May mà đại Cảnh vương triều phục sức cũng không phức tạp, cũng trong ngoài hai tầng mà thôi. Long Doanh cởϊ áσ ngoài và nội sam ra, Thẩm Thanh toàn thân chỉ còn lại một tiết khố, eo bụng bên trên đã trần trụi.
Vừa rồi chỉ nhìn khuôn mặt còn không rõ ràng, hiện tại nửa người trên lộ ra hết Long Doanh mới phát hiện, làn da của Thẩm Thanh có thể sánh như dương chi bạch ngọc, trắng nõn nhẵn nhụi một chút tì vết cũng không có.
Thân hình Thẩm Thanh cũng vô cùng tốt bả vai mượt mà, hai tay thon dài, lưng eo mảnh khảnh mỗi bộ vị trên thân thể đều vừa đúng chuẩn. Ánh mắt Long Doanh ở trên người Thẩm Thanh dao động, tầm mắt cuối cùng dừng ở trước ngực ngay hai khỏa anh đào lồi ra đỏ hồng quyến rũ.
đầu v* của ca nhi so với nam tử rõ ràng hơn một chút, nhưng bộ ngực là bằng phẳng chỉ là hình dạng núʍ ѵú lớn hơn bình thường gợi cảm như hoa anh đào màu sắc cũng sặc sỡ hơn một chút. Không giống với nam tử bình thường núʍ ѵú màu hồng nhạt, núʍ ѵú ca nhi như hoa anh đào đỏ tươi, lại phối hợp với l*иg ngực trắng nõn của Thẩm Thanh thoạt nhìn rất là xinh đẹp mê người.
“A!” Long Doanh nhìn mà tâm ngứa ngáy lấy tay đυ.ng vào đầu v* Thẩm Thanh làm Thẩm Thanh thét lên một tiếng kinh hãi, thân thể không tự chủ được rụt lại.
“Thanh Nhi thật mẫn cảm.” Long Doanh thấy thế mĩm cười nói, hai ngón tay kẹp lấy đầu v* lồi ra xoa bóp qua lại thưởng thức.
“Hoàng Thượng……” Đây là lần đầu Thẩm Thanh bị Long Doanh đùa bỡn đầu v*, một loại cảm giác xa lạ từ đầu v* lan tràn ra bốn phía có chút đau có chút ngứa. Lần đầu nhấm nháp loại tư vị này Thẩm Thanh có chút kinh hoảng muốn lấy tay đẩy Long Doanh ra nhưng không dám. Long Doanh là Hoàng Thượng nên trong chuyện phòng the Thẩm Thanh không thể có bất cứ phản kháng nào.
“Thanh Nhi thoải mái sao?” Nhìn thấy Thẩm Thanh sợ hãi nhìn mình, đôi mắt to ngập nước, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch muốn nói lại thôi, bộ dạng nhỏ nhắn đáng thương lại mê người khiến Long Doanh càng thêm muốn hung hăng trêu đùa hắn. Long Doanh dứt khoát buông lỏng tay, cúi đầu dùng miệng ngậm lấy đầu v* Thẩm Thanh.
“Hoàng …… Hoàng Thượng …..” đầu v* bị khoang miệng nóng ướt bao hàm làm Thẩm Thanh càng thêm kinh hoảng thất thố, ngón tay cắm vào tóc của Long Doanh, muốn nói lại không dám, không biết làm như thế nào cho phải.
Long Doanh dùng miệng ngậm, rồi vươn đầu lưỡi ra liếʍ liếʍ núʍ ѵú bán cứng rắn nhưng cảm giác không đã nghiện, lại dùng hai môi kẹp lấy núʍ ѵú day mυ'ŧ, y còn lo lắng bên kia vắng vẻ lại thò hai ngón tay kẹp núʍ ѵú bên kia dùng lực xoa nắn.
“A…… A…… Không……” Thẩm Thanh không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy chỉ cảm thấy hai bên đầu v* bị Long Doanh làm vừa đau lại vừa ngứa, cảm giác của toàn thân đều tập trung ở toàn bộ hai núʍ ѵú, thân thể đều theo động tác của Long Doanh mυ'ŧ vào xoa nắn mà trở nên hư nhuyễn. Cảm giác đó thật sự là quá cường liệt làm Thẩm Thanh nửa sảng khoái nửa khó chịu rêи ɾỉ ra tiếng.
