Canh Cua Viên 2 [Khải Nguyên]

Chương 59: [ABO] Áp Trại Phu Quân [3]

3.

Vương Tuấn Khải cảm nhận rất rõ ràng, bản năng Alpha trong hắn trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Một Alpha tiêu chuẩn từ nhỏ đã sống trong quân đội như hắn, tính chưởng khống bản thân rất lớn, hắn có thể kiềm chế xung động trước bất kỳ cái gì, kể cả chất dẫn dụ Omega khiến toàn bộ Alpha điên đảo. Nhưng vật cực tất phản, không phải nhẫn nhịn nhiều là tốt, ví dụ như trong trường hợp này, Vương Tuấn Khải bởi vì kiềm nén giam giữ dã thú Alpha quá lâu mà chỉ cần vài động tác của Vương Nguyên, hắn đã sắp không điều khiển được mình.

Hắn vẫn luôn nghĩ như vậy.

Làm sao có chuyện, thượng tướng Vương Tuấn Khải thống lĩnh ngàn quân dễ dàng thất bại trong tay một Omega, lại còn là Omega nam?

Vương Nguyên động tình khó cưỡng lại, mùi chất dẫn dụ huênh hoang kiêu ngạo lại dịu ngọt mê người hầu như đã lấp hết không khí giữa hai người. Bộ dạng của cậu vặn vẹo khó nhịn, cơ thể run rẩy kích động nửa như đang đè ép bản năng – nửa lại muốn mở cửa xổ l*иg, ở bên cạnh một Alpha càng khiến bản năng trở nên rõ rệt. Cậu bám trụ trên người hắn, lung tung chà xát thân thể xinh đẹp gây họa của mình, đã bị áp bức đến mức không còn đủ sức nghĩ được chính mình là ai.

“Cầu anh. . .cầu anh. . .khó chịu quá, em khó chịu quá. . .”

Vương Tuấn Khải không hiểu sao cảm thấy đau lòng, vội vàng vuốt ve mơn trớn trên da thịt cậu, cổ họng gầm nhẹ một tiếng, bắt đầu vói tay vào Omega huyệt non mềm.

Hắn thực sự không thể chờ được nữa.

“Ưʍ. . .!”

Nội bích trơn tuột dính dấp gắt gao cắn lấy ngón tay, như chưa thấy đủ mà co siết kẹp chặt nó lại, Vương Tuấn Khải thở dốc trầm trọng nhìn u huyệt nóng rẫy đầy nước, ánh mắt phiếm đỏ, ngón tay chọc chọc đâm vào rút ra gãi lên thịt huyệt, khiến nơi kia rung động sung sướиɠ, vừa sợ hãi hắn rút tay ra vừa mời mọc kêu gọi hắn tiến vào, dịch bôi trơn Omega tự tiết ra nhớp nháp mang theo vị đạo vô cùng thơm ngọt, Vương Tuấn Khải nhịn không được đưa lên lưỡi liếʍ, chỉ thấy cả người càng sôi trào dữ dội.

Hắn hừ hừ đè Vương Nguyên xuống, kề sát tai cậu: “Muốn tôi ăn em?”

“Ưʍ. . .muốn, muốn anh. . .cầu anh, mau cắm vào mông em, lấp đầy đói khát của em, để em ăn no Alpha kết của anh. . .” Vương Nguyên thở hổn hển, không hề ngại ngùng nói ra yêu cầu: “Em muốn mang thai con chúng ta. . .Nhanh lên. . .Em chịu không nổi. . .Ah. . .”

“Em tuyệt đối đừng hối hận.” Hắn siết chặt eo cậu, nhắm thẳng Omega huyệt đang cơ khát khóc lóc, một lần đâm lún vào bên trong, cực lực mở rộng da^ʍ động phát tao, đâm sâu đến tận cùng.

“Ah. . .” Cả hai người cùng phát ra âm thanh thở dài thỏa mãn, một bên thoải mái rêи ɾỉ vì được thao, một bên trầm khàn phát tiết, cảm nhận cự vật ở bên trong một nơi vừa ấm áp vừa ướŧ áŧ, giống như ngâm vào nước, hòa tan thành một thể.

