng nghỉ từ bên trong. Luồng nước nào rơi ra ngoài thì thôi không nói, nhưng cứ hễ vào mồm thì Nghĩa lại nuốt, bản thân sau khi bê bàn ghế cậu cũng đang khát, cũng định vào đây đòi tiền công kèm theo xin ngụm nước nhưng cả hai việc đó chưa kịp xảy ra thì mặt đã ở dưới l*и rồi. Ấy thế nên Nghĩa uống lấy uống để, vừa là để thưởng thức nước l*и của một người đàn bà, vừa là để giải tỏa cơn khát trong lòng. Dâʍ ŧᏂủy̠ cô hiệu phó tên Hằng có vị ngọt dịu pha lẫn vị lờ lợ, nói chung là ngon.

– “Sướиɠ quá! Ư ư ư ư ư”, tiếng Hằng rêи ɾỉ ỉ ôi, cô chịn mông mình dít dịt vào mặt Nghĩa, ȶᏂασ mặt cũng sướиɠ lắm chứ. Nếu không phải vì cái áo dài rất khó mặc nhanh có lẽ cô đã cởi bung nó ra rồi. Cô tự bóp bầu vυ' núng nính mà cô rất tự hào của mình ở bên ngoài áo.

Như đã nói ở trên, cuộc làʍ t̠ìиɦ vụиɠ ŧяộʍ này không thể con cà con kê chén trà nóng nhấm nháp với kẹo lạc được, nó phải nhanh bởi thời gian không cho phép. Nghĩa bú l*и được khoảng 5 phút thì được tha, Hằng nhổm mông lên nhưng tay đặt lên ngực Nghĩa ấn xuống báo hiệu cậu cứ nằm im đấy, việc còn lại để chị lo.

Cô trượt l*и từ trên mặt Nghĩa xuống bên dưới, đến khi miệng l*и chạm vào đầu ©ôи ŧɧịt̠ thì dừng lại, Hằng cúi xuống thò tay bám lấy đầu ©ôи ŧɧịt̠ chỉnh cho đầu khất tì vào cửa âʍ đa͙σ thì dừng lại, mím môi, nhăn nhó khuôn mặt:

– To quá, không biết có chịu được không nữa.

Đầu khất lọt vào bên trong không khó, nhưng đến phần thân bản rộng thì cảm giác nong đầy, thốn l*и bắt đầu xuất hiện. Chửa bao giờ l*и Hằng bị căng ra như lúc này, còn hơn cả lúc cô đút cái dươиɠ ѵậŧ giả cỡ L vào bên trong, cái dươиɠ ѵậŧ này giờ không còn ở chỗ cô nữa mà đã được cô tặng cho người chị gái cô đơn bên ông chồng già bệnh cao huyết áp mất rồi.

Nghĩa nằm im tận hưởng, cậu nhìn chăm chú vào điểm giao nhau giữa hai con người, quan sát từng cen ti mét ©ôи ŧɧịt̠ mình mất hút vào bên trong cơ thể của cô giáo Hằng. Hai tay cậu cũng đặt lên hông cô nhưng không dám dùng lực ấn xuống cho ©ôи ŧɧịt̠ vào sâu bên trong, bởi làm vội trong lần đầu này rất dễ làm l*и rách toạc, phải từ từ mới được.

Hằng nhích từng phân một chứ không dám làm liều, nếu là cái dươиɠ ѵậŧ bình thường khác, cô ngồi thụp xuống một phát là xong, l*и cô không phải thuộc dạng nhỏ, cái l*и tuổi 30 này có ngán vật gì đâu, nhưng đây không phải là cái ©ôи ŧɧịt̠ bình thường, nó là một cái ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ, cần phải có thời gian mới quen được.

Mãi một lúc hơn một nửa dươиɠ ѵậŧ mới chui được vào bên trong, phần phình to nhất trên thân dươиɠ ѵậŧ đã vào được rồi, đầu xuôi đuôi lọt. Hằng thở mạnh vài cái để lấy hơi, cô định làm cú chốt đây mà. Phải, ȶᏂασ là phải mạnh, chứ cứ rón rén sợ rách sợ đau sẽ làm giảm đi cái phần kỳ diệu nhất. Trước khi làm động tác cuối cùng, Hằng tự cho phép mình nói một câu kí©ɧ ŧɧí©ɧ với đối phương nhằm lấy thêm dũng khí:

– Cho chị ȶᏂασ em nhé?

Giời ơi là giời, đến giờ phút này rồi mà còn hỏi câu ấy sao, nửa cây côn ŧᏂịŧ đã nằm trong l*и rồi mới xin phép là sao.

Nhưng kẻ hỏi thì phải có người trả lời, Nghĩa đáp lại:

– Cô ơi em sợ lắm. Hay mình dừng lại đi cô?

Nếu giờ đây, ông bảo vệ già gõ cửa chửa chắc Hằng đã dừng lại chứ đừng nói chuyện khác, một khi đã máu rồi thì đừng hỏi mẹ cháu là ai.

Hằng hạ quyết tâm, cô hơi nhấc mông lên một chút rồi lấy hết sức bình sinh ngồi thụt xuống và ……… chính cô phải hét lên:

– “Áy zùi ui!!!!!!!”, câu cảm thán mỗi lần đau đớn này cô bị nhiễm của đứa cháu gái gọi cô bằng dì ở nhà.