“Thanh Nhi, tha thứ cho trẫm, trẫm….. ta lúc trước thú khanh bất quá là vì Thẩm tướng quân, trẫm đã quên khanh, quên lời thề khi xưa, ngay cả đêm tân hôn, ngay cả lúc nhìn thấy ngọc bội, trẫm cũng không có nhớ tới khanh. Còn mù quáng mà đi sủng ái Liễu Tích, đối đãi lạnh nhạt với khanh nhiều năm như vậy …… Trẫm……” Long Doanh nhìn thấy Thẩm Thanh, tươi cười lập tức dừng lại, toàn bộ nói lời thật lòng, hắn sốt ruột nói chuyện bắt đầu lắp bắp.
“Không sao, Hoàng Thượng chỉ cần có thể nhớ là tốt rồi.” Thẩm Thanh nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
“Thanh Nhi, lúc trước là trẫm khiến khanh thương tâm, khanh có thể lại cho trẫm một cơ hội không? Sau này trẫm nhất định sẽ không phụ khanh. Ta Long Doanh thề, ngày sau nếu lại phụ Thẩm Thanh, thì ngôi vị Hoàng Đế này sẽ không giữ được ……” Long Doanh giơ tay lên muốn lập lời thề độc.
Đại Cảnh vương triều vẫn rất mê tín, Long Doanh dám lấy ngôi vị Hoàng Đế ra thề, chứng minh y đối Thẩm Thanh tuyệt đối là thật tâm.
“Hoàng Thượng!” hành động Long Doanh ngược lại làm cho Thẩm Thanh hoảng sợ, nhanh chóng kéo tay Long Doanh xuống.
“Thanh Nhi! khanh tin trẫm thì gọi trẫm một tiếng “Doanh ca ca” có được hay không?” Long Doanh cõi lòng đầy chờ mong nhìn Thẩm Thanh.
“Doanh ca ca……” Thẩm Thanh trầm trầm gọi, trong thanh âm mang theo chút nghẹn ngào.
“Thanh Nhi, mọi chuyện đều qua, về sau chúng ta đều sẽ tốt thôi.” Long Doanh ôm chặt bả vai Thẩm Thanh thuận thế đem hắn kéo vào trong lòng mình.
“Ân.” Thẩm Thanh dựa vào vai Long Doanh nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng tuy rằng cảm thấy kỳ quái, vì sao Long Doanh đột nhiên nhớ đến chuyện này. Đây cũng không phải là lần đầu tiên y nhìn thấy ngọc bội, nhưng mấy điều này không trọng yếu, trọng yếu là sau này Long Doanh có thể chân tâm đối với hắn thật lòng là tốt rồi.
“Thanh Nhi……” Long Doanh lấy tay nâng cằm của Thẩm Thanh nhìn đôi mắt to tròn xinh đẹp, chậm rãi cúi đầu hôn lên cánh môi mềm mại.
Thẩm Thanh tuy đã được lập làm Hoàng Hậu đã hơn ba năm, nhưng những năm này Long Doanh đối với Thẩm Thanh không để trong lòng, số lần đến chỗ Thẩm Thanh qua đêm cũng ít đến đáng thương.
Mỗi tháng mùng một mười lăm mới đến, bởi vì dựa theo tổ chế hai ngày này Hoàng Thượng phải ngủ lại ở tẩm điện của Hoàng Hậu. Hơn nữa tính chỉ có hai ngày mà khi Long Doanh sinh hoạt vợ chồng cũng là cực kỳ qua loa cho xong, đơn giản thô bạo giải quyết du͙© vọиɠ của y là được, rất ít khi triền miên hôn môi cùng ôn nhu đối đãi, cho nên dẫn đến hiện tại Thẩm Thanh hôn môi cũng không biết.
Thẩm Thanh không biết nên đáp lại Long Doanh như thế nào, chỉ có thể dựa theo trình tự của Long Doanh.
Đầu lưỡi của Long Doanh động vào môi thì hắn liền ngoan ngoãn há miệng cho y tiến vào. Đầu lưỡi Long Doanh ở trong miệng phiên giảo liếʍ lộng, hắn vẫn giương miệng mặc cho y bừa bãi mà xâm chiếm.
Thẩm Thanh cũng không biết hít thở và nuốt nước miếng, gương mặt bị nghẹn đến đỏ bừng, nước miếng cũng không ngừng từ khóe miệng tràn ra. Nhưng mà Long Doanh lại đối với việc Thẩm Thanh không biết hôn nhưng vẫn nhu thuận phối hợp thập phần vừa lòng, hôn nhẹ trên môi mấy cái lại đem đầu lưỡi vói vào trong miệng của Thẩm Thanh liếʍ lộng, lại cuốn lấy đầu lưỡi trơn trợt trêu đùa.
