Hậu Đình Hoa

Chương 12: Tiếp tục ăn thịt ~H (Dạo đầu liếm ᗪâʍ Ŧɦủy̠)

Ca nhi phát dục nam căn thanh tú nhỏ nhắn hơn nam nhân bình thường. Phía bên dưới có hai huyệt động, một chỗ giống như nữ tử là hoa huy*t, một chỗ là hậu huyệt. Trải qua quá trình Long Doanh kɧıêυ ҡɧí©ɧ, nam căn Thẩm Thanh lúc này đã đứng lên, tuy rằng không đủ thô dài, nhưng cũng là tiểu côn th*t cứng rắn, phía dưới hoa huy*t bị hai phiến âm thần bao lấy, khe hở ở giữa hai môi âm thần đã có một ít d*m thủy trong suốt lấp lánh chảy ra.

Long Doanh lấy tay tách mở hai phiến âm thần che đậy miệng hoa huy*t, động tác này lại làm Thẩm Thanh một tiếng thét lên kinh hãi, nhưng cũng nhận biết có phản kháng cũng không được lại không giống như trước kinh hoảng thất thố ngồi dậy mà hai chân phát run, tiết lộ hắn rất khẩn trương.

“Thanh Nhi thật sự là nhiệt tình a, trẫm còn chưa đυ.ng tới phía dưới mà cũng đã ra nhiều nước như vậy, khanh nhìn xem này toàn bộ hoa huy*t đều ướt sũng.” Long Doanh nhìn chằm chằm vào bên trong hoa huy*t, nhục bích( vách tường thịt) phấn hồng lấp lánh thủy quang, toàn bộ huyệt động đều bị d*m thủy tẩm ướt.

“Thanh Nhi muốn nếm thử hương vị của mình không?” Long Doanh lấy ngón tay cọ cọ huyệt khẩu ướt sũng dính d*m thủy rồi dựng thẳng ngón tay để cho Thẩm Thanh xem.

Thẩm Thanh đỏ mặt cắn chặt môi dưới, làm sao có da mặt dày đi trả lời câu hỏi của Long Doanh.

“Thanh Nhi, đến đây nếm thử một chút.” Long Doanh cũng biết Thẩm Thanh sẽ không trả lời mình, dứt khoát cong eo ghé vào trên người Thẩm Thanh trực tiếp đem ngón tay đến gần bên miệng hắn.

Thẩm Thanh vẫn cắn chặt môi không mở miệng, cánh môi đều bị cắn trắng bệch mất đi huyết sắc.

“Thanh Nhi, nghe lời! há miệng vươn ra đầu lưỡi liếʍ ngón tay của trẫm.” Long Doanh giả vờ trầm mặt, đổi ngữ khí cường ngạnh bức bách Thẩm Thanh.

Thẩm Thanh lúc này mới bất đắc dĩ mở răng nanh, vươn đầu lưỡi ra nhanh chóng liếʍ ngón tay Long Doanh, liền lập tức rụt trở về, ngượng ngùng hận không thể đem đầu vùi vào trong đệm chăn, nhưng thân thể bị Long Doanh đè chặt căn bản là không thể động đậy.

“Hương vị có ngon không? Trẫm cũng muốn nếm thử.” Long Doanh lại đổi khuôn mặt tươi cười vừa hỏi, vừa cúi đầu hôn Thẩm Thanh.

Long Doanh đem đầu lưỡi đỉnh tiến vào trong miệng Thẩm Thanh tùy ý giảo lộng một phen, lại một lần hôn đến nỗi Thẩm Thanh thở hồng hộc.

“Thanh Nhi mùi vị thật thơm, lại ra thêm nhiều nước để trẫm nếm thử có được không?” Long Doanh ngẩng đầu, còn chưa thỏa mãn liếʍ liếʍ môi.

Thẩm Thanh hoàn toàn không biết Long Doanh còn muốn làm cái gì, hắn không biết làm sao mà nhìn y.

Long Doanh cười sờ sờ khuôn mặt Thẩm Thanh vừa nóng vừa đỏ bừng, lại đứng dậy nửa quỳ giữa hai chân Thẩm Thanh. Long Doanh lấy tay lại một lần nữa tách mở hai phiến âm thần, dựng thẳng ngón tay đè lên hột âm đế( âʍ ѵậŧ) lồi ra phía trên hoa huy*t thong thả xoay tròn xoa nhẹ.

“A…! a…!” Cảm giác tê dại cấp tốc từ hạ thể thổi quét khắp toàn thân, so với lúc bị Long Doanh đùa bỡn đầu v* cảm giác cường liệt gấp bội kí©ɧ ŧɧí©ɧ Thẩm Thanh rít lên the thé, cảm giác vừa ngứa lại vừa đau như chạy tán loạn trong máu giống như bị hàng vạn con kiến cắn khiến Thẩm Thanh khống chế không được vặn vẹo, cố gắng để thân thể thoát khỏi ngón tay Long Doanh.

“Thanh Nhi đừng động, chờ khanh thích ứng sẽ biết loại tư vị này mĩ diệu như thế nào.” Long Doanh một tay đè Thẩm Thanh lại ngón tay tiếp tục đùa bỡn hột âm đế.

“A…… A……” Thẩm Thanh không thể động đậy chỉ có thể bị động thừa nhận nhưng dần dần thân thể càng ngày càng thích ứng cảm giác tê dại này lại càng ngày càng thấy sảng khoái khoái hoạt. Ngứa ngáy làm thân thể xương cốt của Thẩm Thanh thân thể đều nhuyễn cũng không vặn vẹo lung tung nữa, giương chân mặc Long Doanh đùa bỡn, tiếng thét chói tai cũng biến thành khàn khàn trầm thấp rên khẽ.

