2.
Vương Tuấn Khải hôn lên chiếc cổ trắng hồng, lưu lại dấu vết đặc biệt của riêng mình rồi bắt đầu giải khai quần áo cả hai bên.
Hắn đột nhiên nhận ra, ý thức muốn xâm chiếm người này còn mạnh mẽ hơn hắn tưởng tượng.
Chất dẫn dụ Omega ngày càng nồng đậm làm động tác của hắn mang theo bảy phần gấp gáp, càng gấp gáp lại càng muốn nhìn thấy thật nhiều nơi xinh đẹp trên cơ thể dụ hoặc của đối phương. Vương Tuấn Khải tự nhận bản thân đối với sắc dục không mấy mặn mà, lại chẳng hiểu sao lúc đối mặt cùng Vương Nguyên, hắn lại kìm lòng không đặng mà đi ôm ấp người ta.
“Dễ chịu không?”
“Ư. . .”
Alpha luồn tay qua lại vuốt ve cơ thể mềm nhũn của Omega, lòng bàn tay trượt qua da thịt khơi lên lửa nóng hừng hực bùng cháy, chui vào những nơi bí mật âu yếm nâng niu, chạy tới chỗ mẫn cảm không ngừng sờ soạng. Vương Nguyên bị hắn sờ mà người càng lúc càng nóng, hai chân yểu xìu không chút lực, thậm chí tựa vào lòng hắn rêи ɾỉ, đầu bị hun nóng nhão nhoét thành vũng nước. Cậu hốt hoảng cảm giác mình yếu đến không có sức uy hϊếp, nhưng tựa hồ chỉ cần Alpha này ở bên cạnh, cái gì cũng không còn sợ. Rõ ràng cậu chỉ mới gặp hắn chưa đến một giờ, mà lại có ý nghĩ muốn đem tất cả những gì mình có dâng cho hắn.
WTF!!!
Vương Nguyên không cam lòng yếu thế, lại không thể chống đối, liền lắp bắp cố gắng gỡ gạc chút tôn nghiêm cho mình: “Đừng sờ chỗ đó, ah. . .xuống, xuống một chút, nghe lời tôi,. . .ưʍ. . .~”
Vương Tuấn Khải buồn cười thở dốc, nhìn Omega trong lòng cũng đồng dạng phát tình mà còn ương ngạnh ngoan cố, khẽ khàng sờ lên đùi trong của cậu một cái, thành công làm Vương Nguyên giật bắn lên, nhúc nhích người muốn thoát khỏi cái tay kia. Đáng tiếc ngọ nguậy kiểu gì cũng là chà xát trên người Vương Tuấn Khải, chỉ càng khiến cậu cảm thấy hành vi kɧıêυ ҡɧí©ɧ sàm sỡ trắng trợn này kỳ thực rất hấp dẫn. Vương Tuấn Khải lướt qua đùi trong mẫn cảm, một đường xoa nắn lên hạ thể đang tích cực chuẩn bị bôi trơn của Vương Nguyên, kìm không được mà bật cười.
Vương Nguyên không tiếng động trừng hắn, hắn lại thú vị mà đem cự vật lấy ra đặt trên đùi cậu, khiến cậu không thể không ngượng ngùng dời mắt, khóe môi lại mất tự chủ mà liếʍ một cái.
Thoạt nhìn thật là đáng sợ.
Cự vật của Alpha so với hai chủng tộc còn lại gần như lớn hơn gấp đôi, hình dạng cũng rất hung hãn, vật này có liên quan mật thiết đến tính phúc của Alpha, cho nên kết cấu như vậy cũng không có gì kiến nghị. Vương Nguyên vừa hoan hỉ vừa sợ, cứ tưởng tượng đem nó nhét vào cái nơi đáng xấu hổ kia của cậu, làm sao mà vừa chứ! Một bên lại nhịn không được phát tao, nếu nó ở bên trong lấy đầu, nhồi nhét, cọ xát làm cho mình thoải mái, không biết sẽ tê dại đến mức nào.
Chết tiệt, từ khi nào cậu lại có ý nghĩ này?!
Không được, ít nhất cậu phải có tiếng nói chủ đạo! Đúng, chính là như thế!
“Anh. . .chính là hôn thê của tôi?”
Vương Tuấn Khải gật đầu, nhập vai tức thì: “Hôm nay nương tử sẽ hầu hạ tướng công thoải mái.”
Vương Nguyên xù lông, trong lòng cay đắng vô cùng, nghĩ tới kẻ chọn ngày hôm nay làm lễ thành hôn, không khỏi cau mày. Trên thực tế, cậu là bị Vương Tuấn Khải chạm vào nơi mẫn cảm, sắc mặt ửng hồng hiện lên xấu hổ khôn cùng.
Có lý nào cậu cưới hắn về lại bị hắn đè ra ăn sạch sành sanh?!
“A. . .a. . .Ư. . .ưm, ah. . .Đừng, xoa xoa. . .A. . .”