Vương Tuấn Khải nhấc thắt lưng bắt đầu luật động.

Hắn nâng mông Vương Nguyên lên, để hình ảnh côn ŧᏂịŧ cắm sâu vào da^ʍ huyệt hiện ra trước mắt, chầm chậm kéo ra khiến gân xanh trên bề mặt côn ŧᏂịŧ ma sát cùng tràng bích, sau đó hung hăng đâm mạnh vào. Côn ŧᏂịŧ tím đỏ gồ ghề dữ tợn không giống chủ nhân của nó, kích thước to kinh người cùng màu sắc cường hãn thể hiện rõ tâm tư độc chiếm của Alpha, bao qυყ đầυ mở ra để linh khẩu cùng tới, hình nấm cực đại dùng tốc độ không thuộc về người thường ầm ầm càn quét thô bạo cắm rút vào mông Omega. Tinh nang đỏ bừng không ngừng đập lên huyệt khẩu, sỉ mao cứng rắn cọ lên cánh mông trắng nõn, để lại dấu vết đỏ bừng mê loạn.

Hắn cường liệt nắm giữ Omega, tay vừa giữ mông cậu dễ dàng đâm chọc vừa da^ʍ tà bóp nắn thân thể cậu, bàn tay có vết chai do súng đạn lâu năm liên tục cọ đến đâu sinh ra lửa nóng đến đó, kɧoáı ©ảʍ ùn ùn kéo đến tấn công lên đại não.

Vương Nguyên há miệng rêи ɾỉ, thân thể da^ʍ tao mê loạn đến kỳ phát tình – được Alpha an ủi săn sóc vô cùng sung sướиɠ, cậu mất thần trí kịch liệt nghênh hợp va chạm cùng Alpha, nâng mông vặn eo lắc lư nhảy múa. Hậu huyệt phía dưới không ngừng bị đâm nghiền xoáy tới mức cậu hét lớn, mười đầu ngón chân co quắp, thân người không tự chủ uốn cong bày ra tư thế dâʍ đãиɠ khát tình, chân quấn lên thắt lưng Alpha làm cho nơi kết hợp của hai người sít sao chặt chẽ.

Vương Tuấn Khải lật cậu nằm úp sấp lại, từ phía sau không dừng xâm phạm đâm rút. Côn ŧᏂịŧ trướng lớn đến một hình dạng vĩ đại đáng sợ, dùng sức mạnh chiếm hữu đem da^ʍ huyệt Omega thao đến vô pháp khép lại. Cửa huyệt mở rộng phun ra dâʍ ŧᏂủy̠ ròng ròng như lũ cuốn, hạ thân hai người ướt sũng nước, tiếng xì xì rơi vào thính giác như thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ ham muốn tột độ, làm cho đôi bên đều mất bình tĩnh mà cuồng loạn giao hợp.

Vương Nguyên run rẩy nằm dưới thân hắn, trên lưng xuất hiện vô số dấu hôn xinh đẹp diễm lệ, trên đầu vai bị cắn tóe máu, tuyến Omega dính đầy nước bọt của Vương Tuấn Khải. Hắn vừa hoàn thành xong nghi thức đánh dấu tạm thời, hiện giờ đang kéo cậu lại nồng nhiệt hôn môi, thân dưới đỉnh nhập trừu sáp với tốc độ khủng khϊếp, làm cho Vương Nguyên giật nảy liên tục, mông nhỏ phóng đãng nhầy nhụa nhớp nháp, khắp nơi đều chảy nước.

“Em tuyệt quá. . .” Vương Tuấn Khải không thể khống chế thổi khí vào tai cậu, vừa thao tiểu huyệt phát lãng phía dưới, vừa bóp hai đầṳ ѵú sưng sưng, bóp đến mức nó phình lên, đỏ au một mảng. Vương Nguyên chìm trong mê đắm tình triều, bên tai vang lên tiếng nỉ non của người kia, nhịn không được co rút tao động, lớn mật tình tứ:

“Ưʍ. . .Anh đâm mạnh nữa. . .Ah. . .sâu thêm một chút, em muốn. . .Đại kê kê thao sướиɠ em. . .”