“Thanh Nhi bây giờ chắc là rất thích phải không, chậc chậc…xem này quá mẫn cảm, trẫm bất quá mới xoa nhẹ vài cái mà nhục bỗng trở nên lớn như thế. Thanh Nhi ngoan, trẫm lại khiến khanh khoái hoạt một lát, nhanh chóng ra nhiều nước cho trẫm nhấm nháp.” Long Doanh buông lỏng ngón tay nhìn thấy hột âm đế bị mình đùa bỡn so với trước đó nở lớn hơn rất nhiều, hai phiến âm thần kẹp lại hột âm đế đỏ au ở giữa nhìn rất là bắt mắt. Long Doanh ác ý cong ngón tay búng vào hột âm đế sưng đỏ hơi cứng, hành động ác ý này làm Thẩm Thanh lại thét lên một tiếng kinh hãi, thấy vậy y mới khoái chí cười, một lần nữa lại đè lên hột âm đế xoa nắn.

Long Doanh xoay vòng ấn xoa còn thường dùng hai ngón tay kẹp lấy hột âm đế nhẹ nhàng lôi kéo động tác biến hóa kí©ɧ ŧɧí©ɧ Thẩm Thanh.

“A a…… Hoàng Thượng…… Không…… Tha cho thần…… Thanh Nhi, Thanh Nhi chịu không nổi……” Cảm giác sảng khoái khoái hoạt càng ngày càng mãnh liệt, sắc mặt Thẩm Thanh ửng hồng, giương cái miệng nhỏ nhắn rêи ɾỉ, da thịt trắng nõn nhiễm lên một màu phấn hồng núʍ ѵú sưng đứng thẳng, thân thể hơi hơi phát run, hai chân dài bị mở lớn cũng không ngừng run run. Mà Long Doanh càng ngày kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng mạnh mẽ, Thẩm Thanh cuối cùng đạt được cao trào đột nhiên mãnh liệt lắc đầu, lập tức căng thẳng thân thể.

“Thanh Nhi đây là muốn phun nước phải không? Nhanh lên một chút khiến trẫm nhìn xem!” Long Doanh thấy thế nhanh chóng nắm hai phiến âm thần lôi kéo mở rộng triệt để, chỉ thấy chỗ sâu trong hoa huy*t trào ra một cỗ d*m thủy trong suốt theo nhục bích chảy ra khỏi người Thẩm Thanh đem đệm chăn dưới thân đều làm ướt.

“Xem này d*m thủy chảy ra nhiều như hồng thủy, trẫm có thể đủ dùng một lần.” Long Doanh rất là vừa lòng cười cười, cúi xuống lại đem đầu vùi vào giữa hai chân của Thẩm Thanh.

Long Doanh vươn ra đầu lưỡi ở bên ngoài hoa huy*t liếʍ liếʍ, sau lại tách mở âm thần liếʍ vào bên trong hoa huy*t, đầu lưỡi vòng quanh nhục bích ướt sủng dạo qua một vòng, toàn bộ d*m thủy liền bị cuốn vào trong miệng. Long Doanh đối với các tần phi khác cũng không làm qua loại chuyện này, nói thế nào cũng là ngôi cửu ngũ sao lại có khả năng dùng miệng đi đυ.ng chạm hạ thể người khác. Nhưng lúc này Long Doanh lại dùng đầu lưỡi đi liếʍ hoa huy*t của Thẩm Thanh hơn nữa liếʍ d*m thủy còn liếʍ đến ngon lành.

“Hoàng….. Hoàng Thượng……” Thẩm Thanh còn từ trong cao trào chưa phục hồi tinh thần, trong đầu choáng vựng hồ hồ, hoa huy*t lại bị Long Doanh liếʍ cực kỳ thoải mái. Tuy rằng cũng hiểu được lúc này Long Doanh làm có chút không hợp quy củ, nhưng thật sự là không muốn phản bác. Thẩm Thanh còn vụиɠ ŧяộʍ lại đem hai chân mở ra càng lớn, trong lòng chờ đợi Long Doanh có thể liếʍ lâu chút, nuốt nhiều thêm một chút d*m thủy của hắn.

Đầu lưỡi của Long Doanh ở trong hoa huy*t của Thẩm Thanh liếʍ cuồng nhiệt nhưng d*m thủy thế nào cũng liếʍ không hết, vừa liếʍ sạch lại có dâʍ ɖị©ɧ mới từ trong hoa huy*t chảy ra.

Long Doanh cảm giác Thẩm Thanh giống như làm từ nước vậy, d*m thủy thế nào cũng liếʍ không hết hoa huy*t cũng là càng liếʍ càng ướt. Long Doanh nghĩ hoa huy*t ướt đẫm này chỉ dùng đầu lưỡi nhấm nháp thì quá uổng phí phải cho đại nam căn phía dưới của y cũng nhấm nháp một chút. Hơn nữa long căn của Long Doanh đã sớm cứng rắn nên không do dự lập tức từ giữa hai chân Thẩm Thanh ngẩng đầu ngồi dậy.

“Miệng trẫm đã nhấm nháp đủ, kế tiếp trẫm sẽ cho côn th*t nhấm nháp một chút mỹ vị của Thanh Nhi a.” Long Doanh cởi bỏ tiết khố lộ ra cự vật của mình.