Hậu Cung Dưới Trần Gian

Chương 66: Biểu Muội Cổ Vũ Theo Đuổi Mẹ Kế

Sau hai lần lêи đỉиɦ thì Tôn Ngọc Tình đã sớm trở nên toàn thân vô lực, da thịt bốn trắng như tuyết nay đã trở nên đỏ ửng..., nàng khép hờ đôi mắt to tròn xinh đẹp, lẳng lặng nằm yên trên giường, sau khi bay lên mây thì cái cảm giác này thực sự phiêu hồn.

Hạ Phong Ngân lau sạch vết tϊиɧ ɖϊ©h͙ lẫn dâʍ ŧᏂủy̠ của cả hai người, sau đó kéo chăn ra để nằm, lúc này, Tôn Ngọc Tình đột nhiên mở mắt, tiến vào trong lòng Hạ Phong Ngân, ôm lấy cổ hắn: "Biểu ca, anh cũng thích Tư Tư tỷ có đúng không?"

Sao nha đầu này lại biết hay vậy, trong lòng hắn hơi lo lắng một chút, cũng không biết nên trả lời thế nào, vì nếu Tư Tư là người bình thường, thì hắn sẽ không do dự mà trả lời, nhưng đây là mẹ kế của hắn, đồng nghĩa với việc vi phạm luôn thường đạo lý: "Không có a! Sao em lại nghĩ như thế vậy?"

"Nếu muốn người khác không biết, trừ phi mình đừng làm!"

Tôn Ngọc Tình chu môi đáng yêu, thần thần bí bí cười nói: "Buổi tối hôm đó ba người chúng ta ở trên cùng một cái giường, sau đó em đi vào phòng tắm rửa mặt, anh và Tư Tư tỷ làm gì ở trên giường a?"

Làm gì sao, Hạ Phong Ngân ngẫm lại một chút, đêm đó Tôn Ngọc Tình vì bị mình phóng tinh vào trong miệng, không chịu nổi mùi tanh hôi của tϊиɧ ŧяùиɠ nên mới đi vào phòng tắm rửa mặt, sau đó mình cùng Lý Tư Tư trên giường môi kề môi, vuốt ve kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhau, chẳng lẽ lại để cô nhóc Tình Tình này thấy được, Hạ Phong Ngân nhất thời sởn cả gai ốc, nhỡ đâu con bé nói ra, thì quả là một vấn đề lớn: "Tình Tình a! Anh cùng với Tư Tư tỷ cũng có một chút tình cảm, nhưng giữa chúng ta không có gì hết, so với đậu phụ còn trong trắng hơn a, chuyện này em tuyệt đối không được nói cho bố anh biết, bằng không cả cái nhà này náo loạn mất!"

"Hì hì! Yên tâm đi, em không phải người hay buôn dưa lê đâu a!"

Tôn Ngọc Tình hôn lên mặt Hạ Phong Ngân một cái, đột nhiên nghiêm mặt nói: "Biểu ca, em ủng hộ hai người!"

"Ủng hộ chúng ta sao!"

Hạ Phong Ngân vốn nghĩ rằng Tình Tình sẽ ép buộc hắn rời xa Tư Tư, nhưng bây giờ nghe nàng nói vậy, chẳng những không phản đối, ngược lại còn ủng hộ sao, hắn tò mò không hiểu hỏi: "Chẳng lẽ em không ghen ư, nếu như anh theo đuổi Tư Tư tỷ, như vậy sẽ yêu em ít đi một chút, chẳng lẽ em không giận anh sao?"

"Em đương nhiên có ghen rồi! Nếu không ăn một chút giấm chua..., vậy chỉ có thể nói là em không thích anh a!"

Tôn Ngọc Tình không ngừng ma sát da thịt mềm mại vào trong lòng Hạ Phong Ngân, một đôi bạch thỏ đầy đặn kiên đỉnh bị ép thành miếng bánh bao bẹp dí, thở dài nói: "Số Tư Tư tỷ đúng bi thảm mà, từ nhỏ đã sống trong cảnh nghèo khó, sau khi lớn lên lại vì bố mẹ mà cam tâm tình nguyện gả cho bố của anh, hai người bọn họ cách nhau đến hơn 20 tuổi a! Tuy rằng Tư Tư tỷ nói rằng, bác cũng chưa từng chạm vào người chị ấy, nhưng người ở bên ngoài không nghĩ vậy, vẫn coi nàng tham giàu mà gả cho một lão già! Anh nên biết, một cô gái luôn quan tâm đến thể diện của bản thân, bởi vậy anh đừng có thấy chị ấy lúc nào cũng tươi cười, nhưng trên thực tế trong lòng rất đau khổ, em cũng thấy anh và chị ấy rất xứng đôi, hơn nữa Tư Tư tỷ cũng thực sự yêu anh, nên anh phải chịu trách nhiệm a, hảo hảo chiếu cố chị ấy, để cho chị ấy quên đi những nỗi ưu thương trong lòng, trở thành một nữ nhân hạnh phúc!"

