Ái Thượng Điều Giá Sư

Chương 15: Lần đầu thân mật (Thượng)

Edit & beta: Gấu béo

May mà gian phòng này tuy nhỏ đơn sơ nhưng phía tây có mỗi một phòng tắm nhỏ có vòi sen, cho dù nhỏ cũng miễn cưỡng để cho một người đứng thẳng, coi như là giúp Gia Minh Diệc bớt đi không ít phiền phức.

Trong phòng đặt một chậu nhựa đựng nước, thấm ướt khăn mặt, Gia Minh Diệc cẩn thận lau vết thương sưng lên của Lăng Phàm.

“Ngô...”

Thình lình bị cảm giác mát lạnh trong nháy mắt truyền đi khắp cơ thể, nhất là Lăng Phàm vừa ra một thân mồ hôi lạnh, trên làn da càng nổi thêm một tầng da gà.

Bất quá cái loại đau đớn nóng rực cũng được giảm bớt, Gia Cát Diệc theo đó nhẹ nhàng xoa, trong miệng còn mang theo nhiệt khí khi hô hấp, cùng với lời hắn nói... Sẽ bồi chính mình...

Có một loại rục rịch không an phận, từ đáy lòng từng chút bộc phát ra.

Lăng Phàm theo bản năng vặn vẹo cái mông, du͙© vọиɠ cọ xát sàng đan thô ráp dần dần thức tỉnh.

Gia Cát Diệc dồn toàn lực chú ý vào thương thế đối phương, vẫn chưa nhận ra biến hóa của Lăng Phàm chỉ cho rằng miệng vết thương không thích hợp do giãy dụa, một bàn tay chế trụ eo ổn định thân thể hắn, thanh âm ôn nhu: ” Tiểu Phàm, nhẫn nại một chút nữa, trước chườm lạnh một chút, ngày mai ngươi mới không bị sưng to hơn”

“Ngô...... Ân ~ ~ ~ ” Trên mông vẫn bị khăn mặt lạnh chườm qua như cũ kí©ɧ ŧɧí©ɧ giác quan của cậu, nhưng thân thể lại như bị ngăn chặn, Lăng Phàm chỉ cảm thấy hạ thân càng trướng đau khó nhịn.

“Tiểu Phàm?” Từ tiếng rên của cậu, Gia Minh Diệc cảm nhận được ý vị tìиɧ ɖu͙©, so với kinh ngạc càng nhiều hơn là mừng thầm.

Độc chiếm dục luôn luôn là bản năng duy nhất của nam nhân, ở ‘Never Begin’ Keith là điều giáo sư, mà Lăng Phàm là khách của anh nên anh tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc làm việc của bản thân, sẽ không đối với khách hàng có bất kỳ hành động quá phận nào.

Khi ở trong công ty, lần đầu tiên chọn người cũng mang theo ý nghĩ nghiêm phạt tình sắc đối với Lăng Phàm suốt thời gian qua, anh liền sớm có cảm tình với cậu nhóc này.

Nhưng mà chỉ có mình anh biết, cậu nhóc này cùng những người mà anh đã từng gặp qua khác nhau, cậu không phải loại người vui thích nhất thời rồi không can thiệp vào cuộc sống của nhau, giống làm tiểu tình nhân nhanh đến cũng nhanh đi.

Khi anh còn đang tự mình suy nghĩ, vấn đề tình cảm này kéo dài tới bao giờ vẫn là nói sau đi, bây giờ mối quan hệ của hai người đã có sự thay đổi so với lúc trước rất nhiều. Anh nhất định là bị nước mắt của cậu nhóc này làm cho hoảng sợ cùng rung động, dĩ nhiên là sử dụng cách đơn giản nhất ____ trực tiếp ăn sạch cậu để cậu không thể từ chối anh lần nữa.

******************************************************************************

Ném xuống khăn mặt, Gia Minh Diệc ngồi ở bên giường, kéo Lăng Phàm lên ngồi ở trên người của mình. Một loạt động tác khiến vết thương của Lăng Phàm càng đau đớn hơn, cũng khiến cậu bị dọa sợ. Cậu theo bản năng vươn tay bám vào vai anh để ổn định thân thể, vừa nghĩ tới tình huống trước mắt, cậu lập tức dùng tay che lại hạ thân. Gia Minh Diệc dùng cánh tay ôm chặt cậu, đưa cậu nằm vào ngực mình, cúi đầu nhìn cậu cười đầy tà mị, giọng nói khàn khàn, “Không nghĩ tới em lại hưng phấn như vậy nha ~”.

“Em....

không....

ngô.... ” Cậu xấu hổ rất muốn giải thích, lời muốn nói lại bị anh chặn lại. Thừa dịp đối phương muốn đẩy mình ra, Gia Minh Diệc một tay cầm lấy phân thân của Lăng Phàm. Chỉ là di chuyển tay vài cái, du͙© vọиɠ trong tay anh đã cứng rắn không chịu nổi, không ngừng chảy ra dịch thể trong suốt dính ướt ngón tay của Gia Minh Diệc. Rất muốn từ chối anh nhưng người đàn ông này lại vừa thổ lộ tình cảm với cậu, cậu cũng không phải giống một cô vợ suốt ngày nhỏ yêu thương nhung nhớ anh. Nhưng thân thể đã sớm phản bội cậu.

“Ân ~ ~

a.

.

. Hắc.

.

. Ân

~ ~ ~

không.

.

. Đừng có

....

ngừng...” Lúc này, tâm trí Lăng Phàm sớm bị du͙© vọиɠ chiếm lấy hoàn toàn, thân thể đã quen bị Gia Minh Diệc điều giáo chỉ cần kɧıêυ ҡɧí©ɧ một chút

là có phản ứng, hơn nữa còn mong muốn càng nhiều hơn nữa, cậu không thể suy nghĩ được điều gì khác. Mỹ thực trên người không ngừng rêи ɾỉ giãy dụa, Gia Minh Diệc cũng không chờ được nữa, phân thân Lăng Phàm đang được vỗ về chơi đùa bỗng nhiên căng cứng, khiến cho Lăng Phàm một trận run rẩy.

“Ngô ~ ~ A... Đừng... Buông tay... Ân ~ ~ ~” Lăng Phàm cau mày, lấy tay đánh lên ngực Gia Minh Diệc.

Gia Minh Diệc kéo tay Lăng Phàm đặt ở lưng quần mình, “Ngoan, cởi cho anh, anh sẽ cho em được thoải mái hơn ~ ”