Vương Tuấn Khải nắm lấy hai đầṳ ѵú tròn tròn hồng hồng vừa bóp vừa nắn, Omega bị hắn ép quỳ úp sấp trên giường, cái mông cùng thắt lưng uốn cong vểnh cao, bờ ngực trắng trẻo mê hoặc hơi ưỡn về phía trước, hai tiểu núʍ ѵú đáng yêu ôn nhuận bị chọc cương lên dựng thẳng. Vùng da quầng vυ' đã chuyển thành màu hồng phấn, xinh đẹp hơn nữa là hai núm tròn hoàn toàn cứng lên, lộ ra màu sắc yêu kiều khó cưỡng. Vương Nguyên bị chọc có chút xấu hổ, ngực bị chơi đùa lại có thể dẫn ra kɧoáı ©ảʍ, liền nhịn không được nâng ngực lên cọ cọ tay hắn đáp trả, cái mông phía sau vô thức lắc lư. Cậu thầm mắng chính mình tao hóa, lại không nghĩ tới đối phương bị mình câu suýt chút nữa nhào đến.
Nếu Omega đã không thể đảo chính. . .
Vậy phải nghĩ cách làm cho mình chiếm thượng phong!
Vương Nguyên câu nhân liếʍ liếʍ môi, mị mắt nhìn Vương Tuấn Khải, mi mắt hơi híp lại, hạ thấp bả vai, đầy vẻ dụ hoặc phong tình lại mang theo nhuệ khí khó cưỡng.
Vương Tuấn Khải âm trầm, thở hổn hển, Vương Nguyên còn có thể gợi cảm như vậy, khiến hắn hận không thể bóc trần toàn bộ bản tính dâʍ đãиɠ của cậu ra. Hắn nhất định sẽ đem người này ăn sạch sẽ, làm cho cậu chỉ có thể vặn eo lắc mông nằm dưới thân hắn rên la phong tao, dâʍ đãиɠ đến mức quấn riết lấy hắn không buông tha!
Tuổi trẻ nhiệt huyết, aiii. . .
“Thơm quá. . .”
Hắn hít sâu, chạm đến phía sau chọc chọc vào cửa huyệt khép kín, dùng lực tay mềm mại nới rộng huyệt khẩu ướt sũng. Omega dịch đang chảy ra rất nhiều, vừa trong suốt nhớp nháp vừa thơm lừng vị ngọt, làm cho ngón tay Vương Tuấn Khải càng không an phận mà khuấy động mạnh mẽ, khiến Vương Nguyên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ phát điên, co rụt hậu huyệt, kẹp chặt hai chân, trong tràng bích trào lên từng trận ngứa ngáy vô cùng.
VƯơng Nguyên dĩ nhiên muốn thuận theo bản năng cùng Alpha lăn giường, nhưng cậu còn chưa có cam tâm tình nguyện đến như vậy.
“Dù sao thì, ha. . .ha. . .” Vương Nguyên thở phì phì, cắn răng nói: “Tôi muốn nằm trên!”
“Tùy cậu.” Vương Tuấn Khải thế mà chẳng có chút run sợ nào, ngược lại bật cười. Vương Nguyên ngẩn ngơ nhìn hắn, không hề phòng bị ‘a’ một tiếng, hai cánh mông qua nhào nắn đỏ hồng của cậu bị đánh nảy lên một cái, Vương Tuấn Khải gác hai tay sau đầu, cười cười: “Đến a, không phải cậu nói muốn nằm trên sao?”
“Tôi chưa từng, làm chuyện này. . .” Vương Nguyên cắn môi do dự nói.
Vậy nên cậu trông cậy vào kẻ chỉ mới xem qua video là tôi sao? Vương Tuấn Khải nghĩ thầm, cũng không nói gì, đem ba cái tay đang chà xát bới móc bên trong cúc huyệt rút ra, Vương Nguyên lập tức cảm thấy cúc huyệt tao hóa của cậu đang kêu gào đòi ăn, đói khát lợi hại. Nhìn người anh em hùng dũng đang dựng thẳng chỉ thiên của Vương Tuấn Khải, Vương Nguyên nuốt nước bọt một cái, chống tay hai bên hông hắn, nhấc mông ngồi lên.
“Nn. . .nn. . .ah. . .ah! A! A~. . .” Lần đầu cùng kích cỡ quá phận khiến Vương Nguyên khó khăn nhấn xuống, sau khi đầu nấm đáng ghét bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ phồng to, rốt cuộc cũng chui vào cúc huyệt của cậu. Cậu run bắn lên một cái, xụi lơ thở dốc, trong cổ họng không khống chế được mà phát ra âm thanh rêи ɾỉ quyến luyến, siết chặt bao bọc gắt gao côn ŧᏂịŧ.
“Có đủ chưa?”