"Ân! Ta biết rồi!"

Hạ Phong Ngân thấy Tôn Ngọc Tình thấu tình đạt lý như vậy, trong lòng rất cao hứng, không biết Lý Tư Tư lúc nào sẽ trở về nữa, nhưng thời điểm có thể đẩy ngã cả mẹ kế lẫn em họ lên giường, cùng nhau song phi, thật sự rất tuyệt vời nha! Nghĩ thôi đã thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ rồi, Hạ Phong Ngân nở nụ cười dâʍ đãиɠ.

"Anh cười gì vậy?"

Tôn Ngọc Tình thấy Hạ Phong Ngân khi thì liếʍ liếʍ môi, khi thì mỉm cười đầy xấu xa, liền đoán được ý nghĩ trong lòng của hắn, gắt giọng: "Biểu ca, em cảnh cáo anh đó! Tuy em cổ vũ anh thu thập Tư Tư tỷ, nhưng không được có mới nới cũ nha! Em bây giờ cũng là nữ nhân của anh, em muốn làm bảo bối cơ! Để anh vĩnh viễn yêu em, cưng chiều em a!"

Hóa ra nha đầu Tình Tình này cũng biết ghen đó, Hạ Phong Ngân cười cười, bảo đảm nói: "Yên tâm đi, Tình Tình cũng là bảo bối của anh, anh sẽ xử lý thật công bằng, sẽ không để ai chịu thiệt cả a!"

Nói xong, Hạ Phong Ngân tính toán một chút, Đặng Xuân Hàm, Lý Nhược Tích, Tiếu Tư Nhã, Tần Như Yến, Lý Tư Tư, lại còn thêm Tử Yên cùng Tình Tình nữa, nếu chia đều thì chỉ còn có một phần bảy a! Bất quá lòng ta cũng rất rộng lớn, cho nên mới có thể dễ dàng thu phục các nàng ấy như vậy.

Hạ Phong Ngân ôm Tôn Ngọc Tình nằm trên giường, thời gian qua đi, da thịt thân mật tiếp xúc với nhau lại khiến cho dục hỏa của hắn lại muốn bùng cháy..., ma thủ cũng không kìm lòng được leo lên cặρ √υ' non mềm dễ thương của nàng, không ngừng xoa nắn, biến thành đủ loại hình dạng. Trong chốc lát lại nhẹ nhàng siết lấy hai quả nho nhỏ hồng hào chà miết, khiến cho Tình Tình thở hồng hộc, bắt lấy cái tay đang làm chuyện xấu kia, miệng nũng nịu nói: "Biểu ca, đừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ Tình Tình nữa! Em không thể làʍ t̠ìиɦ tiếp được đâu!"

"Không thể làʍ t̠ìиɦ nữa ư, vì sao vậy?"

Hạ Phong Ngân không hiểu nhìn Tôn Ngọc Tình, chẳng lẽ mình vừa mới nói sai cái gì sao: "Được rồi! Tình Tình, em đã không muốn, anh cũng sẽ không ép buộc, sau này chúng ta cứ nằm như vậy ôm nhau là được rồi!"

"Không phải đâu mà!"

Tôn Ngọc Tình thấy Hạ Phong Ngân thất vọng, biết hắn đã hiểu nhầm ý của mình, vội vàng giải thích: "Em rất muốn làm một lần nữa, nhưng… nhưng bím em đau quá đi mất!"

Tôn Ngọc Tình nói tới đây, khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bừng, dù sao cũng là bộ phận riêng tư, tuy rằng đã trao tất cả cho hắn, nhưng nàng vẫn cảm thấy ngượng ngùng.

Hạ Phong Ngân cảm thấy không đúng, vội vàng tách cặp đùi ngọc trắng nõn ra xem, vừa nhìn đã thấy, bím non hồng hào đã sưng húp đỏ bừng, tơ máu nổi lên, chắc là do lúc nãy làm mạnh quá, Hạ Phong Ngân hổ thẹn trong lòng: "Tình Tình, anh xin lỗi! Em có đau lắm không?"

"Cũng không có quá đau!"

Tôn Ngọc Tình thẹn thùng khép hai chân lại, nhu tình như nước nhìn hắn: "Chỉ là thấy nóng hừng hực mà thôi!"

Xem thần sắc của nàng, Hạ Phong Ngân liền biết là đang nói dối, bím non xử nữ cực kỳ khít khao, lại bị thiết bổng to bự của hắn đâm vào không thương tiếc, chắc chắn là bị thương nặng, chỉ là bởi vì sự sướиɠ khoái nên cô bé mới không cảm nhận thấy mà thôi, bây giờ cao trào đã qua, cảm giác đau đớn dần dần rõ ràng, Hạ Phong Ngân ôm cô vào trong ngực, đau xót hôn lên mặt nàng vài cái, nói: "Bảo bối, chúng ta nghỉ ngơi một chút a! Đợi em khỏe lại chúng ra làm tiếp!"

"Ân, cám ơn biểu ca!"