Thẩm Thanh giọng khàn khàn mang theo chút khóc nức nở rêи ɾỉ khiến Long Doanh càng thêm hưng phấn, tay miệng cùng sử dụng càng thêm hung ác chà đạp hai núʍ ѵú, hạ thân còn kề sát thân thể của Thẩm Thanh cọ xát dục long sưng to của mình.
“Hoàng Thượng …… Cầu cầu người…… Thanh Nhi khó chịu…… tha cho thần……” Thẩm Thanh cảm giác đầu v* sắp bị Long Doanh hút đi, rốt cuộc khó chịu khóc thành tiếng mà đứt quãng cầu xin.
Long Doanh lúc này mới bỏ qua cho Thẩm Thanh, há miệng buông tha đầu v*.
“Thanh Nhi bao nhiêu đây đã chịu không nổi sao? Phía dưới càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn phải làm sao đây?” Long Doanh vừa lòng nhìn núʍ ѵú vốn là không nhỏ bị mình đùa bỡn lại lớn hơn một vòng, màu sắc trở nên càng thêm diễm lệ, trên núʍ ѵú dính đầy nước miếng của y, thủy quang đỏ au lấp lánh càng thêm da^ʍ mỹ. Long Doanh lại nhịn không được lấy tay nhéo một cái làm Thẩm Thanh hô đau mới cười buông lỏng tay.
Long Doanh điều chỉnh tư thế, tách mở hai chân của Thẩm Thanh còn mình nửa quỳ ở giữa hai chân của hắn.
“Thanh Nhi, khanh …… khanh mới như vậy thế nhưng đã ướt?” Long Doanh vừa cúi đầu lại phát hiện trên tiết khố của Thẩm Thanh đã có một mảnh nhỏ ám sắc thủy ngân.
“Thanh Nhi, khanh thật đúng là vừa mẫn cảm lại nhiệt tình, trẫm chỉ là chơi đùa núʍ ѵú của khanh mà phía dưới đã ướt, nhanh lên một chút cho trẫm nhìn xem khanh đến cùng là ra bao nhiêu nước đây?” Long Doanh kinh ngạc với thân thể mẫn cảm của Thẩm Thanh cực kỳ hưng phấn nâng hai chân của Thẩm Thanh lên rồi kéo tiết khố của hắn xuống.
“Hoàng Thượng, không cần!” Nơi riêng tư không hề che đậy bại lộ trước mắt, Long Doanh làm Thẩm Thanh cảm thấy cực độ xấu hổ, cũng bất chấp kháng chỉ lập tức ngồi dậy lấy tay bịt kín phía dưới.
“Thanh Nhi, không cho che, cho trẫm nhìn xem. Đây là thánh chỉ, không được cãi lời.” Long Doanh giả bộ sinh khí kéo tay Thẩm Thanh ra.
“Hoàng Thượng …… xin ngài đừng mà……” Thẩm Thanh lại ô ô khóc lóc đáng thương lại ủy khuất nhìn Long Doanh.
“Ngoan, Thanh Nhi Thanh Nhi giỏi để Doanh ca ca xem một chút được không?” Long Doanh lại đổi lời nói ôn nhu đi dỗ ngọt Thẩm Thanh, lại dùng thêm vài phần lực đạo cường ngạnh kéo tay Thẩm Thanh ra.
Thẩm Thanh bị Long Doanh dùng lực đạo khá mạnh nên hai tay không che đậy được, hai chân cũng bị thân thể Long Doanh chen vào không thể khép lại bộ dáng vừa vội vừa thẹn xem ra lại sắp rơi nước mắt.
“Thanh Nhi chớ sợ, Doanh ca ca chỉ nhìn xem, cũng sẽ không ăn đệ. Ngoan, nằm xuống giường đi.” Long Doanh thấy thế cười tiếp tục dỗ ngọt, lại đến gần Thẩm Thanh môi hôn trấn an, sau đó đem Thẩm Thanh một lần nữa ấn về trên giường.
Thẩm Thanh chỉ dựa theo yêu cầu của Long Doanh nằm thẳng trên giường, nhưng vẫn khẩn trương nắm lấy đệm chăn bên dưới trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi. Long Doanh lại cúi đầu, ánh mắt nhìn về nơi bí ẩn riêng tư.