“Bên trong thực ngứa sao?”

“Ngứa. . .ngứa muốn chết. . .A. . .”

“Tiểu yêu tinh dâʍ đãиɠ!”

Omega phụng phịu nũng nịu rêи ɾỉ, co chân nâng mông vểnh cao, lắc eo như mẫu thú động dục cọ xát nửa người dưới Alpha, nhỏ giọng ngâm nga: “Tiểu yêu tinh. . .dĩ nhiên là dâʍ đãиɠ. . .khắp người em đều dâʍ đãиɠ. . .anh, anh sờ đến đâu. . thì liền chảy nước đến đó. . .”

“Nga, em như vậy có phải là muốn anh thao em mỗi ngày hay không?”

“Muốn. . .vậy tiểu yêu tinh mỗi ngày đều dâʍ đãиɠ cho anh thao. . .” Cậu ngoái đầu ướt đẫm nước mắt nhìn hắn, vẻ mặt si mê không che giấu, mông co rút xoắn chặt côn ŧᏂịŧ lại: “Tiểu yêu tinh muốn anh, muốn đại kê kê đút em ăn no. . .”

“Tiểu da^ʍ tao hư hỏng!!” Hắn ẩn ẩn tức giận, song song đó tính độc chiếm của Alpha cũng được thỏa mãn, cười khàn đánh vào mông Vương Nguyên một cái, hùng hục công thành đoạt đất.

“Ah. . .Ah~ A!” Vương Nguyên sung sướиɠ thét lớn, âm thanh cao vυ't đầy tình sắc: “Tiểu da^ʍ tao mỗi ngày thiếu anh liền sống không nổi. . .Ah!”

Hai người một kẻ xướng một kẻ họa, điên cuồng hoan ái như cặp tình nhân lâu ngày gặp lại, tiếng hôn môi, tiếng hạ thể khăng khít, tiếng rêи ɾỉ cùng mùi vị tràn ngập quyến rũ ma mị lại không kém phần nóng bỏng ngọt ngào. . .Tất cả đều khiến song phương lạc vào cõi mộng, không còn nhớ rõ trước đó chưa đầy một giờ đồng hồ, cả hai đều đứng ở vị thế đề phòng nhau.

Vương Tuấn Khải ngậm vào đầṳ ѵú Vương Nguyên, mυ'ŧ ra từng tiếng chậc chậc, hai tay tách mông cánh hoa, bên dưới vẫn đang thao mị huyệt mềm nhũn. Vương Nguyên ôm đầu hắn, ngửa đầu thở dốc, ngọc hành phía trước sớm đã phát tiết, lúc này run run đứng lên lần nữa. Cả người cậu đều là mùi của Vương Tuấn Khải, phía sau dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ Alpha, từng tế bào đều thoải mái thả lỏng, lười biếng ngã vào người hắn.

“Tiểu dâʍ đãиɠ còn muốn anh làm em nữa không?” Hắn khàn khàn trêu chọc, côn ŧᏂịŧ cứng rắn như sắt ở bên trọng vẫn đang công tác chiến đấu cực kỳ hăng say. Hắn đẩy thắt lưng đỉnh một cái, tiểu Omega lập tức rêи ɾỉ, đong đưa mông vô cùng mềm nhuyễn, tiểu huyệt ướt đến không còn hình dạng như cũ siết chặt côn ŧᏂịŧ, thậm chí còn muốn nuốt sâu hơn.

“Muốn. . .lúc nào cũng muốn, ưʍ. .” Vương Nguyên mờ mịt vịn lên bả vai hắn, đói khát tham lam co rút mị thịt phát ra âm thanh lách chách nhóp nhép, đôi môi xinh đẹp phiến tình phun ra da^ʍ ngôn phong tình vạn chủng: “Anh phải thao lên điểm mẫn cảm của em nha. . .”

Vương Tuấn Khải như lời nhấn càng sâu vào mị huyệt, nơi ngập nước kia thình lình co xoắn lại, vững vàng kẹp lấy gậy thịt khiến hắn gầm nhẹ một tiếng: “Là nơi này?”