Long Doanh hôn mê nhiều ngày coi như là thanh tâm quả dục, hôm nay nhuyễn ngọc ôn hương trong ngực, chỉ hôn môi liền bị gợi lên dục hỏa.
Long Doanh ôm Thẩm Thanh xoay người, Thẩm Thanh cảm thấy một trận đầu váng mắt hoa, chưa kịp phản ứng thì đã bị Long Doanh áp đảo ở trên giường.
“Thanh Nhi……” Long Doanh chống đỡ lên nửa người ở trên cao nhìn xuống Thẩm Thanh, mái tóc mềm mại đen tuyền xõa tung ở bên gối làm nổi bật làn da trắng mịn, mi nhãn tinh xảo, chiếc mũi thanh tú, còn có cánh môi hồng diễm bị hôn đến ướŧ áŧ, khiến Long Doanh xem có chút ngây ngốc.
Thẩm Thanh lớn lên xinh đẹp nhưng ở trong hậu cung của Cảnh Nguyên đế phi tần nào không phải mỹ nhân, nhưng lúc này Thẩm Thanh lại khiến người luôn nhìn quen mỹ nhân là Long Doanh có cảm giác kinh diễm.
Lúc trước Thẩm Thanh chịu đựng lạnh nhạt, chưa từng bị Long Doanh ái muội chăm chú nhìn qua như thế. Tầm mắt nóng bỏng kia khiến Thẩm Thanh vừa thẹn lại vừa quẫn, chân tay luống cuống cắn môi.
“Đừng cắn, như vậy đôi môi nhỏ nhắn xinh đẹp bị cắn hỏng về sau trẫm sao có thể hôn môi khanh đây?” Long Doanh thấp giọng trêu đùa, ngón cái khẽ chạm vào răng nanh của Thẩm Thanh xoa nắn làm ướt mềm luôn đôi môi.
“Hoàng…… Hoàng Thượng……” Thẩm Thanh bị Long Doanh vuốt ve như vậy càng thêm ngượng ngùng mặt đỏ như muốn chảy máu.
“Trẫm thật sự là hối hận vì bỏ lỡ thời gian ba năm qua, lúc trước không phát hiện Thanh Nhi mê người như thế, làm ta nhấm nháp thế nào cũng không đủ.” Lúc trước Long Doanh cảm giác Thẩm Thanh tính tình nghiêm túc, ít lời thiếu ngữ, thậm chí ngay cả trong chuyện giường chiếu đều cương ngạnh không hiểu biết phong tình, lại chưa từng nghĩ hôm nay chỉ trêu đùa một chút mà Thẩm Thanh lại e lệ khả ái, làm y cực kỳ yêu thích. Long Doanh chỉ hận những năm qua không có đối đãi tốt với Thẩm Thanh, không thể sớm phát hiện hắn mỹ lệ như vậy.
Long Doanh khi nói chuyện lại cúi xuống, lần nữa hôn Thẩm Thanh, đôi môi kề sát, đầu lưỡi dễ dàng chui vào trong miệng đối phương kɧıêυ ҡɧí©ɧ liếʍ lộng cuốn lấy mυ'ŧ vào.
Trải qua một lần hôn môi Thẩm Thanh cũng có được chút kinh nghiệm bắt đầu thử thăm dò đáp lại, cái lưỡi chủ động tiến lên cuốn lấy đầu lưỡi Long Doanh.
Thẩm Thanh cũng không phải là người không biết tình thú. Hắn lúc trước cả người nghiêm túc vô cảm là do Long Doanh đối đãi lãnh đạm, hôm nay Long Doanh nhiệt tình đối đãi, Thẩm Thanh cũng bị làm động tình bắt đầu chủ động đáp lại.
Thẩm Thanh chủ động làm cho Long Doanh thích thú gầm nhẹ một tiếng, chợt gia tăng lực hôn môi, hai đầu lưỡi mềm nhẵn quấn quýt đến nỗi đầu lưỡi Thẩm Thanh sắp bị Long Doanh hút đi.
“Hô……” Nụ hôn duy trì liên tục hồi lâu, đến khi Long Doanh ngẩng đầu khí tức đã trở nên hổn loạn, thở phào một hơi mới thoáng bình thản nội tâm khuấy động. Mà Thẩm Thanh đôi môi càng bị hôn đến sưng đỏ diễm lệ, khiến khuôn mặt lại tăng thêm vài phần xinh đẹp mê người.
“Không nghĩ tới Thanh Nhi còn có lúc nhiệt tình như vậy, trẫm thật muốn xem xem Thanh Nhi còn có thể mang đến những kinh hỉ gì.” Nhìn dưới thân đang ôm một người xinh đẹp lại e thẹn, Long Doanh cảm giác tiểu huynh đệ đã ngẩng đầu nên thò tay cởi đi y phục của Thẩm Thanh.