“Đủ. . .đủ. . .Nha, anh làm gì. . .Ư. . .!” Côn ŧᏂịŧ đâm thẳng vào nơi sâu nhất khiến Vương Nguyên hét lên, cả người run rẩy lợi hại, vẻ mặt cũng bắt đầu vặn vẹo, cúc huyệt co khép nhanh chóng phun ra vô số dịch lỏng trong suốt, xì xì bắn tung tóe. Trong hơi thở Omega thuần khiết của cậu chứa nhiệt khí nóng rực, da dẻ hồng hào từ lâu đã ẩm ướt mồ hôi, hạ thể càng là ướŧ áŧ, khắp nơi văng dâʍ ŧᏂủy̠ lung tung, dinh dính nhóp nhép làm cho cậu khó có thể ngồi vững trên người Vương Tuấn Khải.
. . .
“Dì muốn nói chuyện với con? Không cần, sắp đến giờ hầu hạ hôn phu đi ngủ, con không có thời gian. . .Cái gì? Ai đang ở cạnh con sao? Tất nhiên là hôn phu Vương Nguyên!”
[. . .]
“Ừm, đã tới chỗ hôn phu. Điều kiện rất tốt, vật tư tài phú đều khang trang, vị hôn phu này ngoại trừ căn bệnh ‘bí ẩn’ đó ra thì mọi thứ đều hoàn hảo. Không cần lo lắng Vương Nguyên gia có lừa gạt con hay không, cha cũng biết là con trai lớn của cha chẳng có cái gì để lừa mà. Yên tâm, con sẽ không vì chuyện gì mà làm liên lụy đến thanh danh dòng tộc chúng ta đâu, cái thanh danh đó vốn dĩ không tồn tại mà. . .Được rồi, cha cũng đừng tức giận, dẫu sao sự thật vẫn là sự thật nha. . .”
[. . .]
“Muộn rồi. Có gì để mai hẵng nói.” Vương Tuấn Khải quy củ đặt điện thoại ngay ngắn trên bàn, quay sang vỗ vỗ mông Omega nằm dưới thân mình: “Dang rộng chân ra một chút thì tôi mới giúp em càng sướиɠ.”
Vương Nguyên mơ mơ màng màng làm theo lời hắn, bắp đùi mở rộng, cảnh đẹp nơi tư mật bị cự vật tím đỏ ra ra vào vào cũng không che giấu, tiết tố Alpha quá mạnh khiến cậu gần như KO ngay khi cự vật kia tiến nhập cơ thể, đã không có lý trí thì thôi cư nhiên thể lực cũng thua xa, làm cậu chỉ có thể nhận mệnh rêи ɾỉ suốt cả buổi, đến mức giọng có chút khàn.
Nhóp nhép nhóp nhép.
Vương Nguyên bị thu phục gần hết làm cho Vương Tuấn Khải hưng phấn giương cao, tần suất trừu sáp cũng dần tăng nhanh, lúc thả chậm lại cọ loạn bên trong lúc hối hả dồn dập như đua ngựa khiến Vương Nguyên bị thao khép chân không nổi, Omega pheromone không ngừng sản sinh bay ra không khí, kèm theo âm thanh nỉ non ngâm nga mê người, tạo thành bản giao hưởng kí©ɧ ŧɧí©ɧ ma mị rù quến nhất.
Vương Tuấn Khải một bên ra sức cày cấy một bên âu yếm vuốt ve hai đầṳ ѵú, cảm giác nóng ấm ẩm ướt như chìm trong suốt nước nóng này, làm hắn phát nghiện mất.
Hắn đột nhiên nhận ra, kỳ thực lấy được cực phẩm hôn phu như vậy, có mấy ai kia chứ.
“Trời sáng rồi, chúng ta ra ngoài làm!” Hắn bất ngờ cao hứng nói, trực tiếp khiêng người ra ban công, để cậu áp người lên cửa thủy tinh lành lạnh, hai đầṳ ѵú đυ.ng chạm lên thủy tinh trong suốt, cả cơ thể phấn hồng da^ʍ tao phơi bày ra ngoài. Vương Nguyên không thể phản đối, đối phương bảo cậu làm cái gì thì hình như cậu đều làm cái đó, kể cả việc nhếch mông lên cao, tự tách mông ra cho hắn xem nữa.
“Đẹp quá. . .cậu thật là. . .”
Hắn ôm Vương Nguyên từ phía sau, không ngừng động đậy thắt lưng thúc mạnh vào cơ thể cậu, đem nội tiết tố Omega và Alpha giao hòa không kẽ hở, bắt đầu chuỗi tuần hoàn lăn lộn khác.
. . .
Tại một đầu của thế giới.
“Chủ nhân, vị hôn thê của Nguyên đại thiếu hôm qua đã đến nhà đại thiếu rồi ạ.”
“Người nọ là một Alpha?”
“Vâng.”
“Rất tốt, gọi kẻ đó đến đây, ta muốn mời người nọ uống trà một chút.”
Thiếu nữ Beta cung kính cúi đầu, ánh mắt thản nhiên liếc nhìn phu nhân thiếu tướng Omega trước mặt mình, nhanh chóng lui ra.
Vương Nguyên đại thiếu gia, đúng là sống không yên dưới ánh mắt của phu nhân.