“A. . .Ah. . . Hai chân Vương Nguyên nhũn ra, thân thể xụi lơ không chút sức lực, trong người luân chuyển loại cảm giác thoải mái khó nhịn, vội vàng rên lên: “Chính là nơi đó. . .Đâm mạnh một chút, em muốn mạnh một chút. . .”

“Tiểu yêu tinh càng lúc càng dâʍ đãиɠ, em bảo anh phải làm sao bây giờ?”

“Ư. . .chỉ cần anh, chỉ cần anh mỗi lúc đều cắm vào mông em, thao nát tiểu lãng huyệt của em, anh thích tiểu yêu tinh dâʍ đãиɠ thế nào thì liền. . liền như thế đó. . .”

“A. . .Em không sợ lãng huyệt bị làm hỏng sao?”

“Ưʍ. . um. . .Lãng huyệt là để anh thao, hỏng thì cứ hỏng đi, tiểu yêu tinh muốn hút khô anh. . .có được không ah. . .”

Cậu ngước mắt say đắm nhìn hắn, trần trụi ham muốn cùng si ngốc quấn quít hiện rõ không sót thứ gì khiến Vương Tuấn Khải ngây ngẩn chấn động, nghiến răng sực tỉnh: “Dâʍ đãиɠ như vậy có phải là trước đây từng làm cùng kẻ khác không? Em mau nói!”

“Không có. . .Ah! Em chỉ làm cùng anh. . .! Ưʍ. . .ưʍ. . ! A a a !!”

Vương Tuấn Khải không hiểu sao trở nên cường hãn hơn trước, hắn thô bạo vặn bung cánh mông, kéo giạng hai chân Vương Nguyên rộng hết cỡ, điên cuồng đâm vào rút ra nhân tiện xoay chiều côn ŧᏂịŧ. Dâʍ ŧᏂủy̠ bắn lên lung tung, tiểu lãng huyệt bị thao đến mức mị thịt thụt đến thụt đi hết sức đáng thương, vậy mà vẫn tham luyến bọc chặt bề mặt côn ŧᏂịŧ, nước trong tiểu huyệt rầm rì tràn ra ngoài, nơi tư mật hỗn độn rối tinh rối mù. Omega bị đâm lay động liên tục, cả người giật nảy lên, hình ảnh côn ŧᏂịŧ sắc bén không ngừng trừu sáp tiến nhập vào lỗ huyệt rơi vào tầm mắt khiến cậu vừa sung sướиɠ thỏa mãn bản năng Omega vừa giãy dụa hét lớn, lắc đầu chống chịu kɧoáı ©ảʍ ăn mòn rồi nhấn chìm chính mình.

Omega khàn giọng khóc lóc, vẻ mặt không thể nói là thống khổ hay vui thích, vì Alpha ôm ấp mình mà trở nên phóng đãng lớn mật, vì Alpha mà cuồng say mê loạn, cũng vì Alpha mà dựng dục hậu đại về sau.

Cự vật bỗng dừng lại, trên qυყ đầυ rung rung cứng ngắc, Vương Nguyên nức nở siết chặt drap giường, chỉ cảm thấy bên trong bị một luồng dịch nóng đến muốn tan chảy mạnh mẽ rót vào.

Tao huyệt không chứa nổi lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lớn như vậy, chất lỏng sền sệt chảy ra từ huyệt khẩu làm cho nơi kia đầy bạch dịch trắng sữa, lại không ngừng chảy như thể tiểu huyệt đang bắn tinh, da^ʍ mỹ lại quyến rũ vô cùng. Vương Nguyên vô thức ngọ nguậy, Vương Tuấn Khải cúi đầu phức tạp nhìn cậu.

Trời bên ngoài tảng sáng.

Vương Tuấn Khải nhìn Omega ngủ say trong chăn, mùi vị hoan ái vẫn còn nồng đậm lắm, hắn liền mở cơ giáp không gian tẩy sạch chứng cứ rồi ôm người nhảy lên, phóng về phía xa.